Tác giả:

“Tình Thiên, hôm nay trên đường Hồng Vũ sảy ra một vụ tai nạn xe, chết mấy người. Cô đợi lát nữa hóa trang cho hai người, trong vòng một tiếng, cấp tôc” ông chủ nhà tang lễ Lí Vinh cười híp mắt nhìn tôi, nâng tay vỗ vỗ vai của tôi, lấy tiền khuyến khích. Tôi lễ phép cười, liên tục cam đoan. Tôi: “Yên tâm đi, trang điểm nhất định đẹp.” Nói xong tôi cầm túi đựng đồ hóa trang chạy vào nơi đặt xác. Tôi ở nhà tang lễ trang điểm cho người chết, hóa trang cho người chết tiền sẽ nhiều hơn trang điểm cho người sống. Vì tiền học phí, tôi đã tới đây. Từ học kỳ đầu tiên cho đến bây giờ cuối cấp, đã làm được mấy năm rồi. Tiền học phí không còn là vấn đề nữa, trong vòng một tháng cũng có thể trở thành một tiểu tư bản. Công việc bán thời gian này tôi đã làm được vài năm rồi, lúc mới đầu rất sợ, sau này thì không sao cả. Trên thế giới này làm gì có quỷ! Đem mặt của mấy người chết lau sạch sẽ, bôi phấn, làm việc một cách nghiêm túc, thật tốt. Như thường lệ, hát một bài hát, thả lỏng tâm tình, một…

Chương 24: Viên Nãi Nãi

Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm BậyTác giả: Mộng KimTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Tình Thiên, hôm nay trên đường Hồng Vũ sảy ra một vụ tai nạn xe, chết mấy người. Cô đợi lát nữa hóa trang cho hai người, trong vòng một tiếng, cấp tôc” ông chủ nhà tang lễ Lí Vinh cười híp mắt nhìn tôi, nâng tay vỗ vỗ vai của tôi, lấy tiền khuyến khích. Tôi lễ phép cười, liên tục cam đoan. Tôi: “Yên tâm đi, trang điểm nhất định đẹp.” Nói xong tôi cầm túi đựng đồ hóa trang chạy vào nơi đặt xác. Tôi ở nhà tang lễ trang điểm cho người chết, hóa trang cho người chết tiền sẽ nhiều hơn trang điểm cho người sống. Vì tiền học phí, tôi đã tới đây. Từ học kỳ đầu tiên cho đến bây giờ cuối cấp, đã làm được mấy năm rồi. Tiền học phí không còn là vấn đề nữa, trong vòng một tháng cũng có thể trở thành một tiểu tư bản. Công việc bán thời gian này tôi đã làm được vài năm rồi, lúc mới đầu rất sợ, sau này thì không sao cả. Trên thế giới này làm gì có quỷ! Đem mặt của mấy người chết lau sạch sẽ, bôi phấn, làm việc một cách nghiêm túc, thật tốt. Như thường lệ, hát một bài hát, thả lỏng tâm tình, một… Tôi thông qua kính chiếu hậu chăm chú nhìn học trưởng, trên mặt anh ấy lộ ra một tia hoài nghi, trừ lần đó ra không có một biểu tình dư thừa nào.Hướng Lăng Khiêm: “Tại sao đột nhiên lại hỏi chuyện này? Cuối tuần trước ba mẹ anh ra nước ngoài bàn chuyện kinh doanh, bây giờ vẫn chưa về. Hai ngày trước anh còn gọi điện thoại cho họ."Nghe tới đây trái tim của tôi trầm xuống. Anh ấy có chắc chắn đầu dây bên kia là ba mẹ anh ấy không?Lúc này, tay của tôi bị Viên Doanh bóp, cô ấy tiến đến bên tai tôi, biểu tình thần bí.Viên Doanh: “Tại sao cậu đột nhiên lại hỏi vấn đề này? Có phải là…Hửm?”Trong lời nói có thâm ý, tôi đã nghe rõ rồi, cho dù chỉ là một nửa gà mờ nhưng cũng coi là đạo sĩ. Vì vậy tôi dựa tới gần cô ấy, tận lực hạ thấp giọng.Tôi: “Dị Tư Ẩn nuôi một tiểu quỷ, lúc mình vẫn ở trong căn phòng nhỏ đó, tiểu quỷ đi vào nói với mình Hướng trạch đã trở thành động quỷ, chỉ có học trưởng cùng chú của anh ấy là người sống.”Lời nói rơi xuống, tôi thấy mắt của Viên Doanh trừng lớn, kích động không thể tưởng tượng nổi và kinh sợ.Biểu tình trên mặt của cô ấy dường như cứng đờ, rất lâu cũng không hoàn hồn. Tôi sốt ruột, liều mạng bóp cánh tay của cô ấy.Viên Doanh: “Ai ui, nhẹ chút a, đau chết mình rồi!”Tôi: “Vừa rồi cậu như vậy thực quá dọa người rồi, mình tưởng cậu bị quỷ thượng thân.”Cô ấy đột nhiên nhìn chằm chằm vào cổ của tôi, thậm chí nhấc tay lên sờ sờ.Viên Doanh: “Ngọc bội mà mình cho cậu tại sao lại không thấy nữa? Trên cổ của cậu vẫn còn một vệt đen mờ.”Tôi cúi đầu nhìn, chỉ phát hiện ngọc bội không thấy nữa, nhìn không thấy vệt đen.Lúc này Viên Doanh lấy điện thoại ra chụp cổ của tôi, ngay sau đó màn hình lớn nhắm ngay vào tôi.Trên cái cổ trắng nõn thực sự có một vệt màu đen, chính ở vị trí của ngọc bội xanh biếc.Viên Doanh: “Có ác quỷ muốn tiếp cận cậu, ngọc bội hi sinh để lại vệt đen. Cái phòng nhỏ đó ngoài Tịch Hoa vẫn còn quỷ khác nữa?”Tôi thập phần mê võng, nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là quỷ trong ma chơi?Viên Doanh: “Cậu không cần nghĩ nữa, gặp bà nội mình thì sẽ có biện pháp.”Nói tới đây, cô ấy lại nhìn học trưởng đang lái xe.Viên Doanh: “Học trưởng, trước tiên anh hãy ở nhà bà nội em đi. Tình Thiên bị quỷ cường đại quấn lên, không chỉ có một con. Chúng ta cùng Tình Thiên có lui tới, nếu như quay về đều sẽ có nguy hiểm.”Hướng Lăng Khiêm: “Dương khí của anh rất nặng, quỷ không tới gần anh được. Tình Thiên, ba mẹ anh từ nước ngoài trở về anh phải đi đón.”Nghe tới đây giọng nói của tôi lớn hơn, cơ hồ là rống lên.Tôi: “Học trưởng, anh đừng đi!”Hướng Lăng Khiêm: “Sao vậy, Tình Thiên?”Tôi: “Đợi bà của Viên Doanh xem xong anh hãy quyết định có về hay không. Em không hi vọng vì em mà anh gặp phải nguy hiểm.”Hướng Lăng Khiêm khóe miệng cong lên, đáy mắt mỉm cười, không ngờ rằng nha đầu này sẽ quan tâm mình.Một đường không có người nói chuyện, tay của tôi bị Viên Doanh nắm chặt. Sau khi nhìn thấy vệt đen đó cô ấy cũng khẩn trương sợ hãi. Có thể thấy được miếng ngọc bội đó không bình thường, chính là muốn giết người. Ở lúc tôi thần không biết quỷ không hay, ngọc bội vỡ vụn hi sinh.Tôi lại càng không biết quỷ ra tay rốt cuộc là ai? Dị Tư Ẩn? Tịch Hoa? Hay là nói, còn có quỷ khác nữa…Nghĩ tới khả năng cuối cùng, toàn bộ lỗ chân lông trên người tôi đều khóa chặt. Trước mắt hai quỷ kia không muốn mạng của tôi, nhưng loại cuối cùng…Bà nội của Viên Doanh sống ở một thị trấn nhỏ trong nội thành, lái xe qua đó phải mất ba giờ đồng hồ, khi tới nơi mặt trời đã xuống núi rồi.Phong cách của thôn nhỏ bị đồng rộng và cây cổ thụ xanh biếc vây quanh, tiếng ếch nhái theo gió không ngừng vang lên.Viên Doanh dẫn theo chúng tôi đi vào một tứ hợp viện, mái ngói màu xanh.Viên Doanh: “Bà nội! Bạn của con có việc cần tìm nội!”Một giọng nói mười phần vang dội của lão bà bà lập tức vang lên.Viên nãi nãi: “Ồn cái gì, vừa mới bái Đạo Tôn.”Đạo sĩ có nhiều phái, mỗi phái đều có chí tôn, tôn hạ đạo trưởng mỗi ngày đều phải tế bái.

Tôi thông qua kính chiếu hậu chăm chú nhìn học trưởng, trên mặt anh ấy lộ ra một tia hoài nghi, trừ lần đó ra không có một biểu tình dư thừa nào.

Hướng Lăng Khiêm: “Tại sao đột nhiên lại hỏi chuyện này? Cuối tuần trước ba mẹ anh ra nước ngoài bàn chuyện kinh doanh, bây giờ vẫn chưa về. Hai ngày trước anh còn gọi điện thoại cho họ."

Nghe tới đây trái tim của tôi trầm xuống. Anh ấy có chắc chắn đầu dây bên kia là ba mẹ anh ấy không?

Lúc này, tay của tôi bị Viên Doanh bóp, cô ấy tiến đến bên tai tôi, biểu tình thần bí.

Viên Doanh: “Tại sao cậu đột nhiên lại hỏi vấn đề này? Có phải là…Hửm?”

Trong lời nói có thâm ý, tôi đã nghe rõ rồi, cho dù chỉ là một nửa gà mờ nhưng cũng coi là đạo sĩ. Vì vậy tôi dựa tới gần cô ấy, tận lực hạ thấp giọng.

Tôi: “Dị Tư Ẩn nuôi một tiểu quỷ, lúc mình vẫn ở trong căn phòng nhỏ đó, tiểu quỷ đi vào nói với mình Hướng trạch đã trở thành động quỷ, chỉ có học trưởng cùng chú của anh ấy là người sống.”

Lời nói rơi xuống, tôi thấy mắt của Viên Doanh trừng lớn, kích động không thể tưởng tượng nổi và kinh sợ.

Biểu tình trên mặt của cô ấy dường như cứng đờ, rất lâu cũng không hoàn hồn. Tôi sốt ruột, liều mạng bóp cánh tay của cô ấy.

Viên Doanh: “Ai ui, nhẹ chút a, đau chết mình rồi!”

Tôi: “Vừa rồi cậu như vậy thực quá dọa người rồi, mình tưởng cậu bị quỷ thượng thân.”

Cô ấy đột nhiên nhìn chằm chằm vào cổ của tôi, thậm chí nhấc tay lên sờ sờ.

Viên Doanh: “Ngọc bội mà mình cho cậu tại sao lại không thấy nữa? Trên cổ của cậu vẫn còn một vệt đen mờ.”

Tôi cúi đầu nhìn, chỉ phát hiện ngọc bội không thấy nữa, nhìn không thấy vệt đen.

Lúc này Viên Doanh lấy điện thoại ra chụp cổ của tôi, ngay sau đó màn hình lớn nhắm ngay vào tôi.

Trên cái cổ trắng nõn thực sự có một vệt màu đen, chính ở vị trí của ngọc bội xanh biếc.

Viên Doanh: “Có ác quỷ muốn tiếp cận cậu, ngọc bội hi sinh để lại vệt đen. Cái phòng nhỏ đó ngoài Tịch Hoa vẫn còn quỷ khác nữa?”

Tôi thập phần mê võng, nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là quỷ trong ma chơi?

Viên Doanh: “Cậu không cần nghĩ nữa, gặp bà nội mình thì sẽ có biện pháp.”

Nói tới đây, cô ấy lại nhìn học trưởng đang lái xe.

Viên Doanh: “Học trưởng, trước tiên anh hãy ở nhà bà nội em đi. Tình Thiên bị quỷ cường đại quấn lên, không chỉ có một con. Chúng ta cùng Tình Thiên có lui tới, nếu như quay về đều sẽ có nguy hiểm.”

Hướng Lăng Khiêm: “Dương khí của anh rất nặng, quỷ không tới gần anh được. Tình Thiên, ba mẹ anh từ nước ngoài trở về anh phải đi đón.”

Nghe tới đây giọng nói của tôi lớn hơn, cơ hồ là rống lên.

Tôi: “Học trưởng, anh đừng đi!”

Hướng Lăng Khiêm: “Sao vậy, Tình Thiên?”

Tôi: “Đợi bà của Viên Doanh xem xong anh hãy quyết định có về hay không. Em không hi vọng vì em mà anh gặp phải nguy hiểm.”

Hướng Lăng Khiêm khóe miệng cong lên, đáy mắt mỉm cười, không ngờ rằng nha đầu này sẽ quan tâm mình.

Một đường không có người nói chuyện, tay của tôi bị Viên Doanh nắm chặt. Sau khi nhìn thấy vệt đen đó cô ấy cũng khẩn trương sợ hãi. Có thể thấy được miếng ngọc bội đó không bình thường, chính là muốn giết người. Ở lúc tôi thần không biết quỷ không hay, ngọc bội vỡ vụn hi sinh.

Tôi lại càng không biết quỷ ra tay rốt cuộc là ai? Dị Tư Ẩn? Tịch Hoa? Hay là nói, còn có quỷ khác nữa…

Nghĩ tới khả năng cuối cùng, toàn bộ lỗ chân lông trên người tôi đều khóa chặt. Trước mắt hai quỷ kia không muốn mạng của tôi, nhưng loại cuối cùng…

Bà nội của Viên Doanh sống ở một thị trấn nhỏ trong nội thành, lái xe qua đó phải mất ba giờ đồng hồ, khi tới nơi mặt trời đã xuống núi rồi.

Phong cách của thôn nhỏ bị đồng rộng và cây cổ thụ xanh biếc vây quanh, tiếng ếch nhái theo gió không ngừng vang lên.

Viên Doanh dẫn theo chúng tôi đi vào một tứ hợp viện, mái ngói màu xanh.

Viên Doanh: “Bà nội! Bạn của con có việc cần tìm nội!”

Một giọng nói mười phần vang dội của lão bà bà lập tức vang lên.

Viên nãi nãi: “Ồn cái gì, vừa mới bái Đạo Tôn.”

Đạo sĩ có nhiều phái, mỗi phái đều có chí tôn, tôn hạ đạo trưởng mỗi ngày đều phải tế bái.

Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm BậyTác giả: Mộng KimTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Tình Thiên, hôm nay trên đường Hồng Vũ sảy ra một vụ tai nạn xe, chết mấy người. Cô đợi lát nữa hóa trang cho hai người, trong vòng một tiếng, cấp tôc” ông chủ nhà tang lễ Lí Vinh cười híp mắt nhìn tôi, nâng tay vỗ vỗ vai của tôi, lấy tiền khuyến khích. Tôi lễ phép cười, liên tục cam đoan. Tôi: “Yên tâm đi, trang điểm nhất định đẹp.” Nói xong tôi cầm túi đựng đồ hóa trang chạy vào nơi đặt xác. Tôi ở nhà tang lễ trang điểm cho người chết, hóa trang cho người chết tiền sẽ nhiều hơn trang điểm cho người sống. Vì tiền học phí, tôi đã tới đây. Từ học kỳ đầu tiên cho đến bây giờ cuối cấp, đã làm được mấy năm rồi. Tiền học phí không còn là vấn đề nữa, trong vòng một tháng cũng có thể trở thành một tiểu tư bản. Công việc bán thời gian này tôi đã làm được vài năm rồi, lúc mới đầu rất sợ, sau này thì không sao cả. Trên thế giới này làm gì có quỷ! Đem mặt của mấy người chết lau sạch sẽ, bôi phấn, làm việc một cách nghiêm túc, thật tốt. Như thường lệ, hát một bài hát, thả lỏng tâm tình, một… Tôi thông qua kính chiếu hậu chăm chú nhìn học trưởng, trên mặt anh ấy lộ ra một tia hoài nghi, trừ lần đó ra không có một biểu tình dư thừa nào.Hướng Lăng Khiêm: “Tại sao đột nhiên lại hỏi chuyện này? Cuối tuần trước ba mẹ anh ra nước ngoài bàn chuyện kinh doanh, bây giờ vẫn chưa về. Hai ngày trước anh còn gọi điện thoại cho họ."Nghe tới đây trái tim của tôi trầm xuống. Anh ấy có chắc chắn đầu dây bên kia là ba mẹ anh ấy không?Lúc này, tay của tôi bị Viên Doanh bóp, cô ấy tiến đến bên tai tôi, biểu tình thần bí.Viên Doanh: “Tại sao cậu đột nhiên lại hỏi vấn đề này? Có phải là…Hửm?”Trong lời nói có thâm ý, tôi đã nghe rõ rồi, cho dù chỉ là một nửa gà mờ nhưng cũng coi là đạo sĩ. Vì vậy tôi dựa tới gần cô ấy, tận lực hạ thấp giọng.Tôi: “Dị Tư Ẩn nuôi một tiểu quỷ, lúc mình vẫn ở trong căn phòng nhỏ đó, tiểu quỷ đi vào nói với mình Hướng trạch đã trở thành động quỷ, chỉ có học trưởng cùng chú của anh ấy là người sống.”Lời nói rơi xuống, tôi thấy mắt của Viên Doanh trừng lớn, kích động không thể tưởng tượng nổi và kinh sợ.Biểu tình trên mặt của cô ấy dường như cứng đờ, rất lâu cũng không hoàn hồn. Tôi sốt ruột, liều mạng bóp cánh tay của cô ấy.Viên Doanh: “Ai ui, nhẹ chút a, đau chết mình rồi!”Tôi: “Vừa rồi cậu như vậy thực quá dọa người rồi, mình tưởng cậu bị quỷ thượng thân.”Cô ấy đột nhiên nhìn chằm chằm vào cổ của tôi, thậm chí nhấc tay lên sờ sờ.Viên Doanh: “Ngọc bội mà mình cho cậu tại sao lại không thấy nữa? Trên cổ của cậu vẫn còn một vệt đen mờ.”Tôi cúi đầu nhìn, chỉ phát hiện ngọc bội không thấy nữa, nhìn không thấy vệt đen.Lúc này Viên Doanh lấy điện thoại ra chụp cổ của tôi, ngay sau đó màn hình lớn nhắm ngay vào tôi.Trên cái cổ trắng nõn thực sự có một vệt màu đen, chính ở vị trí của ngọc bội xanh biếc.Viên Doanh: “Có ác quỷ muốn tiếp cận cậu, ngọc bội hi sinh để lại vệt đen. Cái phòng nhỏ đó ngoài Tịch Hoa vẫn còn quỷ khác nữa?”Tôi thập phần mê võng, nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là quỷ trong ma chơi?Viên Doanh: “Cậu không cần nghĩ nữa, gặp bà nội mình thì sẽ có biện pháp.”Nói tới đây, cô ấy lại nhìn học trưởng đang lái xe.Viên Doanh: “Học trưởng, trước tiên anh hãy ở nhà bà nội em đi. Tình Thiên bị quỷ cường đại quấn lên, không chỉ có một con. Chúng ta cùng Tình Thiên có lui tới, nếu như quay về đều sẽ có nguy hiểm.”Hướng Lăng Khiêm: “Dương khí của anh rất nặng, quỷ không tới gần anh được. Tình Thiên, ba mẹ anh từ nước ngoài trở về anh phải đi đón.”Nghe tới đây giọng nói của tôi lớn hơn, cơ hồ là rống lên.Tôi: “Học trưởng, anh đừng đi!”Hướng Lăng Khiêm: “Sao vậy, Tình Thiên?”Tôi: “Đợi bà của Viên Doanh xem xong anh hãy quyết định có về hay không. Em không hi vọng vì em mà anh gặp phải nguy hiểm.”Hướng Lăng Khiêm khóe miệng cong lên, đáy mắt mỉm cười, không ngờ rằng nha đầu này sẽ quan tâm mình.Một đường không có người nói chuyện, tay của tôi bị Viên Doanh nắm chặt. Sau khi nhìn thấy vệt đen đó cô ấy cũng khẩn trương sợ hãi. Có thể thấy được miếng ngọc bội đó không bình thường, chính là muốn giết người. Ở lúc tôi thần không biết quỷ không hay, ngọc bội vỡ vụn hi sinh.Tôi lại càng không biết quỷ ra tay rốt cuộc là ai? Dị Tư Ẩn? Tịch Hoa? Hay là nói, còn có quỷ khác nữa…Nghĩ tới khả năng cuối cùng, toàn bộ lỗ chân lông trên người tôi đều khóa chặt. Trước mắt hai quỷ kia không muốn mạng của tôi, nhưng loại cuối cùng…Bà nội của Viên Doanh sống ở một thị trấn nhỏ trong nội thành, lái xe qua đó phải mất ba giờ đồng hồ, khi tới nơi mặt trời đã xuống núi rồi.Phong cách của thôn nhỏ bị đồng rộng và cây cổ thụ xanh biếc vây quanh, tiếng ếch nhái theo gió không ngừng vang lên.Viên Doanh dẫn theo chúng tôi đi vào một tứ hợp viện, mái ngói màu xanh.Viên Doanh: “Bà nội! Bạn của con có việc cần tìm nội!”Một giọng nói mười phần vang dội của lão bà bà lập tức vang lên.Viên nãi nãi: “Ồn cái gì, vừa mới bái Đạo Tôn.”Đạo sĩ có nhiều phái, mỗi phái đều có chí tôn, tôn hạ đạo trưởng mỗi ngày đều phải tế bái.

Chương 24: Viên Nãi Nãi