An Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một…
Chương 1280
Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… Không, không đâu… Đường Duy sẽ không biết, chỉ là phỏng đoán mà thôi, ít nhất hiện tại thì cậu không có chứng cớ gì trong tay.Trong lòng Từ Dao đã dấy lên một cơn sóng lớn, nhưng lại phải giả vờ như mình không biết gì, để có thể duy trì hình tượng thục nữ trước mặt Đường Duy. Cô ta nói: “Duy, anh nghĩ nhiều rồi…”“Bình thường có không bao giờ dùng tên đơn để gọi tôi.”Đường Duy nheo mắt lại, giọng nói cậu lạnh lùng, như một thanh kiếm sắc bén có thể xuyên thủng tất cả lớp ngụy trang của Từ Dao. “Lúc trước trong phòng đột nhiên hét lên như vậy, cô hét lên cho Bạc Nhan nghe thấy sao?”Tại sao… tại sao cậu lại hung hãng với cô như vậy chứ?Trong lòng Từ Dao rối ren, bất an, không xác định được thải độ của Đường Duy, cô ta vốn dĩ không dám nói bậy vì lo sợ sẽ lộ ra sơ hở, cho nên lựa chọn tốt nhất trong tình huống như vậy là giả ngu.Đàn ông cũng thích những người phụ nữ có vẻ ngoài ngốc nghếch, ngọt ngào, cho dù là thật hay giả, dù là giả vờ, chỉ cần giả vờ ngốc nghếc trước mặt cậu cả đời, để cậu bớt lo nghĩ, cũng đủ để cậu hạnh phúc.Họ không quan tâm người phụ nữ xung quanh họ thực sự có dáng vẻ như thế nào, họ chỉ quan tâm dáng vẻ của người phụ nữ mà họ muốn nhìn thấy mà thôi.Đôi khi, Từ Dao cảm thấy rằng Đường Duy hiểu rõ bản thân mình hơn cô ta, rằng sự dịu dàng và rộng lượng của cô ta đều là giả vờ.Nếu cậu đã biết rõ dã tâm của cô ta, từ trước tới giờ không vạch trần, như vậy Đường Duy rốt cuộc có ý gì…Từ Dao đang muốn nói gì đó thì thấy Đường Duy đến gần, khuôn mặt mê hòn kiêu ngạo lúc này đột nhiên gần cô ta hơn. Cô ta có cảm giác mình rơi vào vực thẩm trong đôi con người đen láy của cậu, không thể nhìn thấy đấy.“Tôi có thể biết những việc mà cô đã làm ra. Từng câu từng chữ như ác quỷ đang thì thầm, Đường Duy nhìn chăm chăm Từ Dao, cậu cười chậm rãi: “Lấy tư cách của Từ Thánh Mẫn để tham gia cuộc họp, ở bên ngoài lấy danh nghĩa là bạn gái của tôi để đối phòng, sau đó để lại phòng cho Bạc Nhan và Diệp Tiêu, để tôi nhìn thấy cảnh bọn họ ở cùng nhau, cuối cùng cô xuất hiện lại để đả kích Bạc Nhan và chứng minh thân phận của mình.”Cậu giải thích tất cả những việc dù là nhỏ nhất mà cô ta làm sau lưng. “Việc mình làm ra, Từ Dao, không cần thiết phải cố gắng phủ nhận ở đây hay là giả vờ không biết. Có một số chuyện tôi biết rất rõ, từ khoảnh khắc cô bước vào cửa, là tôi đã biết rồi.”Từ Dao hít sâu một hơi: “Không… Em không hiểu. ” Vẫn ngoan cố giữ lại dáng vẻ vô tội.Sự đơn thuần và vô tội của cô ta, đều là giả vờ, đều là diễn Nó hoàn toàn khác với vẻ ngây thơ và vô tội của một cô gái kịch. khác. “Nếu không thì tại sao cô lại xuất hiện trong phòng của tôi?”Đôi mắt sắc bén của Đường Duy khóa chặt Từ Dao, khiến cho cô ta có ảo giác như bị đối phương bóp nghẹt cổ họng: “Sự hiện diện của cô hoàn toàn đã nói rõ, thực sự cô đã hoàn toàn biết chuyện gì sẽ xảy ra ở đây, không phải sao?”Sắc mặt Từ Dao tái nhợt: “Duy, anh nghĩ nhiều rồi, anh nghỉ ngơi sớm đi. Anh tầm chưa? Em đi bật nước nóng cho anh…Nói xong, cô ta vội vàng xoay người lại, giống như muốn lập tức đi giúp cậu chuẩn bị nước, tư thái ân cần, nịnh nọt khiến Đường Duy không khỏi nhíu mày. “Từ Dao.Cậu gọi tên cô ta từ phía sau: “Tôi biết hết rồi.Cậu đã biết tất cả.Toàn thân Từ Dao đột nhiên cứng lại. “Nên là điều đó không cần thiết nữa. Mảnh khỏe của cô tôi đã sớm nhìn ra rồi và cũng chẳng có gì mới mẻ. Những năm nay luôn không làm rõ quan hệ chúng ta với bên ngoài. Bây giờ tối nghĩ đã đến lúc làm sáng tỏ mọi việcẢnh mặt Đường Duy trong phút chốc nặng trĩu: “Lãm rõ việc giữa tôi và cô vốn đ* chẳng có bất cứ quan hệ nào.
Không, không đâu… Đường Duy sẽ không biết, chỉ là phỏng đoán mà thôi, ít nhất hiện tại thì cậu không có chứng cớ gì trong tay.
Trong lòng Từ Dao đã dấy lên một cơn sóng lớn, nhưng lại phải giả vờ như mình không biết gì, để có thể duy trì hình tượng thục nữ trước mặt Đường Duy. Cô ta nói: “Duy, anh nghĩ nhiều rồi…”
“Bình thường có không bao giờ dùng tên đơn để gọi tôi.”
Đường Duy nheo mắt lại, giọng nói cậu lạnh lùng, như một thanh kiếm sắc bén có thể xuyên thủng tất cả lớp ngụy trang của Từ Dao. “Lúc trước trong phòng đột nhiên hét lên như vậy, cô hét lên cho Bạc Nhan nghe thấy sao?”
Tại sao… tại sao cậu lại hung hãng với cô như vậy chứ?
Trong lòng Từ Dao rối ren, bất an, không xác định được thải độ của Đường Duy, cô ta vốn dĩ không dám nói bậy vì lo sợ sẽ lộ ra sơ hở, cho nên lựa chọn tốt nhất trong tình huống như vậy là giả ngu.
Đàn ông cũng thích những người phụ nữ có vẻ ngoài ngốc nghếch, ngọt ngào, cho dù là thật hay giả, dù là giả vờ, chỉ cần giả vờ ngốc nghếc trước mặt cậu cả đời, để cậu bớt lo nghĩ, cũng đủ để cậu hạnh phúc.
Họ không quan tâm người phụ nữ xung quanh họ thực sự có dáng vẻ như thế nào, họ chỉ quan tâm dáng vẻ của người phụ nữ mà họ muốn nhìn thấy mà thôi.
Đôi khi, Từ Dao cảm thấy rằng Đường Duy hiểu rõ bản thân mình hơn cô ta, rằng sự dịu dàng và rộng lượng của cô ta đều là giả vờ.
Nếu cậu đã biết rõ dã tâm của cô ta, từ trước tới giờ không vạch trần, như vậy Đường Duy rốt cuộc có ý gì…
Từ Dao đang muốn nói gì đó thì thấy Đường Duy đến gần, khuôn mặt mê hòn kiêu ngạo lúc này đột nhiên gần cô ta hơn. Cô ta có cảm giác mình rơi vào vực thẩm trong đôi con người đen láy của cậu, không thể nhìn thấy đấy.
“Tôi có thể biết những việc mà cô đã làm ra. Từng câu từng chữ như ác quỷ đang thì thầm, Đường Duy nhìn chăm chăm Từ Dao, cậu cười chậm rãi: “Lấy tư cách của Từ Thánh Mẫn để tham gia cuộc họp, ở bên ngoài lấy danh nghĩa là bạn gái của tôi để đối phòng, sau đó để lại phòng cho Bạc Nhan và Diệp Tiêu, để tôi nhìn thấy cảnh bọn họ ở cùng nhau, cuối cùng cô xuất hiện lại để đả kích Bạc Nhan và chứng minh thân phận của mình.”
Cậu giải thích tất cả những việc dù là nhỏ nhất mà cô ta làm sau lưng. “Việc mình làm ra, Từ Dao, không cần thiết phải cố gắng phủ nhận ở đây hay là giả vờ không biết. Có một số chuyện tôi biết rất rõ, từ khoảnh khắc cô bước vào cửa, là tôi đã biết rồi.”
Từ Dao hít sâu một hơi: “Không… Em không hiểu. ” Vẫn ngoan cố giữ lại dáng vẻ vô tội.
Sự đơn thuần và vô tội của cô ta, đều là giả vờ, đều là diễn Nó hoàn toàn khác với vẻ ngây thơ và vô tội của một cô gái kịch. khác. “Nếu không thì tại sao cô lại xuất hiện trong phòng của tôi?”
Đôi mắt sắc bén của Đường Duy khóa chặt Từ Dao, khiến cho cô ta có ảo giác như bị đối phương bóp nghẹt cổ họng: “Sự hiện diện của cô hoàn toàn đã nói rõ, thực sự cô đã hoàn toàn biết chuyện gì sẽ xảy ra ở đây, không phải sao?”
Sắc mặt Từ Dao tái nhợt: “Duy, anh nghĩ nhiều rồi, anh nghỉ ngơi sớm đi. Anh tầm chưa? Em đi bật nước nóng cho anh…
Nói xong, cô ta vội vàng xoay người lại, giống như muốn lập tức đi giúp cậu chuẩn bị nước, tư thái ân cần, nịnh nọt khiến Đường Duy không khỏi nhíu mày. “Từ Dao.
Cậu gọi tên cô ta từ phía sau: “Tôi biết hết rồi.
Cậu đã biết tất cả.
Toàn thân Từ Dao đột nhiên cứng lại. “Nên là điều đó không cần thiết nữa. Mảnh khỏe của cô tôi đã sớm nhìn ra rồi và cũng chẳng có gì mới mẻ. Những năm nay luôn không làm rõ quan hệ chúng ta với bên ngoài. Bây giờ tối nghĩ đã đến lúc làm sáng tỏ mọi việc
Ảnh mặt Đường Duy trong phút chốc nặng trĩu: “Lãm rõ việc giữa tôi và cô vốn đ* chẳng có bất cứ quan hệ nào.
Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… Không, không đâu… Đường Duy sẽ không biết, chỉ là phỏng đoán mà thôi, ít nhất hiện tại thì cậu không có chứng cớ gì trong tay.Trong lòng Từ Dao đã dấy lên một cơn sóng lớn, nhưng lại phải giả vờ như mình không biết gì, để có thể duy trì hình tượng thục nữ trước mặt Đường Duy. Cô ta nói: “Duy, anh nghĩ nhiều rồi…”“Bình thường có không bao giờ dùng tên đơn để gọi tôi.”Đường Duy nheo mắt lại, giọng nói cậu lạnh lùng, như một thanh kiếm sắc bén có thể xuyên thủng tất cả lớp ngụy trang của Từ Dao. “Lúc trước trong phòng đột nhiên hét lên như vậy, cô hét lên cho Bạc Nhan nghe thấy sao?”Tại sao… tại sao cậu lại hung hãng với cô như vậy chứ?Trong lòng Từ Dao rối ren, bất an, không xác định được thải độ của Đường Duy, cô ta vốn dĩ không dám nói bậy vì lo sợ sẽ lộ ra sơ hở, cho nên lựa chọn tốt nhất trong tình huống như vậy là giả ngu.Đàn ông cũng thích những người phụ nữ có vẻ ngoài ngốc nghếch, ngọt ngào, cho dù là thật hay giả, dù là giả vờ, chỉ cần giả vờ ngốc nghếc trước mặt cậu cả đời, để cậu bớt lo nghĩ, cũng đủ để cậu hạnh phúc.Họ không quan tâm người phụ nữ xung quanh họ thực sự có dáng vẻ như thế nào, họ chỉ quan tâm dáng vẻ của người phụ nữ mà họ muốn nhìn thấy mà thôi.Đôi khi, Từ Dao cảm thấy rằng Đường Duy hiểu rõ bản thân mình hơn cô ta, rằng sự dịu dàng và rộng lượng của cô ta đều là giả vờ.Nếu cậu đã biết rõ dã tâm của cô ta, từ trước tới giờ không vạch trần, như vậy Đường Duy rốt cuộc có ý gì…Từ Dao đang muốn nói gì đó thì thấy Đường Duy đến gần, khuôn mặt mê hòn kiêu ngạo lúc này đột nhiên gần cô ta hơn. Cô ta có cảm giác mình rơi vào vực thẩm trong đôi con người đen láy của cậu, không thể nhìn thấy đấy.“Tôi có thể biết những việc mà cô đã làm ra. Từng câu từng chữ như ác quỷ đang thì thầm, Đường Duy nhìn chăm chăm Từ Dao, cậu cười chậm rãi: “Lấy tư cách của Từ Thánh Mẫn để tham gia cuộc họp, ở bên ngoài lấy danh nghĩa là bạn gái của tôi để đối phòng, sau đó để lại phòng cho Bạc Nhan và Diệp Tiêu, để tôi nhìn thấy cảnh bọn họ ở cùng nhau, cuối cùng cô xuất hiện lại để đả kích Bạc Nhan và chứng minh thân phận của mình.”Cậu giải thích tất cả những việc dù là nhỏ nhất mà cô ta làm sau lưng. “Việc mình làm ra, Từ Dao, không cần thiết phải cố gắng phủ nhận ở đây hay là giả vờ không biết. Có một số chuyện tôi biết rất rõ, từ khoảnh khắc cô bước vào cửa, là tôi đã biết rồi.”Từ Dao hít sâu một hơi: “Không… Em không hiểu. ” Vẫn ngoan cố giữ lại dáng vẻ vô tội.Sự đơn thuần và vô tội của cô ta, đều là giả vờ, đều là diễn Nó hoàn toàn khác với vẻ ngây thơ và vô tội của một cô gái kịch. khác. “Nếu không thì tại sao cô lại xuất hiện trong phòng của tôi?”Đôi mắt sắc bén của Đường Duy khóa chặt Từ Dao, khiến cho cô ta có ảo giác như bị đối phương bóp nghẹt cổ họng: “Sự hiện diện của cô hoàn toàn đã nói rõ, thực sự cô đã hoàn toàn biết chuyện gì sẽ xảy ra ở đây, không phải sao?”Sắc mặt Từ Dao tái nhợt: “Duy, anh nghĩ nhiều rồi, anh nghỉ ngơi sớm đi. Anh tầm chưa? Em đi bật nước nóng cho anh…Nói xong, cô ta vội vàng xoay người lại, giống như muốn lập tức đi giúp cậu chuẩn bị nước, tư thái ân cần, nịnh nọt khiến Đường Duy không khỏi nhíu mày. “Từ Dao.Cậu gọi tên cô ta từ phía sau: “Tôi biết hết rồi.Cậu đã biết tất cả.Toàn thân Từ Dao đột nhiên cứng lại. “Nên là điều đó không cần thiết nữa. Mảnh khỏe của cô tôi đã sớm nhìn ra rồi và cũng chẳng có gì mới mẻ. Những năm nay luôn không làm rõ quan hệ chúng ta với bên ngoài. Bây giờ tối nghĩ đã đến lúc làm sáng tỏ mọi việcẢnh mặt Đường Duy trong phút chốc nặng trĩu: “Lãm rõ việc giữa tôi và cô vốn đ* chẳng có bất cứ quan hệ nào.