Tác giả:

Cánh cửa sắt của tù giam thứ tư ở Hải Phòng từ từ mở ra. "Mau!" "Bao vây!" Mấy chục tên đàn ông cường tráng sớm đứng chờ ở quảng trường trước cửa lập tức xông lên, vây quanh cửa sắt chật như nêm. Hôm nay có tám tù nhân mãn hạn tù được thả ra. Những tù nhân đi phía trước trợn mắt há hốc mồm. Tình huống gì đây? Mấy chục tên cường tráng cùng mặc tây trang màu đen tuyền, khoanh tay đứng sừng sững, vẻ mặt lạnh lùng, hiển nhiên là không có ý tốt. Đứng đầu là một người đàn ông trung niên. Trong tay ông ta cầm một tầm ảnh chụp, so sánh với từng phạm nhân vừa ra khói nhà tù, giống như là đang tìm người, hành động này làm cho những phạm nhân đó nhịn không được mà đổ mồ hôi hột, trong lòng thầm nghi ngờ: “Chẳng lẽ một trong mấy người ra tù cùng đợt với mình có kẻ thù của những người này?" Vừa mới ra tù đã bị trả thù, đúng là quá xui xẻo! Vì thế, người sau còn chạy nhanh hơn cả người trước. Hai phút sau. Bảy phạm nhân ra trước đã lục tục rời đi, Tiêu Nhất Thiên là người cuối cùng ra khỏi nhà tù,…

Chương 616: Phi Tướng Quân ở Long Thành, sự sắp đặt đặc biệt

Sói Vương Bất BạiTác giả: Văn HuyTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCánh cửa sắt của tù giam thứ tư ở Hải Phòng từ từ mở ra. "Mau!" "Bao vây!" Mấy chục tên đàn ông cường tráng sớm đứng chờ ở quảng trường trước cửa lập tức xông lên, vây quanh cửa sắt chật như nêm. Hôm nay có tám tù nhân mãn hạn tù được thả ra. Những tù nhân đi phía trước trợn mắt há hốc mồm. Tình huống gì đây? Mấy chục tên cường tráng cùng mặc tây trang màu đen tuyền, khoanh tay đứng sừng sững, vẻ mặt lạnh lùng, hiển nhiên là không có ý tốt. Đứng đầu là một người đàn ông trung niên. Trong tay ông ta cầm một tầm ảnh chụp, so sánh với từng phạm nhân vừa ra khói nhà tù, giống như là đang tìm người, hành động này làm cho những phạm nhân đó nhịn không được mà đổ mồ hôi hột, trong lòng thầm nghi ngờ: “Chẳng lẽ một trong mấy người ra tù cùng đợt với mình có kẻ thù của những người này?" Vừa mới ra tù đã bị trả thù, đúng là quá xui xẻo! Vì thế, người sau còn chạy nhanh hơn cả người trước. Hai phút sau. Bảy phạm nhân ra trước đã lục tục rời đi, Tiêu Nhất Thiên là người cuối cùng ra khỏi nhà tù,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đáng tiếc!Kỳ tích đã không xảy ra...Tô Tử Lam bị rơi vào cơn hôn mê sâu, hơi thở vô cùng yếu ớt, mượn Kiếm Thiên Thần mới gắng gượng giữ được hơi thở, có thể chống đỡ được đến bây giờ cũng đã là một kỳ tích rồi.Tô An Nhiên ngồi xuống bên cạnh Tô Tử Lam, ống kính của điện thoại di động bao trùm cả người hai mẹ con cô nhìn vợ và con gái trên màn hình, quyết tâm của Nhất Thiên nổi dậy càng lúc càng kiên cường!Nhất định phải thành công! Nhất định phải còn sống trở về!Nếu không thì! Một khi để Chủ tổng điện của điện Huyền Vương luyện hóa được mật Phượng Hoàng, tiến vào bốn cảnh Minh Thiên Hạ của Chí Tôn Chi Cảnh. Đến lúc đó, Tô Tử Lam phải làm sao bây giờ? Tôi An Nhiên phải làm sao bây giờ? Toàn bộ một trăm quốc gia đều lâm vào một kiếp nạn lớn mà trước nay chưa từng có, không ai có thể may mắn thoát khỏi, cho dù Huyết Lang đoàn, Bạch Ngọc Nữ Quân và điện Thiên Thần có ở cùng một chỗ cũng không chống đỡ nổi một chiêu của người đó......Bốn ngày!Trong thời gian bốn ngày tiếp theo, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh vẫn luôn trên đường, Ngưu Thành cách Long Thành mấy nghìn dặm, khoảng cách giữa kinh đô nước Đại Hoa và Ngưu Thành trong lúc đó lại càng thêm xa xôi!Bốn ngày này, mỗi ngày Tiêu Nhất Thiên đều gọi điện thoại!Thứ nhất.Cùng đám người gồm cô Tử Đàn, Xuân Nhụy, Đế Hinh và Lý Khai Sơn thống nhất kế hoạch hành động sau đó, dẹp yên phạm vi thuộc các thế lực của Tôn chủ Ngưu Sát trong những quốc gia đang loạn lạc! Thứ hai!Cũng là muốn trước khi đến được Long Thành nhìn vợ và con gái của mình nhiều hơn một chút.Chuyến đi này!Tương lai chưa biết, sống chết khó lường!Tiêu Nhất Thiên ôm quyết tâm giành chiến thắng nhưng đã chuẩn bị liều chết, không thành công thì sẽ hi sinh, đồng ý với Tô An Nhiên phải trở về nhà nhanh một chút, một nhà ba người mãi mãi không xa cách, nhưng cũng chưa chắc có thể nói được làm được!“Sư tôn, phía trước chính là Long thành!”Đến tận chạng vạng tối ngày thứ năm, đoàn người của Tiêu Nhất Thiên mới đến gần Long Thành, mà lúc này chỉ còn cách kiếp nạn của Tô Tử Lam vỏn vẹn hai mươi ngày cuối cùng!"Ừm!"Tiêu Nhất Thiên để điện thoại di động xuống, hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ mấy lần. Chỉ nhìn thấy!Mặn trời lặn xuống phía Tây nhiễm đỏ cả một góc trời, gió thổi lành lạnh, một khoảng hiu quạnh giữa trời đất, dường như tràn đầy một không khí xơ xác tiêu điều khó tả, báo hiệu chuyến đi này của Tiêu Nhất Thiên đang phải đối mặt với họa sát thân!Dưới tầng mây ửng đỏ, bên trong gió lạnh, một tòa thành trì to lớn kéo dài hơn trăm dặm, mắt nhìn không thấy phần cuối cùng tựa như một tấm bản đồ khổng lồ đang ầm ầm sóng dậy, bày ra giữa trời đất Long Thành!Đại bản doanh của Tôn chủ Long Sát, nơi tồn tại truyền tống đại trận, chỉ có từ chỗ này mới có thể đi vào tổng đàn của điện Huyền Vương.Cao thủ bên trong Long Thành nhiều như mây!Chỉ nói đến cường giả Minh Cảnh đã không dưới mười người, Ngưu Thành còn lâu mới sánh được. “Sư tôn!”Dường như Lý Trâm Anh hơi lo lắng, sắc mặt nghiêm trọng thêm vài phần, hỏi: “Chúng ta đến phủ đệ của Tôn chủ Ngưu Sát hay trực tiếp đến Long Cung gặp Tôn chủ Long Sát?”Tôn chủ Long sát chính là người mạnh nhất trong Thập Nhị Quỷ Sát, một lòng trung thành với chủ tổng điện của điện Huyền Vương, nhận được sự tin cậy của chủ tổng điện, hơn nữa truyền tổng đại trận được thiết lập ở Long Thành, mỗi lần Thập Nhị Quỷ Sát tiến vào tổng đàn đều phải hội tụ tại Long Thành trước, vậy nên Tôn chủ Long Sát ở Long Thành còn chuyên môn xây dựng phủ đệ thay mười một Quy Sát còn lại, cung cấp cho bọn họ nơi dừng chân.Mà Long Cung!Đó là phủ đệ của chính Tôn chủ Long Sát, tương đương với núi Ngưu Đầu của Tôn chủ Ngưu sát, thế nhưng quy mô của Long Cung rất tốt, mức độ xa hoa cũng được, uổng công nói về núi Ngưu Đầu hay hoàng thành của bất kì quốc gia nào trong một trăm quốc gia đều phải ảm đạm phai mờ trước Long Cung, hoàn toàn không thể đánh đồng! “Đừng nóng vội!”Tiêu Nhất Thiên lắc đầu, nói: “Sau đó, hẳn là sẽ có rất nhiều người của Tôn chủ Long sát đến đây giúp đỡ, chúng ta không có lựa chọn nào khác!”Lý Trâm Anh sửng sốt một chút, lập tức cảm thấy căng thẳng hơn!Quả nhiên!Sau nửa tiếng, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh vừa mới lái chiếc xe sang trọng vào bên trong Long Thành, một âm thanh giống như tiếng chuông lớn đột nhiên vang lên: “Tôn chủ Ngưu Sát, xin dừng bước!”Dứt lời!Ba bóng người phá vỡ không gian mà bay tới, xuất hiện phía trước chiếc xe sang trọng, cách không quá năm mươi mét.Trời!Lý Trâm Anh sợ hết hồn, lập tức phanh xe lại!Lý Vệ?Tiêu Nhất Thiên nhìn thoáng qua, mặc dù trước giờ anh chưa từng nhìn thấy Phi Tướng Quân truyền thuyết ở bên trong Long Thành nhưng Tôn chủ Hổ sát và cô Tử Đàn đều đã từng miêu tả ngoại hình của Lý Vệ cho anh!Liếc mắt!Tiêu Nhất Thiên nhận ra ngay người đàn ông người cao gần hai mét đứng ở chính giữa, ngày thường là cao to lực lưỡng, lông mày cũng dựng thẳng đứng, đôi mắt như chuông đồng hồ, vẻ mặt hung tợn, sát khí áp bức người, trên

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đáng tiếc!

Kỳ tích đã không xảy ra...

Tô Tử Lam bị rơi vào cơn hôn mê sâu, hơi thở vô cùng yếu ớt, mượn Kiếm Thiên Thần mới gắng gượng giữ được hơi thở, có thể chống đỡ được đến bây giờ cũng đã là một kỳ tích rồi.

Tô An Nhiên ngồi xuống bên cạnh Tô Tử Lam, ống kính của điện thoại di động bao trùm cả người hai mẹ con cô nhìn vợ và con gái trên màn hình, quyết tâm của Nhất Thiên nổi dậy càng lúc càng kiên cường!

Nhất định phải thành công! Nhất định phải còn sống trở về!

Nếu không thì! Một khi để Chủ tổng điện của điện Huyền Vương luyện hóa được mật Phượng Hoàng, tiến vào bốn cảnh Minh Thiên Hạ của Chí Tôn Chi Cảnh. Đến lúc đó, Tô Tử Lam phải làm sao bây giờ? Tôi An Nhiên phải làm sao bây giờ? Toàn bộ một trăm quốc gia đều lâm vào một kiếp nạn lớn mà trước nay chưa từng có, không ai có thể may mắn thoát khỏi, cho dù Huyết Lang đoàn, Bạch Ngọc Nữ Quân và điện Thiên Thần có ở cùng một chỗ cũng không chống đỡ nổi một chiêu của người đó...

...

Bốn ngày!

Trong thời gian bốn ngày tiếp theo, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh vẫn luôn trên đường, Ngưu Thành cách Long Thành mấy nghìn dặm, khoảng cách giữa kinh đô nước Đại Hoa và Ngưu Thành trong lúc đó lại càng thêm xa xôi!

Bốn ngày này, mỗi ngày Tiêu Nhất Thiên đều gọi điện thoại!

Thứ nhất.

Cùng đám người gồm cô Tử Đàn, Xuân Nhụy, Đế Hinh và Lý Khai Sơn thống nhất kế hoạch hành động sau đó, dẹp yên phạm vi thuộc các thế lực của Tôn chủ Ngưu Sát trong những quốc gia đang loạn lạc! Thứ hai!

Cũng là muốn trước khi đến được Long Thành nhìn vợ và con gái của mình nhiều hơn một chút.

Chuyến đi này!

Tương lai chưa biết, sống chết khó lường!

Tiêu Nhất Thiên ôm quyết tâm giành chiến thắng nhưng đã chuẩn bị liều chết, không thành công thì sẽ hi sinh, đồng ý với Tô An Nhiên phải trở về nhà nhanh một chút, một nhà ba người mãi mãi không xa cách, nhưng cũng chưa chắc có thể nói được làm được!

“Sư tôn, phía trước chính là Long thành!”

Đến tận chạng vạng tối ngày thứ năm, đoàn người của Tiêu Nhất Thiên mới đến gần Long Thành, mà lúc này chỉ còn cách kiếp nạn của Tô Tử Lam vỏn vẹn hai mươi ngày cuối cùng!

"Ừm!"

Tiêu Nhất Thiên để điện thoại di động xuống, hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ mấy lần. Chỉ nhìn thấy!

Mặn trời lặn xuống phía Tây nhiễm đỏ cả một góc trời, gió thổi lành lạnh, một khoảng hiu quạnh giữa trời đất, dường như tràn đầy một không khí xơ xác tiêu điều khó tả, báo hiệu chuyến đi này của Tiêu Nhất Thiên đang phải đối mặt với họa sát thân!

Dưới tầng mây ửng đỏ, bên trong gió lạnh, một tòa thành trì to lớn kéo dài hơn trăm dặm, mắt nhìn không thấy phần cuối cùng tựa như một tấm bản đồ khổng lồ đang ầm ầm sóng dậy, bày ra giữa trời đất Long Thành!

Đại bản doanh của Tôn chủ Long Sát, nơi tồn tại truyền tống đại trận, chỉ có từ chỗ này mới có thể đi vào tổng đàn của điện Huyền Vương.

Cao thủ bên trong Long Thành nhiều như mây!

Chỉ nói đến cường giả Minh Cảnh đã không dưới mười người, Ngưu Thành còn lâu mới sánh được. “Sư tôn!”

Dường như Lý Trâm Anh hơi lo lắng, sắc mặt nghiêm trọng thêm vài phần, hỏi: “Chúng ta đến phủ đệ của Tôn chủ Ngưu Sát hay trực tiếp đến Long Cung gặp Tôn chủ Long Sát?”

Tôn chủ Long sát chính là người mạnh nhất trong Thập Nhị Quỷ Sát, một lòng trung thành với chủ tổng điện của điện Huyền Vương, nhận được sự tin cậy của chủ tổng điện, hơn nữa truyền tổng đại trận được thiết lập ở Long Thành, mỗi lần Thập Nhị Quỷ Sát tiến vào tổng đàn đều phải hội tụ tại Long Thành trước, vậy nên Tôn chủ Long Sát ở Long Thành còn chuyên môn xây dựng phủ đệ thay mười một Quy Sát còn lại, cung cấp cho bọn họ nơi dừng chân.

Mà Long Cung!

Đó là phủ đệ của chính Tôn chủ Long Sát, tương đương với núi Ngưu Đầu của Tôn chủ Ngưu sát, thế nhưng quy mô của Long Cung rất tốt, mức độ xa hoa cũng được, uổng công nói về núi Ngưu Đầu hay hoàng thành của bất kì quốc gia nào trong một trăm quốc gia đều phải ảm đạm phai mờ trước Long Cung, hoàn toàn không thể đánh đồng! “Đừng nóng vội!”

Tiêu Nhất Thiên lắc đầu, nói: “Sau đó, hẳn là sẽ có rất nhiều người của Tôn chủ Long sát đến đây giúp đỡ, chúng ta không có lựa chọn nào khác!”

Lý Trâm Anh sửng sốt một chút, lập tức cảm thấy căng thẳng hơn!

Quả nhiên!

Sau nửa tiếng, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh vừa mới lái chiếc xe sang trọng vào bên trong Long Thành, một âm thanh giống như tiếng chuông lớn đột nhiên vang lên: “Tôn chủ Ngưu Sát, xin dừng bước!”

Dứt lời!

Ba bóng người phá vỡ không gian mà bay tới, xuất hiện phía trước chiếc xe sang trọng, cách không quá năm mươi mét.

Trời!

Lý Trâm Anh sợ hết hồn, lập tức phanh xe lại!

Lý Vệ?

Tiêu Nhất Thiên nhìn thoáng qua, mặc dù trước giờ anh chưa từng nhìn thấy Phi Tướng Quân truyền thuyết ở bên trong Long Thành nhưng Tôn chủ Hổ sát và cô Tử Đàn đều đã từng miêu tả ngoại hình của Lý Vệ cho anh!

Liếc mắt!

Tiêu Nhất Thiên nhận ra ngay người đàn ông người cao gần hai mét đứng ở chính giữa, ngày thường là cao to lực lưỡng, lông mày cũng dựng thẳng đứng, đôi mắt như chuông đồng hồ, vẻ mặt hung tợn, sát khí áp bức người, trên

Image removed.

Image removed.

Sói Vương Bất BạiTác giả: Văn HuyTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCánh cửa sắt của tù giam thứ tư ở Hải Phòng từ từ mở ra. "Mau!" "Bao vây!" Mấy chục tên đàn ông cường tráng sớm đứng chờ ở quảng trường trước cửa lập tức xông lên, vây quanh cửa sắt chật như nêm. Hôm nay có tám tù nhân mãn hạn tù được thả ra. Những tù nhân đi phía trước trợn mắt há hốc mồm. Tình huống gì đây? Mấy chục tên cường tráng cùng mặc tây trang màu đen tuyền, khoanh tay đứng sừng sững, vẻ mặt lạnh lùng, hiển nhiên là không có ý tốt. Đứng đầu là một người đàn ông trung niên. Trong tay ông ta cầm một tầm ảnh chụp, so sánh với từng phạm nhân vừa ra khói nhà tù, giống như là đang tìm người, hành động này làm cho những phạm nhân đó nhịn không được mà đổ mồ hôi hột, trong lòng thầm nghi ngờ: “Chẳng lẽ một trong mấy người ra tù cùng đợt với mình có kẻ thù của những người này?" Vừa mới ra tù đã bị trả thù, đúng là quá xui xẻo! Vì thế, người sau còn chạy nhanh hơn cả người trước. Hai phút sau. Bảy phạm nhân ra trước đã lục tục rời đi, Tiêu Nhất Thiên là người cuối cùng ra khỏi nhà tù,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đáng tiếc!Kỳ tích đã không xảy ra...Tô Tử Lam bị rơi vào cơn hôn mê sâu, hơi thở vô cùng yếu ớt, mượn Kiếm Thiên Thần mới gắng gượng giữ được hơi thở, có thể chống đỡ được đến bây giờ cũng đã là một kỳ tích rồi.Tô An Nhiên ngồi xuống bên cạnh Tô Tử Lam, ống kính của điện thoại di động bao trùm cả người hai mẹ con cô nhìn vợ và con gái trên màn hình, quyết tâm của Nhất Thiên nổi dậy càng lúc càng kiên cường!Nhất định phải thành công! Nhất định phải còn sống trở về!Nếu không thì! Một khi để Chủ tổng điện của điện Huyền Vương luyện hóa được mật Phượng Hoàng, tiến vào bốn cảnh Minh Thiên Hạ của Chí Tôn Chi Cảnh. Đến lúc đó, Tô Tử Lam phải làm sao bây giờ? Tôi An Nhiên phải làm sao bây giờ? Toàn bộ một trăm quốc gia đều lâm vào một kiếp nạn lớn mà trước nay chưa từng có, không ai có thể may mắn thoát khỏi, cho dù Huyết Lang đoàn, Bạch Ngọc Nữ Quân và điện Thiên Thần có ở cùng một chỗ cũng không chống đỡ nổi một chiêu của người đó......Bốn ngày!Trong thời gian bốn ngày tiếp theo, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh vẫn luôn trên đường, Ngưu Thành cách Long Thành mấy nghìn dặm, khoảng cách giữa kinh đô nước Đại Hoa và Ngưu Thành trong lúc đó lại càng thêm xa xôi!Bốn ngày này, mỗi ngày Tiêu Nhất Thiên đều gọi điện thoại!Thứ nhất.Cùng đám người gồm cô Tử Đàn, Xuân Nhụy, Đế Hinh và Lý Khai Sơn thống nhất kế hoạch hành động sau đó, dẹp yên phạm vi thuộc các thế lực của Tôn chủ Ngưu Sát trong những quốc gia đang loạn lạc! Thứ hai!Cũng là muốn trước khi đến được Long Thành nhìn vợ và con gái của mình nhiều hơn một chút.Chuyến đi này!Tương lai chưa biết, sống chết khó lường!Tiêu Nhất Thiên ôm quyết tâm giành chiến thắng nhưng đã chuẩn bị liều chết, không thành công thì sẽ hi sinh, đồng ý với Tô An Nhiên phải trở về nhà nhanh một chút, một nhà ba người mãi mãi không xa cách, nhưng cũng chưa chắc có thể nói được làm được!“Sư tôn, phía trước chính là Long thành!”Đến tận chạng vạng tối ngày thứ năm, đoàn người của Tiêu Nhất Thiên mới đến gần Long Thành, mà lúc này chỉ còn cách kiếp nạn của Tô Tử Lam vỏn vẹn hai mươi ngày cuối cùng!"Ừm!"Tiêu Nhất Thiên để điện thoại di động xuống, hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ mấy lần. Chỉ nhìn thấy!Mặn trời lặn xuống phía Tây nhiễm đỏ cả một góc trời, gió thổi lành lạnh, một khoảng hiu quạnh giữa trời đất, dường như tràn đầy một không khí xơ xác tiêu điều khó tả, báo hiệu chuyến đi này của Tiêu Nhất Thiên đang phải đối mặt với họa sát thân!Dưới tầng mây ửng đỏ, bên trong gió lạnh, một tòa thành trì to lớn kéo dài hơn trăm dặm, mắt nhìn không thấy phần cuối cùng tựa như một tấm bản đồ khổng lồ đang ầm ầm sóng dậy, bày ra giữa trời đất Long Thành!Đại bản doanh của Tôn chủ Long Sát, nơi tồn tại truyền tống đại trận, chỉ có từ chỗ này mới có thể đi vào tổng đàn của điện Huyền Vương.Cao thủ bên trong Long Thành nhiều như mây!Chỉ nói đến cường giả Minh Cảnh đã không dưới mười người, Ngưu Thành còn lâu mới sánh được. “Sư tôn!”Dường như Lý Trâm Anh hơi lo lắng, sắc mặt nghiêm trọng thêm vài phần, hỏi: “Chúng ta đến phủ đệ của Tôn chủ Ngưu Sát hay trực tiếp đến Long Cung gặp Tôn chủ Long Sát?”Tôn chủ Long sát chính là người mạnh nhất trong Thập Nhị Quỷ Sát, một lòng trung thành với chủ tổng điện của điện Huyền Vương, nhận được sự tin cậy của chủ tổng điện, hơn nữa truyền tổng đại trận được thiết lập ở Long Thành, mỗi lần Thập Nhị Quỷ Sát tiến vào tổng đàn đều phải hội tụ tại Long Thành trước, vậy nên Tôn chủ Long Sát ở Long Thành còn chuyên môn xây dựng phủ đệ thay mười một Quy Sát còn lại, cung cấp cho bọn họ nơi dừng chân.Mà Long Cung!Đó là phủ đệ của chính Tôn chủ Long Sát, tương đương với núi Ngưu Đầu của Tôn chủ Ngưu sát, thế nhưng quy mô của Long Cung rất tốt, mức độ xa hoa cũng được, uổng công nói về núi Ngưu Đầu hay hoàng thành của bất kì quốc gia nào trong một trăm quốc gia đều phải ảm đạm phai mờ trước Long Cung, hoàn toàn không thể đánh đồng! “Đừng nóng vội!”Tiêu Nhất Thiên lắc đầu, nói: “Sau đó, hẳn là sẽ có rất nhiều người của Tôn chủ Long sát đến đây giúp đỡ, chúng ta không có lựa chọn nào khác!”Lý Trâm Anh sửng sốt một chút, lập tức cảm thấy căng thẳng hơn!Quả nhiên!Sau nửa tiếng, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh vừa mới lái chiếc xe sang trọng vào bên trong Long Thành, một âm thanh giống như tiếng chuông lớn đột nhiên vang lên: “Tôn chủ Ngưu Sát, xin dừng bước!”Dứt lời!Ba bóng người phá vỡ không gian mà bay tới, xuất hiện phía trước chiếc xe sang trọng, cách không quá năm mươi mét.Trời!Lý Trâm Anh sợ hết hồn, lập tức phanh xe lại!Lý Vệ?Tiêu Nhất Thiên nhìn thoáng qua, mặc dù trước giờ anh chưa từng nhìn thấy Phi Tướng Quân truyền thuyết ở bên trong Long Thành nhưng Tôn chủ Hổ sát và cô Tử Đàn đều đã từng miêu tả ngoại hình của Lý Vệ cho anh!Liếc mắt!Tiêu Nhất Thiên nhận ra ngay người đàn ông người cao gần hai mét đứng ở chính giữa, ngày thường là cao to lực lưỡng, lông mày cũng dựng thẳng đứng, đôi mắt như chuông đồng hồ, vẻ mặt hung tợn, sát khí áp bức người, trên

Chương 616: Phi Tướng Quân ở Long Thành, sự sắp đặt đặc biệt