Tác giả:

Trong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống…

Chương 1255: 1255: Nhận Thua”

Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rất nhiều người xung quanh đều đang theo dõi trận đấu, rõ ràng là đang mong chờ diễn biến tiếp theo.Bọn họ đã thành lập một đội, đứng về phía tổ chức Yamaguchi!Đúng lúc bọn họ đang do dự, đột nhiên!"A!"Một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ phía trên võ đài.Mọi người lần lượt đổ dồn ánh nhìn về phía đó, chỉ thấy Matsumoto Ichiro đã rút thanh kiếm Katana trên tay ra.Lưỡi kiếm lạnh đến thấu xương, cùng với một âm thanh xé nát không khí."Phụt!"Thanh kiếm này trực tiếp đâm xuyên lòng bàn tay của Nhạc Thiên Phúc, máu tươi văng tung tóe khắp sàn đấu."A!!!"Nhạc Thiên Phúc đau đớn hét lên, khuôn mặt nhăn nhó vô cùng đau khổ.Vào lúc này, hai mắt của những người thuộc Thượng Võ đường đều đã đỏ ngầu, nhìn chòng chọc về phía Matsumoto Ichiro.Thủ đoạn xảo quyệt dùng xong rồi, bây giờ đến lượt dùng kiếm sao?Mặc dù không có quy định rõ ràng nào đối với việc sử dụng vũ khí, nhưng trong tình huống đối phó với một người bị mù thì quá là trái đạo đức!Nhưng bao lâu nay, vốn dĩ bọn chúng đã không có đạo đức rồi!Những người đang đứng xem trận đấu cũng cực kỳ phấn khích!Bầu không khí trong phút chốc bỗng trở nên náo nhiệt, mọi người không ngừng la ó."Haha, cuối cùng cũng thấy máu rồi, cuối cùng cũng thấy máu rồi!""Đây mới chính là trận chiến sinh tử thật sự.Đợi đến lúc người của tổ chức Yamaguchi chém cổ người của Thượng Võ đường, lúc đó sẽ còn k*ch th*ch hơn nhiều!""Nhanh lên, nhanh ra tay đi, đừng câu giờ nữa, chém thêm nhiều vết thương đi chứ, máu trên võ đài chưa đủ nhiều đâu!"Người xem ngày càng thêm hưng phấn, tất cả đều mong chờ chuyện này xảy ra nhanh nhất có thể.Những người thuộc Thượng Võ đường đều vô cùng lo lắng, giận dữ trừng mắt nhìn nhìn kẻ địch.Matsumoto Ichiro chậm rãi xoay cổ tay, khiến thanh Katana cũng chuyển động theo."A!"Nhạc Thiên Phúc rống lớn, âm thanh vô cùng thảm hại.Lúc này anh ta cũng nhận ra, nếu cứ tiếp tục như vậy thì e rằng anh ta sẽ thật sự chết trên võ đài này mất.Nghĩ đến đó, cuối cùng anh ta cũng nén đau đớn trên người, quyết định!Nhất định phải nhận thua thôi, nếu không sẽ mất mạng!"Tôi nhận…"Nhạc Thiên Phúc giơ tay còn lại lên, giọng nói vô cùng sốt sắng, vì sợ không đủ thời gian.Nhưng…Vừa mới thốt ra hai chữ này, thân thể anh ta đột nhiên cứng đờ.Chỉ thấy thanh kiếm Katana của Matsumoto Ichiro cắm thẳng vào tim Nhạc Thiên Phúc, xuyên qua lưng anh ta.Đồng tử của Nhạc Thiên Phúc đột nhiên co rút lại, máu trong miệng không ngừng trào ra, trên người nhuốm đầy máu tươi..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rất nhiều người xung quanh đều đang theo dõi trận đấu, rõ ràng là đang mong chờ diễn biến tiếp theo.

Bọn họ đã thành lập một đội, đứng về phía tổ chức Yamaguchi!

Đúng lúc bọn họ đang do dự, đột nhiên!

"A!"

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ phía trên võ đài.

Mọi người lần lượt đổ dồn ánh nhìn về phía đó, chỉ thấy Matsumoto Ichiro đã rút thanh kiếm Katana trên tay ra.

Lưỡi kiếm lạnh đến thấu xương, cùng với một âm thanh xé nát không khí.

"Phụt!"

Thanh kiếm này trực tiếp đâm xuyên lòng bàn tay của Nhạc Thiên Phúc, máu tươi văng tung tóe khắp sàn đấu.

"A!!!"

Nhạc Thiên Phúc đau đớn hét lên, khuôn mặt nhăn nhó vô cùng đau khổ.

Vào lúc này, hai mắt của những người thuộc Thượng Võ đường đều đã đỏ ngầu, nhìn chòng chọc về phía Matsumoto Ichiro.

Thủ đoạn xảo quyệt dùng xong rồi, bây giờ đến lượt dùng kiếm sao?

Mặc dù không có quy định rõ ràng nào đối với việc sử dụng vũ khí, nhưng trong tình huống đối phó với một người bị mù thì quá là trái đạo đức!

Nhưng bao lâu nay, vốn dĩ bọn chúng đã không có đạo đức rồi!

Những người đang đứng xem trận đấu cũng cực kỳ phấn khích!

Bầu không khí trong phút chốc bỗng trở nên náo nhiệt, mọi người không ngừng la ó.

"Haha, cuối cùng cũng thấy máu rồi, cuối cùng cũng thấy máu rồi!"

"Đây mới chính là trận chiến sinh tử thật sự.

Đợi đến lúc người của tổ chức Yamaguchi chém cổ người của Thượng Võ đường, lúc đó sẽ còn k*ch th*ch hơn nhiều!"

"Nhanh lên, nhanh ra tay đi, đừng câu giờ nữa, chém thêm nhiều vết thương đi chứ, máu trên võ đài chưa đủ nhiều đâu!"

Người xem ngày càng thêm hưng phấn, tất cả đều mong chờ chuyện này xảy ra nhanh nhất có thể.

Những người thuộc Thượng Võ đường đều vô cùng lo lắng, giận dữ trừng mắt nhìn nhìn kẻ địch.

Matsumoto Ichiro chậm rãi xoay cổ tay, khiến thanh Katana cũng chuyển động theo.

"A!"

Nhạc Thiên Phúc rống lớn, âm thanh vô cùng thảm hại.

Lúc này anh ta cũng nhận ra, nếu cứ tiếp tục như vậy thì e rằng anh ta sẽ thật sự chết trên võ đài này mất.

Nghĩ đến đó, cuối cùng anh ta cũng nén đau đớn trên người, quyết định!

Nhất định phải nhận thua thôi, nếu không sẽ mất mạng!

"Tôi nhận…"

Nhạc Thiên Phúc giơ tay còn lại lên, giọng nói vô cùng sốt sắng, vì sợ không đủ thời gian.

Nhưng…

Vừa mới thốt ra hai chữ này, thân thể anh ta đột nhiên cứng đờ.

Chỉ thấy thanh kiếm Katana của Matsumoto Ichiro cắm thẳng vào tim Nhạc Thiên Phúc, xuyên qua lưng anh ta.

Đồng tử của Nhạc Thiên Phúc đột nhiên co rút lại, máu trong miệng không ngừng trào ra, trên người nhuốm đầy máu tươi.

Image removed.

.

Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rất nhiều người xung quanh đều đang theo dõi trận đấu, rõ ràng là đang mong chờ diễn biến tiếp theo.Bọn họ đã thành lập một đội, đứng về phía tổ chức Yamaguchi!Đúng lúc bọn họ đang do dự, đột nhiên!"A!"Một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ phía trên võ đài.Mọi người lần lượt đổ dồn ánh nhìn về phía đó, chỉ thấy Matsumoto Ichiro đã rút thanh kiếm Katana trên tay ra.Lưỡi kiếm lạnh đến thấu xương, cùng với một âm thanh xé nát không khí."Phụt!"Thanh kiếm này trực tiếp đâm xuyên lòng bàn tay của Nhạc Thiên Phúc, máu tươi văng tung tóe khắp sàn đấu."A!!!"Nhạc Thiên Phúc đau đớn hét lên, khuôn mặt nhăn nhó vô cùng đau khổ.Vào lúc này, hai mắt của những người thuộc Thượng Võ đường đều đã đỏ ngầu, nhìn chòng chọc về phía Matsumoto Ichiro.Thủ đoạn xảo quyệt dùng xong rồi, bây giờ đến lượt dùng kiếm sao?Mặc dù không có quy định rõ ràng nào đối với việc sử dụng vũ khí, nhưng trong tình huống đối phó với một người bị mù thì quá là trái đạo đức!Nhưng bao lâu nay, vốn dĩ bọn chúng đã không có đạo đức rồi!Những người đang đứng xem trận đấu cũng cực kỳ phấn khích!Bầu không khí trong phút chốc bỗng trở nên náo nhiệt, mọi người không ngừng la ó."Haha, cuối cùng cũng thấy máu rồi, cuối cùng cũng thấy máu rồi!""Đây mới chính là trận chiến sinh tử thật sự.Đợi đến lúc người của tổ chức Yamaguchi chém cổ người của Thượng Võ đường, lúc đó sẽ còn k*ch th*ch hơn nhiều!""Nhanh lên, nhanh ra tay đi, đừng câu giờ nữa, chém thêm nhiều vết thương đi chứ, máu trên võ đài chưa đủ nhiều đâu!"Người xem ngày càng thêm hưng phấn, tất cả đều mong chờ chuyện này xảy ra nhanh nhất có thể.Những người thuộc Thượng Võ đường đều vô cùng lo lắng, giận dữ trừng mắt nhìn nhìn kẻ địch.Matsumoto Ichiro chậm rãi xoay cổ tay, khiến thanh Katana cũng chuyển động theo."A!"Nhạc Thiên Phúc rống lớn, âm thanh vô cùng thảm hại.Lúc này anh ta cũng nhận ra, nếu cứ tiếp tục như vậy thì e rằng anh ta sẽ thật sự chết trên võ đài này mất.Nghĩ đến đó, cuối cùng anh ta cũng nén đau đớn trên người, quyết định!Nhất định phải nhận thua thôi, nếu không sẽ mất mạng!"Tôi nhận…"Nhạc Thiên Phúc giơ tay còn lại lên, giọng nói vô cùng sốt sắng, vì sợ không đủ thời gian.Nhưng…Vừa mới thốt ra hai chữ này, thân thể anh ta đột nhiên cứng đờ.Chỉ thấy thanh kiếm Katana của Matsumoto Ichiro cắm thẳng vào tim Nhạc Thiên Phúc, xuyên qua lưng anh ta.Đồng tử của Nhạc Thiên Phúc đột nhiên co rút lại, máu trong miệng không ngừng trào ra, trên người nhuốm đầy máu tươi..

Chương 1255: 1255: Nhận Thua”