Tác giả:

Vân Thiên đại lục, kinh đô Thiên Khải. Trời vừa mới mưa, đường nhỏ ngoại ô kinh đô lầy lội không chịu nổi. Một cỗ xe ngựa đơn giản đi qua lớp bùn lầy lội này hướng về phía bắc. Trong xe ngựa, ẩn ẩn truyền đến hai giọng nữ tức giận bất bình. "Thật sự là quá lắm rồi, sáu năm trước bọn họ đuổi tiểu thư ra khỏi Phượng gia, hiện tại đã xảy ra chuyện mới nghĩ đến người." "Hơn nữa, theo tin tức Phong Nguyệt Lâu dò xét được, bọn họ sở dĩ tiếp tiểu thư trở về là để thay thế một tiểu thư khác của Phượng gia gả đến cho một ngốc tử xung hỉ!" "Chúng ta không nên trở về, Phượng gia đối xử với người như thế, tiểu thư cần gì phải quan tâm sống chết của bọn họ?" "Đám người Phượng gia này thật đáng giết!" Kẻ xướng người họa này là hai nữ tử thanh tú. Hai người đều mặc trang phục nha hoàn, trên đầu chải búi tóc đơn giản. Các nàng ngồi một trái một phải, trên mặt đều tràn đầy phẫn hận. Hai người còn muốn nói thêm gì đó nhưng nữ tử một mực dựa vào một bên ngủ rốt cục đã mở mắt ra. Nữ tử một thân bạch y,…

Chương 18

Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên PhiTác giả: Y Nỉ Yêu NhiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngVân Thiên đại lục, kinh đô Thiên Khải. Trời vừa mới mưa, đường nhỏ ngoại ô kinh đô lầy lội không chịu nổi. Một cỗ xe ngựa đơn giản đi qua lớp bùn lầy lội này hướng về phía bắc. Trong xe ngựa, ẩn ẩn truyền đến hai giọng nữ tức giận bất bình. "Thật sự là quá lắm rồi, sáu năm trước bọn họ đuổi tiểu thư ra khỏi Phượng gia, hiện tại đã xảy ra chuyện mới nghĩ đến người." "Hơn nữa, theo tin tức Phong Nguyệt Lâu dò xét được, bọn họ sở dĩ tiếp tiểu thư trở về là để thay thế một tiểu thư khác của Phượng gia gả đến cho một ngốc tử xung hỉ!" "Chúng ta không nên trở về, Phượng gia đối xử với người như thế, tiểu thư cần gì phải quan tâm sống chết của bọn họ?" "Đám người Phượng gia này thật đáng giết!" Kẻ xướng người họa này là hai nữ tử thanh tú. Hai người đều mặc trang phục nha hoàn, trên đầu chải búi tóc đơn giản. Các nàng ngồi một trái một phải, trên mặt đều tràn đầy phẫn hận. Hai người còn muốn nói thêm gì đó nhưng nữ tử một mực dựa vào một bên ngủ rốt cục đã mở mắt ra. Nữ tử một thân bạch y,… Hắn xoay người qua, không dám tin tưởng nhìn Phượng Sở Ca phía sau."Tại sao ngươi lại ở chỗ này?""Không ở chỗ này thì ở chỗ nào? Chẳng lẽ Phượng gia chủ lớn tuổi trí nhớ không tốt rồi, cho rằng hôm nay ta xuất giá à?" Phượng Sở Ca trêu tức cười nói.Ý tứ của những lời đó nói rõ rằng Phượng Sở Ca đã biết rõ chuyện phát sinh hôm nay, hơn nữa nàng còn cố tình không nói ra.Sắc mặt Phượng Triêu Dương nhất thời trở nên tái nhợt.Gả chồng không phải nàng.. Như vậy, cũng chỉ có..Hắn vội hướng đến phòng Phượng Thiển Tuyết, lại thuỷ chung không thấy bóng dáng Phượng Thiển Tuyết đâu."Đều do ngươi làm! Có phải hay không?" Đôi mắt Phượng Triêu Dương thẳm tắp nhìn chằm chằm vào Phượng Sở Ca, tự hồ muốn khoét một lỗ thật sâu trên người nàng.Phượng Sở Ca câu môi: "Ta một cái phế vật có thể làm cái gì, Phượng gia chủ thật sự là đánh giá ta quá cao. Ồ, Phượng gia chủ, sắc mặt ngươi thế nào lại khó coi như vậy, không phải hôm nay ngươi gả con gái sao? Đối phương vẫn là Thiên Khải quốc đệ nhất gia tộc Vân gia đâu, ngươi như thế nào lại không vui đây?"Phượng Triêu Dương nắm chặt hai tay, hướng về phía Phượng Sở Ca đánh tới.Hắn thực sự chịu đủ rồi.Từ sau khi Phượng Sở Ca trở về, Phượng Triêu Dương rành mạch cảm giác được toàn bộ Phượng gia bắt đầu không yên tĩnh rồi, không chỉ có thế mà ngay cả hắn tựa hồ cũng bị Phượng Sở Ca dễ dàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.Lần này, hắn phát tiết ra toàn bộ oán khí mấy ngày nay.Một kích này của Phượng Triêu Dương có thể nói là càng thêm lực sát thương."Ta xem lần này ngươi còn trốn thế nào? Không có mấy thị nữ kia, hôm nay ta liền g**t ch*t phế vật này, vì dân trừ hại!""Giết ta?" Phượng Sở Ca nâng mắt lên một chút, đôi con ngươi tĩnh mịch nhìn về phía Phượng Triêu Dương. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở, cuối cùng hộc ra ba chữ: "Ngươi, được sao?"Dứt lời, thân hình Phượng Sở Ca loé lên, ngay tại một khắc này, quanh thân nàng đột nhiên tuôn ra một đạo khí thế cực kỳ cường đại!Hai đạo khí thế lăng liệt va chạm lẫn nhau, chỉ nghe giữa không trung "Phanh" một tiếng nổ mạnh vang lên, địa phương hai người vừa đánh lên phát ra một làn sương mù.Mà Phượng Triêu Dương lập tức bị đánh phải lui về phía sau một bước, trên mặt đất xuất hiện một đạo ấn ký thật sâu.Phượng Triêu Dương ôm ngực, bởi vì mới vừa va chạm mãnh liệt, ngực của hắn lúc này đau nhức kịch liệt.Chỉ là đau đớn này không sánh bằng khiếp sợ.Hắn ngẩng đầu nh́n về phía Phượng Sở Ca.."Ngươi.. Ngươi không phải phế vật!""Ta là phế vật a.. Ca ngươi không phải đều gọi ta như vậy sao? Các ngươi đã thích gọi như vậy thì ta đành cố mà tiếp nhận cái tên đó rồi. Chỉ một cái tên mà thôi, không phải là thực lực." Phượng Sở Ca phất nhẹ sợi tóc tán loạn trước ngực, trêu tức nói.Đáy mắt Phượng Triêu Dương lộ ra vô tận hoảng sợ cùng hối hận.Nàng nơi nào vẫn là một phế vật?Rõ ràng thực lực của nàng đã ở trên hắn!Hiện tại thực lực Phượng Triêu Dương là trung cấp thánh Linh sư, điều này có nghĩa là.. thực lực Phượng Sở Ca sớm đã trên thánh Linh sư!Trên thánh Linh sư chính là Linh tông, thậm chí cao hơn nữa..Ý thức được điều này, Phượng Triêu Dương hít mạnh một hơi.Thực lực như vậy, nơi nào là phế vật?Rõ ràng là thiên tài!"Ngươi vậy mà không phải phế vật! Không phải phế vật.." Phượng Triêu Dương không biết nghĩ đến điều gì nở nụ cười."Sở Ca, trở về đi, lúc trước là phụ thân không đúng, nếu con đã trở về, phụ thân lập tức đem tất cả tài nguyên tốt nhất Phượng gia cho con."

Hắn xoay người qua, không dám tin tưởng nhìn Phượng Sở Ca phía sau.

"Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"

"Không ở chỗ này thì ở chỗ nào? Chẳng lẽ Phượng gia chủ lớn tuổi trí nhớ không tốt rồi, cho rằng hôm nay ta xuất giá à?" Phượng Sở Ca trêu tức cười nói.

Ý tứ của những lời đó nói rõ rằng Phượng Sở Ca đã biết rõ chuyện phát sinh hôm nay, hơn nữa nàng còn cố tình không nói ra.

Sắc mặt Phượng Triêu Dương nhất thời trở nên tái nhợt.

Gả chồng không phải nàng.. Như vậy, cũng chỉ có..

Hắn vội hướng đến phòng Phượng Thiển Tuyết, lại thuỷ chung không thấy bóng dáng Phượng Thiển Tuyết đâu.

"Đều do ngươi làm! Có phải hay không?" Đôi mắt Phượng Triêu Dương thẳm tắp nhìn chằm chằm vào Phượng Sở Ca, tự hồ muốn khoét một lỗ thật sâu trên người nàng.

Phượng Sở Ca câu môi: "Ta một cái phế vật có thể làm cái gì, Phượng gia chủ thật sự là đánh giá ta quá cao. Ồ, Phượng gia chủ, sắc mặt ngươi thế nào lại khó coi như vậy, không phải hôm nay ngươi gả con gái sao? Đối phương vẫn là Thiên Khải quốc đệ nhất gia tộc Vân gia đâu, ngươi như thế nào lại không vui đây?"

Phượng Triêu Dương nắm chặt hai tay, hướng về phía Phượng Sở Ca đánh tới.

Hắn thực sự chịu đủ rồi.

Từ sau khi Phượng Sở Ca trở về, Phượng Triêu Dương rành mạch cảm giác được toàn bộ Phượng gia bắt đầu không yên tĩnh rồi, không chỉ có thế mà ngay cả hắn tựa hồ cũng bị Phượng Sở Ca dễ dàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Lần này, hắn phát tiết ra toàn bộ oán khí mấy ngày nay.

Một kích này của Phượng Triêu Dương có thể nói là càng thêm lực sát thương.

"Ta xem lần này ngươi còn trốn thế nào? Không có mấy thị nữ kia, hôm nay ta liền g**t ch*t phế vật này, vì dân trừ hại!"

"Giết ta?" Phượng Sở Ca nâng mắt lên một chút, đôi con ngươi tĩnh mịch nhìn về phía Phượng Triêu Dương. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở, cuối cùng hộc ra ba chữ: "Ngươi, được sao?"

Dứt lời, thân hình Phượng Sở Ca loé lên, ngay tại một khắc này, quanh thân nàng đột nhiên tuôn ra một đạo khí thế cực kỳ cường đại!

Hai đạo khí thế lăng liệt va chạm lẫn nhau, chỉ nghe giữa không trung "Phanh" một tiếng nổ mạnh vang lên, địa phương hai người vừa đánh lên phát ra một làn sương mù.

Mà Phượng Triêu Dương lập tức bị đánh phải lui về phía sau một bước, trên mặt đất xuất hiện một đạo ấn ký thật sâu.

Phượng Triêu Dương ôm ngực, bởi vì mới vừa va chạm mãnh liệt, ngực của hắn lúc này đau nhức kịch liệt.

Chỉ là đau đớn này không sánh bằng khiếp sợ.

Hắn ngẩng đầu nh́n về phía Phượng Sở Ca..

"Ngươi.. Ngươi không phải phế vật!"

"Ta là phế vật a.. Ca ngươi không phải đều gọi ta như vậy sao? Các ngươi đã thích gọi như vậy thì ta đành cố mà tiếp nhận cái tên đó rồi. Chỉ một cái tên mà thôi, không phải là thực lực." Phượng Sở Ca phất nhẹ sợi tóc tán loạn trước ngực, trêu tức nói.

Đáy mắt Phượng Triêu Dương lộ ra vô tận hoảng sợ cùng hối hận.

Nàng nơi nào vẫn là một phế vật?

Rõ ràng thực lực của nàng đã ở trên hắn!

Hiện tại thực lực Phượng Triêu Dương là trung cấp thánh Linh sư, điều này có nghĩa là.. thực lực Phượng Sở Ca sớm đã trên thánh Linh sư!

Trên thánh Linh sư chính là Linh tông, thậm chí cao hơn nữa..

Ý thức được điều này, Phượng Triêu Dương hít mạnh một hơi.

Thực lực như vậy, nơi nào là phế vật?

Rõ ràng là thiên tài!

"Ngươi vậy mà không phải phế vật! Không phải phế vật.." Phượng Triêu Dương không biết nghĩ đến điều gì nở nụ cười.

"Sở Ca, trở về đi, lúc trước là phụ thân không đúng, nếu con đã trở về, phụ thân lập tức đem tất cả tài nguyên tốt nhất Phượng gia cho con."

Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên PhiTác giả: Y Nỉ Yêu NhiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngVân Thiên đại lục, kinh đô Thiên Khải. Trời vừa mới mưa, đường nhỏ ngoại ô kinh đô lầy lội không chịu nổi. Một cỗ xe ngựa đơn giản đi qua lớp bùn lầy lội này hướng về phía bắc. Trong xe ngựa, ẩn ẩn truyền đến hai giọng nữ tức giận bất bình. "Thật sự là quá lắm rồi, sáu năm trước bọn họ đuổi tiểu thư ra khỏi Phượng gia, hiện tại đã xảy ra chuyện mới nghĩ đến người." "Hơn nữa, theo tin tức Phong Nguyệt Lâu dò xét được, bọn họ sở dĩ tiếp tiểu thư trở về là để thay thế một tiểu thư khác của Phượng gia gả đến cho một ngốc tử xung hỉ!" "Chúng ta không nên trở về, Phượng gia đối xử với người như thế, tiểu thư cần gì phải quan tâm sống chết của bọn họ?" "Đám người Phượng gia này thật đáng giết!" Kẻ xướng người họa này là hai nữ tử thanh tú. Hai người đều mặc trang phục nha hoàn, trên đầu chải búi tóc đơn giản. Các nàng ngồi một trái một phải, trên mặt đều tràn đầy phẫn hận. Hai người còn muốn nói thêm gì đó nhưng nữ tử một mực dựa vào một bên ngủ rốt cục đã mở mắt ra. Nữ tử một thân bạch y,… Hắn xoay người qua, không dám tin tưởng nhìn Phượng Sở Ca phía sau."Tại sao ngươi lại ở chỗ này?""Không ở chỗ này thì ở chỗ nào? Chẳng lẽ Phượng gia chủ lớn tuổi trí nhớ không tốt rồi, cho rằng hôm nay ta xuất giá à?" Phượng Sở Ca trêu tức cười nói.Ý tứ của những lời đó nói rõ rằng Phượng Sở Ca đã biết rõ chuyện phát sinh hôm nay, hơn nữa nàng còn cố tình không nói ra.Sắc mặt Phượng Triêu Dương nhất thời trở nên tái nhợt.Gả chồng không phải nàng.. Như vậy, cũng chỉ có..Hắn vội hướng đến phòng Phượng Thiển Tuyết, lại thuỷ chung không thấy bóng dáng Phượng Thiển Tuyết đâu."Đều do ngươi làm! Có phải hay không?" Đôi mắt Phượng Triêu Dương thẳm tắp nhìn chằm chằm vào Phượng Sở Ca, tự hồ muốn khoét một lỗ thật sâu trên người nàng.Phượng Sở Ca câu môi: "Ta một cái phế vật có thể làm cái gì, Phượng gia chủ thật sự là đánh giá ta quá cao. Ồ, Phượng gia chủ, sắc mặt ngươi thế nào lại khó coi như vậy, không phải hôm nay ngươi gả con gái sao? Đối phương vẫn là Thiên Khải quốc đệ nhất gia tộc Vân gia đâu, ngươi như thế nào lại không vui đây?"Phượng Triêu Dương nắm chặt hai tay, hướng về phía Phượng Sở Ca đánh tới.Hắn thực sự chịu đủ rồi.Từ sau khi Phượng Sở Ca trở về, Phượng Triêu Dương rành mạch cảm giác được toàn bộ Phượng gia bắt đầu không yên tĩnh rồi, không chỉ có thế mà ngay cả hắn tựa hồ cũng bị Phượng Sở Ca dễ dàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.Lần này, hắn phát tiết ra toàn bộ oán khí mấy ngày nay.Một kích này của Phượng Triêu Dương có thể nói là càng thêm lực sát thương."Ta xem lần này ngươi còn trốn thế nào? Không có mấy thị nữ kia, hôm nay ta liền g**t ch*t phế vật này, vì dân trừ hại!""Giết ta?" Phượng Sở Ca nâng mắt lên một chút, đôi con ngươi tĩnh mịch nhìn về phía Phượng Triêu Dương. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở, cuối cùng hộc ra ba chữ: "Ngươi, được sao?"Dứt lời, thân hình Phượng Sở Ca loé lên, ngay tại một khắc này, quanh thân nàng đột nhiên tuôn ra một đạo khí thế cực kỳ cường đại!Hai đạo khí thế lăng liệt va chạm lẫn nhau, chỉ nghe giữa không trung "Phanh" một tiếng nổ mạnh vang lên, địa phương hai người vừa đánh lên phát ra một làn sương mù.Mà Phượng Triêu Dương lập tức bị đánh phải lui về phía sau một bước, trên mặt đất xuất hiện một đạo ấn ký thật sâu.Phượng Triêu Dương ôm ngực, bởi vì mới vừa va chạm mãnh liệt, ngực của hắn lúc này đau nhức kịch liệt.Chỉ là đau đớn này không sánh bằng khiếp sợ.Hắn ngẩng đầu nh́n về phía Phượng Sở Ca.."Ngươi.. Ngươi không phải phế vật!""Ta là phế vật a.. Ca ngươi không phải đều gọi ta như vậy sao? Các ngươi đã thích gọi như vậy thì ta đành cố mà tiếp nhận cái tên đó rồi. Chỉ một cái tên mà thôi, không phải là thực lực." Phượng Sở Ca phất nhẹ sợi tóc tán loạn trước ngực, trêu tức nói.Đáy mắt Phượng Triêu Dương lộ ra vô tận hoảng sợ cùng hối hận.Nàng nơi nào vẫn là một phế vật?Rõ ràng thực lực của nàng đã ở trên hắn!Hiện tại thực lực Phượng Triêu Dương là trung cấp thánh Linh sư, điều này có nghĩa là.. thực lực Phượng Sở Ca sớm đã trên thánh Linh sư!Trên thánh Linh sư chính là Linh tông, thậm chí cao hơn nữa..Ý thức được điều này, Phượng Triêu Dương hít mạnh một hơi.Thực lực như vậy, nơi nào là phế vật?Rõ ràng là thiên tài!"Ngươi vậy mà không phải phế vật! Không phải phế vật.." Phượng Triêu Dương không biết nghĩ đến điều gì nở nụ cười."Sở Ca, trở về đi, lúc trước là phụ thân không đúng, nếu con đã trở về, phụ thân lập tức đem tất cả tài nguyên tốt nhất Phượng gia cho con."

Chương 18