Trong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống…
Chương 1230: 1230: Không Có Bom Đâu
Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… Dù sao những chiếc Rolls-Royce phiên bản giới hạn này, không phải ai cũng có thể mua được.Lúc này, Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú đã xuống xe.Còn có một ông cụ đi theo xuống."Đây là máy bay độc quyền của chúng tôi, rất an toàn, không có bom đâu".Cổ Thu nhàn nhạt ý cười, nhìn về phía chiếc máy bay cách đó không xa.Sắc mặt Vu Kiệt bỗng tối sầm lại, rõ ràng là đang trêu chọc mình! Có điều, ông cụ này cũng được xem như là thầy của Lý Châu, nên Vu Kiệt giả vờ không nghe thấy."Cảm ơn ông Cổ đã đưa chúng tôi đến đây, vậy chúng tôi cũng không trì hoãn thêm nữa".Vu Kiệt mỉm cười, nói.Dứt lời, anh dẫn Dương Cẩm Tú rời đi.Sau đó, Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú lên máy bay đi đến nước Tịch.Một vài giờ sau.Chiếc máy bay chở Vu Kiệt đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế của nước Tịch.Tuy nhiên, cùng lúc đó, còn có một chiếc máy bay tư nhân khác cũng đồng thời hạ cánh.Cửa cabin từ từ mở ra.Vu Kiệt nhìn thấy phía trước máy bay có một nhóm vệ sĩ đã đứng đợi sẵn ở khu vực xung quanh.“Đây…” Vu Kiệt nhướng mày, hơi bất ngờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Anh có thể nhìn ra, đồng phục của những người này rất chỉnh tề đồng nhất, thực lực cũng rất mạnh mẽ.Thái độ của bọn họ khiêm tốn, giỏi ngụy trang.Lúc này, một vệ sĩ chậm rãi bước tới."Anh Vu, tôi là người phụ trách nghênh đón anh và cũng là người phụ trách an toàn cho anh trong khoảng thời gian này.Tôi tên là Hàn Lãnh".Người đàn ông này rất bình tĩnh, mỉm cười nói, ngữ khí rất đúng mực.Vu Kiệt gật đầu, người đàn ông trước mặt chính là đội trưởng đội vệ sĩ.Hơn nữa, nhìn dáng vẻ dường như có thực lực rất mạnh..ngôn tình hàiĐặc biệt là cách đón tiếp của người đàn ông này khá tốt..
Dù sao những chiếc Rolls-Royce phiên bản giới hạn này, không phải ai cũng có thể mua được.
Lúc này, Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú đã xuống xe.
Còn có một ông cụ đi theo xuống.
"Đây là máy bay độc quyền của chúng tôi, rất an toàn, không có bom đâu".
Cổ Thu nhàn nhạt ý cười, nhìn về phía chiếc máy bay cách đó không xa.
Sắc mặt Vu Kiệt bỗng tối sầm lại, rõ ràng là đang trêu chọc mình!
Có điều, ông cụ này cũng được xem như là thầy của Lý Châu, nên Vu Kiệt giả vờ không nghe thấy.
"Cảm ơn ông Cổ đã đưa chúng tôi đến đây, vậy chúng tôi cũng không trì hoãn thêm nữa".
Vu Kiệt mỉm cười, nói.
Dứt lời, anh dẫn Dương Cẩm Tú rời đi.
Sau đó, Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú lên máy bay đi đến nước Tịch.
Một vài giờ sau.
Chiếc máy bay chở Vu Kiệt đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế của nước Tịch.
Tuy nhiên, cùng lúc đó, còn có một chiếc máy bay tư nhân khác cũng đồng thời hạ cánh.
Cửa cabin từ từ mở ra.
Vu Kiệt nhìn thấy phía trước máy bay có một nhóm vệ sĩ đã đứng đợi sẵn ở khu vực xung quanh.
“Đây…”
Vu Kiệt nhướng mày, hơi bất ngờ nhìn cảnh tượng trước mắt.
Anh có thể nhìn ra, đồng phục của những người này rất chỉnh tề đồng nhất, thực lực cũng rất mạnh mẽ.
Thái độ của bọn họ khiêm tốn, giỏi ngụy trang.
Lúc này, một vệ sĩ chậm rãi bước tới.
"Anh Vu, tôi là người phụ trách nghênh đón anh và cũng là người phụ trách an toàn cho anh trong khoảng thời gian này.
Tôi tên là Hàn Lãnh".
Người đàn ông này rất bình tĩnh, mỉm cười nói, ngữ khí rất đúng mực.
Vu Kiệt gật đầu, người đàn ông trước mặt chính là đội trưởng đội vệ sĩ.
Hơn nữa, nhìn dáng vẻ dường như có thực lực rất mạnh.
.
ngôn tình hài
Đặc biệt là cách đón tiếp của người đàn ông này khá tốt.
.
Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… Dù sao những chiếc Rolls-Royce phiên bản giới hạn này, không phải ai cũng có thể mua được.Lúc này, Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú đã xuống xe.Còn có một ông cụ đi theo xuống."Đây là máy bay độc quyền của chúng tôi, rất an toàn, không có bom đâu".Cổ Thu nhàn nhạt ý cười, nhìn về phía chiếc máy bay cách đó không xa.Sắc mặt Vu Kiệt bỗng tối sầm lại, rõ ràng là đang trêu chọc mình! Có điều, ông cụ này cũng được xem như là thầy của Lý Châu, nên Vu Kiệt giả vờ không nghe thấy."Cảm ơn ông Cổ đã đưa chúng tôi đến đây, vậy chúng tôi cũng không trì hoãn thêm nữa".Vu Kiệt mỉm cười, nói.Dứt lời, anh dẫn Dương Cẩm Tú rời đi.Sau đó, Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú lên máy bay đi đến nước Tịch.Một vài giờ sau.Chiếc máy bay chở Vu Kiệt đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế của nước Tịch.Tuy nhiên, cùng lúc đó, còn có một chiếc máy bay tư nhân khác cũng đồng thời hạ cánh.Cửa cabin từ từ mở ra.Vu Kiệt nhìn thấy phía trước máy bay có một nhóm vệ sĩ đã đứng đợi sẵn ở khu vực xung quanh.“Đây…” Vu Kiệt nhướng mày, hơi bất ngờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Anh có thể nhìn ra, đồng phục của những người này rất chỉnh tề đồng nhất, thực lực cũng rất mạnh mẽ.Thái độ của bọn họ khiêm tốn, giỏi ngụy trang.Lúc này, một vệ sĩ chậm rãi bước tới."Anh Vu, tôi là người phụ trách nghênh đón anh và cũng là người phụ trách an toàn cho anh trong khoảng thời gian này.Tôi tên là Hàn Lãnh".Người đàn ông này rất bình tĩnh, mỉm cười nói, ngữ khí rất đúng mực.Vu Kiệt gật đầu, người đàn ông trước mặt chính là đội trưởng đội vệ sĩ.Hơn nữa, nhìn dáng vẻ dường như có thực lực rất mạnh..ngôn tình hàiĐặc biệt là cách đón tiếp của người đàn ông này khá tốt..