*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Chanie | Beta: Qin Zồ Trong đêm hè, bầu trời lấp lánh ánh sao sau cơn mưa gột rửa. Trên ghế sau của xe taxi, trước mắt Liễu Chi Nhàn tối hẳn đi, người đàn ông cúi đầu, hơi thở của anh lướt qua gò má cô, tựa như đang muốn suy đoán tâm tư cô. Lúc ở quầy bar, Liễu Chi Nhàn chỉ nói chuyện với anh vỏn vẹn hai câu. “Một mình à?” “Bây giờ thì không phải.” Sau đó, anh mời cô một ly rượu. Nam nữ trưởng thành biết cách tiếp đãi người xa lạ, dù chỉ ngồi trên ghế thì nhiệt độ da thịt cũng hơn cả máy phát sóng âm, liên tục tỏa ra phả vào đối phương. Uống hết một ly rượu, ngọn lửa trong mắt họ đã thiêu đốt lớp ngụy trang của nhau. “Được chứ?” Bàn tay đặt sau lưng cô vô tình cố ý ám chỉ, lời mời của người đàn ông cũng hấp dẫn như giọng nói của anh vậy. Liễu Chi Nhàn đáp: “Đeo bao, không dùng miệng, không qua đêm.” Cô sảng khoái như thế càng khiến nụ cười trong đáy mắt…
Chương 65: Easter egg
Sắc Xuân Trên Đỉnh Non NgànTác giả: Khâm Điểm Phế SàiTruyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Chanie | Beta: Qin Zồ Trong đêm hè, bầu trời lấp lánh ánh sao sau cơn mưa gột rửa. Trên ghế sau của xe taxi, trước mắt Liễu Chi Nhàn tối hẳn đi, người đàn ông cúi đầu, hơi thở của anh lướt qua gò má cô, tựa như đang muốn suy đoán tâm tư cô. Lúc ở quầy bar, Liễu Chi Nhàn chỉ nói chuyện với anh vỏn vẹn hai câu. “Một mình à?” “Bây giờ thì không phải.” Sau đó, anh mời cô một ly rượu. Nam nữ trưởng thành biết cách tiếp đãi người xa lạ, dù chỉ ngồi trên ghế thì nhiệt độ da thịt cũng hơn cả máy phát sóng âm, liên tục tỏa ra phả vào đối phương. Uống hết một ly rượu, ngọn lửa trong mắt họ đã thiêu đốt lớp ngụy trang của nhau. “Được chứ?” Bàn tay đặt sau lưng cô vô tình cố ý ám chỉ, lời mời của người đàn ông cũng hấp dẫn như giọng nói của anh vậy. Liễu Chi Nhàn đáp: “Đeo bao, không dùng miệng, không qua đêm.” Cô sảng khoái như thế càng khiến nụ cười trong đáy mắt… Những ngày Đai Sao Thổ tuần núi, La Y Vẫn vẫn ăn mặc xinh đẹp đi dạo khắp nơi.Người dân nơi đây cũng tập mãi thành quen.Và bọn họ cũng dần quen với sự thay đổi mới: Ngày nào mà không nhìn thấy La Y Vân thì chắc chắn là Đai Sao Thổ đã về.Cả cuộc đời La Y Vân luôn thần bí, đến tuổi ngũ tuần vẫn tìm được người chồng thứ hai, mọi người lại chẳng mấy bất ngờ.So với tin đồn bị cắm sừng ầm ĩ kia, tin tức về La Y Vân lại quá bình thản.“Anh họ” của La Y Vân nhiều thêm vài người, thôn dân cũng không bất ngờ.Một ngày nọ, La Y Vân cầm một cuốn tạp chí, trang bìa là một người cảnh sát khôi ngô tuấn tú, tay ôm bó hoa hồng quỳ một gối cầu hôn, những huân chương trước ngực vô cùng bắt mắt, cô gái được cầu hôn xinh đẹp vô cùng.La Y Vân chỉ vào người cảnh sát rồi nói, “Nhìn đi, đây là con trai tôi đấy, đẹp trai không.”Trên bàn bài, người đàn ông bị bắt chuyện ghé mắt nhìn sang, cười với bạn đánh bài.“Ngoài anh họ, giờ bà có cả con trai rồi kia à.”Một người đàn ông khác trên bàn bài hỏi, “Con bà có cho bà tiền tiêu không?”La Y Vân cười: “Dĩ nhiên có, nhiều lắm.”Người đàn ông, “Một tháng nó cho bao nhiêu?”La Y Vân cau chặt ấn đường, trông có vẻ hoang mang.Một người đàn ông khác nói, “Cho 250 hả?”Mấy người bạn đánh bài cười ầm.La Y Vân không biết gì cũng cười theo.Người đàn ông, “Khi nào bà được ôm cháu?”La Y Vân nói, “Tôi ôm không nổi, nặng lắm. Hồi nào đó đốn củi cho nhà ai đó nên tay tôi bị thương rồi. Ôm không nổi, nặng lắm, nặng lắm...”Người đàn ông vờ như không nghe thấy, thảy bài xuống, đặt trọng tâm lên ván bài.Không còn ai để ý đến bà, La Y Vân v**t v* gương mặt đẹp trai trên tờ báo, tự mỉm cười.****Qin:Chân thành xin lỗi các bạn vì mình đã không/chưa thể hoàn thành nốt các chương ngoại truyện, bản thân mình chưa có hứng thú để tiếp tục với nó, nên nếu muốn các bạn có thể đọc tiếp convert ngoại truyện ở đây: https://wikidth.com/truyen/nui-sau-chi-co-ta-va-nguoi/phan-70-Xg7ZIMQsRDFLmnhh, bắt đầu từ chương 66 trở đi. Cám ơn những bạn đã đồng hành với mình trong thời gian quá, Qin biết quá trình hiatus liên tục của mình với bộ truyện này đã khiến nhiều bạn phải chờ sốt cả ruột, xin dập dầu và xin hứa lần sau sẽ không hiatus dài hạn mỗi khi đào hố nữa huhuhuhu.
Những ngày Đai Sao Thổ tuần núi, La Y Vẫn vẫn ăn mặc xinh đẹp đi dạo khắp nơi.
Người dân nơi đây cũng tập mãi thành quen.
Và bọn họ cũng dần quen với sự thay đổi mới: Ngày nào mà không nhìn thấy La Y Vân thì chắc chắn là Đai Sao Thổ đã về.
Cả cuộc đời La Y Vân luôn thần bí, đến tuổi ngũ tuần vẫn tìm được người chồng thứ hai, mọi người lại chẳng mấy bất ngờ.
So với tin đồn bị cắm sừng ầm ĩ kia, tin tức về La Y Vân lại quá bình thản.
“Anh họ” của La Y Vân nhiều thêm vài người, thôn dân cũng không bất ngờ.
Một ngày nọ, La Y Vân cầm một cuốn tạp chí, trang bìa là một người cảnh sát khôi ngô tuấn tú, tay ôm bó hoa hồng quỳ một gối cầu hôn, những huân chương trước ngực vô cùng bắt mắt, cô gái được cầu hôn xinh đẹp vô cùng.
La Y Vân chỉ vào người cảnh sát rồi nói, “Nhìn đi, đây là con trai tôi đấy, đẹp trai không.”
Trên bàn bài, người đàn ông bị bắt chuyện ghé mắt nhìn sang, cười với bạn đánh bài.
“Ngoài anh họ, giờ bà có cả con trai rồi kia à.”
Một người đàn ông khác trên bàn bài hỏi, “Con bà có cho bà tiền tiêu không?”
La Y Vân cười: “Dĩ nhiên có, nhiều lắm.”
Người đàn ông, “Một tháng nó cho bao nhiêu?”
La Y Vân cau chặt ấn đường, trông có vẻ hoang mang.
Một người đàn ông khác nói, “Cho 250 hả?”
Mấy người bạn đánh bài cười ầm.
La Y Vân không biết gì cũng cười theo.
Người đàn ông, “Khi nào bà được ôm cháu?”
La Y Vân nói, “Tôi ôm không nổi, nặng lắm. Hồi nào đó đốn củi cho nhà ai đó nên tay tôi bị thương rồi. Ôm không nổi, nặng lắm, nặng lắm...”
Người đàn ông vờ như không nghe thấy, thảy bài xuống, đặt trọng tâm lên ván bài.
Không còn ai để ý đến bà, La Y Vân v**t v* gương mặt đẹp trai trên tờ báo, tự mỉm cười.
***
*Qin:
Chân thành xin lỗi các bạn vì mình đã không/chưa thể hoàn thành nốt các chương ngoại truyện, bản thân mình chưa có hứng thú để tiếp tục với nó, nên nếu muốn các bạn có thể đọc tiếp convert ngoại truyện ở đây: https://wikidth.com/truyen/nui-sau-chi-co-ta-va-nguoi/phan-70-Xg7ZIMQsRDFLmnhh
, bắt đầu từ chương 66 trở đi. Cám ơn những bạn đã đồng hành với mình trong thời gian quá, Qin biết quá trình hiatus liên tục của mình với bộ truyện này đã khiến nhiều bạn phải chờ sốt cả ruột, xin dập dầu và xin hứa lần sau sẽ không hiatus dài hạn mỗi khi đào hố nữa huhuhuhu.
Sắc Xuân Trên Đỉnh Non NgànTác giả: Khâm Điểm Phế SàiTruyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Chanie | Beta: Qin Zồ Trong đêm hè, bầu trời lấp lánh ánh sao sau cơn mưa gột rửa. Trên ghế sau của xe taxi, trước mắt Liễu Chi Nhàn tối hẳn đi, người đàn ông cúi đầu, hơi thở của anh lướt qua gò má cô, tựa như đang muốn suy đoán tâm tư cô. Lúc ở quầy bar, Liễu Chi Nhàn chỉ nói chuyện với anh vỏn vẹn hai câu. “Một mình à?” “Bây giờ thì không phải.” Sau đó, anh mời cô một ly rượu. Nam nữ trưởng thành biết cách tiếp đãi người xa lạ, dù chỉ ngồi trên ghế thì nhiệt độ da thịt cũng hơn cả máy phát sóng âm, liên tục tỏa ra phả vào đối phương. Uống hết một ly rượu, ngọn lửa trong mắt họ đã thiêu đốt lớp ngụy trang của nhau. “Được chứ?” Bàn tay đặt sau lưng cô vô tình cố ý ám chỉ, lời mời của người đàn ông cũng hấp dẫn như giọng nói của anh vậy. Liễu Chi Nhàn đáp: “Đeo bao, không dùng miệng, không qua đêm.” Cô sảng khoái như thế càng khiến nụ cười trong đáy mắt… Những ngày Đai Sao Thổ tuần núi, La Y Vẫn vẫn ăn mặc xinh đẹp đi dạo khắp nơi.Người dân nơi đây cũng tập mãi thành quen.Và bọn họ cũng dần quen với sự thay đổi mới: Ngày nào mà không nhìn thấy La Y Vân thì chắc chắn là Đai Sao Thổ đã về.Cả cuộc đời La Y Vân luôn thần bí, đến tuổi ngũ tuần vẫn tìm được người chồng thứ hai, mọi người lại chẳng mấy bất ngờ.So với tin đồn bị cắm sừng ầm ĩ kia, tin tức về La Y Vân lại quá bình thản.“Anh họ” của La Y Vân nhiều thêm vài người, thôn dân cũng không bất ngờ.Một ngày nọ, La Y Vân cầm một cuốn tạp chí, trang bìa là một người cảnh sát khôi ngô tuấn tú, tay ôm bó hoa hồng quỳ một gối cầu hôn, những huân chương trước ngực vô cùng bắt mắt, cô gái được cầu hôn xinh đẹp vô cùng.La Y Vân chỉ vào người cảnh sát rồi nói, “Nhìn đi, đây là con trai tôi đấy, đẹp trai không.”Trên bàn bài, người đàn ông bị bắt chuyện ghé mắt nhìn sang, cười với bạn đánh bài.“Ngoài anh họ, giờ bà có cả con trai rồi kia à.”Một người đàn ông khác trên bàn bài hỏi, “Con bà có cho bà tiền tiêu không?”La Y Vân cười: “Dĩ nhiên có, nhiều lắm.”Người đàn ông, “Một tháng nó cho bao nhiêu?”La Y Vân cau chặt ấn đường, trông có vẻ hoang mang.Một người đàn ông khác nói, “Cho 250 hả?”Mấy người bạn đánh bài cười ầm.La Y Vân không biết gì cũng cười theo.Người đàn ông, “Khi nào bà được ôm cháu?”La Y Vân nói, “Tôi ôm không nổi, nặng lắm. Hồi nào đó đốn củi cho nhà ai đó nên tay tôi bị thương rồi. Ôm không nổi, nặng lắm, nặng lắm...”Người đàn ông vờ như không nghe thấy, thảy bài xuống, đặt trọng tâm lên ván bài.Không còn ai để ý đến bà, La Y Vân v**t v* gương mặt đẹp trai trên tờ báo, tự mỉm cười.****Qin:Chân thành xin lỗi các bạn vì mình đã không/chưa thể hoàn thành nốt các chương ngoại truyện, bản thân mình chưa có hứng thú để tiếp tục với nó, nên nếu muốn các bạn có thể đọc tiếp convert ngoại truyện ở đây: https://wikidth.com/truyen/nui-sau-chi-co-ta-va-nguoi/phan-70-Xg7ZIMQsRDFLmnhh, bắt đầu từ chương 66 trở đi. Cám ơn những bạn đã đồng hành với mình trong thời gian quá, Qin biết quá trình hiatus liên tục của mình với bộ truyện này đã khiến nhiều bạn phải chờ sốt cả ruột, xin dập dầu và xin hứa lần sau sẽ không hiatus dài hạn mỗi khi đào hố nữa huhuhuhu.