“Cô Hứa, đã 25 tuổi rồi?” “Còn một tháng nữa.” “Trước kia đã có bao nhiêu người bạn trai?” “Một người.” “Phát triển tới trình độ nào?” “Gặp ba mẹ.” “Đã phát sinh quan hệ hay chưa?” Hứa Như hít sâu, nụ cười lễ phép trên mặt rốt cục không nhịn nổi nữa, giọng nói lạnh lùng: “Liên quan cái rắm gì anh!” “…Không phải chúng ta đang xem mắt sao? Tìm hiểu lẫn nhau là bước đầu tiên, tức giận cái gì chứ!” Người đàn ông đối diện nhíu mày, chỉ trích Hứa Như. “Tôi từ chối việc tìm hiểu lẫn nhau, tạm biệt!” Hứa Như cầm lấy túi xách, xoay người muốn đi. Lại dừng bước lại, phóng khoáng đặt xuống một triệu năm trăm nghìn tiền thanh toán. Người đàn ông lập tức giữ chặt lấy Hứa Như: “Có ý gì? Có phải chột dạ hay không, không phải xử nữ nữa?” Thanh âm của hắn không lớn, nhưng trong quán cà phê rất im lặng, khách mấy bàn gần đó đều nghe thấy. Hứa Như nheo mắt lại, nhấc chân hung hăng giẫm lên chân người đàn ông, lại cầm lấy cốc cà phê không chút do dự hắt lên mặt người đàn ông. Bị cô giẫm lên, người đàn…
Chương 534
Hôn Nhân Đỉnh CấpTác giả: Thanh ThuTruyện Ngôn Tình“Cô Hứa, đã 25 tuổi rồi?” “Còn một tháng nữa.” “Trước kia đã có bao nhiêu người bạn trai?” “Một người.” “Phát triển tới trình độ nào?” “Gặp ba mẹ.” “Đã phát sinh quan hệ hay chưa?” Hứa Như hít sâu, nụ cười lễ phép trên mặt rốt cục không nhịn nổi nữa, giọng nói lạnh lùng: “Liên quan cái rắm gì anh!” “…Không phải chúng ta đang xem mắt sao? Tìm hiểu lẫn nhau là bước đầu tiên, tức giận cái gì chứ!” Người đàn ông đối diện nhíu mày, chỉ trích Hứa Như. “Tôi từ chối việc tìm hiểu lẫn nhau, tạm biệt!” Hứa Như cầm lấy túi xách, xoay người muốn đi. Lại dừng bước lại, phóng khoáng đặt xuống một triệu năm trăm nghìn tiền thanh toán. Người đàn ông lập tức giữ chặt lấy Hứa Như: “Có ý gì? Có phải chột dạ hay không, không phải xử nữ nữa?” Thanh âm của hắn không lớn, nhưng trong quán cà phê rất im lặng, khách mấy bàn gần đó đều nghe thấy. Hứa Như nheo mắt lại, nhấc chân hung hăng giẫm lên chân người đàn ông, lại cầm lấy cốc cà phê không chút do dự hắt lên mặt người đàn ông. Bị cô giẫm lên, người đàn… CHƯƠNG 534“Tôi và anh không phải là người một nhà, Lý Hằng, đừng có ăn nói lung tung.” Lý Thế Nhiên hời hợt nói.Lời nói này hiển nhiên đã k*ch th*ch Lý Hằng, anh ta đột nhiên cao giọng tức giận, không thể kiềm chế: “Ai nói tao không phải là người nhà họ Lý, tao là con trai của Lý Phàm, tao họ Lý, cho dù là con riêng thì tao cũng là người nhà họ Lý.”“Lý Hằng chấp nhận sự thật đi, hiện tại Lý Phàm đã vào tù, người mà anh có thể dựa vào đã không còn nữa rồi.”“Không, ai nói là không có chứ, bây giờ người phụ nữ của mày đang ở trong tay tao. Lý Thế Nhiên, nếu như mày không nghĩ biện pháp cho tao cơ hội ra tù, vậy thì cô ta không sống được nữa đâu.”Hứa Như bị dọa đến nỗi toàn thân cứng đờ, vật dụng lạnh lẽo đang chống đỡ ở thái dương làm cho cô vô thức nâng mắt lên.Người đàn ông trước mắt vẫn là áo trắng quần đen như cũ, gương mặt lạnh lùng, khí chất toàn thân lạnh đến khiếp người.Ánh mắt của anh cũng rơi ở trên người Hứa Như, thâm trầm mênh mông.Sự giận dữ ở sâu nhất từ từ được bộc phát.Hứa Như giật giật, lấy lại tinh thần, muốn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của Lý Hằng, chỉ là mối nguy bất cứ lúc nào cũng có đạn xuyên qua làm cho cô không dám động đậy.Sống nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên mà cô cảm nhận được nguy cơ chân chính như thế này, lúc này cảm giác chua xót lan tràn, trong mắt hốc mắt dần dần đỏ lên, căn bản không thể khống chế nỗi tâm trạng của mình.Rõ ràng là lúc nãy khi mà Lý Thế Nhiên chưa xuất hiện, cô không sợ hãi như thế, bởi vì biết anh chắc chắn sẽ đến cứu cô, cho nên cảm thấy không có cái gì phải sợ. Chỉ cần anh đến đây, chuyện gì cũng có thể được giải quyết, đều có chỗ để quay đầu.Cho đến bây giờ, anh ở trong lòng cô đều là một người mạnh mẽ nhất.Chỉ là hiện tại lúc Lý Thế Nhiên quả thật đến đây rồi, cô lại đột nhiên trở nên yếu ớt không thôi.Cảm giác hốt hoảng và sợ hãi không ngừng được phóng to, càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn xuất hiện rồi là không thể thu lại.Nước mắt trượt xuống khỏi khóe mắt, Hứa Như không dám cử động, cô hơi cau mày lại, dưới sự bất lực và mông lung, cô chỉ có thể nhìn Lý Thế Nhiên.Anh chính là tia hy vọng của cô.Lý Hằng lạnh lùng cười: “Em trai à, đây chính là người phụ nữ mà mày yêu nhất, bây giờ cô ta khóc rồi này, mày vẫn còn lạnh nhạt bình tĩnh như thế, sao mày làm được vậy?”Lý Thế Nhiên không nhúc nhích cái nào, ngón tay dần dần nắm lại, ánh mắt rơi ở trên người Hứa Như, ánh mắt tối tăm, anh lạnh lùng nói: “Anh thả cô ấy ra, tôi mới có thể suy nghĩ mà giúp anh.”Lý Hằng vẫn còn cười như cũ, thậm chí nụ cười càng ngày càng lớn lối hơn, anh ta cúi người xuống, đôi môi mỏng gần như dán ở trên mặt Hứa Như, trầm giọng nói: “Ồ, em trai của tôi quả nhiên quan tâm cô.”Từ đầu đến cuối, Hứa Như đều không nói chuyện.Lý Hằng tiếp tục nói: “Nếu đã quan tâm như thế, vậy thì bây giờ bất cứ chuyện gì cũng đều do tao quyết định.”Anh ta nhìn Lý Thế Nhiên, nói từng câu từng chữ: “Em trai à, mày mang ai đến đây?”“Anh kêu tôi đến đây một mình, bây giờ có thể nhìn thấy ở bên ngoài có người hả?”Cánh cửa mở ra, Lý Hằng có thể nhìn thấy ở bên ngoài không có ai hết.“Tao không tin.”“Tùy anh thôi.”“Nếu như mày đã là chủ tịch của Lý thị, tao muốn mày đi tự thú người tham ô tài chính Lý thị là mày, không phải là tao.”Lý Hằng lạnh lẽo dứt lời, trong chốc lát, thời gian dường như dừng lại.Hứa Như có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mà vội vã bất an của mình một cách rõ ràng, từng chút từng chút, mãnh liệt chạm vào lồng ngực…Lý Hằng lại kêu Lý Thế Nhiên gánh tội thay.Cô hoàn toàn ngơ người, muốn nhìn phản ứng của Lý Thế Nhiên, nhưng mà thân thể giống như bị khống chế, cô căn bản không cử động được, ngay cả ánh mắt cũng trở nên mơ hồ, đều bị nước mắt che khuất.
CHƯƠNG 534
“Tôi và anh không phải là người một nhà, Lý Hằng, đừng có ăn nói lung tung.” Lý Thế Nhiên hời hợt nói.
Lời nói này hiển nhiên đã k*ch th*ch Lý Hằng, anh ta đột nhiên cao giọng tức giận, không thể kiềm chế: “Ai nói tao không phải là người nhà họ Lý, tao là con trai của Lý Phàm, tao họ Lý, cho dù là con riêng thì tao cũng là người nhà họ Lý.”
“Lý Hằng chấp nhận sự thật đi, hiện tại Lý Phàm đã vào tù, người mà anh có thể dựa vào đã không còn nữa rồi.”
“Không, ai nói là không có chứ, bây giờ người phụ nữ của mày đang ở trong tay tao. Lý Thế Nhiên, nếu như mày không nghĩ biện pháp cho tao cơ hội ra tù, vậy thì cô ta không sống được nữa đâu.”
Hứa Như bị dọa đến nỗi toàn thân cứng đờ, vật dụng lạnh lẽo đang chống đỡ ở thái dương làm cho cô vô thức nâng mắt lên.
Người đàn ông trước mắt vẫn là áo trắng quần đen như cũ, gương mặt lạnh lùng, khí chất toàn thân lạnh đến khiếp người.
Ánh mắt của anh cũng rơi ở trên người Hứa Như, thâm trầm mênh mông.
Sự giận dữ ở sâu nhất từ từ được bộc phát.
Hứa Như giật giật, lấy lại tinh thần, muốn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của Lý Hằng, chỉ là mối nguy bất cứ lúc nào cũng có đạn xuyên qua làm cho cô không dám động đậy.
Sống nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên mà cô cảm nhận được nguy cơ chân chính như thế này, lúc này cảm giác chua xót lan tràn, trong mắt hốc mắt dần dần đỏ lên, căn bản không thể khống chế nỗi tâm trạng của mình.
Rõ ràng là lúc nãy khi mà Lý Thế Nhiên chưa xuất hiện, cô không sợ hãi như thế, bởi vì biết anh chắc chắn sẽ đến cứu cô, cho nên cảm thấy không có cái gì phải sợ. Chỉ cần anh đến đây, chuyện gì cũng có thể được giải quyết, đều có chỗ để quay đầu.
Cho đến bây giờ, anh ở trong lòng cô đều là một người mạnh mẽ nhất.
Chỉ là hiện tại lúc Lý Thế Nhiên quả thật đến đây rồi, cô lại đột nhiên trở nên yếu ớt không thôi.
Cảm giác hốt hoảng và sợ hãi không ngừng được phóng to, càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn xuất hiện rồi là không thể thu lại.
Nước mắt trượt xuống khỏi khóe mắt, Hứa Như không dám cử động, cô hơi cau mày lại, dưới sự bất lực và mông lung, cô chỉ có thể nhìn Lý Thế Nhiên.
Anh chính là tia hy vọng của cô.
Lý Hằng lạnh lùng cười: “Em trai à, đây chính là người phụ nữ mà mày yêu nhất, bây giờ cô ta khóc rồi này, mày vẫn còn lạnh nhạt bình tĩnh như thế, sao mày làm được vậy?”
Lý Thế Nhiên không nhúc nhích cái nào, ngón tay dần dần nắm lại, ánh mắt rơi ở trên người Hứa Như, ánh mắt tối tăm, anh lạnh lùng nói: “Anh thả cô ấy ra, tôi mới có thể suy nghĩ mà giúp anh.”
Lý Hằng vẫn còn cười như cũ, thậm chí nụ cười càng ngày càng lớn lối hơn, anh ta cúi người xuống, đôi môi mỏng gần như dán ở trên mặt Hứa Như, trầm giọng nói: “Ồ, em trai của tôi quả nhiên quan tâm cô.”
Từ đầu đến cuối, Hứa Như đều không nói chuyện.
Lý Hằng tiếp tục nói: “Nếu đã quan tâm như thế, vậy thì bây giờ bất cứ chuyện gì cũng đều do tao quyết định.”
Anh ta nhìn Lý Thế Nhiên, nói từng câu từng chữ: “Em trai à, mày mang ai đến đây?”
“Anh kêu tôi đến đây một mình, bây giờ có thể nhìn thấy ở bên ngoài có người hả?”
Cánh cửa mở ra, Lý Hằng có thể nhìn thấy ở bên ngoài không có ai hết.
“Tao không tin.”
“Tùy anh thôi.”
“Nếu như mày đã là chủ tịch của Lý thị, tao muốn mày đi tự thú người tham ô tài chính Lý thị là mày, không phải là tao.”
Lý Hằng lạnh lẽo dứt lời, trong chốc lát, thời gian dường như dừng lại.
Hứa Như có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mà vội vã bất an của mình một cách rõ ràng, từng chút từng chút, mãnh liệt chạm vào lồng ngực…
Lý Hằng lại kêu Lý Thế Nhiên gánh tội thay.
Cô hoàn toàn ngơ người, muốn nhìn phản ứng của Lý Thế Nhiên, nhưng mà thân thể giống như bị khống chế, cô căn bản không cử động được, ngay cả ánh mắt cũng trở nên mơ hồ, đều bị nước mắt che khuất.
Hôn Nhân Đỉnh CấpTác giả: Thanh ThuTruyện Ngôn Tình“Cô Hứa, đã 25 tuổi rồi?” “Còn một tháng nữa.” “Trước kia đã có bao nhiêu người bạn trai?” “Một người.” “Phát triển tới trình độ nào?” “Gặp ba mẹ.” “Đã phát sinh quan hệ hay chưa?” Hứa Như hít sâu, nụ cười lễ phép trên mặt rốt cục không nhịn nổi nữa, giọng nói lạnh lùng: “Liên quan cái rắm gì anh!” “…Không phải chúng ta đang xem mắt sao? Tìm hiểu lẫn nhau là bước đầu tiên, tức giận cái gì chứ!” Người đàn ông đối diện nhíu mày, chỉ trích Hứa Như. “Tôi từ chối việc tìm hiểu lẫn nhau, tạm biệt!” Hứa Như cầm lấy túi xách, xoay người muốn đi. Lại dừng bước lại, phóng khoáng đặt xuống một triệu năm trăm nghìn tiền thanh toán. Người đàn ông lập tức giữ chặt lấy Hứa Như: “Có ý gì? Có phải chột dạ hay không, không phải xử nữ nữa?” Thanh âm của hắn không lớn, nhưng trong quán cà phê rất im lặng, khách mấy bàn gần đó đều nghe thấy. Hứa Như nheo mắt lại, nhấc chân hung hăng giẫm lên chân người đàn ông, lại cầm lấy cốc cà phê không chút do dự hắt lên mặt người đàn ông. Bị cô giẫm lên, người đàn… CHƯƠNG 534“Tôi và anh không phải là người một nhà, Lý Hằng, đừng có ăn nói lung tung.” Lý Thế Nhiên hời hợt nói.Lời nói này hiển nhiên đã k*ch th*ch Lý Hằng, anh ta đột nhiên cao giọng tức giận, không thể kiềm chế: “Ai nói tao không phải là người nhà họ Lý, tao là con trai của Lý Phàm, tao họ Lý, cho dù là con riêng thì tao cũng là người nhà họ Lý.”“Lý Hằng chấp nhận sự thật đi, hiện tại Lý Phàm đã vào tù, người mà anh có thể dựa vào đã không còn nữa rồi.”“Không, ai nói là không có chứ, bây giờ người phụ nữ của mày đang ở trong tay tao. Lý Thế Nhiên, nếu như mày không nghĩ biện pháp cho tao cơ hội ra tù, vậy thì cô ta không sống được nữa đâu.”Hứa Như bị dọa đến nỗi toàn thân cứng đờ, vật dụng lạnh lẽo đang chống đỡ ở thái dương làm cho cô vô thức nâng mắt lên.Người đàn ông trước mắt vẫn là áo trắng quần đen như cũ, gương mặt lạnh lùng, khí chất toàn thân lạnh đến khiếp người.Ánh mắt của anh cũng rơi ở trên người Hứa Như, thâm trầm mênh mông.Sự giận dữ ở sâu nhất từ từ được bộc phát.Hứa Như giật giật, lấy lại tinh thần, muốn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của Lý Hằng, chỉ là mối nguy bất cứ lúc nào cũng có đạn xuyên qua làm cho cô không dám động đậy.Sống nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên mà cô cảm nhận được nguy cơ chân chính như thế này, lúc này cảm giác chua xót lan tràn, trong mắt hốc mắt dần dần đỏ lên, căn bản không thể khống chế nỗi tâm trạng của mình.Rõ ràng là lúc nãy khi mà Lý Thế Nhiên chưa xuất hiện, cô không sợ hãi như thế, bởi vì biết anh chắc chắn sẽ đến cứu cô, cho nên cảm thấy không có cái gì phải sợ. Chỉ cần anh đến đây, chuyện gì cũng có thể được giải quyết, đều có chỗ để quay đầu.Cho đến bây giờ, anh ở trong lòng cô đều là một người mạnh mẽ nhất.Chỉ là hiện tại lúc Lý Thế Nhiên quả thật đến đây rồi, cô lại đột nhiên trở nên yếu ớt không thôi.Cảm giác hốt hoảng và sợ hãi không ngừng được phóng to, càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn xuất hiện rồi là không thể thu lại.Nước mắt trượt xuống khỏi khóe mắt, Hứa Như không dám cử động, cô hơi cau mày lại, dưới sự bất lực và mông lung, cô chỉ có thể nhìn Lý Thế Nhiên.Anh chính là tia hy vọng của cô.Lý Hằng lạnh lùng cười: “Em trai à, đây chính là người phụ nữ mà mày yêu nhất, bây giờ cô ta khóc rồi này, mày vẫn còn lạnh nhạt bình tĩnh như thế, sao mày làm được vậy?”Lý Thế Nhiên không nhúc nhích cái nào, ngón tay dần dần nắm lại, ánh mắt rơi ở trên người Hứa Như, ánh mắt tối tăm, anh lạnh lùng nói: “Anh thả cô ấy ra, tôi mới có thể suy nghĩ mà giúp anh.”Lý Hằng vẫn còn cười như cũ, thậm chí nụ cười càng ngày càng lớn lối hơn, anh ta cúi người xuống, đôi môi mỏng gần như dán ở trên mặt Hứa Như, trầm giọng nói: “Ồ, em trai của tôi quả nhiên quan tâm cô.”Từ đầu đến cuối, Hứa Như đều không nói chuyện.Lý Hằng tiếp tục nói: “Nếu đã quan tâm như thế, vậy thì bây giờ bất cứ chuyện gì cũng đều do tao quyết định.”Anh ta nhìn Lý Thế Nhiên, nói từng câu từng chữ: “Em trai à, mày mang ai đến đây?”“Anh kêu tôi đến đây một mình, bây giờ có thể nhìn thấy ở bên ngoài có người hả?”Cánh cửa mở ra, Lý Hằng có thể nhìn thấy ở bên ngoài không có ai hết.“Tao không tin.”“Tùy anh thôi.”“Nếu như mày đã là chủ tịch của Lý thị, tao muốn mày đi tự thú người tham ô tài chính Lý thị là mày, không phải là tao.”Lý Hằng lạnh lẽo dứt lời, trong chốc lát, thời gian dường như dừng lại.Hứa Như có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mà vội vã bất an của mình một cách rõ ràng, từng chút từng chút, mãnh liệt chạm vào lồng ngực…Lý Hằng lại kêu Lý Thế Nhiên gánh tội thay.Cô hoàn toàn ngơ người, muốn nhìn phản ứng của Lý Thế Nhiên, nhưng mà thân thể giống như bị khống chế, cô căn bản không cử động được, ngay cả ánh mắt cũng trở nên mơ hồ, đều bị nước mắt che khuất.