Tác giả:

"Tối nay, tôi là của anh. . . . . ." Liên Hoa xinh đẹp quyến rũ dựa lên thân hình người đàn ông, lười biếng nói. Tối nay, vốn là đêm tân hôn của cô, em gái cô - con gái của mẹ kế cô đã tặng cho cô một món quà, đó là sắp hình khiêu dâm giữa cô ấy và chồng sắp cưới của cô, mẹ kế của cô lại tặng cho cô một món quà, đó là lấy mất đi tất cả tài sản của cô, họ còn âm mưu muốn giết luôn cả cô; Tối nay, cô muốn phóng túng bản thân mình, cô muốn ở quán bar này kết thúc sự trong trắng của mình. Do ham vui nhất thời, cô liền xoay người đi lên chuyến máy bay tới nước pháp. Năm năm sau, cô là chủ tịch của tập đoàn FL, cô dắt theo một bé trai bốn tuổi đẹp như hoa nhưng rất lạnh lùng xuống máy bay, lần này, cô sẽ đem món nợ mà họ đã nợ cô đòi lại gắp trăm ngàn lần. Từ đó kế hoạch báo thù liền bắt đầu. Bảo bối nhìn chằm chằm vào tổng giám đốc nói: "Ông dám giành mẹ của tôi? Dám cướp người phụ nữ của tôi. Hừ, ông nhất định sẽ chết!" === ====== ========= 002 hôn lễ hạnh phúc "Liên Hoa, tân hôn vui vẽ…

Chương 24: Điện thoại

Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của TôiTác giả: Tả Nhi ThiểnTruyện Ngôn Tình"Tối nay, tôi là của anh. . . . . ." Liên Hoa xinh đẹp quyến rũ dựa lên thân hình người đàn ông, lười biếng nói. Tối nay, vốn là đêm tân hôn của cô, em gái cô - con gái của mẹ kế cô đã tặng cho cô một món quà, đó là sắp hình khiêu dâm giữa cô ấy và chồng sắp cưới của cô, mẹ kế của cô lại tặng cho cô một món quà, đó là lấy mất đi tất cả tài sản của cô, họ còn âm mưu muốn giết luôn cả cô; Tối nay, cô muốn phóng túng bản thân mình, cô muốn ở quán bar này kết thúc sự trong trắng của mình. Do ham vui nhất thời, cô liền xoay người đi lên chuyến máy bay tới nước pháp. Năm năm sau, cô là chủ tịch của tập đoàn FL, cô dắt theo một bé trai bốn tuổi đẹp như hoa nhưng rất lạnh lùng xuống máy bay, lần này, cô sẽ đem món nợ mà họ đã nợ cô đòi lại gắp trăm ngàn lần. Từ đó kế hoạch báo thù liền bắt đầu. Bảo bối nhìn chằm chằm vào tổng giám đốc nói: "Ông dám giành mẹ của tôi? Dám cướp người phụ nữ của tôi. Hừ, ông nhất định sẽ chết!" === ====== ========= 002 hôn lễ hạnh phúc "Liên Hoa, tân hôn vui vẽ… Sáng sớm, ánh mặt trời dịu dàng xuyên qua cửa sổ sát đất của khách sạn, chiếu lên chiếc giường trong phòng.Triển Thiểu Khuynh không muốn mở mắt ra, cả đêm hưởng thụ còn sót lại cảm giác thỏa mãn, hình như còn chưa đã ngứa. . . . . .Anh đưa tay sờ bên cạnh, thân thể cô gái đêm qua cực kỳ phù hợp với anh, anh còn muốn xem bộ dạng của cô ở dưới ánh mặt trời ra sao. Nếu hai người ăn ý và cực kì hưởng thụ như vậy, anh không ngại cùng cô tiến thêm một bước phát triển nữa, dù sao, chưa có cô gái nào làm anh thỏa mãn như vậy.Anh đưa tay sờ lên nơi lạnh lẽo bên cạnh, không thấy th*n th* tr*ng n*n, xinh đẹp đâu cả.Đột nhiên anh mở lớn hai mắt, Triển Thiểu Khuynh chỏi người dậy, cau mày nhìn khắp phòng.Không có, không có, nơi nào cũng không có bóng dáng của cô.Đáng chết, cô rốt cuộc chạy đi nơi nào!Trên chiếc giường trắng tinh có vết máu đỏ thẳm làm người ta chói mắt, chân mày anh nhíu chặt hơn.Tối hôm qua, lúc anh đâm vào gặp trướng ngại vật, cô liền kêu lên. . . . . .Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên của cô ấy? !Nhưng bộ dáng nghênh hợp, luật động thuần thục và vẻ mặt hưởng thụ đó, tuyệt đối không giống như là lần đầu tiên. . . . . .Triển Thiểu Khuynh phiền não nắm tóc, người phụ nữ đáng chết này, để lại cho anh nhiều bí ẩn lớn như vậy, còn mình thì lại biến mất không thấy tâm hơi!Bỗng dưng, khóe môi tràn ra một nụ cười tà ác, Triển Thiểu Khuynh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.Cũng may, tối hôm qua trước khi anh đi ngủ, còn nhớ rõ thân thể của cô rất phù hợp với anh, nên anh đã lưu lại số điện thoại của cô, để tiếp tục liên lạc. Anh phải bắt được cô, bây giờ cô đi rồi, cũng tuyệt đối không thoát khỏi bàn tay của anh!Người phụ nữ đáng chết này, cô tốt nhất nên cho anh một lời giải thích, tại sao cô lại chạy trốn và ấn kí ở trên giường là gì!Điện thoại rất nhanh thông qua, Triển Thiểu Khuynh có chút lo lắng chờ đợi đối phương trả lời.Lúc này ở phi trường Thiên Vũ thành phố K thị, trong phòng chờ máy bay.Liên Hoa cầm tờ báo tùy ý lật xem, mặc dù cả đêm kịch liệt vận động không ngủ, thân thể của cô còn mơ hồ đau nhức, nhưng sắc mặt của cô cũng không tệ lắm.Tiếng chuông chợt vang lên, cô nghi ngờ lấy điện thoại di động ra, màn hình điện thoại hiển thị số lạ, là ai gọi điện?

Sáng sớm, ánh mặt trời dịu dàng xuyên qua cửa sổ sát đất của khách sạn, chiếu lên chiếc giường trong phòng.

Triển Thiểu Khuynh không muốn mở mắt ra, cả đêm hưởng thụ còn sót lại cảm giác thỏa mãn, hình như còn chưa đã ngứa. . . . . .

Anh đưa tay sờ bên cạnh, thân thể cô gái đêm qua cực kỳ phù hợp với anh,
anh còn muốn xem bộ dạng của cô ở dưới ánh mặt trời ra sao. Nếu hai
người ăn ý và cực kì hưởng thụ như vậy, anh không ngại cùng cô tiến thêm một bước phát triển nữa, dù sao, chưa có cô gái nào làm anh thỏa mãn
như vậy.

Anh đưa tay sờ lên nơi lạnh lẽo bên cạnh, không thấy th*n th* tr*ng n*n, xinh đẹp đâu cả.

Đột nhiên anh mở lớn hai mắt, Triển Thiểu Khuynh chỏi người dậy, cau mày nhìn khắp phòng.

Không có, không có, nơi nào cũng không có bóng dáng của cô.

Đáng chết, cô rốt cuộc chạy đi nơi nào!

Trên chiếc giường trắng tinh có vết máu đỏ thẳm làm người ta chói mắt, chân mày anh nhíu chặt hơn.

Tối hôm qua, lúc anh đâm vào gặp trướng ngại vật, cô liền kêu lên. . . . . .

Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên của cô ấy? !

Nhưng bộ dáng nghênh hợp, luật động thuần thục và vẻ mặt hưởng thụ đó, tuyệt đối không giống như là lần đầu tiên. . . . . .

Triển Thiểu Khuynh phiền não nắm tóc, người phụ nữ đáng chết này, để lại cho
anh nhiều bí ẩn lớn như vậy, còn mình thì lại biến mất không thấy tâm
hơi!

Bỗng dưng, khóe môi tràn ra một nụ cười tà ác, Triển Thiểu Khuynh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.

Cũng may, tối hôm qua trước khi anh đi ngủ, còn nhớ rõ thân thể của cô rất
phù hợp với anh, nên anh đã lưu lại số điện thoại của cô, để tiếp tục
liên lạc. Anh phải bắt được cô, bây giờ cô đi rồi, cũng tuyệt đối không
thoát khỏi bàn tay của anh!

Người phụ nữ đáng chết này, cô tốt nhất nên cho anh một lời giải thích, tại sao cô lại chạy trốn và ấn kí ở trên giường là gì!

Điện thoại rất nhanh thông qua, Triển Thiểu Khuynh có chút lo lắng chờ đợi đối phương trả lời.

Lúc này ở phi trường Thiên Vũ thành phố K thị, trong phòng chờ máy bay.

Liên Hoa cầm tờ báo tùy ý lật xem, mặc dù cả đêm kịch liệt vận động không
ngủ, thân thể của cô còn mơ hồ đau nhức, nhưng sắc mặt của cô cũng không tệ lắm.

Tiếng chuông chợt vang lên, cô nghi ngờ lấy điện thoại di động ra, màn hình điện thoại hiển thị số lạ, là ai gọi điện?

Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của TôiTác giả: Tả Nhi ThiểnTruyện Ngôn Tình"Tối nay, tôi là của anh. . . . . ." Liên Hoa xinh đẹp quyến rũ dựa lên thân hình người đàn ông, lười biếng nói. Tối nay, vốn là đêm tân hôn của cô, em gái cô - con gái của mẹ kế cô đã tặng cho cô một món quà, đó là sắp hình khiêu dâm giữa cô ấy và chồng sắp cưới của cô, mẹ kế của cô lại tặng cho cô một món quà, đó là lấy mất đi tất cả tài sản của cô, họ còn âm mưu muốn giết luôn cả cô; Tối nay, cô muốn phóng túng bản thân mình, cô muốn ở quán bar này kết thúc sự trong trắng của mình. Do ham vui nhất thời, cô liền xoay người đi lên chuyến máy bay tới nước pháp. Năm năm sau, cô là chủ tịch của tập đoàn FL, cô dắt theo một bé trai bốn tuổi đẹp như hoa nhưng rất lạnh lùng xuống máy bay, lần này, cô sẽ đem món nợ mà họ đã nợ cô đòi lại gắp trăm ngàn lần. Từ đó kế hoạch báo thù liền bắt đầu. Bảo bối nhìn chằm chằm vào tổng giám đốc nói: "Ông dám giành mẹ của tôi? Dám cướp người phụ nữ của tôi. Hừ, ông nhất định sẽ chết!" === ====== ========= 002 hôn lễ hạnh phúc "Liên Hoa, tân hôn vui vẽ… Sáng sớm, ánh mặt trời dịu dàng xuyên qua cửa sổ sát đất của khách sạn, chiếu lên chiếc giường trong phòng.Triển Thiểu Khuynh không muốn mở mắt ra, cả đêm hưởng thụ còn sót lại cảm giác thỏa mãn, hình như còn chưa đã ngứa. . . . . .Anh đưa tay sờ bên cạnh, thân thể cô gái đêm qua cực kỳ phù hợp với anh, anh còn muốn xem bộ dạng của cô ở dưới ánh mặt trời ra sao. Nếu hai người ăn ý và cực kì hưởng thụ như vậy, anh không ngại cùng cô tiến thêm một bước phát triển nữa, dù sao, chưa có cô gái nào làm anh thỏa mãn như vậy.Anh đưa tay sờ lên nơi lạnh lẽo bên cạnh, không thấy th*n th* tr*ng n*n, xinh đẹp đâu cả.Đột nhiên anh mở lớn hai mắt, Triển Thiểu Khuynh chỏi người dậy, cau mày nhìn khắp phòng.Không có, không có, nơi nào cũng không có bóng dáng của cô.Đáng chết, cô rốt cuộc chạy đi nơi nào!Trên chiếc giường trắng tinh có vết máu đỏ thẳm làm người ta chói mắt, chân mày anh nhíu chặt hơn.Tối hôm qua, lúc anh đâm vào gặp trướng ngại vật, cô liền kêu lên. . . . . .Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên của cô ấy? !Nhưng bộ dáng nghênh hợp, luật động thuần thục và vẻ mặt hưởng thụ đó, tuyệt đối không giống như là lần đầu tiên. . . . . .Triển Thiểu Khuynh phiền não nắm tóc, người phụ nữ đáng chết này, để lại cho anh nhiều bí ẩn lớn như vậy, còn mình thì lại biến mất không thấy tâm hơi!Bỗng dưng, khóe môi tràn ra một nụ cười tà ác, Triển Thiểu Khuynh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.Cũng may, tối hôm qua trước khi anh đi ngủ, còn nhớ rõ thân thể của cô rất phù hợp với anh, nên anh đã lưu lại số điện thoại của cô, để tiếp tục liên lạc. Anh phải bắt được cô, bây giờ cô đi rồi, cũng tuyệt đối không thoát khỏi bàn tay của anh!Người phụ nữ đáng chết này, cô tốt nhất nên cho anh một lời giải thích, tại sao cô lại chạy trốn và ấn kí ở trên giường là gì!Điện thoại rất nhanh thông qua, Triển Thiểu Khuynh có chút lo lắng chờ đợi đối phương trả lời.Lúc này ở phi trường Thiên Vũ thành phố K thị, trong phòng chờ máy bay.Liên Hoa cầm tờ báo tùy ý lật xem, mặc dù cả đêm kịch liệt vận động không ngủ, thân thể của cô còn mơ hồ đau nhức, nhưng sắc mặt của cô cũng không tệ lắm.Tiếng chuông chợt vang lên, cô nghi ngờ lấy điện thoại di động ra, màn hình điện thoại hiển thị số lạ, là ai gọi điện?

Chương 24: Điện thoại