Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…
Chương 1107
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1107 James lắc đầu, trái tim như sụp đổ, có thể thấy lúc đầu ông ta thực sự thích Hạ Hi. Nhưng tất cả những điều này vẫn không thể che giấu được sự thật rằng Hạ Hi đã qua đời. “Là anh! Nhiều năm như vậy anh vẫn luôn biết chính là anh, chẳng qua anh chỉ không thể nào chấp nhận được sự thật này mà thôi, vậy nên anh cứ mãi đổ mọi trách nhiệm lên người tôi, anh báo thù tôi để tìm cho mình kh*** c*m, làm tê liệt chính mình” Lê Vân Hàng tiếp tục nói vậy, nhưng quả thật ông không hổ danh là người đã trải qua nhiều chuyện, gặp nhiều người, nên mỗi một câu ông nói đều có thể chạm đến sâu thẳm nội tâm của Chiêm Nhi. Bởi vì nội tâm Chiêm Nhi đã bị vạch trần nên bây giờ anh ta không còn chút khí thế và năng lực phản kích lại nữa. Lời Lê Vân Hàng nói giống như bùa mê lặp lại trong đầu anh ta, Hạ Hi vì anh ta mà chết, Hạ Hi vì anh ta mà chết, đây là sự thật anh mãi mãi không dám đối diện. Mấy chục năm bày mưu tính kế cũng không thể nào khiến anh ta ngủ ngon mỗi đêm được, đây là sự thật, trong đầu anh ta luôn tự an ủi mình, đây cũng là sự thật. Trụ cột tinh thần duy nhất của anh ta chính là Trần Hi Tuấn và Trần Tẩm, thế nhưng bây giờ ngay cả chúng cũng bởi vì hành động của anh ta mà phản bội lại mình rồi Ánh mắt anh ta nhìn ra nơi khác, rơi vào nỗi đau khổ sâu thẳm. Vào đúng lúc này, Lê Vân Hàng mở túi công văn ra, ông lấy từng tệp tài liệu ra, rồi mở chúng ra, rút ra một bức thư. “Đây là bức thư tôi đã tìm được ở nơi sau khi tôi quay về Việt Nam đã ở cùng với Hạ Hi, bên trên ghi chép tất cả mọi chuyện xảy ra lúc đầu” Chiêm Nhi nhìn Lê Vân Hàng một cái, tay run run cầm lấy bức thư, nét chữ quen thuộc đột nhiên đập vào trong tầm mắt, nội dung bức thư: là như thế này: Ngày 7 tháng 8 năm 2014. Khi anh nhìn thấy những bức thư này, em không biết liệu mình còn ở thế gian này hay không. Hôm nay con của chúng ta đã không còn nữa rồi, chúng đã bị em làm mất, anh nhất định sẽ trách em, có đúng không? Thế nhưng em còn cách nào nữa đây, là một người phụ nữ tay không trói gà, ngay cả chúng ở đâu em cũng khó mà biết được. Em nghĩ có lẽ đây chính là kết quả của việc mà mấy người bên cửa hàng làm để báo thù sau khi anh đi đấy! Thế nhưng Chiêm Nhi nói sẽ giúp em tìm chúng, anh yên tâm đi. Còn nữa, em rất nhớ anh, rốt cuộc khi nào anh mới quay lại, em vẫn luôn ở đây đợi anh. Ngày 20 tháng 8 năm 2014. Gần đầy kỳ lạ lắm, em cứ luôn cảm thấy anh đang ở bên cạnh em. Ngày 21 tháng 10 năm 2014. Hôm nay em phải kết hôn rồi. Đối tượng kết hôn là anh em tốt của anh, Chiêm Nhi. Có lẽ anh sẽ trách em phản bội anh, lại đi gả cho Chiêm Nhi mà không đợi anh quay về. Nhưng em phải nói cho anh biết, người em yêu vẫn luôn là anh, từ trước đến giờ chưa bao giờ là anh ấy cả. Là anh ấy đã bỏ thuốc vào trong rượu của em, anh cứ mãi không về, cục cưng trong bụng em ngày càng lớn hơn rồi, em cũng hết cách, chỉ có thể gả cho anh ấy thôi. Em đã làm mất hai người con gái của chúng ta, dù sao bọn trẻ cũng vô phúc, em đã không muốn lại buông bỏ chúng thêm lần nữa rồi. Em xin lỗi! Ngày 4 tháng 7 năm 2015. Bất giác anh đã đi gân một năm rồi, em cảm thấy em sắp không kiên trì nổi nữa, em mắc chứng trầm cảm, hơn nữa ngày càng nghiêm trọng hơn, con sắp chào đời rồi, sao anh vẫn còn chưa quay lại? Em nói cho anh nghe một bí mật. Em đã phát hiện ra bản ghi âm cuộc giao dịch của Chiêm Nhi với kẻ buôn người trong phòng anh ấy, đứa con đáng thương của chúng ta ấy, một đứa đã vào cô nhi viện, một đứa bị bán lên núi. Em rất tuyệt vọng, em không có cách nào đi tìm chúng, rốt cuộc khi nào anh mới quay về? Bây giờ em vô cùng hận anh ta, thế nhưng bọn trẻ cũng vô phúc thật. Nếu như sau khi con của em và anh ấy chào đời mà anh còn chưa quay về, em nhất định sẽ kết liễu cuộc đời mình. Để bảo toàn lòng tôn nghiêm của anh và tình yêu cuối cùng em dành cho anh.
Chương 1107
James lắc đầu, trái tim như sụp đổ, có thể thấy lúc đầu ông ta thực sự thích Hạ Hi.
Nhưng tất cả những điều này vẫn không thể che giấu được sự thật rằng Hạ Hi đã qua đời.
“Là anh! Nhiều năm như vậy anh vẫn luôn biết chính là anh, chẳng qua anh chỉ không thể nào chấp nhận được sự thật này mà thôi, vậy nên anh cứ mãi đổ mọi trách nhiệm lên người tôi, anh báo thù tôi để tìm cho mình kh*** c*m, làm tê liệt chính mình”
Lê Vân Hàng tiếp tục nói vậy, nhưng quả thật ông không hổ danh là người đã trải qua nhiều chuyện, gặp nhiều người, nên mỗi một câu ông nói đều có thể chạm đến sâu thẳm nội tâm của Chiêm Nhi. Bởi vì nội tâm Chiêm Nhi đã bị vạch trần nên bây giờ anh ta không còn chút khí thế và năng lực phản kích lại nữa.
Lời Lê Vân Hàng nói giống như bùa mê lặp lại trong đầu anh ta, Hạ Hi vì anh ta mà chết, Hạ Hi vì anh ta mà chết, đây là sự thật anh mãi mãi không dám đối diện.
Mấy chục năm bày mưu tính kế cũng không thể nào khiến anh ta ngủ ngon mỗi đêm được, đây là sự thật, trong đầu anh ta luôn tự an ủi mình, đây cũng là sự thật. Trụ cột tinh thần duy nhất của anh ta chính là Trần Hi Tuấn và Trần Tẩm, thế nhưng bây giờ ngay cả chúng cũng bởi vì hành động của anh ta mà phản bội lại mình rồi Ánh mắt anh ta nhìn ra nơi khác, rơi vào nỗi đau khổ sâu thẳm.
Vào đúng lúc này, Lê Vân Hàng mở túi công văn ra, ông lấy từng tệp tài liệu ra, rồi mở chúng ra, rút ra một bức thư.
“Đây là bức thư tôi đã tìm được ở nơi sau khi tôi quay về Việt Nam đã ở cùng với Hạ Hi, bên trên ghi chép tất cả mọi chuyện xảy ra lúc đầu”
Chiêm Nhi nhìn Lê Vân Hàng một cái, tay run run cầm lấy bức thư, nét chữ quen thuộc đột nhiên đập vào trong tầm mắt, nội dung bức thư: là như thế này: Ngày 7 tháng 8 năm 2014.
Khi anh nhìn thấy những bức thư này, em không biết liệu mình còn ở thế gian này hay không.
Hôm nay con của chúng ta đã không còn nữa rồi, chúng đã bị em làm mất, anh nhất định sẽ trách em, có đúng không?
Thế nhưng em còn cách nào nữa đây, là một người phụ nữ tay không trói gà, ngay cả chúng ở đâu em cũng khó mà biết được.
Em nghĩ có lẽ đây chính là kết quả của việc mà mấy người bên cửa hàng làm để báo thù sau khi anh đi đấy!
Thế nhưng Chiêm Nhi nói sẽ giúp em tìm chúng, anh yên tâm đi.
Còn nữa, em rất nhớ anh, rốt cuộc khi nào anh mới quay lại, em vẫn luôn ở đây đợi anh.
Ngày 20 tháng 8 năm 2014.
Gần đầy kỳ lạ lắm, em cứ luôn cảm thấy anh đang ở bên cạnh em.
Ngày 21 tháng 10 năm 2014.
Hôm nay em phải kết hôn rồi.
Đối tượng kết hôn là anh em tốt của anh, Chiêm Nhi.
Có lẽ anh sẽ trách em phản bội anh, lại đi gả cho Chiêm Nhi mà không đợi anh quay về.
Nhưng em phải nói cho anh biết, người em yêu vẫn luôn là anh, từ trước đến giờ chưa bao giờ là anh ấy cả.
Là anh ấy đã bỏ thuốc vào trong rượu của em, anh cứ mãi không về, cục cưng trong bụng em ngày càng lớn hơn rồi, em cũng hết cách, chỉ có thể gả cho anh ấy thôi.
Em đã làm mất hai người con gái của chúng ta, dù sao bọn trẻ cũng vô phúc, em đã không muốn lại buông bỏ chúng thêm lần nữa rồi.
Em xin lỗi!
Ngày 4 tháng 7 năm 2015.
Bất giác anh đã đi gân một năm rồi, em cảm thấy em sắp không kiên trì nổi nữa, em mắc chứng trầm cảm, hơn nữa ngày càng nghiêm trọng hơn, con sắp chào đời rồi, sao anh vẫn còn chưa quay lại?
Em nói cho anh nghe một bí mật.
Em đã phát hiện ra bản ghi âm cuộc giao dịch của Chiêm Nhi với kẻ buôn người trong phòng anh ấy, đứa con đáng thương của chúng ta ấy, một đứa đã vào cô nhi viện, một đứa bị bán lên núi.
Em rất tuyệt vọng, em không có cách nào đi tìm chúng, rốt cuộc khi nào anh mới quay về?
Bây giờ em vô cùng hận anh ta, thế nhưng bọn trẻ cũng vô phúc thật. Nếu như sau khi con của em và anh ấy chào đời mà anh còn chưa quay về, em nhất định sẽ kết liễu cuộc đời mình.
Để bảo toàn lòng tôn nghiêm của anh và tình yêu cuối cùng em dành cho anh.
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1107 James lắc đầu, trái tim như sụp đổ, có thể thấy lúc đầu ông ta thực sự thích Hạ Hi. Nhưng tất cả những điều này vẫn không thể che giấu được sự thật rằng Hạ Hi đã qua đời. “Là anh! Nhiều năm như vậy anh vẫn luôn biết chính là anh, chẳng qua anh chỉ không thể nào chấp nhận được sự thật này mà thôi, vậy nên anh cứ mãi đổ mọi trách nhiệm lên người tôi, anh báo thù tôi để tìm cho mình kh*** c*m, làm tê liệt chính mình” Lê Vân Hàng tiếp tục nói vậy, nhưng quả thật ông không hổ danh là người đã trải qua nhiều chuyện, gặp nhiều người, nên mỗi một câu ông nói đều có thể chạm đến sâu thẳm nội tâm của Chiêm Nhi. Bởi vì nội tâm Chiêm Nhi đã bị vạch trần nên bây giờ anh ta không còn chút khí thế và năng lực phản kích lại nữa. Lời Lê Vân Hàng nói giống như bùa mê lặp lại trong đầu anh ta, Hạ Hi vì anh ta mà chết, Hạ Hi vì anh ta mà chết, đây là sự thật anh mãi mãi không dám đối diện. Mấy chục năm bày mưu tính kế cũng không thể nào khiến anh ta ngủ ngon mỗi đêm được, đây là sự thật, trong đầu anh ta luôn tự an ủi mình, đây cũng là sự thật. Trụ cột tinh thần duy nhất của anh ta chính là Trần Hi Tuấn và Trần Tẩm, thế nhưng bây giờ ngay cả chúng cũng bởi vì hành động của anh ta mà phản bội lại mình rồi Ánh mắt anh ta nhìn ra nơi khác, rơi vào nỗi đau khổ sâu thẳm. Vào đúng lúc này, Lê Vân Hàng mở túi công văn ra, ông lấy từng tệp tài liệu ra, rồi mở chúng ra, rút ra một bức thư. “Đây là bức thư tôi đã tìm được ở nơi sau khi tôi quay về Việt Nam đã ở cùng với Hạ Hi, bên trên ghi chép tất cả mọi chuyện xảy ra lúc đầu” Chiêm Nhi nhìn Lê Vân Hàng một cái, tay run run cầm lấy bức thư, nét chữ quen thuộc đột nhiên đập vào trong tầm mắt, nội dung bức thư: là như thế này: Ngày 7 tháng 8 năm 2014. Khi anh nhìn thấy những bức thư này, em không biết liệu mình còn ở thế gian này hay không. Hôm nay con của chúng ta đã không còn nữa rồi, chúng đã bị em làm mất, anh nhất định sẽ trách em, có đúng không? Thế nhưng em còn cách nào nữa đây, là một người phụ nữ tay không trói gà, ngay cả chúng ở đâu em cũng khó mà biết được. Em nghĩ có lẽ đây chính là kết quả của việc mà mấy người bên cửa hàng làm để báo thù sau khi anh đi đấy! Thế nhưng Chiêm Nhi nói sẽ giúp em tìm chúng, anh yên tâm đi. Còn nữa, em rất nhớ anh, rốt cuộc khi nào anh mới quay lại, em vẫn luôn ở đây đợi anh. Ngày 20 tháng 8 năm 2014. Gần đầy kỳ lạ lắm, em cứ luôn cảm thấy anh đang ở bên cạnh em. Ngày 21 tháng 10 năm 2014. Hôm nay em phải kết hôn rồi. Đối tượng kết hôn là anh em tốt của anh, Chiêm Nhi. Có lẽ anh sẽ trách em phản bội anh, lại đi gả cho Chiêm Nhi mà không đợi anh quay về. Nhưng em phải nói cho anh biết, người em yêu vẫn luôn là anh, từ trước đến giờ chưa bao giờ là anh ấy cả. Là anh ấy đã bỏ thuốc vào trong rượu của em, anh cứ mãi không về, cục cưng trong bụng em ngày càng lớn hơn rồi, em cũng hết cách, chỉ có thể gả cho anh ấy thôi. Em đã làm mất hai người con gái của chúng ta, dù sao bọn trẻ cũng vô phúc, em đã không muốn lại buông bỏ chúng thêm lần nữa rồi. Em xin lỗi! Ngày 4 tháng 7 năm 2015. Bất giác anh đã đi gân một năm rồi, em cảm thấy em sắp không kiên trì nổi nữa, em mắc chứng trầm cảm, hơn nữa ngày càng nghiêm trọng hơn, con sắp chào đời rồi, sao anh vẫn còn chưa quay lại? Em nói cho anh nghe một bí mật. Em đã phát hiện ra bản ghi âm cuộc giao dịch của Chiêm Nhi với kẻ buôn người trong phòng anh ấy, đứa con đáng thương của chúng ta ấy, một đứa đã vào cô nhi viện, một đứa bị bán lên núi. Em rất tuyệt vọng, em không có cách nào đi tìm chúng, rốt cuộc khi nào anh mới quay về? Bây giờ em vô cùng hận anh ta, thế nhưng bọn trẻ cũng vô phúc thật. Nếu như sau khi con của em và anh ấy chào đời mà anh còn chưa quay về, em nhất định sẽ kết liễu cuộc đời mình. Để bảo toàn lòng tôn nghiêm của anh và tình yêu cuối cùng em dành cho anh.