Tác giả:

Hai cha con xuống xe, đứng trước căn biệt thự to lớb giữa làng -Một năm rồi, không biết chị ấy còn giận con không??- Người con nói -Không có đây con, chị con hiền lắm nên đừng lo vả lại con sẽ ở lại đây đến khi tốt nghiệp mà đến lúc đo tạ lỗi cũng được- Người cha vỗ vai nói Hai cha com xãh vali vào nhà ******** Giới thiệu đôi chút về nhân vật (Lưu ý tên của Việt Nam) -Loan: một cô gái vốn dĩ rất vui tính nhưng kể từ khi mẹ mất, cô trầm tính hẳn. Sau một tai nạn không may hồi nhỏ, lúc đó cô sắp chết nhưng thật kì dịu cô đã sống sót. Sau lần đó, cô có khả năng nhìn thấy các vong linh và còn có trí thông minh khác người-- Vẫn còn nhiều tính cách chưa được khái thác -Ngọc: Bạn thân của Loan, cũng rât vui tính, rụt rè, hay khóc, trẻ con và đặc biệt rẩ sợ MA -Minh: người yêu của Ngọc vì vậy nên tạo thành ra một nhóm bạn ba người, tính tình gan dạ nhưng rất dịu dàng với con gái. Không sợ ma nhưng vì chơi với Loan và Ngọc nên cũng hơi bị nhiễm một tí ***** Trong lớp, mọi người đang nháo nhào…

Chương 9: Căn phòng tiếp theo

Biệt Thự Ma ÁmTác giả: UekiTruyện Linh DịHai cha con xuống xe, đứng trước căn biệt thự to lớb giữa làng -Một năm rồi, không biết chị ấy còn giận con không??- Người con nói -Không có đây con, chị con hiền lắm nên đừng lo vả lại con sẽ ở lại đây đến khi tốt nghiệp mà đến lúc đo tạ lỗi cũng được- Người cha vỗ vai nói Hai cha com xãh vali vào nhà ******** Giới thiệu đôi chút về nhân vật (Lưu ý tên của Việt Nam) -Loan: một cô gái vốn dĩ rất vui tính nhưng kể từ khi mẹ mất, cô trầm tính hẳn. Sau một tai nạn không may hồi nhỏ, lúc đó cô sắp chết nhưng thật kì dịu cô đã sống sót. Sau lần đó, cô có khả năng nhìn thấy các vong linh và còn có trí thông minh khác người-- Vẫn còn nhiều tính cách chưa được khái thác -Ngọc: Bạn thân của Loan, cũng rât vui tính, rụt rè, hay khóc, trẻ con và đặc biệt rẩ sợ MA -Minh: người yêu của Ngọc vì vậy nên tạo thành ra một nhóm bạn ba người, tính tình gan dạ nhưng rất dịu dàng với con gái. Không sợ ma nhưng vì chơi với Loan và Ngọc nên cũng hơi bị nhiễm một tí ***** Trong lớp, mọi người đang nháo nhào… Bảo xuất hiện ở đó cùng Loan. Thấy cô anh vội ôm lấy cô thật chặc-Mình cứ tưởng đã mất cậuThấy Bảo sợ hãi như vậy, Loan đưa tay choàng qua lưng ôm lấy anh như muốn xoa dịu nỗi lòng trong anh mà anh đang phải chịu đựngHai người quay lại định tìm lối thóat của căn phòng tiếp thì một cảnh tượng kinh hoàn ập vào mắt. Tất cả mọi người đều bị mổ sẻ. Ruột gan một nơi thân người một ngả. Tất cả nội tạn đều làm mồi cho cá sấu và còn cái xác văng thẳng xuống hồ nước sôi đẫm máu. Nó tanh hôi đến nỗi Loan chóng mặt muốn ngất. Cô như muốn nôn tất cả thức ăn mà cô đã được ăn ở nhà Bảo tối nay-Cậu không sao chứ- Bảo lo lắng hỏi thăm-Không saoRôi hai người bị một tên tù nhân đẩy tới trước-Chuẩn bị đi kẻ phạm tộiHai người của thế bị đẩy lêm phía trước. Khung cảnh quá khủng khiếp, cách giết người khác rất tàn bạo. Hai tay hai chân họ không còn là của họ nữa. Hai tên vệ hai bên chỉ cần vùng tay nắm tay chân phạm nhân đặt lên chiêc thớt to lớn đó. Phần còn lại của tên mổ sẻ, cầm dao và phặp!!! Đầu lìa khỏi xác. Tiếp theo, một cách điêu luyện hăn ta rạch một đường dài trên cơ thể đó rồi móc hết nội tạng họ ra ngoài văng xuống cho con cá xấu đang chực mồi kia. Người Loan bất giác run lên. Qúa tàn nhẫn-Bảo à, cậu thấy nó chứCậu nhìn sang hướng Loan đưa tay, một thanh đao lớn ở đó-Cậu có thể chạy thật nhanh qua đó không. Một mình cậu... Làm được chứAnh nhìn nó rồi lại nhìn mấy tên cai ngục-Cậu cứ tin ở mìnhVụt... Anh lao như gió đến đó rồi lấy thanh đao. Nhận ra có kẻ phản khán, bọn chúng liền tậo trung vào hướng Bảo. Chúng không đông nhưng nhìn những gương mặt của chúng khiến anh hoảng sợ. Anh vung đao phăng thẳng. Vài cái đầu rơi xuống đất. Loan lo lắng nhìn theo từng động tác cử chỉ của Bảo. Tên mổ người đằng sau rơi khỏi vị trí của mình, cầm con dao trên tay tiến về phía Loan nhưng cô không hề biết. Hắn vung tay chém Loan-A!!- Mém nữa rồiNhìw bức tường được mạ bạc nên cô phần nào thấy được hắc đằng sau. Vì va chạm mạnh nên con dao đã rơi khỏi tay hắn. Cô cầm nó len-Xin lỗi trước nhéThẳng tay giết nó rồi chạy đến cứu viện cho Bảo. Xong xuôi hai người buông đao-Haizz mệt thật-Không sao chứ-Mình ổnGrừ!!!! Họ quên mất là vẫn còn con cá sấu. Nó nhảy ra khỏi hồ tiến đến chỗ hai người và tấn công. Bảo lại tiếp tục cầm đao bổ tới nhưng tiếc thay da nó quá dày nên không ăn thua. Có một điều kì lạ, nó nhất quyết không cho họ đến gần phía cái hồ. Có gì đó sao-Bảo à-Mình nghe đây-Cái hồ của nó là lối ra-Sao!!? Tụi mình phải nhảy xuống đó ák!! Sao được, nó rất...-Hết cách rồi...-Được thôi, chìu cậu vậyHai người cứ đi qua rồi đi lại đánh lạc hướng nó. Khi nó không chú ý liền nhanh chân nhảy xuống hồ. Thấy vậy nó cũng lao xuống theo. Hai người có 1 bất lợi. Trong này toàn là màu đỏ của máu, hoàn toàn không thấy gì cả. Còn con cá sấu, nó thấy được toàn bộ và lao đến phía hai người. Cảm nhận được gì đó, Loan cầm con dao lớn trên tay đâm thẳng về phía sau mình. Nó bị đâm xuyên miệng. Chết đi nó nổi lên trên mặt hồ. Bảo và Loan tiếp tục bơi xuống phía dưới đến khi khuất dạngHai người băt đầu đối diện với thử thách mới

Bảo xuất hiện ở đó cùng Loan. Thấy cô anh vội ôm lấy cô thật chặc

-Mình cứ tưởng đã mất cậu

Thấy Bảo sợ hãi như vậy, Loan đưa tay choàng qua lưng ôm lấy anh như muốn xoa dịu nỗi lòng trong anh mà anh đang phải chịu đựng

Hai người quay lại định tìm lối thóat của căn phòng tiếp thì một cảnh tượng kinh hoàn ập vào mắt. Tất cả mọi người đều bị mổ sẻ. Ruột gan một nơi thân người một ngả. Tất cả nội tạn đều làm mồi cho cá sấu và còn cái xác văng thẳng xuống hồ nước sôi đẫm máu. Nó tanh hôi đến nỗi Loan chóng mặt muốn ngất. Cô như muốn nôn tất cả thức ăn mà cô đã được ăn ở nhà Bảo tối nay

-Cậu không sao chứ- Bảo lo lắng hỏi thăm

-Không sao

Rôi hai người bị một tên tù nhân đẩy tới trước

-Chuẩn bị đi kẻ phạm tội

Hai người của thế bị đẩy lêm phía trước. Khung cảnh quá khủng khiếp, cách giết người khác rất tàn bạo. Hai tay hai chân họ không còn là của họ nữa. Hai tên vệ hai bên chỉ cần vùng tay nắm tay chân phạm nhân đặt lên chiêc thớt to lớn đó. Phần còn lại của tên mổ sẻ, cầm dao và phặp!!! Đầu lìa khỏi xác. Tiếp theo, một cách điêu luyện hăn ta rạch một đường dài trên cơ thể đó rồi móc hết nội tạng họ ra ngoài văng xuống cho con cá xấu đang chực mồi kia. Người Loan bất giác run lên. Qúa tàn nhẫn

-Bảo à, cậu thấy nó chứ

Cậu nhìn sang hướng Loan đưa tay, một thanh đao lớn ở đó

-Cậu có thể chạy thật nhanh qua đó không. Một mình cậu... Làm được chứ

Anh nhìn nó rồi lại nhìn mấy tên cai ngục

-Cậu cứ tin ở mình

Vụt... Anh lao như gió đến đó rồi lấy thanh đao. Nhận ra có kẻ phản khán, bọn chúng liền tậo trung vào hướng Bảo. Chúng không đông nhưng nhìn những gương mặt của chúng khiến anh hoảng sợ. Anh vung đao phăng thẳng. Vài cái đầu rơi xuống đất. Loan lo lắng nhìn theo từng động tác cử chỉ của Bảo. Tên mổ người đằng sau rơi khỏi vị trí của mình, cầm con dao trên tay tiến về phía Loan nhưng cô không hề biết. Hắn vung tay chém Loan

-A!!- Mém nữa rồi

Nhìw bức tường được mạ bạc nên cô phần nào thấy được hắc đằng sau. Vì va chạm mạnh nên con dao đã rơi khỏi tay hắn. Cô cầm nó len

-Xin lỗi trước nhé

Thẳng tay giết nó rồi chạy đến cứu viện cho Bảo. Xong xuôi hai người buông đao

-Haizz mệt thật

-Không sao chứ

-Mình ổn

Grừ!!!! Họ quên mất là vẫn còn con cá sấu. Nó nhảy ra khỏi hồ tiến đến chỗ hai người và tấn công. Bảo lại tiếp tục cầm đao bổ tới nhưng tiếc thay da nó quá dày nên không ăn thua. Có một điều kì lạ, nó nhất quyết không cho họ đến gần phía cái hồ. Có gì đó sao

-Bảo à

-Mình nghe đây

-Cái hồ của nó là lối ra

-Sao!!? Tụi mình phải nhảy xuống đó ák!! Sao được, nó rất...

-Hết cách rồi

...

-Được thôi, chìu cậu vậy

Hai người cứ đi qua rồi đi lại đánh lạc hướng nó. Khi nó không chú ý liền nhanh chân nhảy xuống hồ. Thấy vậy nó cũng lao xuống theo. Hai người có 1 bất lợi. Trong này toàn là màu đỏ của máu, hoàn toàn không thấy gì cả. Còn con cá sấu, nó thấy được toàn bộ và lao đến phía hai người. Cảm nhận được gì đó, Loan cầm con dao lớn trên tay đâm thẳng về phía sau mình. Nó bị đâm xuyên miệng. Chết đi nó nổi lên trên mặt hồ. Bảo và Loan tiếp tục bơi xuống phía dưới đến khi khuất dạng

Hai người băt đầu đối diện với thử thách mới

Biệt Thự Ma ÁmTác giả: UekiTruyện Linh DịHai cha con xuống xe, đứng trước căn biệt thự to lớb giữa làng -Một năm rồi, không biết chị ấy còn giận con không??- Người con nói -Không có đây con, chị con hiền lắm nên đừng lo vả lại con sẽ ở lại đây đến khi tốt nghiệp mà đến lúc đo tạ lỗi cũng được- Người cha vỗ vai nói Hai cha com xãh vali vào nhà ******** Giới thiệu đôi chút về nhân vật (Lưu ý tên của Việt Nam) -Loan: một cô gái vốn dĩ rất vui tính nhưng kể từ khi mẹ mất, cô trầm tính hẳn. Sau một tai nạn không may hồi nhỏ, lúc đó cô sắp chết nhưng thật kì dịu cô đã sống sót. Sau lần đó, cô có khả năng nhìn thấy các vong linh và còn có trí thông minh khác người-- Vẫn còn nhiều tính cách chưa được khái thác -Ngọc: Bạn thân của Loan, cũng rât vui tính, rụt rè, hay khóc, trẻ con và đặc biệt rẩ sợ MA -Minh: người yêu của Ngọc vì vậy nên tạo thành ra một nhóm bạn ba người, tính tình gan dạ nhưng rất dịu dàng với con gái. Không sợ ma nhưng vì chơi với Loan và Ngọc nên cũng hơi bị nhiễm một tí ***** Trong lớp, mọi người đang nháo nhào… Bảo xuất hiện ở đó cùng Loan. Thấy cô anh vội ôm lấy cô thật chặc-Mình cứ tưởng đã mất cậuThấy Bảo sợ hãi như vậy, Loan đưa tay choàng qua lưng ôm lấy anh như muốn xoa dịu nỗi lòng trong anh mà anh đang phải chịu đựngHai người quay lại định tìm lối thóat của căn phòng tiếp thì một cảnh tượng kinh hoàn ập vào mắt. Tất cả mọi người đều bị mổ sẻ. Ruột gan một nơi thân người một ngả. Tất cả nội tạn đều làm mồi cho cá sấu và còn cái xác văng thẳng xuống hồ nước sôi đẫm máu. Nó tanh hôi đến nỗi Loan chóng mặt muốn ngất. Cô như muốn nôn tất cả thức ăn mà cô đã được ăn ở nhà Bảo tối nay-Cậu không sao chứ- Bảo lo lắng hỏi thăm-Không saoRôi hai người bị một tên tù nhân đẩy tới trước-Chuẩn bị đi kẻ phạm tộiHai người của thế bị đẩy lêm phía trước. Khung cảnh quá khủng khiếp, cách giết người khác rất tàn bạo. Hai tay hai chân họ không còn là của họ nữa. Hai tên vệ hai bên chỉ cần vùng tay nắm tay chân phạm nhân đặt lên chiêc thớt to lớn đó. Phần còn lại của tên mổ sẻ, cầm dao và phặp!!! Đầu lìa khỏi xác. Tiếp theo, một cách điêu luyện hăn ta rạch một đường dài trên cơ thể đó rồi móc hết nội tạng họ ra ngoài văng xuống cho con cá xấu đang chực mồi kia. Người Loan bất giác run lên. Qúa tàn nhẫn-Bảo à, cậu thấy nó chứCậu nhìn sang hướng Loan đưa tay, một thanh đao lớn ở đó-Cậu có thể chạy thật nhanh qua đó không. Một mình cậu... Làm được chứAnh nhìn nó rồi lại nhìn mấy tên cai ngục-Cậu cứ tin ở mìnhVụt... Anh lao như gió đến đó rồi lấy thanh đao. Nhận ra có kẻ phản khán, bọn chúng liền tậo trung vào hướng Bảo. Chúng không đông nhưng nhìn những gương mặt của chúng khiến anh hoảng sợ. Anh vung đao phăng thẳng. Vài cái đầu rơi xuống đất. Loan lo lắng nhìn theo từng động tác cử chỉ của Bảo. Tên mổ người đằng sau rơi khỏi vị trí của mình, cầm con dao trên tay tiến về phía Loan nhưng cô không hề biết. Hắn vung tay chém Loan-A!!- Mém nữa rồiNhìw bức tường được mạ bạc nên cô phần nào thấy được hắc đằng sau. Vì va chạm mạnh nên con dao đã rơi khỏi tay hắn. Cô cầm nó len-Xin lỗi trước nhéThẳng tay giết nó rồi chạy đến cứu viện cho Bảo. Xong xuôi hai người buông đao-Haizz mệt thật-Không sao chứ-Mình ổnGrừ!!!! Họ quên mất là vẫn còn con cá sấu. Nó nhảy ra khỏi hồ tiến đến chỗ hai người và tấn công. Bảo lại tiếp tục cầm đao bổ tới nhưng tiếc thay da nó quá dày nên không ăn thua. Có một điều kì lạ, nó nhất quyết không cho họ đến gần phía cái hồ. Có gì đó sao-Bảo à-Mình nghe đây-Cái hồ của nó là lối ra-Sao!!? Tụi mình phải nhảy xuống đó ák!! Sao được, nó rất...-Hết cách rồi...-Được thôi, chìu cậu vậyHai người cứ đi qua rồi đi lại đánh lạc hướng nó. Khi nó không chú ý liền nhanh chân nhảy xuống hồ. Thấy vậy nó cũng lao xuống theo. Hai người có 1 bất lợi. Trong này toàn là màu đỏ của máu, hoàn toàn không thấy gì cả. Còn con cá sấu, nó thấy được toàn bộ và lao đến phía hai người. Cảm nhận được gì đó, Loan cầm con dao lớn trên tay đâm thẳng về phía sau mình. Nó bị đâm xuyên miệng. Chết đi nó nổi lên trên mặt hồ. Bảo và Loan tiếp tục bơi xuống phía dưới đến khi khuất dạngHai người băt đầu đối diện với thử thách mới

Chương 9: Căn phòng tiếp theo