Ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào cửa sổ, Cảnh Văn Chiêu nhíu mày, từ từ mở mắt, đầu đau muốn nứt luôn, cô đứng lên, tóc dài buông xỏa xuống, Cảnh Vân Chiêu ngẩn người, là ai đang đùa cô vậy? Mái tóc dài của cô không phải đã bị Kiều Hồng Diệp cắt bỏ không còn dài nữa sao? Sao lại vẫn còn? Trong không khí tản ra một mùi thơm ngát nhàn nhạt, Cảnh Vân Chiêu quay đầu nhìn lại, trên mặt bàn có một chén cháo ngọt, chẳng qua là vừa nhìn qua trong lòng cô lại hung hăng chấn động! Nơi này là chỗ ở trước kia của cô! Phòng ngũ sạch sẽ, trên bàn là bình hoa lưu ly mà cô thích nhất, bên trong cắm vài cành trúc phú quý, trên giường một màn lụa màu xanh, mọi thứ trong phòng cũng không giá trị gì mấy, khi có những đồ vật này là thời điểm hạnh phúc nhất cả đời cô. Trong lòng Cảnh Vân Chiêu vô cùng hoang mang, tay run rẩy cầm lên cái gương bên cạnh, bên trong là một khuôn mặt quen thuộc nhưng có chút xa lạ. Đây là cô, nhưng là cô của nhiều năm trước! Chẳng lẽ, cô sống lại? ! Hai tay Cảnh Vân Chiêu nắm…
Chương 170: Hồ nước trong không gian
Cưng Chiều Nữ Bác SĩTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Ngôn TìnhÁnh mặt trời bên ngoài chiếu vào cửa sổ, Cảnh Văn Chiêu nhíu mày, từ từ mở mắt, đầu đau muốn nứt luôn, cô đứng lên, tóc dài buông xỏa xuống, Cảnh Vân Chiêu ngẩn người, là ai đang đùa cô vậy? Mái tóc dài của cô không phải đã bị Kiều Hồng Diệp cắt bỏ không còn dài nữa sao? Sao lại vẫn còn? Trong không khí tản ra một mùi thơm ngát nhàn nhạt, Cảnh Vân Chiêu quay đầu nhìn lại, trên mặt bàn có một chén cháo ngọt, chẳng qua là vừa nhìn qua trong lòng cô lại hung hăng chấn động! Nơi này là chỗ ở trước kia của cô! Phòng ngũ sạch sẽ, trên bàn là bình hoa lưu ly mà cô thích nhất, bên trong cắm vài cành trúc phú quý, trên giường một màn lụa màu xanh, mọi thứ trong phòng cũng không giá trị gì mấy, khi có những đồ vật này là thời điểm hạnh phúc nhất cả đời cô. Trong lòng Cảnh Vân Chiêu vô cùng hoang mang, tay run rẩy cầm lên cái gương bên cạnh, bên trong là một khuôn mặt quen thuộc nhưng có chút xa lạ. Đây là cô, nhưng là cô của nhiều năm trước! Chẳng lẽ, cô sống lại? ! Hai tay Cảnh Vân Chiêu nắm… Edit: PhạmnhiChọn tới chọn lui, cuối cùng Cảnh Vân Chiêu đã quyết định một chỗ, vị trí tương đối xa huyện Hoa Ninh, nhưng cũng may diện tích khá lớn, chỉ cần cải tiến một chút mua thiết bị là có thể đưa vào hoạt động, quan trọng hơn, bên trong xưởng cũng có ký túc xá, nơi nhân viên làm việc.Huyện Hoa Ninh bên này có nhiều nhà xưởng nhỏ, nhiều người dân sống dựa vào các nhà xưởng này, nhưng đại đa số xưởng đều thích khất nợ tiền lương, có vài người làm việc một năm cũng chưa được trả lương, nếu không phải gần nhà, làm việc như vậy chắc chắn sẽ không ai nguyện ý làm.Cảnh Vân Chiêu chưa từng nghĩ bóc lột quần chúng, chờ nhà máy bắt đầu hoạt động, ngoại trừ quyết định quy chế làm việc, chủ yếu vẫn là xây dựng danh tiếng cho chính mình.Trong huyện thêm một cái nhà máy, cấp trên tự nhiên là vui lòng cực kỳ, bởi vậy sau khi Bạch Du An đến tiếp nhận tất cả đều hết sức thuận lợi.Sau khi hoàn thành các thủ tục, địa chỉ công ty cũng được xác định? Chỉ là theo ý của Bạch Du An, vẫn để tổng công ty đặt tại Ninh thị, như vậy danh tiếng cũng dễ nghe.Dù sao khoảng cách giữa Ninh thị và huyện Hoa Ninh không tính là xa, lái xe mấy giờ mà thôi.Có Bạch Du An làm trợ thủ, Cảnh Vân Chiêu dễ dàng hơn rất nhiều, mấy ngày nay đều an tâm chuẩn bị kiểm tra.Trời nắng chan chan, các học sinh trong phòng thi mồ hôi rơi như mưa, mà Cảnh Vân Chiêu lại nhẹ nhàng khoan khoái, chắc chắn sẽ tạo ra một bầu không khí thoải mái cho mọi người xung quanh.Thành tích của Cảnh Vân Chiêu, không ngoài ý muốn.Đứng nhất toàn khoa, tổng điểm thứ nhất, sau khi trải qua chuyện của Kiều Hồng Diệp, chủ nhiệm Tề cuối cùng cũng nở nụ cười lộ ra mấy phần vui mừng, dù sao hắn dạy học mấy chục năm, học sinh thông minh như vậy mà còn hết sức nỗ lực lại càng ít.Trên phương diện học tập vẫn như cũ duy trì hạng, phương diện y thuật càng thêm tiến bộ rất nhanh.Thời điểm nghỉ hè vừa mới bắt đầu, Cảnh Vân Chiêu đã lại hấp thu được ba mảnh, ngay cả mảnh Nạp Linh ngọc thứ sáu đã hấp thu không sai biệt lắm.Bên trong không gian, tuy ông tổ nói Nạp Linh ngọc không thể ham nhiều, nhưng cô luôn có cảm giác sức chịu đựng của mình mạnh hơn một chút so với tưởng tượng, trừ lần đầu tiên hấp thu có chút không thoải mái, lần sau liên tục mấy lần đều hết sức thuận lợi, hơn nữa có cảm giác "chưa ăn no".Suy tính một phen, Cảnh Vân Chiêu vẫn quyết định thử một lần, máu tươi rơi vào trong ngọc, lập tức, trong đầu đồng thời hiện ra hai mảnh Nạp Linh ngọc, Cảnh Vân Chiêu cảm thấy đầu mình ong ong một hồi, giống như có thứ gì đó muốn nổ tung.Cố gắng khắc chế cảm giác đau đầu như muốn vỡ tung, chẳng được bao lâu, chóp mũi hơi nóng lên, hai dòng máu chảy xuống.Một bên, con côn trùng thuốc nhỏ vặn vẹo thân thể nhảy lên, trong mũi Cảnh Vân Chiêu lập tức rơi xuống máu tươi dính ở trên người của nó, chỉ nhìn này cả người Băng Lam hung hăng chấn động, con côn trùng thuốc nhỏ lập tức rút về trong đất.Không biết kéo dài bao lâu, lúc này Cảnh Vân Chiêu mới cảm thấy cơn nhức đầu đã tốt hơn một chút.Trong lòng yếu ớt thở dài, may chỉ là hai mảnh, nếu không trong đầu nhất định sẽ nổ tung!Lời ông tổ nói quả nhiên không phải không có đạo lý, về sau chuyện như vậy vẫn tận lực không thử nữa sẽ tốt hơn.Chỉ là chẳng được bao lâu, Cảnh Vân Chiêu phát hiện: đồng thời hấp thu hai mảnh Nạp Linh ngọc, nội dung càng thêm linh hoạt, lý giải dễ hiểu hơn, giống như kí ức trong Nạp Linh vốn là cô, thoải mái hoà làm một với cô.Chỗ tốt như vậy, lại làm cho Cảnh Vân Chiêu hơi rối rắm, suy nghĩ một chút, âm thầm hạ quyết tâm.Nhiều nhất hai mảnh, vì y thuật, đau đớn này tạm thời vẫn có thể nhẫn nại được!Thở ra một hơi, nhìn khắp bốn phía, không gian quả nhiên lại lớn hơn một vòng, vốn tưởng rằng trừ cái đó ra không có gì khác biệt, nhưng cẩn thận nhìn kỹ hơn, cách đó không xa có nhiều hơn một hồ nước.
Edit: Phạmnhi
Chọn tới chọn lui, cuối cùng Cảnh Vân Chiêu đã quyết định một chỗ, vị trí tương đối xa huyện Hoa Ninh, nhưng cũng may diện tích khá lớn, chỉ cần cải tiến một chút mua thiết bị là có thể đưa vào hoạt động, quan trọng hơn, bên trong xưởng cũng có ký túc xá, nơi nhân viên làm việc.
Huyện Hoa Ninh bên này có nhiều nhà xưởng nhỏ, nhiều người dân sống dựa vào các nhà xưởng này, nhưng đại đa số xưởng đều thích khất nợ tiền lương, có vài người làm việc một năm cũng chưa được trả lương, nếu không phải gần nhà, làm việc như vậy chắc chắn sẽ không ai nguyện ý làm.
Cảnh Vân Chiêu chưa từng nghĩ bóc lột quần chúng, chờ nhà máy bắt đầu hoạt động, ngoại trừ quyết định quy chế làm việc, chủ yếu vẫn là xây dựng danh tiếng cho chính mình.
Trong huyện thêm một cái nhà máy, cấp trên tự nhiên là vui lòng cực kỳ, bởi vậy sau khi Bạch Du An đến tiếp nhận tất cả đều hết sức thuận lợi.
Sau khi hoàn thành các thủ tục, địa chỉ công ty cũng được xác định? Chỉ là theo ý của Bạch Du An, vẫn để tổng công ty đặt tại Ninh thị, như vậy danh tiếng cũng dễ nghe.
Dù sao khoảng cách giữa Ninh thị và huyện Hoa Ninh không tính là xa, lái xe mấy giờ mà thôi.
Có Bạch Du An làm trợ thủ, Cảnh Vân Chiêu dễ dàng hơn rất nhiều, mấy ngày nay đều an tâm chuẩn bị kiểm tra.
Trời nắng chan chan, các học sinh trong phòng thi mồ hôi rơi như mưa, mà Cảnh Vân Chiêu lại nhẹ nhàng khoan khoái, chắc chắn sẽ tạo ra một bầu không khí thoải mái cho mọi người xung quanh.
Thành tích của Cảnh Vân Chiêu, không ngoài ý muốn.
Đứng nhất toàn khoa, tổng điểm thứ nhất, sau khi trải qua chuyện của Kiều Hồng Diệp, chủ nhiệm Tề cuối cùng cũng nở nụ cười lộ ra mấy phần vui mừng, dù sao hắn dạy học mấy chục năm, học sinh thông minh như vậy mà còn hết sức nỗ lực lại càng ít.
Trên phương diện học tập vẫn như cũ duy trì hạng, phương diện y thuật càng thêm tiến bộ rất nhanh.
Thời điểm nghỉ hè vừa mới bắt đầu, Cảnh Vân Chiêu đã lại hấp thu được ba mảnh, ngay cả mảnh Nạp Linh ngọc thứ sáu đã hấp thu không sai biệt lắm.
Bên trong không gian, tuy ông tổ nói Nạp Linh ngọc không thể ham nhiều, nhưng cô luôn có cảm giác sức chịu đựng của mình mạnh hơn một chút so với tưởng tượng, trừ lần đầu tiên hấp thu có chút không thoải mái, lần sau liên tục mấy lần đều hết sức thuận lợi, hơn nữa có cảm giác "chưa ăn no".
Suy tính một phen, Cảnh Vân Chiêu vẫn quyết định thử một lần, máu tươi rơi vào trong ngọc, lập tức, trong đầu đồng thời hiện ra hai mảnh Nạp Linh ngọc, Cảnh Vân Chiêu cảm thấy đầu mình ong ong một hồi, giống như có thứ gì đó muốn nổ tung.
Cố gắng khắc chế cảm giác đau đầu như muốn vỡ tung, chẳng được bao lâu, chóp mũi hơi nóng lên, hai dòng máu chảy xuống.
Một bên, con côn trùng thuốc nhỏ vặn vẹo thân thể nhảy lên, trong mũi Cảnh Vân Chiêu lập tức rơi xuống máu tươi dính ở trên người của nó, chỉ nhìn này cả người Băng Lam hung hăng chấn động, con côn trùng thuốc nhỏ lập tức rút về trong đất.
Không biết kéo dài bao lâu, lúc này Cảnh Vân Chiêu mới cảm thấy cơn nhức đầu đã tốt hơn một chút.
Trong lòng yếu ớt thở dài, may chỉ là hai mảnh, nếu không trong đầu nhất định sẽ nổ tung!
Lời ông tổ nói quả nhiên không phải không có đạo lý, về sau chuyện như vậy vẫn tận lực không thử nữa sẽ tốt hơn.
Chỉ là chẳng được bao lâu, Cảnh Vân Chiêu phát hiện: đồng thời hấp thu hai mảnh Nạp Linh ngọc, nội dung càng thêm linh hoạt, lý giải dễ hiểu hơn, giống như kí ức trong Nạp Linh vốn là cô, thoải mái hoà làm một với cô.
Chỗ tốt như vậy, lại làm cho Cảnh Vân Chiêu hơi rối rắm, suy nghĩ một chút, âm thầm hạ quyết tâm.
Nhiều nhất hai mảnh, vì y thuật, đau đớn này tạm thời vẫn có thể nhẫn nại được!
Thở ra một hơi, nhìn khắp bốn phía, không gian quả nhiên lại lớn hơn một vòng, vốn tưởng rằng trừ cái đó ra không có gì khác biệt, nhưng cẩn thận nhìn kỹ hơn, cách đó không xa có nhiều hơn một hồ nước.
Cưng Chiều Nữ Bác SĩTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Ngôn TìnhÁnh mặt trời bên ngoài chiếu vào cửa sổ, Cảnh Văn Chiêu nhíu mày, từ từ mở mắt, đầu đau muốn nứt luôn, cô đứng lên, tóc dài buông xỏa xuống, Cảnh Vân Chiêu ngẩn người, là ai đang đùa cô vậy? Mái tóc dài của cô không phải đã bị Kiều Hồng Diệp cắt bỏ không còn dài nữa sao? Sao lại vẫn còn? Trong không khí tản ra một mùi thơm ngát nhàn nhạt, Cảnh Vân Chiêu quay đầu nhìn lại, trên mặt bàn có một chén cháo ngọt, chẳng qua là vừa nhìn qua trong lòng cô lại hung hăng chấn động! Nơi này là chỗ ở trước kia của cô! Phòng ngũ sạch sẽ, trên bàn là bình hoa lưu ly mà cô thích nhất, bên trong cắm vài cành trúc phú quý, trên giường một màn lụa màu xanh, mọi thứ trong phòng cũng không giá trị gì mấy, khi có những đồ vật này là thời điểm hạnh phúc nhất cả đời cô. Trong lòng Cảnh Vân Chiêu vô cùng hoang mang, tay run rẩy cầm lên cái gương bên cạnh, bên trong là một khuôn mặt quen thuộc nhưng có chút xa lạ. Đây là cô, nhưng là cô của nhiều năm trước! Chẳng lẽ, cô sống lại? ! Hai tay Cảnh Vân Chiêu nắm… Edit: PhạmnhiChọn tới chọn lui, cuối cùng Cảnh Vân Chiêu đã quyết định một chỗ, vị trí tương đối xa huyện Hoa Ninh, nhưng cũng may diện tích khá lớn, chỉ cần cải tiến một chút mua thiết bị là có thể đưa vào hoạt động, quan trọng hơn, bên trong xưởng cũng có ký túc xá, nơi nhân viên làm việc.Huyện Hoa Ninh bên này có nhiều nhà xưởng nhỏ, nhiều người dân sống dựa vào các nhà xưởng này, nhưng đại đa số xưởng đều thích khất nợ tiền lương, có vài người làm việc một năm cũng chưa được trả lương, nếu không phải gần nhà, làm việc như vậy chắc chắn sẽ không ai nguyện ý làm.Cảnh Vân Chiêu chưa từng nghĩ bóc lột quần chúng, chờ nhà máy bắt đầu hoạt động, ngoại trừ quyết định quy chế làm việc, chủ yếu vẫn là xây dựng danh tiếng cho chính mình.Trong huyện thêm một cái nhà máy, cấp trên tự nhiên là vui lòng cực kỳ, bởi vậy sau khi Bạch Du An đến tiếp nhận tất cả đều hết sức thuận lợi.Sau khi hoàn thành các thủ tục, địa chỉ công ty cũng được xác định? Chỉ là theo ý của Bạch Du An, vẫn để tổng công ty đặt tại Ninh thị, như vậy danh tiếng cũng dễ nghe.Dù sao khoảng cách giữa Ninh thị và huyện Hoa Ninh không tính là xa, lái xe mấy giờ mà thôi.Có Bạch Du An làm trợ thủ, Cảnh Vân Chiêu dễ dàng hơn rất nhiều, mấy ngày nay đều an tâm chuẩn bị kiểm tra.Trời nắng chan chan, các học sinh trong phòng thi mồ hôi rơi như mưa, mà Cảnh Vân Chiêu lại nhẹ nhàng khoan khoái, chắc chắn sẽ tạo ra một bầu không khí thoải mái cho mọi người xung quanh.Thành tích của Cảnh Vân Chiêu, không ngoài ý muốn.Đứng nhất toàn khoa, tổng điểm thứ nhất, sau khi trải qua chuyện của Kiều Hồng Diệp, chủ nhiệm Tề cuối cùng cũng nở nụ cười lộ ra mấy phần vui mừng, dù sao hắn dạy học mấy chục năm, học sinh thông minh như vậy mà còn hết sức nỗ lực lại càng ít.Trên phương diện học tập vẫn như cũ duy trì hạng, phương diện y thuật càng thêm tiến bộ rất nhanh.Thời điểm nghỉ hè vừa mới bắt đầu, Cảnh Vân Chiêu đã lại hấp thu được ba mảnh, ngay cả mảnh Nạp Linh ngọc thứ sáu đã hấp thu không sai biệt lắm.Bên trong không gian, tuy ông tổ nói Nạp Linh ngọc không thể ham nhiều, nhưng cô luôn có cảm giác sức chịu đựng của mình mạnh hơn một chút so với tưởng tượng, trừ lần đầu tiên hấp thu có chút không thoải mái, lần sau liên tục mấy lần đều hết sức thuận lợi, hơn nữa có cảm giác "chưa ăn no".Suy tính một phen, Cảnh Vân Chiêu vẫn quyết định thử một lần, máu tươi rơi vào trong ngọc, lập tức, trong đầu đồng thời hiện ra hai mảnh Nạp Linh ngọc, Cảnh Vân Chiêu cảm thấy đầu mình ong ong một hồi, giống như có thứ gì đó muốn nổ tung.Cố gắng khắc chế cảm giác đau đầu như muốn vỡ tung, chẳng được bao lâu, chóp mũi hơi nóng lên, hai dòng máu chảy xuống.Một bên, con côn trùng thuốc nhỏ vặn vẹo thân thể nhảy lên, trong mũi Cảnh Vân Chiêu lập tức rơi xuống máu tươi dính ở trên người của nó, chỉ nhìn này cả người Băng Lam hung hăng chấn động, con côn trùng thuốc nhỏ lập tức rút về trong đất.Không biết kéo dài bao lâu, lúc này Cảnh Vân Chiêu mới cảm thấy cơn nhức đầu đã tốt hơn một chút.Trong lòng yếu ớt thở dài, may chỉ là hai mảnh, nếu không trong đầu nhất định sẽ nổ tung!Lời ông tổ nói quả nhiên không phải không có đạo lý, về sau chuyện như vậy vẫn tận lực không thử nữa sẽ tốt hơn.Chỉ là chẳng được bao lâu, Cảnh Vân Chiêu phát hiện: đồng thời hấp thu hai mảnh Nạp Linh ngọc, nội dung càng thêm linh hoạt, lý giải dễ hiểu hơn, giống như kí ức trong Nạp Linh vốn là cô, thoải mái hoà làm một với cô.Chỗ tốt như vậy, lại làm cho Cảnh Vân Chiêu hơi rối rắm, suy nghĩ một chút, âm thầm hạ quyết tâm.Nhiều nhất hai mảnh, vì y thuật, đau đớn này tạm thời vẫn có thể nhẫn nại được!Thở ra một hơi, nhìn khắp bốn phía, không gian quả nhiên lại lớn hơn một vòng, vốn tưởng rằng trừ cái đó ra không có gì khác biệt, nhưng cẩn thận nhìn kỹ hơn, cách đó không xa có nhiều hơn một hồ nước.