Hôm nay là lễ cưới của Hứa Cảnh Sâm và Lâm Mỹ Lam. Hứa Cảnh Sâm là chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, anh vừa có tài lại vừa có sắc, còn trẻ nhưng đã nắm trong tay quyền điều hành những tập đoàn lớn, lại rất đẹp trai. Còn Lâm Mỹ Lam là thiên kim tiểu của tập đoàn Lâm thị cũng có tiếng trong thành phố S, cô còn là con gái rượu nên rất được yêu chiều. Vì nhà cô mắc nợ nhà anh một khoản tiền nên cô phải lấy anh. Hứa Minh Lộc là ông của Hứa Cảnh Sâm, là người đưa ra yêu cầu này. Ông rất thích Lâm Mỹ Lam, muốn cô làm cháu dâu, vì cô vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện. Lâm Mỹ Lam đã yêu Hứa Cảnh Lâm từ cái nhìn đầu tiên. TẠI PHÒNG TRANG ĐIỂM CHO CÔ DÂU "Con gái ba hôm nay đẹp quá!" - Lâm Hoàng Khải đứng đằng sau con gái mình nói. Lâm Mỹ Lam cười hạnh phúc, cô rất mong chờ hôn lễ này. "Nào con trang điểm xong chưa, để ba dẫn con ra ngoài." Lâm Hoàng Khải nhìn cô cười nói. "Vâng". Cô gật đầu rồi khoác vào tay ba vào lễ đường. Khách hôm nay toàn là những người có thế lực trong thành phố S, không phải…

Chương 112: Chuyện

Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô ẤyTác giả: mình là tác giảTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngHôm nay là lễ cưới của Hứa Cảnh Sâm và Lâm Mỹ Lam. Hứa Cảnh Sâm là chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, anh vừa có tài lại vừa có sắc, còn trẻ nhưng đã nắm trong tay quyền điều hành những tập đoàn lớn, lại rất đẹp trai. Còn Lâm Mỹ Lam là thiên kim tiểu của tập đoàn Lâm thị cũng có tiếng trong thành phố S, cô còn là con gái rượu nên rất được yêu chiều. Vì nhà cô mắc nợ nhà anh một khoản tiền nên cô phải lấy anh. Hứa Minh Lộc là ông của Hứa Cảnh Sâm, là người đưa ra yêu cầu này. Ông rất thích Lâm Mỹ Lam, muốn cô làm cháu dâu, vì cô vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện. Lâm Mỹ Lam đã yêu Hứa Cảnh Lâm từ cái nhìn đầu tiên. TẠI PHÒNG TRANG ĐIỂM CHO CÔ DÂU "Con gái ba hôm nay đẹp quá!" - Lâm Hoàng Khải đứng đằng sau con gái mình nói. Lâm Mỹ Lam cười hạnh phúc, cô rất mong chờ hôn lễ này. "Nào con trang điểm xong chưa, để ba dẫn con ra ngoài." Lâm Hoàng Khải nhìn cô cười nói. "Vâng". Cô gật đầu rồi khoác vào tay ba vào lễ đường. Khách hôm nay toàn là những người có thế lực trong thành phố S, không phải… Sau ngày hôm đó, không ai truy cứu về việc Mỹ Lam bị hảm hại nữa, và cũng không ai quan tâm một người bồi bàn mất tích vì cứu cô.Sau mấy ngày hôm sau, Mỹ Lam vẫn đến tiệm hoa như bình thường, đi bên cạnh cô chắc chắn là Á Hi con bé biết cô hôm qua bị hảm hại, thì con bé cứ nói luyên thuyên không ngừng:"Chị ổn không? Chị có nghe được giọng nói tên đó không? Chị biết được hắn là nam hay nữ không? Anh Nam Hoàng cứu chị thế nào?..." Và còn rất nhiều nữa.Mỹ Lam thở dài nói với Á Hi để con bé đỡ lo lắng:"Chị vẫn ổn, mọi chuyện đã ổn thỏa rồi, không sao hết. Không phải chị vẫn còn bình an đứng đây sao?"Dù biết mọi chuyện đã ổn nhưng Á Hi vẫn không ngừng nói đến lúc tới tiệm hoa thì mới chịu dừng.Hai người nói chuyện với nhau như thế nhưng lại không để ý một người lúc nào cũng dò theo quan sát. Cảnh Sâm đi theo sau cả hai người, Mỹ Lam vẫn ổn và còn có thể cười đùa anh cũng yên tâm, khi hai người đến tiệm thì anh lại vài quán cafe đối diện mà quan sát.Trong quán bar dưới tầng hầm, một ả phụ nữ ăn mặc hở hang, trên mặt trang điểm một đống phấn, còn người ngồi kế bên lại khác, ăn mặt khá kín đái, nhất là mặt, đều che lại.Ả bắt đầu nói:"Lần này lại thất bại, mày phải tiếp tục giúp tao!"Ả kia thì đầu óc cứ đung đưa theo nhạc cứ ừ ừm cho qua, sau đó ả ta nói:"Được lợi gì cho em?"Ả kia tức giận mắng:"Tao chị mày, mày không giúp thì ai giúp!"Ả kia không đáp gì, bước ra sàn nhảy đun đưa theo nhạc. Như thái độ không quan tâm, ả kia cũng không nói nhiều bước ra ngoài.Mấy ngày sau, Mỹ Lam vẫn như bình thường cứ tới tiệm hoa làm việc rồi lại đi về. Vẫn bình thường không có gì lo ngại, nhưng chưa bắt được ả Phương Chi điên kia thì anh không thể nào rời mắt khỏi cô. Cứ như mọi hôm anh lại ngồi trong quán ca fe quan sát cô. Nhưng hôm nay sẵn tiện anh lại hợp đối tác ở đây luôn.Vừa bàn về chuyện hợp đồng mắt anh cũng vừa quan sát Mỹ Lam. Sau đó anh thấy một người phụ nữ nào đó bước vào tiệm, nói gì đó với Á Hi rồi, Á Hi lại dẫn bà ta tới chỗ Mỹ Lam.Rồi Mỹ Lam lại đi vào trong, cứ thế làm chắn mất tầm nhìn của anh. Nhưng anh lại không có suy nghĩ nhiều, anh chỉ nghĩ là một vị khác mua hoa nào đó thôi.Sau khi chia tay dối tác nhưng nhìn lại vẫn không thấy Mỹ Lam đâu, Á Hi còn chạy lung tung làm gì đó, anh lo lắng chạy tới tiệm."Có chuyện gì sao?" Á Hi nhìn anh với ánh mắt bất ngờ, nhưng sau đó lại trả lời:"Cô chủ, đâu mất rồi, cả người phụ nữa kia nữa!"Như sét đánh ngang tai, anh lập tức lấy điện thoại gọi cho Trần Luân nói vài điều rồi lại hỏi Á Hi:"Người phụ nữ kia là ai?"Á Hi lo lắng nhớ lại trả lời:"Bà ta nói muốn kết hợp làm ăn với tiệm, rồi hai người vào trong bàn bạc. Thấy lâu nhưng không thấy người nào ra, tôi lo lắng chạy vào thì đã không thấy ai nữa."Anh đi vào căn phòng tìm kiếm manh mối, chỉ thấy được cửa sau đang mở, anh liền xem cameras cửa sau, lập tức biết được biển số xe. Anh đi theo định vị của chiếc xe đó, càng đi lại càng vào nơi hẻo lánh đường gồ gề khí đi. Anh gọi điện cho Trần Luân dặn:"Gọi một xe cảnh sát một xe cấp cứu." Nói xong tắt máy lại gọi thêm một cuộc:"Tôi gửi định vị chi anh rồi đó, đi theo!"Nhớ like và bình luận nha mọi người!!!

Sau ngày hôm đó, không ai truy cứu về việc Mỹ Lam bị hảm hại nữa, và cũng không ai quan tâm một người bồi bàn mất tích vì cứu cô.

Sau mấy ngày hôm sau, Mỹ Lam vẫn đến tiệm hoa như bình thường, đi bên cạnh cô chắc chắn là Á Hi con bé biết cô hôm qua bị hảm hại, thì con bé cứ nói luyên thuyên không ngừng:"Chị ổn không? Chị có nghe được giọng nói tên đó không? Chị biết được hắn là nam hay nữ không? Anh Nam Hoàng cứu chị thế nào?..." Và còn rất nhiều nữa.

Mỹ Lam thở dài nói với Á Hi để con bé đỡ lo lắng:"Chị vẫn ổn, mọi chuyện đã ổn thỏa rồi, không sao hết. Không phải chị vẫn còn bình an đứng đây sao?"

Dù biết mọi chuyện đã ổn nhưng Á Hi vẫn không ngừng nói đến lúc tới tiệm hoa thì mới chịu dừng.

Hai người nói chuyện với nhau như thế nhưng lại không để ý một người lúc nào cũng dò theo quan sát. Cảnh Sâm đi theo sau cả hai người, Mỹ Lam vẫn ổn và còn có thể cười đùa anh cũng yên tâm, khi hai người đến tiệm thì anh lại vài quán cafe đối diện mà quan sát.

Trong quán bar dưới tầng hầm, một ả phụ nữ ăn mặc hở hang, trên mặt trang điểm một đống phấn, còn người ngồi kế bên lại khác, ăn mặt khá kín đái, nhất là mặt, đều che lại.

Ả bắt đầu nói:"Lần này lại thất bại, mày phải tiếp tục giúp tao!"

Ả kia thì đầu óc cứ đung đưa theo nhạc cứ ừ ừm cho qua, sau đó ả ta nói:"Được lợi gì cho em?"

Ả kia tức giận mắng:"Tao chị mày, mày không giúp thì ai giúp!"

Ả kia không đáp gì, bước ra sàn nhảy đun đưa theo nhạc. Như thái độ không quan tâm, ả kia cũng không nói nhiều bước ra ngoài.

Mấy ngày sau, Mỹ Lam vẫn như bình thường cứ tới tiệm hoa làm việc rồi lại đi về. Vẫn bình thường không có gì lo ngại, nhưng chưa bắt được ả Phương Chi điên kia thì anh không thể nào rời mắt khỏi cô. Cứ như mọi hôm anh lại ngồi trong quán ca fe quan sát cô. Nhưng hôm nay sẵn tiện anh lại hợp đối tác ở đây luôn.

Vừa bàn về chuyện hợp đồng mắt anh cũng vừa quan sát Mỹ Lam. Sau đó anh thấy một người phụ nữ nào đó bước vào tiệm, nói gì đó với Á Hi rồi, Á Hi lại dẫn bà ta tới chỗ Mỹ Lam.

Rồi Mỹ Lam lại đi vào trong, cứ thế làm chắn mất tầm nhìn của anh. Nhưng anh lại không có suy nghĩ nhiều, anh chỉ nghĩ là một vị khác mua hoa nào đó thôi.

Sau khi chia tay dối tác nhưng nhìn lại vẫn không thấy Mỹ Lam đâu, Á Hi còn chạy lung tung làm gì đó, anh lo lắng chạy tới tiệm.

"Có chuyện gì sao?" Á Hi nhìn anh với ánh mắt bất ngờ, nhưng sau đó lại trả lời:"Cô chủ, đâu mất rồi, cả người phụ nữa kia nữa!"

Như sét đánh ngang tai, anh lập tức lấy điện thoại gọi cho Trần Luân nói vài điều rồi lại hỏi Á Hi:"Người phụ nữ kia là ai?"

Á Hi lo lắng nhớ lại trả lời:"Bà ta nói muốn kết hợp làm ăn với tiệm, rồi hai người vào trong bàn bạc. Thấy lâu nhưng không thấy người nào ra, tôi lo lắng chạy vào thì đã không thấy ai nữa."

Anh đi vào căn phòng tìm kiếm manh mối, chỉ thấy được cửa sau đang mở, anh liền xem cameras cửa sau, lập tức biết được biển số xe. Anh đi theo định vị của chiếc xe đó, càng đi lại càng vào nơi hẻo lánh đường gồ gề khí đi. Anh gọi điện cho Trần Luân dặn:"Gọi một xe cảnh sát một xe cấp cứu." Nói xong tắt máy lại gọi thêm một cuộc:"Tôi gửi định vị chi anh rồi đó, đi theo!"

Nhớ like và bình luận nha mọi người!!!

Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô ẤyTác giả: mình là tác giảTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngHôm nay là lễ cưới của Hứa Cảnh Sâm và Lâm Mỹ Lam. Hứa Cảnh Sâm là chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, anh vừa có tài lại vừa có sắc, còn trẻ nhưng đã nắm trong tay quyền điều hành những tập đoàn lớn, lại rất đẹp trai. Còn Lâm Mỹ Lam là thiên kim tiểu của tập đoàn Lâm thị cũng có tiếng trong thành phố S, cô còn là con gái rượu nên rất được yêu chiều. Vì nhà cô mắc nợ nhà anh một khoản tiền nên cô phải lấy anh. Hứa Minh Lộc là ông của Hứa Cảnh Sâm, là người đưa ra yêu cầu này. Ông rất thích Lâm Mỹ Lam, muốn cô làm cháu dâu, vì cô vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện. Lâm Mỹ Lam đã yêu Hứa Cảnh Lâm từ cái nhìn đầu tiên. TẠI PHÒNG TRANG ĐIỂM CHO CÔ DÂU "Con gái ba hôm nay đẹp quá!" - Lâm Hoàng Khải đứng đằng sau con gái mình nói. Lâm Mỹ Lam cười hạnh phúc, cô rất mong chờ hôn lễ này. "Nào con trang điểm xong chưa, để ba dẫn con ra ngoài." Lâm Hoàng Khải nhìn cô cười nói. "Vâng". Cô gật đầu rồi khoác vào tay ba vào lễ đường. Khách hôm nay toàn là những người có thế lực trong thành phố S, không phải… Sau ngày hôm đó, không ai truy cứu về việc Mỹ Lam bị hảm hại nữa, và cũng không ai quan tâm một người bồi bàn mất tích vì cứu cô.Sau mấy ngày hôm sau, Mỹ Lam vẫn đến tiệm hoa như bình thường, đi bên cạnh cô chắc chắn là Á Hi con bé biết cô hôm qua bị hảm hại, thì con bé cứ nói luyên thuyên không ngừng:"Chị ổn không? Chị có nghe được giọng nói tên đó không? Chị biết được hắn là nam hay nữ không? Anh Nam Hoàng cứu chị thế nào?..." Và còn rất nhiều nữa.Mỹ Lam thở dài nói với Á Hi để con bé đỡ lo lắng:"Chị vẫn ổn, mọi chuyện đã ổn thỏa rồi, không sao hết. Không phải chị vẫn còn bình an đứng đây sao?"Dù biết mọi chuyện đã ổn nhưng Á Hi vẫn không ngừng nói đến lúc tới tiệm hoa thì mới chịu dừng.Hai người nói chuyện với nhau như thế nhưng lại không để ý một người lúc nào cũng dò theo quan sát. Cảnh Sâm đi theo sau cả hai người, Mỹ Lam vẫn ổn và còn có thể cười đùa anh cũng yên tâm, khi hai người đến tiệm thì anh lại vài quán cafe đối diện mà quan sát.Trong quán bar dưới tầng hầm, một ả phụ nữ ăn mặc hở hang, trên mặt trang điểm một đống phấn, còn người ngồi kế bên lại khác, ăn mặt khá kín đái, nhất là mặt, đều che lại.Ả bắt đầu nói:"Lần này lại thất bại, mày phải tiếp tục giúp tao!"Ả kia thì đầu óc cứ đung đưa theo nhạc cứ ừ ừm cho qua, sau đó ả ta nói:"Được lợi gì cho em?"Ả kia tức giận mắng:"Tao chị mày, mày không giúp thì ai giúp!"Ả kia không đáp gì, bước ra sàn nhảy đun đưa theo nhạc. Như thái độ không quan tâm, ả kia cũng không nói nhiều bước ra ngoài.Mấy ngày sau, Mỹ Lam vẫn như bình thường cứ tới tiệm hoa làm việc rồi lại đi về. Vẫn bình thường không có gì lo ngại, nhưng chưa bắt được ả Phương Chi điên kia thì anh không thể nào rời mắt khỏi cô. Cứ như mọi hôm anh lại ngồi trong quán ca fe quan sát cô. Nhưng hôm nay sẵn tiện anh lại hợp đối tác ở đây luôn.Vừa bàn về chuyện hợp đồng mắt anh cũng vừa quan sát Mỹ Lam. Sau đó anh thấy một người phụ nữ nào đó bước vào tiệm, nói gì đó với Á Hi rồi, Á Hi lại dẫn bà ta tới chỗ Mỹ Lam.Rồi Mỹ Lam lại đi vào trong, cứ thế làm chắn mất tầm nhìn của anh. Nhưng anh lại không có suy nghĩ nhiều, anh chỉ nghĩ là một vị khác mua hoa nào đó thôi.Sau khi chia tay dối tác nhưng nhìn lại vẫn không thấy Mỹ Lam đâu, Á Hi còn chạy lung tung làm gì đó, anh lo lắng chạy tới tiệm."Có chuyện gì sao?" Á Hi nhìn anh với ánh mắt bất ngờ, nhưng sau đó lại trả lời:"Cô chủ, đâu mất rồi, cả người phụ nữa kia nữa!"Như sét đánh ngang tai, anh lập tức lấy điện thoại gọi cho Trần Luân nói vài điều rồi lại hỏi Á Hi:"Người phụ nữ kia là ai?"Á Hi lo lắng nhớ lại trả lời:"Bà ta nói muốn kết hợp làm ăn với tiệm, rồi hai người vào trong bàn bạc. Thấy lâu nhưng không thấy người nào ra, tôi lo lắng chạy vào thì đã không thấy ai nữa."Anh đi vào căn phòng tìm kiếm manh mối, chỉ thấy được cửa sau đang mở, anh liền xem cameras cửa sau, lập tức biết được biển số xe. Anh đi theo định vị của chiếc xe đó, càng đi lại càng vào nơi hẻo lánh đường gồ gề khí đi. Anh gọi điện cho Trần Luân dặn:"Gọi một xe cảnh sát một xe cấp cứu." Nói xong tắt máy lại gọi thêm một cuộc:"Tôi gửi định vị chi anh rồi đó, đi theo!"Nhớ like và bình luận nha mọi người!!!

Chương 112: Chuyện