Tác giả:

Hi Hoa tỉnh dậy đã hơn hai giờ khuya. Hơi xoa xoa chiếc cổ có chút khô khốc, cô ho khan hai tiếng rồi ngồi dậy, cơ thể mệt mỏi rã rời. Với tay lấy ly nước gần đó một hơi uống cạn, Hi Hoa có cảm giác chính mình đang nằm mơ, phần th*n d*** có chút đau nhức. Cô đảo mắt nhìn xung quanh, màu trắng của bức tường đập vào mắt cô. Đây chính là...bệnh viện? Hi Hoa day day hai bên thái dương, gương mặt nhăn lại cảm nhận được cơn đau truyền tới đại nào từ phần chân. Hi Hoa lật góc chăn muốn bước xuống giường. Chân nhỏ vừa chạm tới mặt đất giống như không còn sức lực, cả thân hình của Hi Hoa ngã khụy trên sàn đất lạnh. Thân thể nhỏ nhắn vô lực va chạm với mặt đất kéo theo bình hoa trên chiếc kệ ở đầu giường rơi xuống đất vỡ tan tành. Tiếng động không nhỏ khiến cho cửa phòng bệnh mở ra, điện cũng bật sáng, một chàng trai theo đó mà tiến vào bên trong, gương mặt có chút cau có, cất giọng khó chịu nói với cô: " Khâu Hân Di, cô nháo đủ chưa?" Hi Hoa nửa ngồi nửa nằm trên sàn đất lạnh, gương mặt cảm…

Truyện chữ