Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay Chương 1: Thất thân Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Ban đêm Mưa to tầm tã, sấm chớp rền vang. Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Thẩm Kiều kéo vali hành lý, đi lung tung trong mưa không có mục đích. “Kiều Kiều, Kiểu Kiều, vì Lâm Giang trúng xổ số năm triệu mới ly hôn với cô, là cô không có hoàn thành tốt nghĩa vụ của một người vợ.” “Thẩm Kiểu, cô có phiền hay Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! không, trước đó đã nói chuyện muôn ly hôn rồi. Cô không rời đi, chăng lẽ còn muốn chia tài sản sao?” Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Trên mặt Thẩm Kiều không rõ là nước mưa hay là nước mắt. Ánh mắt cô hoàn toàn mơ hồ. Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Trên đường, có một chiếc Bentley màu bạc lao như vay về bên này, Thẩm Kiều vì…
Chương 54
Cô Vợ Đánh TráoTác giả: Thẩm KiềuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay Chương 1: Thất thân Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Ban đêm Mưa to tầm tã, sấm chớp rền vang. Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Thẩm Kiều kéo vali hành lý, đi lung tung trong mưa không có mục đích. “Kiều Kiều, Kiểu Kiều, vì Lâm Giang trúng xổ số năm triệu mới ly hôn với cô, là cô không có hoàn thành tốt nghĩa vụ của một người vợ.” “Thẩm Kiểu, cô có phiền hay Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! không, trước đó đã nói chuyện muôn ly hôn rồi. Cô không rời đi, chăng lẽ còn muốn chia tài sản sao?” Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Trên mặt Thẩm Kiều không rõ là nước mưa hay là nước mắt. Ánh mắt cô hoàn toàn mơ hồ. Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Trên đường, có một chiếc Bentley màu bạc lao như vay về bên này, Thẩm Kiều vì… Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngayBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Chương 54: Sử dụngtủ quần áo của anh taCâu hỏi trơ trến này làm choThẩm Kiều nói không nên lời nào. Cônhìn anh một lúc lâu vẫn không biếtnên phản bác như thế nào, nhớ đếntối hôm qua chính là anh ta đã đưamình về, nên cô rũ mắt xuống tronglòng có chút biết ơn.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Dù sao đi nữa cũng cảm ơnanh.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Lại nữa rồi.Lại là cái dáng vẻ vô hồn, imlặng này.Một loại cảm xúc xẹt qua đáymắt Dạ Mạc Thâm, cô không cóhứng thú với cảm giác của mìnhsao? Cho nên mới dùng thái độ thờ ơnày đối xử với bản thân anh ư? Nghĩđến điều này, một cơn giận dữ khôngthể gọi tên dâng lên trong lồng ngực,anh cười nhạt nói:Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Tôi chỉ sợ cô làm mất mặt nhàhọ Dạ nên mới đưa cô về, nếu khôngcô có chết ở ngoài tôi cũng khôngquan tâm.”Lời nói tàn nhẫn tựa như lưỡikiếm tẩm độc đâm sâu vào lòngThẩm Kiểu. Thẩm Kiều cong môi,Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!bàn tay lặng lẽ nắm chặt lại, cuốicùng chỉ có thể nói.“Tôi biết rồi.”Nói xong cô xoay người đi vàophòng tắm.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Cho đến khi cô từ phòng tắm đira thì Dạ Mạc Thâm đã đi làm rồi.Thẩm Kiều đang chuẩn bị thay quầnáo và đi ra ngoài nhưng đột nhiên côkhông tìm thấy hành lý của mình ởđâu cả. Hơn nữa tất cả quần áo lúctrước trong tủ của cô cũng khôngcánh mà bay.Vẻ mặt Thẩm Kiều thay đổi,Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!quay người đi ra ngoài.Vừa lúc nhìn thấy một nhómngười giúp việc đang đầy mấy chồngquần áo đi xếp, thấy cô thì dừng lại,gọi một tiếng:“Cô hai.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều hoảng sợ, ngờ vựcnhìn các cô ấy: “Các người là đanglàm gì vậy?”“Cô hai, đây là đồ mà trợ lý Tiêuyêu cầu chúng tôi mang tới.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều có chút không biếtnói gì, bỗng nhiên nhớ tới chuyệnngày hôm qua Dạ Mạc Thâm đã muacho cô rất nhiều quần áo:“Tất cả đều là của tôi sao?“Vừa lúc nhìn thấy một nhómngười giúp việc đang đầy mấy chồngquần áo đi xếp, thấy cô thì dừng lại,gọi một tiếng:Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô hai.”Thẩm Kiều hoảng sợ, ngờ vựcnhìn các cô ấy: “Các người là đanglàm gì vậy?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô hai, đây là đồ mà trợ lý Tiêuyêu cầu chúng tôi mang tới.”Thẩm Kiều có chút không biếtnói gì, bỗng nhiên nhớ tới chuyệnngày hôm qua Dạ Mạc Thâm đã muacho cô rất nhiều quần áo:Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Tất cả đều là của tôi sao?“chuyện gì nữa thì chúng tôi ra ngoàitrước.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều im lặng nhìn tủ quầnáo sang trọng trước mắt trong chốclát mới ngẩng đầu nhìn người giúpviệc đang muốn rời đi: “Chờ mộtchút.”Nhóm người giúp việc ngay lậptức dừng bước, quay đầu lại nhìn cô:“Cô Hai, còn có chuyện gì sao?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Quần áo lúc trước tôi để trongtủ đâu rồi? Còn vali của tôi thì sao?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Sau khi nghe xong lời này, nétmặt của những người giúp việc bắtđầu thay đổi, người đứng đầu nhỏgiọng giải thích:“Cô Hai, vì cái vali quá cũ nênchúng tôi đã… vứt nó đi rồi, còn quầnáo thì…”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thầm Kiều vừa nghe xong cảkhuôn mặt gần như biến sắc: “Vứt?Tại sao các người lại có thể tùy tiệnvứt đồ của tôi đi như vậy?Cô cực kỳ tức giận hỏi.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Những người giúp việc đồngloạt cúi đầu: “Cô Hai, thật xin lỗi, làdo cậu Hai bảo chúng tôi vứt đinên…”Nghe đến đó cuối cùng ThẩmKiều cũng hiểu được, hóa ra đều làBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!do Dạ Mạc Thâm làm, bởi vì anhchán ghét những bộ quần áo khôngđẹp của mình nên mới mua cho côquần áo mới, hơn nữa còn thu dọnhết tất cả đồ cũ của cô.Quên đi, dù sao đây cũng khôngphải lỗi của các cô ấy, mọi người chỉlàm việc theo yêu cầu của Dạ MạcThâm mà thôi.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Thật sự xin lỗi cô Hai, thật… xinlỗi cô.”“Được rồi, đây cũng không phảilà lỗi của mọi người, vậy cái vali để ởđâu rồi?” Bên trong đó có một thứrất quan trọng đối với cô.“Ở phòng chứa đồ bỏ đi, đề tôiBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!đưa cô qua đó.”“Ừ,”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều đi theo mấy ngườigiúp việc đến phòng chứa đồ, liếcmắt một cái đã thấy cái vali của mìnhbị ném vào trong góc, cô bướcnhanh tới mở ra, người giúp việc đitheo bên cạnh giải thích:“Cái vali luôn để ở trong nàycũng chưa có ai mở nó ra, cô Hainhìn xem có thiếu cái gì hay không?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều kiểm tra qua một lầnmới thở phào nhẹ nhõm: “Không cóthiếu gì hết, cảm ơn cô.”“Không cần khách sao đâu côBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Hai, chỉ có điều.. cô đang muốnmang vali của mình về sao?”Thẩm Kiều gật đầu: “Ừ.”“Nhưng mà…” Người giúp việccó hơi do dự lên tiếng: “Ý của cậuHai thì…”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô không cần để ý đến anh tađâu, nếu anh ta có hỏi thì cô cứ nói làcô đã vứt đi rồi nhưng tôi lại cầm lênlà được.”Nói xong Thẩm Kiều kéo vali củamình trở về, người giúp việc vẫn luônđi theo sau cô, bộ dạng cứ muốn nóilại thôi đến cuối cùng cũng khôngnói thêm cái gì.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Sau khi về phòng Thẩm Kiều lausơ vali qua một lần, sau đó lấy mộtcái túi to từ bên trong ra, trong đó làmột cái váy màu đen, cô đã vô cùngmong chờ khi đi mua nó ở cửa hàngnồi tiếng chuyên về đầm váy trướckhi kết hôn, nhưng mà sau khi đi làmrồi cô vẫn không có cơ hội để mặc nólần nào.Bây giờ cô cũng không còn cáchnào khác, cứ tạm thời lấy ra mặc đi.Dù sao…Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều quay đầu lại nhìnngăn tủ đầy ắp quần áo, ánh mắt từtừ trầm xuống, cô đã nói sẽ khôngtiêu tiền của anh ta thì nhất định sẽlàm như vậy.Ở văn phòng“Cốc cốc…”“Vào di.”Cửa bị đầy ra, một thân ảnh xinhBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!đẹp bước vào bưng cà phê đến bànanh.“Cậu Dạ, cà phê của anh đây.”Thẩm Kiều mặt không đổi sắc đặt càphê lên trên bàn sau đó xoay ngườiBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!chuẩn bị đi ra ngoài.Ánh mắt Dạ Mạc Thâm đang tậptrung vào tài liệu như bỗng nhiênnhớ tới cái gì đó, nhấc mí mắt lênnhìn thấy Thẩm Kiều mặc một cáiBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!váy liền áo màu đen, kiểu dáng trangnhã và gọn gàng, mặc di làm cũng sẽkhông có vẻ gì là rườm rà, hơn nữacòn phác họa được vòng eo mảnhkhảnh của cô.Nhưng mà…Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Cái váy này hình như khôngphải là cái hôm qua anh mua.Nghĩ đến điều này, đôi môi mỏngcủa Dạ Mạc Thâm khẽ giật.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Chờ đã.”Nghe thấy lời này Thẩm Kiềudừng bước, quay đầu lại.“Cậu Dạ, anh có gì muốn cănBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!dặn sao?”Đôi mắt Dạ Mạc Thâm híp lại.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Hôm nay Thẩm Kiều trang điểmrất nhã nhặn, son môi là màu láphong đang thịnh hành hiện nay, làmnổi bật hai má vốn đã trắng trẻocàng thêm rạng rỡ, mài tóc dài xõaxuống ngang lưng làm tăng thêmmấy phần dịu dàng đáng yêu.So với bình thường như thế nàylại đẹp hơn nhiều, nhưng mà Dạ MạcThâm cũng thấy rất khó chịu.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Váy ở đâu ra?”Thẩm Kiều nghe vậy thì sửngBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!sốt, mím môi nói: “Của tôi.”Thấy anh vẫn cứ nhìn mìnhchằm chằm Thẩm Kiểu đành phảimở miệng giải thích: “Lúc trước tôicất nó đi, hôm nay mới lấy ra mặc.”Dạ Mạc Thâm có hơi không vui:“Vì sao không mặc đồ tôi mua choBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!c0” |“Không phải ngày hôm qua tôiđã nói với anh rồi sao, tôi sẽ khôngdùng đến tiền của anh.” Thẩm Kiềuchắc chắn nói: “Tôi nói được thì sẽlàm được.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“À.” Dạ Mạc Thâm bật ra tiếngcười nhẹ: “Thật sự không dùng tiềncủa tôi? Vậy chỗ ăn chỗ ở của cô bâygiờ là của ai?”“Tôi..“ Thầm Kiểu nhận ra côthật sự không thể phản bác nhữnglời này, hít sâu một hơi rồi nói: “ Tôibiết chỗ ăn chỗ ở của tôi đều là củaanh, tôi sẽ cố gắng trong công việc,đến lúc đó cứ trừ vào tiền lương củatôi đi.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô cho rằng tiền lương của côđủ cho mấy thứ này?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thầm Kiều im lặng không đáplời, đúng vậy, Dạ gia lớn như thế tiềnlương của cô có lẽ thật sự là khôngđủ để trả tiền thuê nhà: “Vậy anhmuốn sao? Dù thế nào đi chăng nữatôi cũng sẽ cố gắng kiếm tiền trả lại,nếu trong công ty có chuyện gì màtôi có thể làm thì anh cứ đề cho tôi.”Nói xong câu cuối cùng ThẩmKiều thậm chí còn có chút xúc độngđứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn trắngtrẻo ngập tràn sự tích cực.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Dạ Mạc Thâm nhận ra cô thật sựđang cùng anh thảo luận nhữngchuyện này một cách nghiêm túc màkhông có sự giả dối nào cả.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Chương 54: Sử dụng
tủ quần áo của anh ta
Câu hỏi trơ trến này làm cho
Thẩm Kiều nói không nên lời nào. Cô
nhìn anh một lúc lâu vẫn không biết
nên phản bác như thế nào, nhớ đến
tối hôm qua chính là anh ta đã đưa
mình về, nên cô rũ mắt xuống trong
lòng có chút biết ơn.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Dù sao đi nữa cũng cảm ơn
anh.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Lại nữa rồi.
Lại là cái dáng vẻ vô hồn, im
lặng này.
Một loại cảm xúc xẹt qua đáy
mắt Dạ Mạc Thâm, cô không có
hứng thú với cảm giác của mình
sao? Cho nên mới dùng thái độ thờ ơ
này đối xử với bản thân anh ư? Nghĩ
đến điều này, một cơn giận dữ không
thể gọi tên dâng lên trong lồng ngực,
anh cười nhạt nói:
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Tôi chỉ sợ cô làm mất mặt nhà
họ Dạ nên mới đưa cô về, nếu không
cô có chết ở ngoài tôi cũng không
quan tâm.”
Lời nói tàn nhẫn tựa như lưỡi
kiếm tẩm độc đâm sâu vào lòng
Thẩm Kiểu. Thẩm Kiều cong môi,
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
bàn tay lặng lẽ nắm chặt lại, cuối
cùng chỉ có thể nói.
“Tôi biết rồi.”
Nói xong cô xoay người đi vào
phòng tắm.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Cho đến khi cô từ phòng tắm đi
ra thì Dạ Mạc Thâm đã đi làm rồi.
Thẩm Kiều đang chuẩn bị thay quần
áo và đi ra ngoài nhưng đột nhiên cô
không tìm thấy hành lý của mình ở
đâu cả. Hơn nữa tất cả quần áo lúc
trước trong tủ của cô cũng không
cánh mà bay.
Vẻ mặt Thẩm Kiều thay đổi,
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
quay người đi ra ngoài.
Vừa lúc nhìn thấy một nhóm
người giúp việc đang đầy mấy chồng
quần áo đi xếp, thấy cô thì dừng lại,
gọi một tiếng:
“Cô hai.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thẩm Kiều hoảng sợ, ngờ vực
nhìn các cô ấy: “Các người là đang
làm gì vậy?”
“Cô hai, đây là đồ mà trợ lý Tiêu
yêu cầu chúng tôi mang tới.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thẩm Kiều có chút không biết
nói gì, bỗng nhiên nhớ tới chuyện
ngày hôm qua Dạ Mạc Thâm đã mua
cho cô rất nhiều quần áo:
“Tất cả đều là của tôi sao?“
Vừa lúc nhìn thấy một nhóm
người giúp việc đang đầy mấy chồng
quần áo đi xếp, thấy cô thì dừng lại,
gọi một tiếng:
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Cô hai.”
Thẩm Kiều hoảng sợ, ngờ vực
nhìn các cô ấy: “Các người là đang
làm gì vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Cô hai, đây là đồ mà trợ lý Tiêu
yêu cầu chúng tôi mang tới.”
Thẩm Kiều có chút không biết
nói gì, bỗng nhiên nhớ tới chuyện
ngày hôm qua Dạ Mạc Thâm đã mua
cho cô rất nhiều quần áo:
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Tất cả đều là của tôi sao?“
chuyện gì nữa thì chúng tôi ra ngoài
trước.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thẩm Kiều im lặng nhìn tủ quần
áo sang trọng trước mắt trong chốc
lát mới ngẩng đầu nhìn người giúp
việc đang muốn rời đi: “Chờ một
chút.”
Nhóm người giúp việc ngay lập
tức dừng bước, quay đầu lại nhìn cô:
“Cô Hai, còn có chuyện gì sao?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Quần áo lúc trước tôi để trong
tủ đâu rồi? Còn vali của tôi thì sao?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Sau khi nghe xong lời này, nét
mặt của những người giúp việc bắt
đầu thay đổi, người đứng đầu nhỏ
giọng giải thích:
“Cô Hai, vì cái vali quá cũ nên
chúng tôi đã… vứt nó đi rồi, còn quần
áo thì…”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thầm Kiều vừa nghe xong cả
khuôn mặt gần như biến sắc: “Vứt?
Tại sao các người lại có thể tùy tiện
vứt đồ của tôi đi như vậy?
Cô cực kỳ tức giận hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Những người giúp việc đồng
loạt cúi đầu: “Cô Hai, thật xin lỗi, là
do cậu Hai bảo chúng tôi vứt đi
nên…”
Nghe đến đó cuối cùng Thẩm
Kiều cũng hiểu được, hóa ra đều là
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
do Dạ Mạc Thâm làm, bởi vì anh
chán ghét những bộ quần áo không
đẹp của mình nên mới mua cho cô
quần áo mới, hơn nữa còn thu dọn
hết tất cả đồ cũ của cô.
Quên đi, dù sao đây cũng không
phải lỗi của các cô ấy, mọi người chỉ
làm việc theo yêu cầu của Dạ Mạc
Thâm mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Thật sự xin lỗi cô Hai, thật… xin
lỗi cô.”
“Được rồi, đây cũng không phải
là lỗi của mọi người, vậy cái vali để ở
đâu rồi?” Bên trong đó có một thứ
rất quan trọng đối với cô.
“Ở phòng chứa đồ bỏ đi, đề tôi
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
đưa cô qua đó.”
“Ừ,”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thẩm Kiều đi theo mấy người
giúp việc đến phòng chứa đồ, liếc
mắt một cái đã thấy cái vali của mình
bị ném vào trong góc, cô bước
nhanh tới mở ra, người giúp việc đi
theo bên cạnh giải thích:
“Cái vali luôn để ở trong này
cũng chưa có ai mở nó ra, cô Hai
nhìn xem có thiếu cái gì hay không?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thẩm Kiều kiểm tra qua một lần
mới thở phào nhẹ nhõm: “Không có
thiếu gì hết, cảm ơn cô.”
“Không cần khách sao đâu cô
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Hai, chỉ có điều.. cô đang muốn
mang vali của mình về sao?”
Thẩm Kiều gật đầu: “Ừ.”
“Nhưng mà…” Người giúp việc
có hơi do dự lên tiếng: “Ý của cậu
Hai thì…”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Cô không cần để ý đến anh ta
đâu, nếu anh ta có hỏi thì cô cứ nói là
cô đã vứt đi rồi nhưng tôi lại cầm lên
là được.”
Nói xong Thẩm Kiều kéo vali của
mình trở về, người giúp việc vẫn luôn
đi theo sau cô, bộ dạng cứ muốn nói
lại thôi đến cuối cùng cũng không
nói thêm cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Sau khi về phòng Thẩm Kiều lau
sơ vali qua một lần, sau đó lấy một
cái túi to từ bên trong ra, trong đó là
một cái váy màu đen, cô đã vô cùng
mong chờ khi đi mua nó ở cửa hàng
nồi tiếng chuyên về đầm váy trước
khi kết hôn, nhưng mà sau khi đi làm
rồi cô vẫn không có cơ hội để mặc nó
lần nào.
Bây giờ cô cũng không còn cách
nào khác, cứ tạm thời lấy ra mặc đi.
Dù sao…
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thẩm Kiều quay đầu lại nhìn
ngăn tủ đầy ắp quần áo, ánh mắt từ
từ trầm xuống, cô đã nói sẽ không
tiêu tiền của anh ta thì nhất định sẽ
làm như vậy.
Ở văn phòng
“Cốc cốc…”
“Vào di.”
Cửa bị đầy ra, một thân ảnh xinh
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
đẹp bước vào bưng cà phê đến bàn
anh.
“Cậu Dạ, cà phê của anh đây.”
Thẩm Kiều mặt không đổi sắc đặt cà
phê lên trên bàn sau đó xoay người
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
chuẩn bị đi ra ngoài.
Ánh mắt Dạ Mạc Thâm đang tập
trung vào tài liệu như bỗng nhiên
nhớ tới cái gì đó, nhấc mí mắt lên
nhìn thấy Thẩm Kiều mặc một cái
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
váy liền áo màu đen, kiểu dáng trang
nhã và gọn gàng, mặc di làm cũng sẽ
không có vẻ gì là rườm rà, hơn nữa
còn phác họa được vòng eo mảnh
khảnh của cô.
Nhưng mà…
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Cái váy này hình như không
phải là cái hôm qua anh mua.
Nghĩ đến điều này, đôi môi mỏng
của Dạ Mạc Thâm khẽ giật.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Chờ đã.”
Nghe thấy lời này Thẩm Kiều
dừng bước, quay đầu lại.
“Cậu Dạ, anh có gì muốn căn
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
dặn sao?”
Đôi mắt Dạ Mạc Thâm híp lại.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Hôm nay Thẩm Kiều trang điểm
rất nhã nhặn, son môi là màu lá
phong đang thịnh hành hiện nay, làm
nổi bật hai má vốn đã trắng trẻo
càng thêm rạng rỡ, mài tóc dài xõa
xuống ngang lưng làm tăng thêm
mấy phần dịu dàng đáng yêu.
So với bình thường như thế này
lại đẹp hơn nhiều, nhưng mà Dạ Mạc
Thâm cũng thấy rất khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Váy ở đâu ra?”
Thẩm Kiều nghe vậy thì sửng
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
sốt, mím môi nói: “Của tôi.”
Thấy anh vẫn cứ nhìn mình
chằm chằm Thẩm Kiểu đành phải
mở miệng giải thích: “Lúc trước tôi
cất nó đi, hôm nay mới lấy ra mặc.”
Dạ Mạc Thâm có hơi không vui:
“Vì sao không mặc đồ tôi mua cho
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
c0” |
“Không phải ngày hôm qua tôi
đã nói với anh rồi sao, tôi sẽ không
dùng đến tiền của anh.” Thẩm Kiều
chắc chắn nói: “Tôi nói được thì sẽ
làm được.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“À.” Dạ Mạc Thâm bật ra tiếng
cười nhẹ: “Thật sự không dùng tiền
của tôi? Vậy chỗ ăn chỗ ở của cô bây
giờ là của ai?”
“Tôi..“ Thầm Kiểu nhận ra cô
thật sự không thể phản bác những
lời này, hít sâu một hơi rồi nói: “ Tôi
biết chỗ ăn chỗ ở của tôi đều là của
anh, tôi sẽ cố gắng trong công việc,
đến lúc đó cứ trừ vào tiền lương của
tôi đi.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Cô cho rằng tiền lương của cô
đủ cho mấy thứ này?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thầm Kiều im lặng không đáp
lời, đúng vậy, Dạ gia lớn như thế tiền
lương của cô có lẽ thật sự là không
đủ để trả tiền thuê nhà: “Vậy anh
muốn sao? Dù thế nào đi chăng nữa
tôi cũng sẽ cố gắng kiếm tiền trả lại,
nếu trong công ty có chuyện gì mà
tôi có thể làm thì anh cứ đề cho tôi.”
Nói xong câu cuối cùng Thẩm
Kiều thậm chí còn có chút xúc động
đứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng
trẻo ngập tràn sự tích cực.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Dạ Mạc Thâm nhận ra cô thật sự
đang cùng anh thảo luận những
chuyện này một cách nghiêm túc mà
không có sự giả dối nào cả.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Cô Vợ Đánh TráoTác giả: Thẩm KiềuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay Chương 1: Thất thân Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Ban đêm Mưa to tầm tã, sấm chớp rền vang. Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Thẩm Kiều kéo vali hành lý, đi lung tung trong mưa không có mục đích. “Kiều Kiều, Kiểu Kiều, vì Lâm Giang trúng xổ số năm triệu mới ly hôn với cô, là cô không có hoàn thành tốt nghĩa vụ của một người vợ.” “Thẩm Kiểu, cô có phiền hay Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! không, trước đó đã nói chuyện muôn ly hôn rồi. Cô không rời đi, chăng lẽ còn muốn chia tài sản sao?” Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Trên mặt Thẩm Kiều không rõ là nước mưa hay là nước mắt. Ánh mắt cô hoàn toàn mơ hồ. Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net! Trên đường, có một chiếc Bentley màu bạc lao như vay về bên này, Thẩm Kiều vì… Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngayBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Chương 54: Sử dụngtủ quần áo của anh taCâu hỏi trơ trến này làm choThẩm Kiều nói không nên lời nào. Cônhìn anh một lúc lâu vẫn không biếtnên phản bác như thế nào, nhớ đếntối hôm qua chính là anh ta đã đưamình về, nên cô rũ mắt xuống tronglòng có chút biết ơn.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Dù sao đi nữa cũng cảm ơnanh.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Lại nữa rồi.Lại là cái dáng vẻ vô hồn, imlặng này.Một loại cảm xúc xẹt qua đáymắt Dạ Mạc Thâm, cô không cóhứng thú với cảm giác của mìnhsao? Cho nên mới dùng thái độ thờ ơnày đối xử với bản thân anh ư? Nghĩđến điều này, một cơn giận dữ khôngthể gọi tên dâng lên trong lồng ngực,anh cười nhạt nói:Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Tôi chỉ sợ cô làm mất mặt nhàhọ Dạ nên mới đưa cô về, nếu khôngcô có chết ở ngoài tôi cũng khôngquan tâm.”Lời nói tàn nhẫn tựa như lưỡikiếm tẩm độc đâm sâu vào lòngThẩm Kiểu. Thẩm Kiều cong môi,Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!bàn tay lặng lẽ nắm chặt lại, cuốicùng chỉ có thể nói.“Tôi biết rồi.”Nói xong cô xoay người đi vàophòng tắm.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Cho đến khi cô từ phòng tắm đira thì Dạ Mạc Thâm đã đi làm rồi.Thẩm Kiều đang chuẩn bị thay quầnáo và đi ra ngoài nhưng đột nhiên côkhông tìm thấy hành lý của mình ởđâu cả. Hơn nữa tất cả quần áo lúctrước trong tủ của cô cũng khôngcánh mà bay.Vẻ mặt Thẩm Kiều thay đổi,Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!quay người đi ra ngoài.Vừa lúc nhìn thấy một nhómngười giúp việc đang đầy mấy chồngquần áo đi xếp, thấy cô thì dừng lại,gọi một tiếng:“Cô hai.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều hoảng sợ, ngờ vựcnhìn các cô ấy: “Các người là đanglàm gì vậy?”“Cô hai, đây là đồ mà trợ lý Tiêuyêu cầu chúng tôi mang tới.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều có chút không biếtnói gì, bỗng nhiên nhớ tới chuyệnngày hôm qua Dạ Mạc Thâm đã muacho cô rất nhiều quần áo:“Tất cả đều là của tôi sao?“Vừa lúc nhìn thấy một nhómngười giúp việc đang đầy mấy chồngquần áo đi xếp, thấy cô thì dừng lại,gọi một tiếng:Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô hai.”Thẩm Kiều hoảng sợ, ngờ vựcnhìn các cô ấy: “Các người là đanglàm gì vậy?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô hai, đây là đồ mà trợ lý Tiêuyêu cầu chúng tôi mang tới.”Thẩm Kiều có chút không biếtnói gì, bỗng nhiên nhớ tới chuyệnngày hôm qua Dạ Mạc Thâm đã muacho cô rất nhiều quần áo:Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Tất cả đều là của tôi sao?“chuyện gì nữa thì chúng tôi ra ngoàitrước.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều im lặng nhìn tủ quầnáo sang trọng trước mắt trong chốclát mới ngẩng đầu nhìn người giúpviệc đang muốn rời đi: “Chờ mộtchút.”Nhóm người giúp việc ngay lậptức dừng bước, quay đầu lại nhìn cô:“Cô Hai, còn có chuyện gì sao?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Quần áo lúc trước tôi để trongtủ đâu rồi? Còn vali của tôi thì sao?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Sau khi nghe xong lời này, nétmặt của những người giúp việc bắtđầu thay đổi, người đứng đầu nhỏgiọng giải thích:“Cô Hai, vì cái vali quá cũ nênchúng tôi đã… vứt nó đi rồi, còn quầnáo thì…”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thầm Kiều vừa nghe xong cảkhuôn mặt gần như biến sắc: “Vứt?Tại sao các người lại có thể tùy tiệnvứt đồ của tôi đi như vậy?Cô cực kỳ tức giận hỏi.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Những người giúp việc đồngloạt cúi đầu: “Cô Hai, thật xin lỗi, làdo cậu Hai bảo chúng tôi vứt đinên…”Nghe đến đó cuối cùng ThẩmKiều cũng hiểu được, hóa ra đều làBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!do Dạ Mạc Thâm làm, bởi vì anhchán ghét những bộ quần áo khôngđẹp của mình nên mới mua cho côquần áo mới, hơn nữa còn thu dọnhết tất cả đồ cũ của cô.Quên đi, dù sao đây cũng khôngphải lỗi của các cô ấy, mọi người chỉlàm việc theo yêu cầu của Dạ MạcThâm mà thôi.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Thật sự xin lỗi cô Hai, thật… xinlỗi cô.”“Được rồi, đây cũng không phảilà lỗi của mọi người, vậy cái vali để ởđâu rồi?” Bên trong đó có một thứrất quan trọng đối với cô.“Ở phòng chứa đồ bỏ đi, đề tôiBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!đưa cô qua đó.”“Ừ,”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều đi theo mấy ngườigiúp việc đến phòng chứa đồ, liếcmắt một cái đã thấy cái vali của mìnhbị ném vào trong góc, cô bướcnhanh tới mở ra, người giúp việc đitheo bên cạnh giải thích:“Cái vali luôn để ở trong nàycũng chưa có ai mở nó ra, cô Hainhìn xem có thiếu cái gì hay không?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều kiểm tra qua một lầnmới thở phào nhẹ nhõm: “Không cóthiếu gì hết, cảm ơn cô.”“Không cần khách sao đâu côBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Hai, chỉ có điều.. cô đang muốnmang vali của mình về sao?”Thẩm Kiều gật đầu: “Ừ.”“Nhưng mà…” Người giúp việccó hơi do dự lên tiếng: “Ý của cậuHai thì…”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô không cần để ý đến anh tađâu, nếu anh ta có hỏi thì cô cứ nói làcô đã vứt đi rồi nhưng tôi lại cầm lênlà được.”Nói xong Thẩm Kiều kéo vali củamình trở về, người giúp việc vẫn luônđi theo sau cô, bộ dạng cứ muốn nóilại thôi đến cuối cùng cũng khôngnói thêm cái gì.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Sau khi về phòng Thẩm Kiều lausơ vali qua một lần, sau đó lấy mộtcái túi to từ bên trong ra, trong đó làmột cái váy màu đen, cô đã vô cùngmong chờ khi đi mua nó ở cửa hàngnồi tiếng chuyên về đầm váy trướckhi kết hôn, nhưng mà sau khi đi làmrồi cô vẫn không có cơ hội để mặc nólần nào.Bây giờ cô cũng không còn cáchnào khác, cứ tạm thời lấy ra mặc đi.Dù sao…Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thẩm Kiều quay đầu lại nhìnngăn tủ đầy ắp quần áo, ánh mắt từtừ trầm xuống, cô đã nói sẽ khôngtiêu tiền của anh ta thì nhất định sẽlàm như vậy.Ở văn phòng“Cốc cốc…”“Vào di.”Cửa bị đầy ra, một thân ảnh xinhBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!đẹp bước vào bưng cà phê đến bànanh.“Cậu Dạ, cà phê của anh đây.”Thẩm Kiều mặt không đổi sắc đặt càphê lên trên bàn sau đó xoay ngườiBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!chuẩn bị đi ra ngoài.Ánh mắt Dạ Mạc Thâm đang tậptrung vào tài liệu như bỗng nhiênnhớ tới cái gì đó, nhấc mí mắt lênnhìn thấy Thẩm Kiều mặc một cáiBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!váy liền áo màu đen, kiểu dáng trangnhã và gọn gàng, mặc di làm cũng sẽkhông có vẻ gì là rườm rà, hơn nữacòn phác họa được vòng eo mảnhkhảnh của cô.Nhưng mà…Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Cái váy này hình như khôngphải là cái hôm qua anh mua.Nghĩ đến điều này, đôi môi mỏngcủa Dạ Mạc Thâm khẽ giật.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Chờ đã.”Nghe thấy lời này Thẩm Kiềudừng bước, quay đầu lại.“Cậu Dạ, anh có gì muốn cănBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!dặn sao?”Đôi mắt Dạ Mạc Thâm híp lại.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Hôm nay Thẩm Kiều trang điểmrất nhã nhặn, son môi là màu láphong đang thịnh hành hiện nay, làmnổi bật hai má vốn đã trắng trẻocàng thêm rạng rỡ, mài tóc dài xõaxuống ngang lưng làm tăng thêmmấy phần dịu dàng đáng yêu.So với bình thường như thế nàylại đẹp hơn nhiều, nhưng mà Dạ MạcThâm cũng thấy rất khó chịu.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Váy ở đâu ra?”Thẩm Kiều nghe vậy thì sửngBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!sốt, mím môi nói: “Của tôi.”Thấy anh vẫn cứ nhìn mìnhchằm chằm Thẩm Kiểu đành phảimở miệng giải thích: “Lúc trước tôicất nó đi, hôm nay mới lấy ra mặc.”Dạ Mạc Thâm có hơi không vui:“Vì sao không mặc đồ tôi mua choBạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!c0” |“Không phải ngày hôm qua tôiđã nói với anh rồi sao, tôi sẽ khôngdùng đến tiền của anh.” Thẩm Kiềuchắc chắn nói: “Tôi nói được thì sẽlàm được.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“À.” Dạ Mạc Thâm bật ra tiếngcười nhẹ: “Thật sự không dùng tiềncủa tôi? Vậy chỗ ăn chỗ ở của cô bâygiờ là của ai?”“Tôi..“ Thầm Kiểu nhận ra côthật sự không thể phản bác nhữnglời này, hít sâu một hơi rồi nói: “ Tôibiết chỗ ăn chỗ ở của tôi đều là củaanh, tôi sẽ cố gắng trong công việc,đến lúc đó cứ trừ vào tiền lương củatôi đi.”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!“Cô cho rằng tiền lương của côđủ cho mấy thứ này?”Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Thầm Kiều im lặng không đáplời, đúng vậy, Dạ gia lớn như thế tiềnlương của cô có lẽ thật sự là khôngđủ để trả tiền thuê nhà: “Vậy anhmuốn sao? Dù thế nào đi chăng nữatôi cũng sẽ cố gắng kiếm tiền trả lại,nếu trong công ty có chuyện gì màtôi có thể làm thì anh cứ đề cho tôi.”Nói xong câu cuối cùng ThẩmKiều thậm chí còn có chút xúc độngđứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn trắngtrẻo ngập tràn sự tích cực.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!Dạ Mạc Thâm nhận ra cô thật sựđang cùng anh thảo luận nhữngchuyện này một cách nghiêm túc màkhông có sự giả dối nào cả.Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!