Phong Đô Thành (1) . (1) Phong Đô thành: Phong Đô là một cõi giới ở Trung Giới, U Minh Giới, còn có tên gọi là U Minh Thành Đô, Âm Quang Cảnh. Phong Đô thành nghĩa nôm na là kinh thành phong bế, niêm phong ràng buộc, giam hãm, cũng có thể hiểu là kinh thành bị phong hóa, dần dần bị tiêu hủy . Giữa đại điện âm u có một người đang quỳ. Không, chính xác mà nói đó là một u hồn. Ánh mắt trống rỗng, sắc mặt ảm đạm, quỷ khí dày đặc. Hai bên đại điện là hai hàng quỷ sai đứng thẳng tắp, hốc mắt xanh đen, tay cầm câu hồn tác (2) , một thân quan phục địa phủ màu đen khiến sắc mặt càng thêm trắng bệch. (2) Câu hồn tác: là sợi dây xích để quỷ sai dùng bắt linh hồn sau khi mất về âm phủ, thường dùng cho quỷ sai cấp thấp. “Phán quan, kẻ đang quỳ dưới kia tình huống khi còn sống như thế nào?”. Ngũ Điện Diêm La Vương khuôn mặt trắng nõn, đầu đội quan lưu (3), hai bên túi hương rủ xuống che tai, mặc trường bào phiên lĩnh rộng rãi, hai chân đi ủng, tay cầm thẻ ngọc trước ngực, dáng ngồi nghiêm…

Chương 13: Nhân gian (2)

Quỷ Sai Bút KýTác giả: Thượng Quan Hiểu TinhTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Linh DịPhong Đô Thành (1) . (1) Phong Đô thành: Phong Đô là một cõi giới ở Trung Giới, U Minh Giới, còn có tên gọi là U Minh Thành Đô, Âm Quang Cảnh. Phong Đô thành nghĩa nôm na là kinh thành phong bế, niêm phong ràng buộc, giam hãm, cũng có thể hiểu là kinh thành bị phong hóa, dần dần bị tiêu hủy . Giữa đại điện âm u có một người đang quỳ. Không, chính xác mà nói đó là một u hồn. Ánh mắt trống rỗng, sắc mặt ảm đạm, quỷ khí dày đặc. Hai bên đại điện là hai hàng quỷ sai đứng thẳng tắp, hốc mắt xanh đen, tay cầm câu hồn tác (2) , một thân quan phục địa phủ màu đen khiến sắc mặt càng thêm trắng bệch. (2) Câu hồn tác: là sợi dây xích để quỷ sai dùng bắt linh hồn sau khi mất về âm phủ, thường dùng cho quỷ sai cấp thấp. “Phán quan, kẻ đang quỳ dưới kia tình huống khi còn sống như thế nào?”. Ngũ Điện Diêm La Vương khuôn mặt trắng nõn, đầu đội quan lưu (3), hai bên túi hương rủ xuống che tai, mặc trường bào phiên lĩnh rộng rãi, hai chân đi ủng, tay cầm thẻ ngọc trước ngực, dáng ngồi nghiêm… Trong hoàng cung đại nội, trên long sàng của hoàng đế có hai bóng người đang lăn lộn.“Ngươi nhất định phải bắt ta trở về cấp Thiên Đế phục mệnh?”Người phía trên một thân long bào, vạt áo nửa mở, lộ ra lồng ngực màu đồng cổ gợi cảm.“Ngươi, ngươi cái thứ khốn nạn này, ai kêu ngươi đào tẩu ở địa bàn của ta? Ta không muốn về sau luôn bị thiên binh thiên tướng đuổi giết.”Người phía dưới nhất thời phản kháng không kịp, bị người phía trên gắt gao đè ép, hai người đều thở hổn hển.“Ngươi cùng ta đi Ma giới đi? Chờ ta làm Ma Vương, đến lúc đó sát thượng thiên đình, lấy tính mạng Ngọc Đế lão nhân, tất nhiên là không cần phí công lo sợ đám thiên binh thiên tướng.”“Ngươi điên rồi có phải không? Ngươi đã quên con khỉ ở Hoa Quả Sơn kia a?”Người phía dưới tiếp tục vặn vẹo giãy giụa, làm người phía trên một trận phát hỏa. Ánh mắt u ám, bắt lấy đôi tay lộn xộn của người này, phủ thân mình lên rồi lấp kín cái miệng đang lải nhải của hắn.“Ngô ngô ngô……”Nụ hôn này vừa dứt, Biện Thành Vương ánh mắt đã mê ly, lệ quang lấp lánh.“Ngươi là lo lắng? Hay là không bỏ được ca ca ngươi?”Long thái tử đưa tay thăm dò bên trong áo hắn, trêu đùa hồng anh đã sớm đứng thẳng trước ngực hắn.“Ngươi, ngươi đi ra... Khốn nạn, ngươi cái này là loạn thần tặc tử “Biện thành vương vươn tay đẩy bàn tay làm loạn của hắn nhưng chỉ đổi lấy Long thái tử điện hạ càng thêm táo tợn vỗ về chơi đùa.“Ha, là loạn thần tặc tử, vậy vị ca ca dương thịnh âm suy của ngươi lại tính thế nào? Ngươi còn nói không phải vì hắn? Chờ đợi ở nơi địa phủ hắc ám kia có gì tốt?”Biện Thành Vương vừa nghe, không vui, cặp mắt đào hoa bừng lên hừng hực lửa giận, giận dữ ác độc nói: “Ai cần ngươi quản, ta cứ phải chờ ở đó đấy, ngươi quản được sao? Ngươi mới dương thịnh âm suy, ngươi mới thật sự là bại hoại!”.Long thái tử buồn cười nhìn người này nháo tính tình hài tử, trong lòng mềm nhũn, chợt cảm thấy cực kỳ khả ái. Thân thủ dừng lại ở nơi yếu hại của hắn, ác ý xoa một cái, cố ý hỏi:“Nga? Không cần ta quản? Ngươi lặp lại lần nữa thử xem?”“A a a…… Không cần, ngươi, ngươi dừng tay cho ta!”“Muốn ta quản hay không?”“Muốn, muốn còn không được sao? Khốn nạn, khốn nạn…… Ô ô ô”Long thái tử ôm lấy hắn, ủng vào trong ngực, một bên l**m rơi nước mắt Biện Thành Vương, một bên ung dung thong thả động, khen: ” Ừ, thật ngọt, ngươi vĩnh viễn đều là của ta, nhớ không?”Biện Thành Vương chỉ đành cắn một cái lên vai hắn cho hả giận.“A cáp, ừ, ngao anh, ngao anh ~~ “Long tính hỉ ngân(1), Biện Thành Vương chỉ có thể trơ mắt nhìn mình ngã vào nơi vực biển sâu, khó tiếp tục tự kềm chế.(1) Long tính hỉ ngân: Rồng thích ngân lượng( tiền bạc,châu báu…)Ngũ ca, các ngươi đã tới đâu rồi?Biết các ngươi tới nhưng là, thật xin lỗi, Lục đệ quả thực không bỏ được nghiệt long này.Hy vọng các ngươi có thể tới chậm một chút._____________________________________________________________________________________________Tác giả có lời muốn nói:Cần thịt bạn có thể lưu lại □□ số, gởi điện thư đưa lên.(Gọi được Mị cũng gọi, đưa số điện thoại hack não vậy).

Trong hoàng cung đại nội, trên long sàng của hoàng đế có hai bóng người đang lăn lộn.

“Ngươi nhất định phải bắt ta trở về cấp Thiên Đế phục mệnh?”

Người phía trên một thân long bào, vạt áo nửa mở, lộ ra lồng ngực màu đồng cổ gợi cảm.

“Ngươi, ngươi cái thứ khốn nạn này, ai kêu ngươi đào tẩu ở địa bàn của ta? Ta không muốn về sau luôn bị thiên binh thiên tướng đuổi giết.”

Người phía dưới nhất thời phản kháng không kịp, bị người phía trên gắt gao đè ép, hai người đều thở hổn hển.

“Ngươi cùng ta đi Ma giới đi? Chờ ta làm Ma Vương, đến lúc đó sát thượng thiên đình, lấy tính mạng Ngọc Đế lão nhân, tất nhiên là không cần phí công lo sợ đám thiên binh thiên tướng.”

“Ngươi điên rồi có phải không? Ngươi đã quên con khỉ ở Hoa Quả Sơn kia a?”

Người phía dưới tiếp tục vặn vẹo giãy giụa, làm người phía trên một trận phát hỏa. Ánh mắt u ám, bắt lấy đôi tay lộn xộn của người này, phủ thân mình lên rồi lấp kín cái miệng đang lải nhải của hắn.

“Ngô ngô ngô……”

Nụ hôn này vừa dứt, Biện Thành Vương ánh mắt đã mê ly, lệ quang lấp lánh.

“Ngươi là lo lắng? Hay là không bỏ được ca ca ngươi?”

Long thái tử đưa tay thăm dò bên trong áo hắn, trêu đùa hồng anh đã sớm đứng thẳng trước ngực hắn.

“Ngươi, ngươi đi ra... Khốn nạn, ngươi cái này là loạn thần tặc tử “

Biện thành vương vươn tay đẩy bàn tay làm loạn của hắn nhưng chỉ đổi lấy Long thái tử điện hạ càng thêm táo tợn vỗ về chơi đùa.

“Ha, là loạn thần tặc tử, vậy vị ca ca dương thịnh âm suy của ngươi lại tính thế nào? Ngươi còn nói không phải vì hắn? Chờ đợi ở nơi địa phủ hắc ám kia có gì tốt?”

Biện Thành Vương vừa nghe, không vui, cặp mắt đào hoa bừng lên hừng hực lửa giận, giận dữ ác độc nói: “Ai cần ngươi quản, ta cứ phải chờ ở đó đấy, ngươi quản được sao? Ngươi mới dương thịnh âm suy, ngươi mới thật sự là bại hoại!”.

Long thái tử buồn cười nhìn người này nháo tính tình hài tử, trong lòng mềm nhũn, chợt cảm thấy cực kỳ khả ái. Thân thủ dừng lại ở nơi yếu hại của hắn, ác ý xoa một cái, cố ý hỏi:

“Nga? Không cần ta quản? Ngươi lặp lại lần nữa thử xem?”

“A a a…… Không cần, ngươi, ngươi dừng tay cho ta!”

“Muốn ta quản hay không?”

“Muốn, muốn còn không được sao? Khốn nạn, khốn nạn…… Ô ô ô”

Long thái tử ôm lấy hắn, ủng vào trong ngực, một bên l**m rơi nước mắt Biện Thành Vương, một bên ung dung thong thả động, khen: ” Ừ, thật ngọt, ngươi vĩnh viễn đều là của ta, nhớ không?”

Biện Thành Vương chỉ đành cắn một cái lên vai hắn cho hả giận.

“A cáp, ừ, ngao anh, ngao anh ~~ “

Long tính hỉ ngân

(1)

, Biện Thành Vương chỉ có thể trơ mắt nhìn mình ngã vào nơi vực biển sâu, khó tiếp tục tự kềm chế.

(1) Long tính hỉ ngân: Rồng thích ngân lượng( tiền bạc,châu báu…)

Ngũ ca, các ngươi đã tới đâu rồi?

Biết các ngươi tới nhưng là, thật xin lỗi, Lục đệ quả thực không bỏ được nghiệt long này.

Hy vọng các ngươi có thể tới chậm một chút.

_____________________________________________________________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Cần thịt bạn có thể lưu lại □□ số, gởi điện thư đưa lên.

(Gọi được Mị cũng gọi, đưa số điện thoại hack não vậy).

Quỷ Sai Bút KýTác giả: Thượng Quan Hiểu TinhTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Linh DịPhong Đô Thành (1) . (1) Phong Đô thành: Phong Đô là một cõi giới ở Trung Giới, U Minh Giới, còn có tên gọi là U Minh Thành Đô, Âm Quang Cảnh. Phong Đô thành nghĩa nôm na là kinh thành phong bế, niêm phong ràng buộc, giam hãm, cũng có thể hiểu là kinh thành bị phong hóa, dần dần bị tiêu hủy . Giữa đại điện âm u có một người đang quỳ. Không, chính xác mà nói đó là một u hồn. Ánh mắt trống rỗng, sắc mặt ảm đạm, quỷ khí dày đặc. Hai bên đại điện là hai hàng quỷ sai đứng thẳng tắp, hốc mắt xanh đen, tay cầm câu hồn tác (2) , một thân quan phục địa phủ màu đen khiến sắc mặt càng thêm trắng bệch. (2) Câu hồn tác: là sợi dây xích để quỷ sai dùng bắt linh hồn sau khi mất về âm phủ, thường dùng cho quỷ sai cấp thấp. “Phán quan, kẻ đang quỳ dưới kia tình huống khi còn sống như thế nào?”. Ngũ Điện Diêm La Vương khuôn mặt trắng nõn, đầu đội quan lưu (3), hai bên túi hương rủ xuống che tai, mặc trường bào phiên lĩnh rộng rãi, hai chân đi ủng, tay cầm thẻ ngọc trước ngực, dáng ngồi nghiêm… Trong hoàng cung đại nội, trên long sàng của hoàng đế có hai bóng người đang lăn lộn.“Ngươi nhất định phải bắt ta trở về cấp Thiên Đế phục mệnh?”Người phía trên một thân long bào, vạt áo nửa mở, lộ ra lồng ngực màu đồng cổ gợi cảm.“Ngươi, ngươi cái thứ khốn nạn này, ai kêu ngươi đào tẩu ở địa bàn của ta? Ta không muốn về sau luôn bị thiên binh thiên tướng đuổi giết.”Người phía dưới nhất thời phản kháng không kịp, bị người phía trên gắt gao đè ép, hai người đều thở hổn hển.“Ngươi cùng ta đi Ma giới đi? Chờ ta làm Ma Vương, đến lúc đó sát thượng thiên đình, lấy tính mạng Ngọc Đế lão nhân, tất nhiên là không cần phí công lo sợ đám thiên binh thiên tướng.”“Ngươi điên rồi có phải không? Ngươi đã quên con khỉ ở Hoa Quả Sơn kia a?”Người phía dưới tiếp tục vặn vẹo giãy giụa, làm người phía trên một trận phát hỏa. Ánh mắt u ám, bắt lấy đôi tay lộn xộn của người này, phủ thân mình lên rồi lấp kín cái miệng đang lải nhải của hắn.“Ngô ngô ngô……”Nụ hôn này vừa dứt, Biện Thành Vương ánh mắt đã mê ly, lệ quang lấp lánh.“Ngươi là lo lắng? Hay là không bỏ được ca ca ngươi?”Long thái tử đưa tay thăm dò bên trong áo hắn, trêu đùa hồng anh đã sớm đứng thẳng trước ngực hắn.“Ngươi, ngươi đi ra... Khốn nạn, ngươi cái này là loạn thần tặc tử “Biện thành vương vươn tay đẩy bàn tay làm loạn của hắn nhưng chỉ đổi lấy Long thái tử điện hạ càng thêm táo tợn vỗ về chơi đùa.“Ha, là loạn thần tặc tử, vậy vị ca ca dương thịnh âm suy của ngươi lại tính thế nào? Ngươi còn nói không phải vì hắn? Chờ đợi ở nơi địa phủ hắc ám kia có gì tốt?”Biện Thành Vương vừa nghe, không vui, cặp mắt đào hoa bừng lên hừng hực lửa giận, giận dữ ác độc nói: “Ai cần ngươi quản, ta cứ phải chờ ở đó đấy, ngươi quản được sao? Ngươi mới dương thịnh âm suy, ngươi mới thật sự là bại hoại!”.Long thái tử buồn cười nhìn người này nháo tính tình hài tử, trong lòng mềm nhũn, chợt cảm thấy cực kỳ khả ái. Thân thủ dừng lại ở nơi yếu hại của hắn, ác ý xoa một cái, cố ý hỏi:“Nga? Không cần ta quản? Ngươi lặp lại lần nữa thử xem?”“A a a…… Không cần, ngươi, ngươi dừng tay cho ta!”“Muốn ta quản hay không?”“Muốn, muốn còn không được sao? Khốn nạn, khốn nạn…… Ô ô ô”Long thái tử ôm lấy hắn, ủng vào trong ngực, một bên l**m rơi nước mắt Biện Thành Vương, một bên ung dung thong thả động, khen: ” Ừ, thật ngọt, ngươi vĩnh viễn đều là của ta, nhớ không?”Biện Thành Vương chỉ đành cắn một cái lên vai hắn cho hả giận.“A cáp, ừ, ngao anh, ngao anh ~~ “Long tính hỉ ngân(1), Biện Thành Vương chỉ có thể trơ mắt nhìn mình ngã vào nơi vực biển sâu, khó tiếp tục tự kềm chế.(1) Long tính hỉ ngân: Rồng thích ngân lượng( tiền bạc,châu báu…)Ngũ ca, các ngươi đã tới đâu rồi?Biết các ngươi tới nhưng là, thật xin lỗi, Lục đệ quả thực không bỏ được nghiệt long này.Hy vọng các ngươi có thể tới chậm một chút._____________________________________________________________________________________________Tác giả có lời muốn nói:Cần thịt bạn có thể lưu lại □□ số, gởi điện thư đưa lên.(Gọi được Mị cũng gọi, đưa số điện thoại hack não vậy).

Chương 13: Nhân gian (2)