"Bịch" Chiếc điện thoại trên tay Lạc Ân Ân rơi xuống đất, nước mắt một giọt rồi một giọt rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của cô. - Thiếu phu nhân?! - ..... - Người còn nghe chứ? Lạc Ân Ân mặc cho đầu giây bên kia nói cô cử động bước loạng choạng về phía trước sau đó cô dùng sức chạy ra đường lớn. Vào giờ cao điểm rất khó bắt taxi gọi điện thì phải hơn mười phút mới đến, nên cô cứ thế mà chạy bộ đi. Mọi người không khỏi ngoái đầu lại nhìn cô, cô mặc kệ ánh mắt của họ. Lạc Ân Ân không biết mình đã chạy bao lâu, vấp ngã bao nhiêu lần. Cô chỉ biết, hiện tại mình đang đứng trước phòng phẫu thuật. Thư ký Tô Trinh nhìn thấy cô người đầm đìa mồ hôi, váy trắng cũng bị vấy bẩn hoà với máu khiến cô ta không khỏi giật mình - Thiếu phu... - Duật...anh...ấy sao rồi? Không đợi Tô Trinh nói hết cô đã ngắt lời. Tô Trinh chỉ nói tình trạng anh đang nguy kịch. Cô dựa vào cánh cửa lạnh lẽo thân thể từ từ trượt xuống. Cô không thể khóc được nữa, nước mắt cô cũng đã cạn. Mới đây thôi, anh còn mặt lạnh với cô,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...