Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…
Chương 916
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 916“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Sắc mặt Lâm Quân cũng trở nên nghiêm túc, biểu tình thấy chết không sờ kia của Lê Nhật Linh làm cho trái tim anh giống như bị hai bàn tay bóp chặt lấy, không cách nào thở nổi. Lê Nhật Linh ngẩng đầu, con ngươi trong vắt nhìn thẳng vào mắt Lâm Quân, môi nhẹ nhàng mấp máy: “Lâm Quân, rốt cuộc là em bị bệnh gì?” “Bị bệnh gì? “Ừm, trong khoảng thời gian này em vẫn luôn cảm thấy thân thể khó chịu, lại nhiều lần hôn mê, thế nhưng anh cứ một mực không nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì, em cũng không có hỏi. Thế nhưng bây giờ em nghĩ rằng bản thân em vẫn muốn biết tình huống của mình ra sao, em không muốn bản thân không còn nhiều thời gian nữa mà vẫn không thể ở bên cạnh con” Lê Nhật Linh nghĩ đến Hòa Phong, Hạ Ly và Lâm Cảnh, thanh âm cũng bất giác mà nghẹn ngào lên. Thân thể của cô ra sao thì tự cô biết, Lâm Quân mỗi ngày đều cho cô uống rất nhiều thuốc, nhìn thấy cô cũng cứ muốn nói lại thôi, mặc kệ là ai cũng sẽ biết mình có chuyện, cô có thể chống đỡ đến bây giờ mới hỏi anh đã coi như là không dễ dàng gì rồi. “Vậy sao em lại đột nhiên té xỉu? Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết rồi!” Lê Nhật Linh hơi tức giận, Lâm Quân đến giờ còn không muốn tự nói cho cô. Lâm Quân nhướng mày, Lê Minh Nguyệt đã nói cho cô ấy biết rồi mà cô ấy vẫn hỏi anh như vậy sao? Đây rõ ràng là muốn lừa anh, cô gái nhỏ của anh trở nên thông minh như vậy từ lúc nào rồi? “Nếu Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết thì anh đây cũng không cần nói nữa” Lâm Quân gật đầu, dáng vẻ như có điều suy nghĩ. Lê Nhật Linh thở phì phò, biết tâm tư của mình đã bị Lâm Quân nhìn thấu thì tức khắc vừa giận vừa hết cách. “Lâm Quân!” “Được rồi” Lầm Quân cười cười, nhận lấy ly nước trong tay Lê Nhật Linh để ở một bên trên bàn, anh giơ tay ra xoa tóc cô: “Em không sao hết, chỉ là trúng chút độc, thế nhưng độc đã được giải hết rồi. “Trúng độc?” Lê Nhật Linh chau mày, nửa tin nửa ngờ nhìn Lâm Quân: “Đã xảy ra chuyện gì?” Lúc em bị Jackson bắt cóc, lão ta đã bỏ chút đồ vào trong thức ăn của em, sau đó độc trong người em phát tác thì lão ta muốn dùng em để ép anh hợp tác với lão.” “Sau đó thì sao?” Lê Nhật Linh ngẩn người, đây là nguyên nhân Lâm Quân đưa cô rời khỏi nhà Lê Vân Hàng sao? Cô biết dackson là kẻ đê tiện, thế nhưng căn bản không nghĩ tới lão ta sẽ dùng tới thủ đoạn bẩn thỉu như vậy. “Độc trên người em đã được giải rồi” “Anh cùng lão ta hợp tác?” Lê Nhật Linh lập tức khẩn trương nói, cô không hề hoài nghỉ địa vị của bản thân trong lòng Lâm Quân, nhưng cùng với Jackson hợp tác thật sự là quá nguy hiểm, việc này không khác nào bảo hổ lột da. Lâm Quân gật đầu, anh nhìn dáng vẻ khẩn trương của Lê Nhật Linh cảm thấy có chút cảm động.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 916
“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Sắc mặt Lâm Quân cũng trở nên nghiêm túc, biểu tình thấy chết không sờ kia của Lê Nhật Linh làm cho trái tim anh giống như bị hai bàn tay bóp chặt lấy, không cách nào thở nổi.
Lê Nhật Linh ngẩng đầu, con ngươi trong vắt nhìn thẳng vào mắt Lâm Quân, môi nhẹ nhàng mấp máy: “Lâm Quân, rốt cuộc là em bị bệnh gì?”
“Bị bệnh gì?
“Ừm, trong khoảng thời gian này em vẫn luôn cảm thấy thân thể khó chịu, lại nhiều lần hôn mê, thế nhưng anh cứ một mực không nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì, em cũng không có hỏi. Thế nhưng bây giờ em nghĩ rằng bản thân em vẫn muốn biết tình huống của mình ra sao, em không muốn bản thân không còn nhiều thời gian nữa mà vẫn không thể ở bên cạnh con” Lê Nhật Linh nghĩ đến Hòa Phong, Hạ Ly và Lâm Cảnh, thanh âm cũng bất giác mà nghẹn ngào lên.
Thân thể của cô ra sao thì tự cô biết, Lâm Quân mỗi ngày đều cho cô uống rất nhiều thuốc, nhìn thấy cô cũng cứ muốn nói lại thôi, mặc kệ là ai cũng sẽ biết mình có chuyện, cô có thể chống đỡ đến bây giờ mới hỏi anh đã coi như là không dễ dàng gì rồi.
“Vậy sao em lại đột nhiên té xỉu? Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết rồi!” Lê Nhật Linh hơi tức giận, Lâm Quân đến giờ còn không muốn tự nói cho cô.
Lâm Quân nhướng mày, Lê Minh Nguyệt đã nói cho cô ấy biết rồi mà cô ấy vẫn hỏi anh như vậy sao? Đây rõ ràng là muốn lừa anh, cô gái nhỏ của anh trở nên thông minh như vậy từ lúc nào rồi?
“Nếu Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết thì anh đây cũng không cần nói nữa” Lâm Quân gật đầu, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Lê Nhật Linh thở phì phò, biết tâm tư của mình đã bị Lâm Quân nhìn thấu thì tức khắc vừa giận vừa hết cách.
“Lâm Quân!”
“Được rồi” Lầm Quân cười cười, nhận lấy ly nước trong tay Lê Nhật Linh để ở một bên trên bàn, anh giơ tay ra xoa tóc cô: “Em không sao hết, chỉ là trúng chút độc, thế nhưng độc đã được giải hết rồi.
“Trúng độc?” Lê Nhật Linh chau mày, nửa tin nửa ngờ nhìn Lâm Quân: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Lúc em bị Jackson bắt cóc, lão ta đã bỏ chút đồ vào trong thức ăn của em, sau đó độc trong người em phát tác thì lão ta muốn dùng em để ép anh hợp tác với lão.”
“Sau đó thì sao?” Lê Nhật Linh ngẩn người, đây là nguyên nhân Lâm Quân đưa cô rời khỏi nhà Lê Vân Hàng sao? Cô biết dackson là kẻ đê tiện, thế nhưng căn bản không nghĩ tới lão ta sẽ dùng tới thủ đoạn bẩn thỉu như vậy.
“Độc trên người em đã được giải rồi”
“Anh cùng lão ta hợp tác?” Lê Nhật Linh lập tức khẩn trương nói, cô không hề hoài nghỉ địa vị của bản thân trong lòng Lâm Quân, nhưng cùng với Jackson hợp tác thật sự là quá nguy hiểm, việc này không khác nào bảo hổ lột da.
Lâm Quân gật đầu, anh nhìn dáng vẻ khẩn trương của Lê Nhật Linh cảm thấy có chút cảm động.
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 916“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Sắc mặt Lâm Quân cũng trở nên nghiêm túc, biểu tình thấy chết không sờ kia của Lê Nhật Linh làm cho trái tim anh giống như bị hai bàn tay bóp chặt lấy, không cách nào thở nổi. Lê Nhật Linh ngẩng đầu, con ngươi trong vắt nhìn thẳng vào mắt Lâm Quân, môi nhẹ nhàng mấp máy: “Lâm Quân, rốt cuộc là em bị bệnh gì?” “Bị bệnh gì? “Ừm, trong khoảng thời gian này em vẫn luôn cảm thấy thân thể khó chịu, lại nhiều lần hôn mê, thế nhưng anh cứ một mực không nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì, em cũng không có hỏi. Thế nhưng bây giờ em nghĩ rằng bản thân em vẫn muốn biết tình huống của mình ra sao, em không muốn bản thân không còn nhiều thời gian nữa mà vẫn không thể ở bên cạnh con” Lê Nhật Linh nghĩ đến Hòa Phong, Hạ Ly và Lâm Cảnh, thanh âm cũng bất giác mà nghẹn ngào lên. Thân thể của cô ra sao thì tự cô biết, Lâm Quân mỗi ngày đều cho cô uống rất nhiều thuốc, nhìn thấy cô cũng cứ muốn nói lại thôi, mặc kệ là ai cũng sẽ biết mình có chuyện, cô có thể chống đỡ đến bây giờ mới hỏi anh đã coi như là không dễ dàng gì rồi. “Vậy sao em lại đột nhiên té xỉu? Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết rồi!” Lê Nhật Linh hơi tức giận, Lâm Quân đến giờ còn không muốn tự nói cho cô. Lâm Quân nhướng mày, Lê Minh Nguyệt đã nói cho cô ấy biết rồi mà cô ấy vẫn hỏi anh như vậy sao? Đây rõ ràng là muốn lừa anh, cô gái nhỏ của anh trở nên thông minh như vậy từ lúc nào rồi? “Nếu Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết thì anh đây cũng không cần nói nữa” Lâm Quân gật đầu, dáng vẻ như có điều suy nghĩ. Lê Nhật Linh thở phì phò, biết tâm tư của mình đã bị Lâm Quân nhìn thấu thì tức khắc vừa giận vừa hết cách. “Lâm Quân!” “Được rồi” Lầm Quân cười cười, nhận lấy ly nước trong tay Lê Nhật Linh để ở một bên trên bàn, anh giơ tay ra xoa tóc cô: “Em không sao hết, chỉ là trúng chút độc, thế nhưng độc đã được giải hết rồi. “Trúng độc?” Lê Nhật Linh chau mày, nửa tin nửa ngờ nhìn Lâm Quân: “Đã xảy ra chuyện gì?” Lúc em bị Jackson bắt cóc, lão ta đã bỏ chút đồ vào trong thức ăn của em, sau đó độc trong người em phát tác thì lão ta muốn dùng em để ép anh hợp tác với lão.” “Sau đó thì sao?” Lê Nhật Linh ngẩn người, đây là nguyên nhân Lâm Quân đưa cô rời khỏi nhà Lê Vân Hàng sao? Cô biết dackson là kẻ đê tiện, thế nhưng căn bản không nghĩ tới lão ta sẽ dùng tới thủ đoạn bẩn thỉu như vậy. “Độc trên người em đã được giải rồi” “Anh cùng lão ta hợp tác?” Lê Nhật Linh lập tức khẩn trương nói, cô không hề hoài nghỉ địa vị của bản thân trong lòng Lâm Quân, nhưng cùng với Jackson hợp tác thật sự là quá nguy hiểm, việc này không khác nào bảo hổ lột da. Lâm Quân gật đầu, anh nhìn dáng vẻ khẩn trương của Lê Nhật Linh cảm thấy có chút cảm động.