Tác giả:

"Lâm Mạc Huy, anh đến làm rể ở nhà chúng tôi, chính mẹ của anh đã đưa anh đến đây. Anh không chỉ phải tuân thủ tam tòng tứ đức, mà còn phải cắt đứt mọi quan hệ với gia đình của anh!" "Đó là em gái của anh, dựa vào cái gì mà chúng tôi phải bỏ tiền ra để cứu cô ấy?" "Hừ, mạng người là quan trọng? Em gái anh cũng tính là mạng người à? Nhà họ Lâm các anh thật là hèn hạ, nếu không, sao anh lại đến tận cửa nhà chúng tôi chứ?" Lâm Mạc Huy chạy như điên trên đường đến bệnh viện, bên tai không ngừng vang vọng những điều người nhà họ Hứa nói. Anh là chồng của Hứa Thanh Mây nhưng lại luôn bị gia đình cô khinh thường, thường xuyên buông những lời cay đắng với anh. Lâm Mạc Huy sinh ra trong một gia đình vô cùng khá giả, nhưng khi anh mười hai tuổi, không may cả gia đình gặp tai họa và đã bị giết chỉ sau một đêm. Bố của anh đã chết trong khi cố gắng bảo vệ cả gia đình, và mẹ anh thì bị thương nặng nhưng vẫn kéo anh và em gái Lâm Quế Anh chạy trốn. Mẹ anh chỉ kiên trì sống trong năm năm, nhưng cuối…

Chương 850: Lâm Mạc Huy nổi giận

Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)Tác giả: Trà MinhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Lâm Mạc Huy, anh đến làm rể ở nhà chúng tôi, chính mẹ của anh đã đưa anh đến đây. Anh không chỉ phải tuân thủ tam tòng tứ đức, mà còn phải cắt đứt mọi quan hệ với gia đình của anh!" "Đó là em gái của anh, dựa vào cái gì mà chúng tôi phải bỏ tiền ra để cứu cô ấy?" "Hừ, mạng người là quan trọng? Em gái anh cũng tính là mạng người à? Nhà họ Lâm các anh thật là hèn hạ, nếu không, sao anh lại đến tận cửa nhà chúng tôi chứ?" Lâm Mạc Huy chạy như điên trên đường đến bệnh viện, bên tai không ngừng vang vọng những điều người nhà họ Hứa nói. Anh là chồng của Hứa Thanh Mây nhưng lại luôn bị gia đình cô khinh thường, thường xuyên buông những lời cay đắng với anh. Lâm Mạc Huy sinh ra trong một gia đình vô cùng khá giả, nhưng khi anh mười hai tuổi, không may cả gia đình gặp tai họa và đã bị giết chỉ sau một đêm. Bố của anh đã chết trong khi cố gắng bảo vệ cả gia đình, và mẹ anh thì bị thương nặng nhưng vẫn kéo anh và em gái Lâm Quế Anh chạy trốn. Mẹ anh chỉ kiên trì sống trong năm năm, nhưng cuối… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********Cô bé hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt lại.Lúc này, một người đàn ông cao to đã hét lớn và nhào đến, cầm dao rựa chém xuống đầu Lâm MạcHuy.Lâm Mạc Huy không né tránh, trực tiếp tiến lên một bước, đưa tay nắm lấy cổ tay anh ta, sua đó dùng sức xoay chuyển.Đám người chỉ nghe thấy tiếng "rắc”, cổ tay của người đàn ông đã bị bẻ gãy.Lâm Mạc Huy thuận thể đoạt lấy con dao rựa trong tay anh ta, chém mạnh vào vai anh ta một dao.Tiếp theo, đám người nhìn thấy một cảnh mà bọn họ sẽ mãi không quên được!Con dao dựa của Lâm Mạc Huy, cứng rắn cắt toàn bộ cánh tay và phần vai của người đàn ông xuống.Máu trên vai người đàn ông phun ra, anh ta kêu la thảm thiết ngã xuống đất, không ngừng lăn lộn k** r*n, cả người trong nháy mắt nhuốm đầy máu.Tất cả mọi người đều choáng váng.Bọn họ chưa từng thấy người tàn nhẫn như vậy bao giờCho dù bọn họ cầm dao chém người, nhiều nhất cũng chỉ chém thành vết thương, chứ không có chém đứt cánh tay xuống.Lâm Mạc Huy vẫn chưa dừng lại, anh cầm dao rựa, tiến từng bước từng bước về phía những người còn lại.Có vài người Hoang hốt, người đàn ông có nốt ruồi đen vô thức lùi về sau một bước, nhưng lại không cam lòng, hét lớn: “Mọi người cùng xông lên, giết nó!” “Nó chỉ có một mình, sợ gì chứ!”Lúc này đám người mới lấy lại tinh thần, nhạo nhao hét lên và nhào tới.Lâm Mạc Huy cũng hét lớn một tiếng, trực tiếp xông lên.Trong đó có một người đàn ông lao lên trước, hung hăng cầm con dao chém về phía Lâm Mạc Huy.Lâm Mạc Huy cũng vung dao chém về phía anh ta. Hai con dao chạm vào nhau, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng động lớn, con dao trong tay người đàn ông đã bị chém bay.Mà con dao của Lâm Mạc Huy khí thế không hề giảm, mạnh mẽ giơ lên, chém vào cổ tay người đàn ông.Như cũ, cổ tay đứt lìa ra.Người đàn ông che phần máu đang phun ra trên cổ tay, cũng lăn lóc dưới mặt đất khóc.Lâm Mạc Huy tiến về phía trước, dùng một chân dẫm lên mặt anh ta.Mũi của người đàn ông lập tức bị đạp gãy, răng trong miệng cũng rụng một nửa. Hơn nữa, Lâm Mạc Huy còn không nhấc chân lên, cái răng rụng ra cũng ép anh ta phải trực tiếp nuốt vào.Lần này, người đàn ông thậm chí còn không thể phát ra tiếng khóc.Những người khác lúc này cũng vây quanh, lần lượt tập kích anh.Lâm Mạc Huy cầm con dao rựa trong tay, giống như con hổ đói, điên cuồng chiến đấu với đám người.Những người này, mặc dù để là bọn liều mạng, nhưng cũng chỉ là những người bình thường. Mà thực lực của Lâm Mạc Huy, trong mấy lần đại chiến này, lại không ngừng được tăng lên. Đối phó với đám người này, chỉ đơn giản như hổ săn đàn cừu.Không bao lâu sau, tất cả đám người đều bị Lâm Mạc Huy đánh bị thương nặng. Từng người từng người đều ngã xuống đất, không ngóc đầu lên được.Trong số đó, người đàn ông bị thương nhẹ nhất chính là người chỉ bị cắt cổ tay.Những người khác, hoặc là mất tay, hoặc là gãy chân.Thậm chí, có người còn mất cả mạng.Lần này, Lâm Mạc Huy không còn lưu chút tình nào nữa.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

**********

Cô bé hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Lúc này, một người đàn ông cao to đã hét lớn và nhào đến, cầm dao rựa chém xuống đầu Lâm Mạc

Huy.

Lâm Mạc Huy không né tránh, trực tiếp tiến lên một bước, đưa tay nắm lấy cổ tay anh ta, sua đó dùng sức xoay chuyển.

Đám người chỉ nghe thấy tiếng "rắc”, cổ tay của người đàn ông đã bị bẻ gãy.

Lâm Mạc Huy thuận thể đoạt lấy con dao rựa trong tay anh ta, chém mạnh vào vai anh ta một dao.

Tiếp theo, đám người nhìn thấy một cảnh mà bọn họ sẽ mãi không quên được!

Con dao dựa của Lâm Mạc Huy, cứng rắn cắt toàn bộ cánh tay và phần vai của người đàn ông xuống.

Máu trên vai người đàn ông phun ra, anh ta kêu la thảm thiết ngã xuống đất, không ngừng lăn lộn k** r*n, cả người trong nháy mắt nhuốm đầy máu.

Tất cả mọi người đều choáng váng.Bọn họ chưa từng thấy người tàn nhẫn như vậy bao giờ

Cho dù bọn họ cầm dao chém người, nhiều nhất cũng chỉ chém thành vết thương, chứ không có chém đứt cánh tay xuống.

Lâm Mạc Huy vẫn chưa dừng lại, anh cầm dao rựa, tiến từng bước từng bước về phía những người còn lại.

Có vài người Hoang hốt, người đàn ông có nốt ruồi đen vô thức lùi về sau một bước, nhưng lại không cam lòng, hét lớn: “Mọi người cùng xông lên, giết nó!” “Nó chỉ có một mình, sợ gì chứ!”

Lúc này đám người mới lấy lại tinh thần, nhạo nhao hét lên và nhào tới.

Lâm Mạc Huy cũng hét lớn một tiếng, trực tiếp xông lên.

Trong đó có một người đàn ông lao lên trước, hung hăng cầm con dao chém về phía Lâm Mạc Huy.

Lâm Mạc Huy cũng vung dao chém về phía anh ta. Hai con dao chạm vào nhau, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng động lớn, con dao trong tay người đàn ông đã bị chém bay.

Mà con dao của Lâm Mạc Huy khí thế không hề giảm, mạnh mẽ giơ lên, chém vào cổ tay người đàn ông.

Như cũ, cổ tay đứt lìa ra.

Người đàn ông che phần máu đang phun ra trên cổ tay, cũng lăn lóc dưới mặt đất khóc.Lâm Mạc Huy tiến về phía trước, dùng một chân dẫm lên mặt anh ta.

Mũi của người đàn ông lập tức bị đạp gãy, răng trong miệng cũng rụng một nửa. Hơn nữa, Lâm Mạc Huy còn không nhấc chân lên, cái răng rụng ra cũng ép anh ta phải trực tiếp nuốt vào.

Lần này, người đàn ông thậm chí còn không thể phát ra tiếng khóc.

Những người khác lúc này cũng vây quanh, lần lượt tập kích anh.

Lâm Mạc Huy cầm con dao rựa trong tay, giống như con hổ đói, điên cuồng chiến đấu với đám người.

Những người này, mặc dù để là bọn liều mạng, nhưng cũng chỉ là những người bình thường. Mà thực lực của Lâm Mạc Huy, trong mấy lần đại chiến này, lại không ngừng được tăng lên. Đối phó với đám người này, chỉ đơn giản như hổ săn đàn cừu.

Không bao lâu sau, tất cả đám người đều bị Lâm Mạc Huy đánh bị thương nặng. Từng người từng người đều ngã xuống đất, không ngóc đầu lên được.

Trong số đó, người đàn ông bị thương nhẹ nhất chính là người chỉ bị cắt cổ tay.

Những người khác, hoặc là mất tay, hoặc là gãy chân.

Thậm chí, có người còn mất cả mạng.

Lần này, Lâm Mạc Huy không còn lưu chút tình nào nữa.

Image removed.

Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)Tác giả: Trà MinhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Lâm Mạc Huy, anh đến làm rể ở nhà chúng tôi, chính mẹ của anh đã đưa anh đến đây. Anh không chỉ phải tuân thủ tam tòng tứ đức, mà còn phải cắt đứt mọi quan hệ với gia đình của anh!" "Đó là em gái của anh, dựa vào cái gì mà chúng tôi phải bỏ tiền ra để cứu cô ấy?" "Hừ, mạng người là quan trọng? Em gái anh cũng tính là mạng người à? Nhà họ Lâm các anh thật là hèn hạ, nếu không, sao anh lại đến tận cửa nhà chúng tôi chứ?" Lâm Mạc Huy chạy như điên trên đường đến bệnh viện, bên tai không ngừng vang vọng những điều người nhà họ Hứa nói. Anh là chồng của Hứa Thanh Mây nhưng lại luôn bị gia đình cô khinh thường, thường xuyên buông những lời cay đắng với anh. Lâm Mạc Huy sinh ra trong một gia đình vô cùng khá giả, nhưng khi anh mười hai tuổi, không may cả gia đình gặp tai họa và đã bị giết chỉ sau một đêm. Bố của anh đã chết trong khi cố gắng bảo vệ cả gia đình, và mẹ anh thì bị thương nặng nhưng vẫn kéo anh và em gái Lâm Quế Anh chạy trốn. Mẹ anh chỉ kiên trì sống trong năm năm, nhưng cuối… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********Cô bé hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt lại.Lúc này, một người đàn ông cao to đã hét lớn và nhào đến, cầm dao rựa chém xuống đầu Lâm MạcHuy.Lâm Mạc Huy không né tránh, trực tiếp tiến lên một bước, đưa tay nắm lấy cổ tay anh ta, sua đó dùng sức xoay chuyển.Đám người chỉ nghe thấy tiếng "rắc”, cổ tay của người đàn ông đã bị bẻ gãy.Lâm Mạc Huy thuận thể đoạt lấy con dao rựa trong tay anh ta, chém mạnh vào vai anh ta một dao.Tiếp theo, đám người nhìn thấy một cảnh mà bọn họ sẽ mãi không quên được!Con dao dựa của Lâm Mạc Huy, cứng rắn cắt toàn bộ cánh tay và phần vai của người đàn ông xuống.Máu trên vai người đàn ông phun ra, anh ta kêu la thảm thiết ngã xuống đất, không ngừng lăn lộn k** r*n, cả người trong nháy mắt nhuốm đầy máu.Tất cả mọi người đều choáng váng.Bọn họ chưa từng thấy người tàn nhẫn như vậy bao giờCho dù bọn họ cầm dao chém người, nhiều nhất cũng chỉ chém thành vết thương, chứ không có chém đứt cánh tay xuống.Lâm Mạc Huy vẫn chưa dừng lại, anh cầm dao rựa, tiến từng bước từng bước về phía những người còn lại.Có vài người Hoang hốt, người đàn ông có nốt ruồi đen vô thức lùi về sau một bước, nhưng lại không cam lòng, hét lớn: “Mọi người cùng xông lên, giết nó!” “Nó chỉ có một mình, sợ gì chứ!”Lúc này đám người mới lấy lại tinh thần, nhạo nhao hét lên và nhào tới.Lâm Mạc Huy cũng hét lớn một tiếng, trực tiếp xông lên.Trong đó có một người đàn ông lao lên trước, hung hăng cầm con dao chém về phía Lâm Mạc Huy.Lâm Mạc Huy cũng vung dao chém về phía anh ta. Hai con dao chạm vào nhau, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng động lớn, con dao trong tay người đàn ông đã bị chém bay.Mà con dao của Lâm Mạc Huy khí thế không hề giảm, mạnh mẽ giơ lên, chém vào cổ tay người đàn ông.Như cũ, cổ tay đứt lìa ra.Người đàn ông che phần máu đang phun ra trên cổ tay, cũng lăn lóc dưới mặt đất khóc.Lâm Mạc Huy tiến về phía trước, dùng một chân dẫm lên mặt anh ta.Mũi của người đàn ông lập tức bị đạp gãy, răng trong miệng cũng rụng một nửa. Hơn nữa, Lâm Mạc Huy còn không nhấc chân lên, cái răng rụng ra cũng ép anh ta phải trực tiếp nuốt vào.Lần này, người đàn ông thậm chí còn không thể phát ra tiếng khóc.Những người khác lúc này cũng vây quanh, lần lượt tập kích anh.Lâm Mạc Huy cầm con dao rựa trong tay, giống như con hổ đói, điên cuồng chiến đấu với đám người.Những người này, mặc dù để là bọn liều mạng, nhưng cũng chỉ là những người bình thường. Mà thực lực của Lâm Mạc Huy, trong mấy lần đại chiến này, lại không ngừng được tăng lên. Đối phó với đám người này, chỉ đơn giản như hổ săn đàn cừu.Không bao lâu sau, tất cả đám người đều bị Lâm Mạc Huy đánh bị thương nặng. Từng người từng người đều ngã xuống đất, không ngóc đầu lên được.Trong số đó, người đàn ông bị thương nhẹ nhất chính là người chỉ bị cắt cổ tay.Những người khác, hoặc là mất tay, hoặc là gãy chân.Thậm chí, có người còn mất cả mạng.Lần này, Lâm Mạc Huy không còn lưu chút tình nào nữa.

Chương 850: Lâm Mạc Huy nổi giận