Tác giả:

Khung cảnh xa hoa trụy lạc, tiếng nhạc inh ỏi chói tai, dưới ánh đèn mờ là cả trai lẫn gái chen chúc bên nhau. Nặc Kỳ Anh chống cằm, đôi mắt mê ly, liên tục nốc hết ly rượu này tới ly rượu khác vào miệng. Mấy ngày gần đây liên tục đi công tác, Nặc Kỳ Anh đã sớm mỏi mệt về cả thế xác lẫn tâm hồn. Sau khi về nhà, cô vốn định đi tìm bạn trai mình là Hà Tuân Định để kể khổ, nhưng không ngờ lại không thể gọi điện cho anh ấy. Cô loáng thoáng nghe người ta nói Hà Tuân Định ngoại tình, nhưng cô không muốn tin vào điều đó. Cô tin rằng Hà Tuân Định sẽ không phản bội mình. Nhưng khi cô muốn trút hết bầu tâm sự thì lại không thấy bóng dáng Hà Tuân Định đâu. Điều này khiến Nặc Kỳ Anh rất buồn bã. Mấy chai rượu nhanh chóng bị uống cạn. Nặc Kỳ Anh nhất thời uống hơi quá chén, say khướt nắm bò trên quầy rượu. Ngoại hình của cô vốn xinh đẹp, thu hút ánh mắt của rất nhiều người đàn ông, bây giờ cô lại say rượu, rất nhiều người đàn ông đều thử lại gân cô. Ai ngờ lúc này, Nặc Kỳ Anh lại đứng dậy, lảo đảo…

Chương 1019: Có Phải Hồi Phục Rồi Không

Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt NgàoTác giả: Chia LeTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhung cảnh xa hoa trụy lạc, tiếng nhạc inh ỏi chói tai, dưới ánh đèn mờ là cả trai lẫn gái chen chúc bên nhau. Nặc Kỳ Anh chống cằm, đôi mắt mê ly, liên tục nốc hết ly rượu này tới ly rượu khác vào miệng. Mấy ngày gần đây liên tục đi công tác, Nặc Kỳ Anh đã sớm mỏi mệt về cả thế xác lẫn tâm hồn. Sau khi về nhà, cô vốn định đi tìm bạn trai mình là Hà Tuân Định để kể khổ, nhưng không ngờ lại không thể gọi điện cho anh ấy. Cô loáng thoáng nghe người ta nói Hà Tuân Định ngoại tình, nhưng cô không muốn tin vào điều đó. Cô tin rằng Hà Tuân Định sẽ không phản bội mình. Nhưng khi cô muốn trút hết bầu tâm sự thì lại không thấy bóng dáng Hà Tuân Định đâu. Điều này khiến Nặc Kỳ Anh rất buồn bã. Mấy chai rượu nhanh chóng bị uống cạn. Nặc Kỳ Anh nhất thời uống hơi quá chén, say khướt nắm bò trên quầy rượu. Ngoại hình của cô vốn xinh đẹp, thu hút ánh mắt của rất nhiều người đàn ông, bây giờ cô lại say rượu, rất nhiều người đàn ông đều thử lại gân cô. Ai ngờ lúc này, Nặc Kỳ Anh lại đứng dậy, lảo đảo… Dưới sự nỗ lực khuyên giải của Tần Sơ Hạ, cuối cùng Viêm Ái Linh cũng đồng ý rời khỏi đây cùng bọn họ.Trước khi đi Viêm Ái Linh còn đặc biệt ôm Lâu Giai Lệ một cái, sau đó gần như là vừa đi vừa quay đầu nhìn lại.Sau khi mấy người bọn họ lên xe, Viêm Ái Linh còn kéo cửa sổ xuống lưu không rời mà nhìn Lâu Giai Lệ.Tần Sơ Hạ kéo tay Viêm Ái Linh, giải thích với Minh Tư Thành đang ngồi trên ghế lái: "Mẹ của anh trông rất giống mẫu hậu của điện hạ"."Thật hay giả vậy?" Minh Tư Thành ngạc nhiên liếc nhìn vào gương chiếu hậu."Chẳng trách cô ấy lại dính mẹ tôi như vậy." Bây giờ Minh Tư Thành mới bừng tỉnh.Bùi Hạ Sênh ngồi trên ghế phụ hỏi: "Anh định sắp xếp vị công chúa điện hạ này như thế nào?""Đưa cô ấy đến biệt thự của tôi trước, cô chăm sóc cô ấy" Minh Tư Thành căn dặn.Bùi Hạ Sênh không phản bác, ngược lại đưa ra yêu cầu: "Thế thì anh phải mời bảo mẫu đặc biệt quay về.Tôi không biết chăm sóc trẻ con".”"Tôi có thể ở lại chăm sóc điện hạ đến khi cô ấy khôi phục ký ức" Tần Sơ Hạ xung phong nhận việc.Bùi Hạ Sênh quay đầu nhìn Tần Sơ Hạ hỏi: "Cô biết nấu cơm không? Cô biết làm bài không?"Tần Sơ Hạ đều lắc đầu.Bùi Hạ Sênh lập tức ghét bỏ nói: "Cái gì cô cũng không biết, ở lại cũng vô dụng""! " Tần Niệm méo môi, có phần nói không nên lời.Minh Tư Thành giải thích: "Cô ở bên cạnh cô gái này rất không an toàn, tôi sẽ đưa cô về thành phố Cung Huy"."Được thôi" Tân Sơ Hạ không phản đối mà nghe theo sắp xếp của Minh Tư Thành.Bởi vì cô biết, bọn họ cũng là vì tốt cho điện hạ.Cả đoạn đường, Viêm Ái Linh dựa đầu vào vai Tần Sơ Hạ yên tĩnh dị thường.Mà phần yên tĩnh này của cô ấy khiến Minh Tư Thành dấy lên nghi ngờ.Sau khi Minh Tư Thành đưa Viêm Ái Linh về biệt thự, giao phó vài câu riêng tư với Bùi Hạ Sênh thì đưa Tân Sơ Hạ đi.Khi bọn họ rời đi, Viêm Ái Linh không ồn không nháo, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp như chuông đồng đã không còn chút thuần khiết của trẻ con nữa.Trên đường về thành phố Cung Huy, Tần Sơ Hạ cảm thán với Minh Tư Thành: "Tại sao chuyện như vậy lại xảy ra với điện hạ? Những ngày tháng sau này điện hạ làm sao sống đây? Thật sự phải sống mơ hồ như vậy cả đời sao?"Minh Tư Thành không nói nghi ngờ trong lòng mình với Tần Sơ Hạ.Anh hoài nghi, có lẽ sau khi cô gái đó gặp được Tần Sơ Hạ thì đã khôi phục ký ức.Dù sao thì lúc đầu anh đưa cô gái đi kiểm tra thì bác sĩ cũng đã nói, chỉ cần máu tụ trong não của cô ấy tản ra thì có thể khôi phục trí nhớ."Tôi cảm thấy, mơ hồ sống hết một đời đối.

Dưới sự nỗ lực khuyên giải của Tần Sơ Hạ, cuối cùng Viêm Ái Linh cũng đồng ý rời khỏi đây cùng bọn họ.

Trước khi đi Viêm Ái Linh còn đặc biệt ôm Lâu Giai Lệ một cái, sau đó gần như là vừa đi vừa quay đầu nhìn lại.

Sau khi mấy người bọn họ lên xe, Viêm Ái Linh còn kéo cửa sổ xuống lưu không rời mà nhìn Lâu Giai Lệ.

Tần Sơ Hạ kéo tay Viêm Ái Linh, giải thích với Minh Tư Thành đang ngồi trên ghế lái: "Mẹ của anh trông rất giống mẫu hậu của điện hạ".

"Thật hay giả vậy?" Minh Tư Thành ngạc nhiên liếc nhìn vào gương chiếu hậu.

"Chẳng trách cô ấy lại dính mẹ tôi như vậy.

" Bây giờ Minh Tư Thành mới bừng tỉnh.

Bùi Hạ Sênh ngồi trên ghế phụ hỏi: "Anh định sắp xếp vị công chúa điện hạ này như thế nào?"

"Đưa cô ấy đến biệt thự của tôi trước, cô chăm sóc cô ấy" Minh Tư Thành căn dặn.

Bùi Hạ Sênh không phản bác, ngược lại đưa ra yêu cầu: "Thế thì anh phải mời bảo mẫu đặc biệt quay về.

Tôi không biết chăm sóc trẻ con".

"Tôi có thể ở lại chăm sóc điện hạ đến khi cô ấy khôi phục ký ức" Tần Sơ Hạ xung phong nhận việc.

Bùi Hạ Sênh quay đầu nhìn Tần Sơ Hạ hỏi: "Cô biết nấu cơm không? Cô biết làm bài không?"

Tần Sơ Hạ đều lắc đầu.

Bùi Hạ Sênh lập tức ghét bỏ nói: "Cái gì cô cũng không biết, ở lại cũng vô dụng"

"! " Tần Niệm méo môi, có phần nói không nên lời.

Minh Tư Thành giải thích: "Cô ở bên cạnh cô gái này rất không an toàn, tôi sẽ đưa cô về thành phố Cung Huy".

"Được thôi" Tân Sơ Hạ không phản đối mà nghe theo sắp xếp của Minh Tư Thành.

Bởi vì cô biết, bọn họ cũng là vì tốt cho điện hạ.

Cả đoạn đường, Viêm Ái Linh dựa đầu vào vai Tần Sơ Hạ yên tĩnh dị thường.

Mà phần yên tĩnh này của cô ấy khiến Minh Tư Thành dấy lên nghi ngờ.

Sau khi Minh Tư Thành đưa Viêm Ái Linh về biệt thự, giao phó vài câu riêng tư với Bùi Hạ Sênh thì đưa Tân Sơ Hạ đi.

Khi bọn họ rời đi, Viêm Ái Linh không ồn không nháo, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp như chuông đồng đã không còn chút thuần khiết của trẻ con nữa.

Trên đường về thành phố Cung Huy, Tần Sơ Hạ cảm thán với Minh Tư Thành: "Tại sao chuyện như vậy lại xảy ra với điện hạ? Những ngày tháng sau này điện hạ làm sao sống đây? Thật sự phải sống mơ hồ như vậy cả đời sao?"

Minh Tư Thành không nói nghi ngờ trong lòng mình với Tần Sơ Hạ.

Anh hoài nghi, có lẽ sau khi cô gái đó gặp được Tần Sơ Hạ thì đã khôi phục ký ức.

Dù sao thì lúc đầu anh đưa cô gái đi kiểm tra thì bác sĩ cũng đã nói, chỉ cần máu tụ trong não của cô ấy tản ra thì có thể khôi phục trí nhớ.

"Tôi cảm thấy, mơ hồ sống hết một đời đối.

Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt NgàoTác giả: Chia LeTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhung cảnh xa hoa trụy lạc, tiếng nhạc inh ỏi chói tai, dưới ánh đèn mờ là cả trai lẫn gái chen chúc bên nhau. Nặc Kỳ Anh chống cằm, đôi mắt mê ly, liên tục nốc hết ly rượu này tới ly rượu khác vào miệng. Mấy ngày gần đây liên tục đi công tác, Nặc Kỳ Anh đã sớm mỏi mệt về cả thế xác lẫn tâm hồn. Sau khi về nhà, cô vốn định đi tìm bạn trai mình là Hà Tuân Định để kể khổ, nhưng không ngờ lại không thể gọi điện cho anh ấy. Cô loáng thoáng nghe người ta nói Hà Tuân Định ngoại tình, nhưng cô không muốn tin vào điều đó. Cô tin rằng Hà Tuân Định sẽ không phản bội mình. Nhưng khi cô muốn trút hết bầu tâm sự thì lại không thấy bóng dáng Hà Tuân Định đâu. Điều này khiến Nặc Kỳ Anh rất buồn bã. Mấy chai rượu nhanh chóng bị uống cạn. Nặc Kỳ Anh nhất thời uống hơi quá chén, say khướt nắm bò trên quầy rượu. Ngoại hình của cô vốn xinh đẹp, thu hút ánh mắt của rất nhiều người đàn ông, bây giờ cô lại say rượu, rất nhiều người đàn ông đều thử lại gân cô. Ai ngờ lúc này, Nặc Kỳ Anh lại đứng dậy, lảo đảo… Dưới sự nỗ lực khuyên giải của Tần Sơ Hạ, cuối cùng Viêm Ái Linh cũng đồng ý rời khỏi đây cùng bọn họ.Trước khi đi Viêm Ái Linh còn đặc biệt ôm Lâu Giai Lệ một cái, sau đó gần như là vừa đi vừa quay đầu nhìn lại.Sau khi mấy người bọn họ lên xe, Viêm Ái Linh còn kéo cửa sổ xuống lưu không rời mà nhìn Lâu Giai Lệ.Tần Sơ Hạ kéo tay Viêm Ái Linh, giải thích với Minh Tư Thành đang ngồi trên ghế lái: "Mẹ của anh trông rất giống mẫu hậu của điện hạ"."Thật hay giả vậy?" Minh Tư Thành ngạc nhiên liếc nhìn vào gương chiếu hậu."Chẳng trách cô ấy lại dính mẹ tôi như vậy." Bây giờ Minh Tư Thành mới bừng tỉnh.Bùi Hạ Sênh ngồi trên ghế phụ hỏi: "Anh định sắp xếp vị công chúa điện hạ này như thế nào?""Đưa cô ấy đến biệt thự của tôi trước, cô chăm sóc cô ấy" Minh Tư Thành căn dặn.Bùi Hạ Sênh không phản bác, ngược lại đưa ra yêu cầu: "Thế thì anh phải mời bảo mẫu đặc biệt quay về.Tôi không biết chăm sóc trẻ con".”"Tôi có thể ở lại chăm sóc điện hạ đến khi cô ấy khôi phục ký ức" Tần Sơ Hạ xung phong nhận việc.Bùi Hạ Sênh quay đầu nhìn Tần Sơ Hạ hỏi: "Cô biết nấu cơm không? Cô biết làm bài không?"Tần Sơ Hạ đều lắc đầu.Bùi Hạ Sênh lập tức ghét bỏ nói: "Cái gì cô cũng không biết, ở lại cũng vô dụng""! " Tần Niệm méo môi, có phần nói không nên lời.Minh Tư Thành giải thích: "Cô ở bên cạnh cô gái này rất không an toàn, tôi sẽ đưa cô về thành phố Cung Huy"."Được thôi" Tân Sơ Hạ không phản đối mà nghe theo sắp xếp của Minh Tư Thành.Bởi vì cô biết, bọn họ cũng là vì tốt cho điện hạ.Cả đoạn đường, Viêm Ái Linh dựa đầu vào vai Tần Sơ Hạ yên tĩnh dị thường.Mà phần yên tĩnh này của cô ấy khiến Minh Tư Thành dấy lên nghi ngờ.Sau khi Minh Tư Thành đưa Viêm Ái Linh về biệt thự, giao phó vài câu riêng tư với Bùi Hạ Sênh thì đưa Tân Sơ Hạ đi.Khi bọn họ rời đi, Viêm Ái Linh không ồn không nháo, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp như chuông đồng đã không còn chút thuần khiết của trẻ con nữa.Trên đường về thành phố Cung Huy, Tần Sơ Hạ cảm thán với Minh Tư Thành: "Tại sao chuyện như vậy lại xảy ra với điện hạ? Những ngày tháng sau này điện hạ làm sao sống đây? Thật sự phải sống mơ hồ như vậy cả đời sao?"Minh Tư Thành không nói nghi ngờ trong lòng mình với Tần Sơ Hạ.Anh hoài nghi, có lẽ sau khi cô gái đó gặp được Tần Sơ Hạ thì đã khôi phục ký ức.Dù sao thì lúc đầu anh đưa cô gái đi kiểm tra thì bác sĩ cũng đã nói, chỉ cần máu tụ trong não của cô ấy tản ra thì có thể khôi phục trí nhớ."Tôi cảm thấy, mơ hồ sống hết một đời đối.

Chương 1019: Có Phải Hồi Phục Rồi Không