Khung cảnh xa hoa trụy lạc, tiếng nhạc inh ỏi chói tai, dưới ánh đèn mờ là cả trai lẫn gái chen chúc bên nhau. Nặc Kỳ Anh chống cằm, đôi mắt mê ly, liên tục nốc hết ly rượu này tới ly rượu khác vào miệng. Mấy ngày gần đây liên tục đi công tác, Nặc Kỳ Anh đã sớm mỏi mệt về cả thế xác lẫn tâm hồn. Sau khi về nhà, cô vốn định đi tìm bạn trai mình là Hà Tuân Định để kể khổ, nhưng không ngờ lại không thể gọi điện cho anh ấy. Cô loáng thoáng nghe người ta nói Hà Tuân Định ngoại tình, nhưng cô không muốn tin vào điều đó. Cô tin rằng Hà Tuân Định sẽ không phản bội mình. Nhưng khi cô muốn trút hết bầu tâm sự thì lại không thấy bóng dáng Hà Tuân Định đâu. Điều này khiến Nặc Kỳ Anh rất buồn bã. Mấy chai rượu nhanh chóng bị uống cạn. Nặc Kỳ Anh nhất thời uống hơi quá chén, say khướt nắm bò trên quầy rượu. Ngoại hình của cô vốn xinh đẹp, thu hút ánh mắt của rất nhiều người đàn ông, bây giờ cô lại say rượu, rất nhiều người đàn ông đều thử lại gân cô. Ai ngờ lúc này, Nặc Kỳ Anh lại đứng dậy, lảo đảo…
Chương 887: Sự Lựa Chọn Của Cô Ấy
Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt NgàoTác giả: Chia LeTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhung cảnh xa hoa trụy lạc, tiếng nhạc inh ỏi chói tai, dưới ánh đèn mờ là cả trai lẫn gái chen chúc bên nhau. Nặc Kỳ Anh chống cằm, đôi mắt mê ly, liên tục nốc hết ly rượu này tới ly rượu khác vào miệng. Mấy ngày gần đây liên tục đi công tác, Nặc Kỳ Anh đã sớm mỏi mệt về cả thế xác lẫn tâm hồn. Sau khi về nhà, cô vốn định đi tìm bạn trai mình là Hà Tuân Định để kể khổ, nhưng không ngờ lại không thể gọi điện cho anh ấy. Cô loáng thoáng nghe người ta nói Hà Tuân Định ngoại tình, nhưng cô không muốn tin vào điều đó. Cô tin rằng Hà Tuân Định sẽ không phản bội mình. Nhưng khi cô muốn trút hết bầu tâm sự thì lại không thấy bóng dáng Hà Tuân Định đâu. Điều này khiến Nặc Kỳ Anh rất buồn bã. Mấy chai rượu nhanh chóng bị uống cạn. Nặc Kỳ Anh nhất thời uống hơi quá chén, say khướt nắm bò trên quầy rượu. Ngoại hình của cô vốn xinh đẹp, thu hút ánh mắt của rất nhiều người đàn ông, bây giờ cô lại say rượu, rất nhiều người đàn ông đều thử lại gân cô. Ai ngờ lúc này, Nặc Kỳ Anh lại đứng dậy, lảo đảo… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một ngày sau!Một chiếc Stretch Limousine chạy về phía thành phố Cung Huy, bên trong buồng xe rộng rãi, một người mặc âu phục giày da đang cởi tấm lụa trắng che mắt và sợi dây trói sau tay Janna.Janna mở mắt ra thì thấy người ngồi đối diện là Minh Tư Thành.“Thành!” Janna mừng rỡ không thôi, hai tay chống dậy nhảy cẫng lên, nhào tới trên người Minh Tư Thành: “Em biết mà, anh nhất định sẽ tới cứu em”Janna ôm chặt Minh Tư Thành, trong lòng vui vẻ không nói nên lời.Minh Tư Thành giơ tay bắt lấy đầu vai Janna, đẩy người trước mặt ra, cố định cô ta lại trên ghế.Janna khó hiểu nhìn hành động của Minh Tư Thành, mời vừa nãy cô ta còn nghĩ anh đã có chút động lòng với cô ta, nhưng vậy mà trong nháy mắt lại một bộ lạnh lùng như băng trên núi vậy.“Bố cô gọi điện thoại cho tôi” Minh Tư Thành nhẹ nói, dừng một chút, đột nhiên khóe miệng kéo ra nụ cười nhạt: “Chính xác mà nói thì chắc là mẹ kế cô lén dùng di động của bố cô sau đó máy biển giọng gọi cho tôi thông báo chuyện này”Janna ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Minh Tư Thành, sững sờ hỏi: "Anh, anh nói cái gì?”“Tôi suy nghĩ rất lâu, ông George sao lại tự mình nói với tôi Mộc Miên đã chết, tác phong không hề giống ông ta” Minh Tư Thành giọng lạnh lùng nói tiếp: “Giải thích duy nhất là mẹ kế cô vì muốn giành lấy chút cổ phần cho con trai bà ta mà muốn g**t ch*t cô”Ngày đó lúc làm giải phẫu ghép tim, Janna cũng ở đó.Trừ Mộc Miên ra, bọn họ đã làm xét nghiệm máu, máu của Janna cũng tương thích với anh.Lúc ấy ông ngoại Mộc Miên - Nhiên Hoàng Biên nói, phải có một trái tim sống làm thuốc dẫn mới có thể dùng máu của Mộc Miên cứu lấy sinh mạng Minh Tư Thành, Janna sợ bọn họ người đông thể mạnh dùng bạo lực lấy tim cô ta, nên không nói hai lời đã mang theo vệ sĩ cầm khẩu súng giết người rồi trốn ra khỏi phòng thí nghiệm.Vốn mọi người đều có ý gạt Mộc Miên, Mộc Miên cũng không biết chuyện phải làm giải phẫu ghép tim mới có thể cứu Minh Tư Thành.Nhưng Janna ở phòng thí nghiệm la hét nổ súng, muốn Mộc Miên đi ra ghép tim cho Minh Tư Thành, lúc này Mộc Miên mới biết sự thật.Vệ sĩ trong phòng thí nghiệm không đánh lại lính đánh thuế mà Janna mang từ nước ngoài đến nên đã để Janna chạy thoát.Sau khi Mộc Miên biết chân tướng đã quỳ trước mặt ông ngoại Nhiên Hoàng Biên cầu xin.Ngay lúc Nhiến Hoàng Biên không chịu được Mộc Miên khóc cầu mà sắp đồng ý, Phó Quân Tiêu kịp thời chạy tới lớn giọng quát: “Tôi không đồng ý!”Bốn chữ đơn giản nhưng lại nặng nề hơn bất kỳ lời nào.Thật ra thì, chính bản thân Nhiên Mộc Miên rõ ràng hơn bất kỳ người nào khác.Cô chết không chỉ có thể cứu mạng Minh Tư Thành, còn có thể giải thoát cho bọn người Phó Quân Tiêu và Nhiên Hoàng Biên.Bọn họ ngày đêm bôn ba cảnh giác, bảo vệ cái gì?Là do ai mà khiến họ trong tối ngoài sáng đều phải sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, mỗi ngày đều lo âu, nếu sự tồn tại của cô bị mọi người truyền ra ngoài, dẫn đến các tập đoàn liên thủ đối phó bọn họ thì phải làm sao?.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một ngày sau!
Một chiếc Stretch Limousine chạy về phía thành phố Cung Huy, bên trong buồng xe rộng rãi, một người mặc âu phục giày da đang cởi tấm lụa trắng che mắt và sợi dây trói sau tay Janna.
Janna mở mắt ra thì thấy người ngồi đối diện là Minh Tư Thành.
“Thành!” Janna mừng rỡ không thôi, hai tay chống dậy nhảy cẫng lên, nhào tới trên người Minh Tư Thành: “Em biết mà, anh nhất định sẽ tới cứu em”
Janna ôm chặt Minh Tư Thành, trong lòng vui vẻ không nói nên lời.
Minh Tư Thành giơ tay bắt lấy đầu vai Janna, đẩy người trước mặt ra, cố định cô ta lại trên ghế.
Janna khó hiểu nhìn hành động của Minh Tư Thành, mời vừa nãy cô ta còn nghĩ anh đã có chút động lòng với cô ta, nhưng vậy mà trong nháy mắt lại một bộ lạnh lùng như băng trên núi vậy.
“Bố cô gọi điện thoại cho tôi” Minh Tư Thành nhẹ nói, dừng một chút, đột nhiên khóe miệng kéo ra nụ cười nhạt: “Chính xác mà nói thì chắc là mẹ kế cô lén dùng di động của bố cô sau đó máy biển giọng gọi cho tôi thông báo chuyện này”
Janna ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Minh Tư Thành, sững sờ hỏi: "Anh, anh nói cái gì?”
“Tôi suy nghĩ rất lâu, ông George sao lại tự mình nói với tôi Mộc Miên đã chết, tác phong không hề giống ông ta” Minh Tư Thành giọng lạnh lùng nói tiếp: “Giải thích duy nhất là mẹ kế cô vì muốn giành lấy chút cổ phần cho con trai bà ta mà muốn g**t ch*t cô”
Ngày đó lúc làm giải phẫu ghép tim, Janna cũng ở đó.
Trừ Mộc Miên ra, bọn họ đã làm xét nghiệm máu, máu của Janna cũng tương thích với anh.
Lúc ấy ông ngoại Mộc Miên - Nhiên Hoàng Biên nói, phải có một trái tim sống làm thuốc dẫn mới có thể dùng máu của Mộc Miên cứu lấy sinh mạng Minh Tư Thành, Janna sợ bọn họ người đông thể mạnh dùng bạo lực lấy tim cô ta, nên không nói hai lời đã mang theo vệ sĩ cầm khẩu súng giết người rồi trốn ra khỏi phòng thí nghiệm.
Vốn mọi người đều có ý gạt Mộc Miên, Mộc Miên cũng không biết chuyện phải làm giải phẫu ghép tim mới có thể cứu Minh Tư Thành.
Nhưng Janna ở phòng thí nghiệm la hét nổ súng, muốn Mộc Miên đi ra ghép tim cho Minh Tư Thành, lúc này Mộc Miên mới biết sự thật.
Vệ sĩ trong phòng thí nghiệm không đánh lại lính đánh thuế mà Janna mang từ nước ngoài đến nên đã để Janna chạy thoát.
Sau khi Mộc Miên biết chân tướng đã quỳ trước mặt ông ngoại Nhiên Hoàng Biên cầu xin.
Ngay lúc Nhiến Hoàng Biên không chịu được Mộc Miên khóc cầu mà sắp đồng ý, Phó Quân Tiêu kịp thời chạy tới lớn giọng quát: “Tôi không đồng ý!”
Bốn chữ đơn giản nhưng lại nặng nề hơn bất kỳ lời nào.
Thật ra thì, chính bản thân Nhiên Mộc Miên rõ ràng hơn bất kỳ người nào khác.
Cô chết không chỉ có thể cứu mạng Minh Tư Thành, còn có thể giải thoát cho bọn người Phó Quân Tiêu và Nhiên Hoàng Biên.
Bọn họ ngày đêm bôn ba cảnh giác, bảo vệ cái gì?
Là do ai mà khiến họ trong tối ngoài sáng đều phải sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, mỗi ngày đều lo âu, nếu sự tồn tại của cô bị mọi người truyền ra ngoài, dẫn đến các tập đoàn liên thủ đối phó bọn họ thì phải làm sao?.
Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt NgàoTác giả: Chia LeTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhung cảnh xa hoa trụy lạc, tiếng nhạc inh ỏi chói tai, dưới ánh đèn mờ là cả trai lẫn gái chen chúc bên nhau. Nặc Kỳ Anh chống cằm, đôi mắt mê ly, liên tục nốc hết ly rượu này tới ly rượu khác vào miệng. Mấy ngày gần đây liên tục đi công tác, Nặc Kỳ Anh đã sớm mỏi mệt về cả thế xác lẫn tâm hồn. Sau khi về nhà, cô vốn định đi tìm bạn trai mình là Hà Tuân Định để kể khổ, nhưng không ngờ lại không thể gọi điện cho anh ấy. Cô loáng thoáng nghe người ta nói Hà Tuân Định ngoại tình, nhưng cô không muốn tin vào điều đó. Cô tin rằng Hà Tuân Định sẽ không phản bội mình. Nhưng khi cô muốn trút hết bầu tâm sự thì lại không thấy bóng dáng Hà Tuân Định đâu. Điều này khiến Nặc Kỳ Anh rất buồn bã. Mấy chai rượu nhanh chóng bị uống cạn. Nặc Kỳ Anh nhất thời uống hơi quá chén, say khướt nắm bò trên quầy rượu. Ngoại hình của cô vốn xinh đẹp, thu hút ánh mắt của rất nhiều người đàn ông, bây giờ cô lại say rượu, rất nhiều người đàn ông đều thử lại gân cô. Ai ngờ lúc này, Nặc Kỳ Anh lại đứng dậy, lảo đảo… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một ngày sau!Một chiếc Stretch Limousine chạy về phía thành phố Cung Huy, bên trong buồng xe rộng rãi, một người mặc âu phục giày da đang cởi tấm lụa trắng che mắt và sợi dây trói sau tay Janna.Janna mở mắt ra thì thấy người ngồi đối diện là Minh Tư Thành.“Thành!” Janna mừng rỡ không thôi, hai tay chống dậy nhảy cẫng lên, nhào tới trên người Minh Tư Thành: “Em biết mà, anh nhất định sẽ tới cứu em”Janna ôm chặt Minh Tư Thành, trong lòng vui vẻ không nói nên lời.Minh Tư Thành giơ tay bắt lấy đầu vai Janna, đẩy người trước mặt ra, cố định cô ta lại trên ghế.Janna khó hiểu nhìn hành động của Minh Tư Thành, mời vừa nãy cô ta còn nghĩ anh đã có chút động lòng với cô ta, nhưng vậy mà trong nháy mắt lại một bộ lạnh lùng như băng trên núi vậy.“Bố cô gọi điện thoại cho tôi” Minh Tư Thành nhẹ nói, dừng một chút, đột nhiên khóe miệng kéo ra nụ cười nhạt: “Chính xác mà nói thì chắc là mẹ kế cô lén dùng di động của bố cô sau đó máy biển giọng gọi cho tôi thông báo chuyện này”Janna ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Minh Tư Thành, sững sờ hỏi: "Anh, anh nói cái gì?”“Tôi suy nghĩ rất lâu, ông George sao lại tự mình nói với tôi Mộc Miên đã chết, tác phong không hề giống ông ta” Minh Tư Thành giọng lạnh lùng nói tiếp: “Giải thích duy nhất là mẹ kế cô vì muốn giành lấy chút cổ phần cho con trai bà ta mà muốn g**t ch*t cô”Ngày đó lúc làm giải phẫu ghép tim, Janna cũng ở đó.Trừ Mộc Miên ra, bọn họ đã làm xét nghiệm máu, máu của Janna cũng tương thích với anh.Lúc ấy ông ngoại Mộc Miên - Nhiên Hoàng Biên nói, phải có một trái tim sống làm thuốc dẫn mới có thể dùng máu của Mộc Miên cứu lấy sinh mạng Minh Tư Thành, Janna sợ bọn họ người đông thể mạnh dùng bạo lực lấy tim cô ta, nên không nói hai lời đã mang theo vệ sĩ cầm khẩu súng giết người rồi trốn ra khỏi phòng thí nghiệm.Vốn mọi người đều có ý gạt Mộc Miên, Mộc Miên cũng không biết chuyện phải làm giải phẫu ghép tim mới có thể cứu Minh Tư Thành.Nhưng Janna ở phòng thí nghiệm la hét nổ súng, muốn Mộc Miên đi ra ghép tim cho Minh Tư Thành, lúc này Mộc Miên mới biết sự thật.Vệ sĩ trong phòng thí nghiệm không đánh lại lính đánh thuế mà Janna mang từ nước ngoài đến nên đã để Janna chạy thoát.Sau khi Mộc Miên biết chân tướng đã quỳ trước mặt ông ngoại Nhiên Hoàng Biên cầu xin.Ngay lúc Nhiến Hoàng Biên không chịu được Mộc Miên khóc cầu mà sắp đồng ý, Phó Quân Tiêu kịp thời chạy tới lớn giọng quát: “Tôi không đồng ý!”Bốn chữ đơn giản nhưng lại nặng nề hơn bất kỳ lời nào.Thật ra thì, chính bản thân Nhiên Mộc Miên rõ ràng hơn bất kỳ người nào khác.Cô chết không chỉ có thể cứu mạng Minh Tư Thành, còn có thể giải thoát cho bọn người Phó Quân Tiêu và Nhiên Hoàng Biên.Bọn họ ngày đêm bôn ba cảnh giác, bảo vệ cái gì?Là do ai mà khiến họ trong tối ngoài sáng đều phải sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, mỗi ngày đều lo âu, nếu sự tồn tại của cô bị mọi người truyền ra ngoài, dẫn đến các tập đoàn liên thủ đối phó bọn họ thì phải làm sao?.