Hôm nay là lễ cưới của Hứa Cảnh Sâm và Lâm Mỹ Lam. Hứa Cảnh Sâm là chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, anh vừa có tài lại vừa có sắc, còn trẻ nhưng đã nắm trong tay quyền điều hành những tập đoàn lớn, lại rất đẹp trai. Còn Lâm Mỹ Lam là thiên kim tiểu của tập đoàn Lâm thị cũng có tiếng trong thành phố S, cô còn là con gái rượu nên rất được yêu chiều. Vì nhà cô mắc nợ nhà anh một khoản tiền nên cô phải lấy anh. Hứa Minh Lộc là ông của Hứa Cảnh Sâm, là người đưa ra yêu cầu này. Ông rất thích Lâm Mỹ Lam, muốn cô làm cháu dâu, vì cô vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện. Lâm Mỹ Lam đã yêu Hứa Cảnh Lâm từ cái nhìn đầu tiên. TẠI PHÒNG TRANG ĐIỂM CHO CÔ DÂU "Con gái ba hôm nay đẹp quá!" - Lâm Hoàng Khải đứng đằng sau con gái mình nói. Lâm Mỹ Lam cười hạnh phúc, cô rất mong chờ hôn lễ này. "Nào con trang điểm xong chưa, để ba dẫn con ra ngoài." Lâm Hoàng Khải nhìn cô cười nói. "Vâng". Cô gật đầu rồi khoác vào tay ba vào lễ đường. Khách hôm nay toàn là những người có thế lực trong thành phố S, không phải…

Chương 9: Lần này em sẽ không chạy thoát được đâu Lam Lam

Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô ẤyTác giả: mình là tác giảTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngHôm nay là lễ cưới của Hứa Cảnh Sâm và Lâm Mỹ Lam. Hứa Cảnh Sâm là chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, anh vừa có tài lại vừa có sắc, còn trẻ nhưng đã nắm trong tay quyền điều hành những tập đoàn lớn, lại rất đẹp trai. Còn Lâm Mỹ Lam là thiên kim tiểu của tập đoàn Lâm thị cũng có tiếng trong thành phố S, cô còn là con gái rượu nên rất được yêu chiều. Vì nhà cô mắc nợ nhà anh một khoản tiền nên cô phải lấy anh. Hứa Minh Lộc là ông của Hứa Cảnh Sâm, là người đưa ra yêu cầu này. Ông rất thích Lâm Mỹ Lam, muốn cô làm cháu dâu, vì cô vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện. Lâm Mỹ Lam đã yêu Hứa Cảnh Lâm từ cái nhìn đầu tiên. TẠI PHÒNG TRANG ĐIỂM CHO CÔ DÂU "Con gái ba hôm nay đẹp quá!" - Lâm Hoàng Khải đứng đằng sau con gái mình nói. Lâm Mỹ Lam cười hạnh phúc, cô rất mong chờ hôn lễ này. "Nào con trang điểm xong chưa, để ba dẫn con ra ngoài." Lâm Hoàng Khải nhìn cô cười nói. "Vâng". Cô gật đầu rồi khoác vào tay ba vào lễ đường. Khách hôm nay toàn là những người có thế lực trong thành phố S, không phải… Hứa Cảnh Sâm đứng ở ngoài quán cafe đã nhìn thấy tất cả. Anh bổng cảm thấy nực cười, anh còn lo cho cô ta đã đi đâu có sao không, còn kết quả anh nhận được là gì, là nhìn thấy cô trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông khác.Anh tức giận trở về công ty.Lúc cô nói chuyện được một lúc với Nam Hoàng thì cô bỗng nhớ ra, nhìn lại đồng hồ.Cô đứng bật dậy, ngượng ngùng nói:"Xin lỗi anh, bây giờ em phải về rồi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi.....". Cái chữ xin lỗi cuối cùng mà cô nói thì lúc đó cô đã bước ra cổng, rồi chạy đi mất.Mặc Nam Hoàng còn đứng yên bất động ở đó, anh vẫn chưa kịp xin phương thức liên lạc với cô mà. Rồi anh ngồi xuống ghế cưới nhẹ một cái, nhẹ nhàng nói:" Lần này em sẽ không chạy thoát đâu Lam Lam à."TẠI MỘC NGỰ VIÊNCô vừa bước vào nhà thì dì Phương hốt hoảng chạy tới chỗ cô, lo sợ nói:" Mỹ Lam à, con có làm gì đắc tội với cậu chủ không?"Cô vẫn không hiểu câu hỏi của gì Phương, nhưng nhớ lại trưa hôm nay cô có làm cơm cho anh, rồi còn đem cơm lên tận công ty anh mà. Cô vội vàng lắc đầy, hỏi:"Có chuyện gì hả dì."Dì Phương thở dài:"Haizz! Ta cũng chả biết nữa, cậu chủ đi làm về đã vào phòng đóng cửa rồi đập phá đồ bên trong."Cô và dì Phương đang nói chuyện thì có một người hầu bước xuống kêu cô:" Chị Lam à, cậu chủ kêu chị lên phòng kìa."Khi nghe người hầu nói, cô có cảm giác lo sợ, không biết anh kêu cô làm gì, nhưng cũng đủ biết là lành ít dữ nhiều.Cô đi lên tới trước phòng anh, lo sợ không dám vào, cô hít thật sâu rồi bước vào.Khi bước vào cô sợ hãi muốn quay đầu nhưng cửa đã bị người hầu đóng lại.Đúng như dì Phương nói anh đập phá đồ trong phòng. Những chiếc bình cổ đắt tiền cũng bị anh đạp nát, những bức tranh bức ảnh treo tường đều nát khung nằm dưới đất.Mùi rượu nồng nặng phát ra ở trong phòng. Cô đang quang sát căn phòng tìm kím anh, nhưng từ sau lưng cô bỗng có người ôm.Cô chưa kịp phản kháng thì anh đã xoay cổ cô lại, hôn lên môi cô, không gọi hôn thì không đúng, như muốn cắn xé môi cô mới đúng.Cô bị anh hôn làm hai chân không thể đứng vững, chỉ còn phụ thuộc vào anh ôm cô.Anh buông bờ môi cô ra, cuối xuốn hôn lên cổ cô, rồi dần dần xuống xương quay xanh của cô. Chỗ nào anh hôn qua đều để lại dấu hôn ái mụi.

Hứa Cảnh Sâm đứng ở ngoài quán cafe đã nhìn thấy tất cả. Anh bổng cảm thấy nực cười, anh còn lo cho cô ta đã đi đâu có sao không, còn kết quả anh nhận được là gì, là nhìn thấy cô trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông khác.

Anh tức giận trở về công ty.

Lúc cô nói chuyện được một lúc với Nam Hoàng thì cô bỗng nhớ ra, nhìn lại đồng hồ.

Cô đứng bật dậy, ngượng ngùng nói:"Xin lỗi anh, bây giờ em phải về rồi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi.....". Cái chữ xin lỗi cuối cùng mà cô nói thì lúc đó cô đã bước ra cổng, rồi chạy đi mất.

Mặc Nam Hoàng còn đứng yên bất động ở đó, anh vẫn chưa kịp xin phương thức liên lạc với cô mà. Rồi anh ngồi xuống ghế cưới nhẹ một cái, nhẹ nhàng nói:" Lần này em sẽ không chạy thoát đâu Lam Lam à."

TẠI MỘC NGỰ VIÊN

Cô vừa bước vào nhà thì dì Phương hốt hoảng chạy tới chỗ cô, lo sợ nói:" Mỹ Lam à, con có làm gì đắc tội với cậu chủ không?"

Cô vẫn không hiểu câu hỏi của gì Phương, nhưng nhớ lại trưa hôm nay cô có làm cơm cho anh, rồi còn đem cơm lên tận công ty anh mà. Cô vội vàng lắc đầy, hỏi:"Có chuyện gì hả dì."

Dì Phương thở dài:"Haizz! Ta cũng chả biết nữa, cậu chủ đi làm về đã vào phòng đóng cửa rồi đập phá đồ bên trong."

Cô và dì Phương đang nói chuyện thì có một người hầu bước xuống kêu cô:" Chị Lam à, cậu chủ kêu chị lên phòng kìa."

Khi nghe người hầu nói, cô có cảm giác lo sợ, không biết anh kêu cô làm gì, nhưng cũng đủ biết là lành ít dữ nhiều.

Cô đi lên tới trước phòng anh, lo sợ không dám vào, cô hít thật sâu rồi bước vào.

Khi bước vào cô sợ hãi muốn quay đầu nhưng cửa đã bị người hầu đóng lại.

Đúng như dì Phương nói anh đập phá đồ trong phòng. Những chiếc bình cổ đắt tiền cũng bị anh đạp nát, những bức tranh bức ảnh treo tường đều nát khung nằm dưới đất.

Mùi rượu nồng nặng phát ra ở trong phòng. Cô đang quang sát căn phòng tìm kím anh, nhưng từ sau lưng cô bỗng có người ôm.

Cô chưa kịp phản kháng thì anh đã xoay cổ cô lại, hôn lên môi cô, không gọi hôn thì không đúng, như muốn cắn xé môi cô mới đúng.

Cô bị anh hôn làm hai chân không thể đứng vững, chỉ còn phụ thuộc vào anh ôm cô.

Anh buông bờ môi cô ra, cuối xuốn hôn lên cổ cô, rồi dần dần xuống xương quay xanh của cô. Chỗ nào anh hôn qua đều để lại dấu hôn ái mụi.

Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô ẤyTác giả: mình là tác giảTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngHôm nay là lễ cưới của Hứa Cảnh Sâm và Lâm Mỹ Lam. Hứa Cảnh Sâm là chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, anh vừa có tài lại vừa có sắc, còn trẻ nhưng đã nắm trong tay quyền điều hành những tập đoàn lớn, lại rất đẹp trai. Còn Lâm Mỹ Lam là thiên kim tiểu của tập đoàn Lâm thị cũng có tiếng trong thành phố S, cô còn là con gái rượu nên rất được yêu chiều. Vì nhà cô mắc nợ nhà anh một khoản tiền nên cô phải lấy anh. Hứa Minh Lộc là ông của Hứa Cảnh Sâm, là người đưa ra yêu cầu này. Ông rất thích Lâm Mỹ Lam, muốn cô làm cháu dâu, vì cô vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện. Lâm Mỹ Lam đã yêu Hứa Cảnh Lâm từ cái nhìn đầu tiên. TẠI PHÒNG TRANG ĐIỂM CHO CÔ DÂU "Con gái ba hôm nay đẹp quá!" - Lâm Hoàng Khải đứng đằng sau con gái mình nói. Lâm Mỹ Lam cười hạnh phúc, cô rất mong chờ hôn lễ này. "Nào con trang điểm xong chưa, để ba dẫn con ra ngoài." Lâm Hoàng Khải nhìn cô cười nói. "Vâng". Cô gật đầu rồi khoác vào tay ba vào lễ đường. Khách hôm nay toàn là những người có thế lực trong thành phố S, không phải… Hứa Cảnh Sâm đứng ở ngoài quán cafe đã nhìn thấy tất cả. Anh bổng cảm thấy nực cười, anh còn lo cho cô ta đã đi đâu có sao không, còn kết quả anh nhận được là gì, là nhìn thấy cô trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông khác.Anh tức giận trở về công ty.Lúc cô nói chuyện được một lúc với Nam Hoàng thì cô bỗng nhớ ra, nhìn lại đồng hồ.Cô đứng bật dậy, ngượng ngùng nói:"Xin lỗi anh, bây giờ em phải về rồi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi.....". Cái chữ xin lỗi cuối cùng mà cô nói thì lúc đó cô đã bước ra cổng, rồi chạy đi mất.Mặc Nam Hoàng còn đứng yên bất động ở đó, anh vẫn chưa kịp xin phương thức liên lạc với cô mà. Rồi anh ngồi xuống ghế cưới nhẹ một cái, nhẹ nhàng nói:" Lần này em sẽ không chạy thoát đâu Lam Lam à."TẠI MỘC NGỰ VIÊNCô vừa bước vào nhà thì dì Phương hốt hoảng chạy tới chỗ cô, lo sợ nói:" Mỹ Lam à, con có làm gì đắc tội với cậu chủ không?"Cô vẫn không hiểu câu hỏi của gì Phương, nhưng nhớ lại trưa hôm nay cô có làm cơm cho anh, rồi còn đem cơm lên tận công ty anh mà. Cô vội vàng lắc đầy, hỏi:"Có chuyện gì hả dì."Dì Phương thở dài:"Haizz! Ta cũng chả biết nữa, cậu chủ đi làm về đã vào phòng đóng cửa rồi đập phá đồ bên trong."Cô và dì Phương đang nói chuyện thì có một người hầu bước xuống kêu cô:" Chị Lam à, cậu chủ kêu chị lên phòng kìa."Khi nghe người hầu nói, cô có cảm giác lo sợ, không biết anh kêu cô làm gì, nhưng cũng đủ biết là lành ít dữ nhiều.Cô đi lên tới trước phòng anh, lo sợ không dám vào, cô hít thật sâu rồi bước vào.Khi bước vào cô sợ hãi muốn quay đầu nhưng cửa đã bị người hầu đóng lại.Đúng như dì Phương nói anh đập phá đồ trong phòng. Những chiếc bình cổ đắt tiền cũng bị anh đạp nát, những bức tranh bức ảnh treo tường đều nát khung nằm dưới đất.Mùi rượu nồng nặng phát ra ở trong phòng. Cô đang quang sát căn phòng tìm kím anh, nhưng từ sau lưng cô bỗng có người ôm.Cô chưa kịp phản kháng thì anh đã xoay cổ cô lại, hôn lên môi cô, không gọi hôn thì không đúng, như muốn cắn xé môi cô mới đúng.Cô bị anh hôn làm hai chân không thể đứng vững, chỉ còn phụ thuộc vào anh ôm cô.Anh buông bờ môi cô ra, cuối xuốn hôn lên cổ cô, rồi dần dần xuống xương quay xanh của cô. Chỗ nào anh hôn qua đều để lại dấu hôn ái mụi.

Chương 9: Lần này em sẽ không chạy thoát được đâu Lam Lam