Tác giả:

"Ngăn anh ta lại," Sở Dung hướng tới điện thoại nói, "Tớ lập tức tới liền, trước tiên cậu cứ giữ vững!" "Người đó là đại luật sư có tiếng, anh ta nhìn tớ một cái tay tớ đã run rẩy, làm sao có thể ngăn lại?" Người bên kia hoang mang nói: "Sở Dung, cậu nhanh lên, anh ta đã ra khỏi phòng bệnh." Hiện tại là giờ tan tầm, xe trên đường đổ ra như ong vỡ tổ. Sở Dung bực bội ấn còi hai phát, cuối cùng "Phanh" đánh một quyền vào tay lái. Mẹ kiếp! "A, anh ta tiến vào thang máy!" Giọng nữ đầu giây bên kia nôn nóng nhắc nhở, "Lục Trạch Nhất không biết cầm theo cái gì ra khỏi phòng bệnh, tớ không thấy rõ." Nơi này cách bệnh viện đại khái khoảng hai ba trăm mét, phòng bệnh của Chung Thừa Nhiên ở lầu ba, nếu anh mới từ phòng bệnh đi ra-- Sở Dung nhanh chóng quyết định, dừng xe trước cửa tiệm cơm. "Ấn thang máy." "Cái gì?" Sở Dung từ bên cạnh thùng giấy lấy ra đôi giày thể thao, một bên nhanh nhẹn thay, một bên nói: "Chỉ cần tớ có thể bắt lấy anh ta, lần trước cậu nói thích lọ nước hoa kia, tớ đưa cậu…

Truyện chữ