Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…
Chương 953
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 953 “Chuyện này sao có thể chứ?” .Jackson cũng không tin, vừa nãy khi ở trong tay ông ta, tập tài liệu này vẫn còn tên của Lâm Quân mà. Ánh mắt Jackson đột nhiên nhìn sang La Bá Đặc. La Bá Đặc cười, ông nhìn .Jackson, mặt không biến sắc. Còn Jackson thật sự không ngờ mình lại bị chơi một vố như này, suy cho cùng là ông ta đã xem thường tên Lâm Quân này rồi, trán ông ta nổi lên gân xanh, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình thản. “xem ra phỏ chủ tịch Jackson thật sự có tuổi rồi, chuyện như này mà cũng làm sai được, nếu chồng tôi đã đồng ý ký kết hợp đồng này với cha tôi thì sao có thể lại thất hứa mà ký với ông chứ?Tôi nghĩ con trai con gái ông cũng bảng tuổi tôi rồi đúng không? Hay là ông từ chức về hưu đi, cho người trẻ tuổi một cơ hội?” Lê Nhật Linh cười như không cười, không chút biến sắc, khiến mọi người không thể không thầm thán phục. “Liều lĩnh thật đấy, phó chủ tịch của chúng ta mà lại không ký hợp đồng này, ở công ty ông cũng là người đức cao vọng trọng mà, hà cớ gì phải ra vẻ với một con bé như tôi làm gì” Lê Nhật Linh mím môi, không nói gì, trong lòng sớm đã không còn sự căng thẳng ban đầu nữa, bây giờ cho dù dackson có nói gì đi nữa thì cũng bị xem là thẹn quá hóa giận hết, không cần phải để tâm nữa. “Đúng là thứ thích nịnh bợ” Hà Dĩ Phong khinh thường nói một câu. “Anh nói ai đấy?” Người cổ đông kia còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng Jackson đã phất tay nên ông ta đành dừng lại. Sắc mặt Jackson đã không còn vẻ kiêu ngạo, bá đạo như trước nữa, không ngờ kế hoạch tỉ mỉ lại bị một con bé phá hỏng toàn bộ. “Cho dù tôi không có được hợp đồng này, không phải cổ đông lớn nhất của LX thì tôi cũng không cho phép công ty cứ thế bị giao vào tay cô đâu. Một người không có chút nền tảng như cô dựa vào đâu để tiếp quản công ty, cho dù cô là con gái ruột của chủ tịch Lê đi chăng nữa thì cũng phải đợi ông ấy tỉnh lại, đích thân bàn giao mới được” Bây giờ cũng chỉ có thể nói được vậy thôi, chỉ cần Lê Nhật Linh không thể có được chức vị, sau đó lại ra tay với lê Vân Hàng, khiến ông vĩnh viễn không thể giao quyền được, vậy thì sau này LV vận hành theo lối cũ là điều dễ như trở bàn tay” “Phó chủ tịch nói đúng đấy, muốn tiếp quản công ty cần phải nắm rõ mọi thứ, chuyện này không chỉ còn là chuyện tốt hay xấu của một mình chủ tịch Lê nữa mà nó còn liên quan đến quyền lợi của mỗi một người trong chúng ta” Những cổ đông khác duy trì sự trung lập cũng không nhịn nổi mà thay đổi lập trường. “Theo ý của phó chủ tịch Jackson, chỉ cần có một ngày cha tôi tỉnh lại, giao quyền cho tôi thì ông sẽ không có ý kiến gì nữa, đúng không?” dackson nhìn chằm chẳm cô một cái, không hiểu lắm ý của cô, thế nhưng lần này cuộc họp kết thúc rồi, ông ta sẽ không để lại đường lui cho Lê Vân Hàng nữa đâu. “Đương nhiên” “Vậy thì hy vọng ông Jackson có thể nói được làm được” Lê Nhật Linh cười: “Nếu mọi người đều nghĩ như vậy thì với yêu cầu hợp lí này tôi đương nhiên sẽ không phản đối, tiếp theo còn có một người thần bí nữa tới, có lẽ người này sẽ đưa chúng ta vào tình cảnh khó khăn” “Người thần bí?” Jackson nhìn chằm chăm cửa phòng họp được mở ra, ánh mắt Lê Vân Hàng đối diện với Jackson, ông cười khinh thường một cái. Đầu Jackson như bị đập bốp một cái, tất cả đều như nổ tung ra. Sao ông ta lại tỉnh lại được? Người ông ta phái đi rõ ràng đã bảo là xử lí xong tất cả rồi mà? Jackson nắm chặt tay lại, có lẽ hôm đó Lâm Quân đột nhiên xuất hiện, hai người cứ vội vội vàng vàng tới, xem Lê vân Hàng một cái rồi rời đi ngay. Nếu không thì sao Lê Vân Hàng có thể tỉnh lại sớm như vậy được, lẽ nào là đang muốn đâm lao thì phải theo lao, đối phó với ông ta hay sao?
Chương 953
“Chuyện này sao có thể chứ?” .Jackson cũng không tin, vừa nãy khi ở trong tay ông ta, tập tài liệu này vẫn còn tên của Lâm Quân mà.
Ánh mắt Jackson đột nhiên nhìn sang La Bá Đặc.
La Bá Đặc cười, ông nhìn .Jackson, mặt không biến sắc.
Còn Jackson thật sự không ngờ mình lại bị chơi một vố như này, suy cho cùng là ông ta đã xem thường tên Lâm Quân này rồi, trán ông ta nổi lên gân xanh, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình thản.
“xem ra phỏ chủ tịch Jackson thật sự có tuổi rồi, chuyện như này mà cũng làm sai được, nếu chồng tôi đã đồng ý ký kết hợp đồng này với cha tôi thì sao có thể lại thất hứa mà ký với ông chứ?Tôi nghĩ con trai con gái ông cũng bảng tuổi tôi rồi đúng không? Hay là ông từ chức về hưu đi, cho người trẻ tuổi một cơ hội?”
Lê Nhật Linh cười như không cười, không chút biến sắc, khiến mọi người không thể không thầm thán phục.
“Liều lĩnh thật đấy, phó chủ tịch của chúng ta mà lại không ký hợp đồng này, ở công ty ông cũng là người đức cao vọng trọng mà, hà cớ gì phải ra vẻ với một con bé như tôi làm gì”
Lê Nhật Linh mím môi, không nói gì, trong lòng sớm đã không còn sự căng thẳng ban đầu nữa, bây giờ cho dù dackson có nói gì đi nữa thì cũng bị xem là thẹn quá hóa giận hết, không cần phải để tâm nữa.
“Đúng là thứ thích nịnh bợ” Hà Dĩ Phong khinh thường nói một câu.
“Anh nói ai đấy?” Người cổ đông kia còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng Jackson đã phất tay nên ông ta đành dừng lại.
Sắc mặt Jackson đã không còn vẻ kiêu ngạo, bá đạo như trước nữa, không ngờ kế hoạch tỉ mỉ lại bị một con bé phá hỏng toàn bộ.
“Cho dù tôi không có được hợp đồng này, không phải cổ đông lớn nhất của LX thì tôi cũng không cho phép công ty cứ thế bị giao vào tay cô đâu. Một người không có chút nền tảng như cô dựa vào đâu để tiếp quản công ty, cho dù cô là con gái ruột của chủ tịch Lê đi chăng nữa thì cũng phải đợi ông ấy tỉnh lại, đích thân bàn giao mới được”
Bây giờ cũng chỉ có thể nói được vậy thôi, chỉ cần Lê Nhật Linh không thể có được chức vị, sau đó lại ra tay với lê Vân Hàng, khiến ông vĩnh viễn không thể giao quyền được, vậy thì sau này LV vận hành theo lối cũ là điều dễ như trở bàn tay”
“Phó chủ tịch nói đúng đấy, muốn tiếp quản công ty cần phải nắm rõ mọi thứ, chuyện này không chỉ còn là chuyện tốt hay xấu của một mình chủ tịch Lê nữa mà nó còn liên quan đến quyền lợi của mỗi một người trong chúng ta”
Những cổ đông khác duy trì sự trung lập cũng không nhịn nổi mà thay đổi lập trường.
“Theo ý của phó chủ tịch Jackson, chỉ cần có một ngày cha tôi tỉnh lại, giao quyền cho tôi thì ông sẽ không có ý kiến gì nữa, đúng không?”
dackson nhìn chằm chẳm cô một cái, không hiểu lắm ý của cô, thế nhưng lần này cuộc họp kết thúc rồi, ông ta sẽ không để lại đường lui cho Lê Vân Hàng nữa đâu.
“Đương nhiên”
“Vậy thì hy vọng ông Jackson có thể nói được làm được”
Lê Nhật Linh cười: “Nếu mọi người đều nghĩ như vậy thì với yêu cầu hợp lí này tôi đương nhiên sẽ không phản đối, tiếp theo còn có một người thần bí nữa tới, có lẽ người này sẽ đưa chúng ta vào tình cảnh khó khăn”
“Người thần bí?”
Jackson nhìn chằm chăm cửa phòng họp được mở ra, ánh mắt Lê Vân Hàng đối diện với Jackson, ông cười khinh thường một cái. Đầu Jackson như bị đập bốp một cái, tất cả đều như nổ tung ra.
Sao ông ta lại tỉnh lại được?
Người ông ta phái đi rõ ràng đã bảo là xử lí xong tất cả rồi mà?
Jackson nắm chặt tay lại, có lẽ hôm đó Lâm Quân đột nhiên xuất hiện, hai người cứ vội vội vàng vàng tới, xem Lê vân Hàng một cái rồi rời đi ngay. Nếu không thì sao Lê Vân Hàng có thể tỉnh lại sớm như vậy được, lẽ nào là đang muốn đâm lao thì phải theo lao, đối phó với ông ta hay sao?
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 953 “Chuyện này sao có thể chứ?” .Jackson cũng không tin, vừa nãy khi ở trong tay ông ta, tập tài liệu này vẫn còn tên của Lâm Quân mà. Ánh mắt Jackson đột nhiên nhìn sang La Bá Đặc. La Bá Đặc cười, ông nhìn .Jackson, mặt không biến sắc. Còn Jackson thật sự không ngờ mình lại bị chơi một vố như này, suy cho cùng là ông ta đã xem thường tên Lâm Quân này rồi, trán ông ta nổi lên gân xanh, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình thản. “xem ra phỏ chủ tịch Jackson thật sự có tuổi rồi, chuyện như này mà cũng làm sai được, nếu chồng tôi đã đồng ý ký kết hợp đồng này với cha tôi thì sao có thể lại thất hứa mà ký với ông chứ?Tôi nghĩ con trai con gái ông cũng bảng tuổi tôi rồi đúng không? Hay là ông từ chức về hưu đi, cho người trẻ tuổi một cơ hội?” Lê Nhật Linh cười như không cười, không chút biến sắc, khiến mọi người không thể không thầm thán phục. “Liều lĩnh thật đấy, phó chủ tịch của chúng ta mà lại không ký hợp đồng này, ở công ty ông cũng là người đức cao vọng trọng mà, hà cớ gì phải ra vẻ với một con bé như tôi làm gì” Lê Nhật Linh mím môi, không nói gì, trong lòng sớm đã không còn sự căng thẳng ban đầu nữa, bây giờ cho dù dackson có nói gì đi nữa thì cũng bị xem là thẹn quá hóa giận hết, không cần phải để tâm nữa. “Đúng là thứ thích nịnh bợ” Hà Dĩ Phong khinh thường nói một câu. “Anh nói ai đấy?” Người cổ đông kia còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng Jackson đã phất tay nên ông ta đành dừng lại. Sắc mặt Jackson đã không còn vẻ kiêu ngạo, bá đạo như trước nữa, không ngờ kế hoạch tỉ mỉ lại bị một con bé phá hỏng toàn bộ. “Cho dù tôi không có được hợp đồng này, không phải cổ đông lớn nhất của LX thì tôi cũng không cho phép công ty cứ thế bị giao vào tay cô đâu. Một người không có chút nền tảng như cô dựa vào đâu để tiếp quản công ty, cho dù cô là con gái ruột của chủ tịch Lê đi chăng nữa thì cũng phải đợi ông ấy tỉnh lại, đích thân bàn giao mới được” Bây giờ cũng chỉ có thể nói được vậy thôi, chỉ cần Lê Nhật Linh không thể có được chức vị, sau đó lại ra tay với lê Vân Hàng, khiến ông vĩnh viễn không thể giao quyền được, vậy thì sau này LV vận hành theo lối cũ là điều dễ như trở bàn tay” “Phó chủ tịch nói đúng đấy, muốn tiếp quản công ty cần phải nắm rõ mọi thứ, chuyện này không chỉ còn là chuyện tốt hay xấu của một mình chủ tịch Lê nữa mà nó còn liên quan đến quyền lợi của mỗi một người trong chúng ta” Những cổ đông khác duy trì sự trung lập cũng không nhịn nổi mà thay đổi lập trường. “Theo ý của phó chủ tịch Jackson, chỉ cần có một ngày cha tôi tỉnh lại, giao quyền cho tôi thì ông sẽ không có ý kiến gì nữa, đúng không?” dackson nhìn chằm chẳm cô một cái, không hiểu lắm ý của cô, thế nhưng lần này cuộc họp kết thúc rồi, ông ta sẽ không để lại đường lui cho Lê Vân Hàng nữa đâu. “Đương nhiên” “Vậy thì hy vọng ông Jackson có thể nói được làm được” Lê Nhật Linh cười: “Nếu mọi người đều nghĩ như vậy thì với yêu cầu hợp lí này tôi đương nhiên sẽ không phản đối, tiếp theo còn có một người thần bí nữa tới, có lẽ người này sẽ đưa chúng ta vào tình cảnh khó khăn” “Người thần bí?” Jackson nhìn chằm chăm cửa phòng họp được mở ra, ánh mắt Lê Vân Hàng đối diện với Jackson, ông cười khinh thường một cái. Đầu Jackson như bị đập bốp một cái, tất cả đều như nổ tung ra. Sao ông ta lại tỉnh lại được? Người ông ta phái đi rõ ràng đã bảo là xử lí xong tất cả rồi mà? Jackson nắm chặt tay lại, có lẽ hôm đó Lâm Quân đột nhiên xuất hiện, hai người cứ vội vội vàng vàng tới, xem Lê vân Hàng một cái rồi rời đi ngay. Nếu không thì sao Lê Vân Hàng có thể tỉnh lại sớm như vậy được, lẽ nào là đang muốn đâm lao thì phải theo lao, đối phó với ông ta hay sao?