Hình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,…
Chương 376
Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác MaTác giả: Phất ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,… Xùy…Cô ta tưởng cô ta l*t s*ch quần áo là có thể quyến rũ được đàn ông phạm tội sao?Không biết tự lượng sức mình!Tự rước lấy nhục!Trái tim Trần Tư Khải thậm chí còn chẳng hề gợn sóng, sao có thể làm chuyện kia với Anna được?Anh ấn nút nối máy, gọi thư ký vào, thực hiện từng công việc theo đúng tiến độ đã vạch.Đợi đến khi Anna sửa soạn xong đi ra khỏi gian phòng trong, Trần Tư Khải đã xử lý xong mấy việc quan trọng.Lưu Diệc Hàn đứng trước bàn Trần Tư Khải, nhìn một đống bảng biểu báo cáo, dự án thu mua, tình hình tổng hợp quỹ gì đó.Cạch, Anna ngồi tước tủ rượu, châm cho mình một điếu thuốc, kẹp ở đầu ngón tay, rít từng hơi.Đôi mắt xanh lam của cô ta hờ hững quan sát Trần Tư Khải.Đúng là rất anh tuấn! Tên Trần Tư Khải này, khôi ngô đến độ không thể nào tả được!Đúng là không ngờ, châu Á cũng có thể có người đàn ông mạnh mẽ, anh tuấn và nam tính như vậy.Cô ta đường đường là công chúa mafia, quý cô kiêu ngạo của thế giới ngầm mà lại bị anh làm khuất phục thế này.Anna phả một hơi khói, bắt chéo chân, từ đùi cho đến xương mắt cá đều trắng nõn, lộ ra trong không khí.Lưu Diệc Hàn méo mặt quan sát Anna, dựng lông khắp người, nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Trần… Có phải tôi nên tránh đi không?”*** Nhìn bộ dạng đó của Anna, giống hệt như nữ chủ nhân ở đây.Mặc hở hang như vậy, lại còn phóng túng mà hút thuốc lá thế kia.Lưu Diệc Hàn có hơi không chịu nổi.Trần Tư Khải nhe răng cười nói: “Diệc Hàn này, như vậy không được, cô Anna bận trăm công nghìn việc mà còn đặc biệt đến công ty chúng ta, chẳng phải lúc đầu đã bàn xong hợp đồng hợp tác về vũ khí hạng nặng rồi sao? Cậu mau đem đến đây, để cô Anna xem qua.”Lưu Diệc Hàn sững người rồi lập tức gật đầu, nói: “Tôi hiểu rồi.”Lưu Diệc Hàn vừa ra ngoài, Anna đã quay sang nói: “Anh thật sự muốn bàn chuyện công việc với em?”Trần Tư Khải hờ hững nhìn cô ta, khẽ cười: “Không bàn công việc thì chúng ta nói cái gì?”“Nói chuyện anh với em.”“Hai chúng ta? Hai chúng nào có chuyện gì để nói.”“Trai chưa vợ gái chưa chồng, sao lại không có gì để nói?”“Thứ cô muốn, tôi không cho cô được.”“Tại sao không cho được? Lẽ nào trong lòng anh có người phụ nữ khác? Là ai? Nói cho em!”Vì tức mà khuôn mặt Anna tái mét.Nói cho tôi biết là ai, tôi sẽ giết hết tất cả tình địch!Trần Tư Khải cười gian, mười ngón tay đan vào nhau, dáng vẻ biếng nhác: “Tôi nói này cô Anna, cô vội kết hôn thế này làm gì? Thiếu đàn ông đến thế sao? Trong lòng tôi có ai hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến quan hệ giữa tôi với cô hết, muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa? Tôi với cô chỉ hợp làm đối tác thôi.”Bụp! Anna đấm vào tủ rượu, gào lên: “Đối tác? Vậy cũng có thể là đối tác trên giường mà! Trần Tư Khải, anh nói đi, Anna em kết hôn với anh khiến anh rất thiệt thòi à? Anh không hề thiệt thòi đúng chứ?”
Xùy…
Cô ta tưởng cô ta l*t s*ch quần áo là có thể quyến rũ được đàn ông phạm tội sao?
Không biết tự lượng sức mình!
Tự rước lấy nhục!
Trái tim Trần Tư Khải thậm chí còn chẳng hề gợn sóng, sao có thể làm chuyện kia với Anna được?
Anh ấn nút nối máy, gọi thư ký vào, thực hiện từng công việc theo đúng tiến độ đã vạch.
Đợi đến khi Anna sửa soạn xong đi ra khỏi gian phòng trong, Trần Tư Khải đã xử lý xong mấy việc quan trọng.
Lưu Diệc Hàn đứng trước bàn Trần Tư Khải, nhìn một đống bảng biểu báo cáo, dự án thu mua, tình hình tổng hợp quỹ gì đó.
Cạch, Anna ngồi tước tủ rượu, châm cho mình một điếu thuốc, kẹp ở đầu ngón tay, rít từng hơi.
Đôi mắt xanh lam của cô ta hờ hững quan sát Trần Tư Khải.
Đúng là rất anh tuấn! Tên Trần Tư Khải này, khôi ngô đến độ không thể nào tả được!
Đúng là không ngờ, châu Á cũng có thể có người đàn ông mạnh mẽ, anh tuấn và nam tính như vậy.
Cô ta đường đường là công chúa mafia, quý cô kiêu ngạo của thế giới ngầm mà lại bị anh làm khuất phục thế này.
Anna phả một hơi khói, bắt chéo chân, từ đùi cho đến xương mắt cá đều trắng nõn, lộ ra trong không khí.
Lưu Diệc Hàn méo mặt quan sát Anna, dựng lông khắp người, nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Trần… Có phải tôi nên tránh đi không?”
*** Nhìn bộ dạng đó của Anna, giống hệt như nữ chủ nhân ở đây.
Mặc hở hang như vậy, lại còn phóng túng mà hút thuốc lá thế kia.
Lưu Diệc Hàn có hơi không chịu nổi.
Trần Tư Khải nhe răng cười nói: “Diệc Hàn này, như vậy không được, cô Anna bận trăm công nghìn việc mà còn đặc biệt đến công ty chúng ta, chẳng phải lúc đầu đã bàn xong hợp đồng hợp tác về vũ khí hạng nặng rồi sao? Cậu mau đem đến đây, để cô Anna xem qua.”
Lưu Diệc Hàn sững người rồi lập tức gật đầu, nói: “Tôi hiểu rồi.”
Lưu Diệc Hàn vừa ra ngoài, Anna đã quay sang nói: “Anh thật sự muốn bàn chuyện công việc với em?”
Trần Tư Khải hờ hững nhìn cô ta, khẽ cười: “Không bàn công việc thì chúng ta nói cái gì?”
“Nói chuyện anh với em.”
“Hai chúng ta? Hai chúng nào có chuyện gì để nói.”
“Trai chưa vợ gái chưa chồng, sao lại không có gì để nói?”
“Thứ cô muốn, tôi không cho cô được.”
“Tại sao không cho được? Lẽ nào trong lòng anh có người phụ nữ khác? Là ai? Nói cho em!”
Vì tức mà khuôn mặt Anna tái mét.
Nói cho tôi biết là ai, tôi sẽ giết hết tất cả tình địch!
Trần Tư Khải cười gian, mười ngón tay đan vào nhau, dáng vẻ biếng nhác: “Tôi nói này cô Anna, cô vội kết hôn thế này làm gì? Thiếu đàn ông đến thế sao? Trong lòng tôi có ai hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến quan hệ giữa tôi với cô hết, muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa? Tôi với cô chỉ hợp làm đối tác thôi.”
Bụp! Anna đấm vào tủ rượu, gào lên: “Đối tác? Vậy cũng có thể là đối tác trên giường mà! Trần Tư Khải, anh nói đi, Anna em kết hôn với anh khiến anh rất thiệt thòi à? Anh không hề thiệt thòi đúng chứ?”
Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác MaTác giả: Phất ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,… Xùy…Cô ta tưởng cô ta l*t s*ch quần áo là có thể quyến rũ được đàn ông phạm tội sao?Không biết tự lượng sức mình!Tự rước lấy nhục!Trái tim Trần Tư Khải thậm chí còn chẳng hề gợn sóng, sao có thể làm chuyện kia với Anna được?Anh ấn nút nối máy, gọi thư ký vào, thực hiện từng công việc theo đúng tiến độ đã vạch.Đợi đến khi Anna sửa soạn xong đi ra khỏi gian phòng trong, Trần Tư Khải đã xử lý xong mấy việc quan trọng.Lưu Diệc Hàn đứng trước bàn Trần Tư Khải, nhìn một đống bảng biểu báo cáo, dự án thu mua, tình hình tổng hợp quỹ gì đó.Cạch, Anna ngồi tước tủ rượu, châm cho mình một điếu thuốc, kẹp ở đầu ngón tay, rít từng hơi.Đôi mắt xanh lam của cô ta hờ hững quan sát Trần Tư Khải.Đúng là rất anh tuấn! Tên Trần Tư Khải này, khôi ngô đến độ không thể nào tả được!Đúng là không ngờ, châu Á cũng có thể có người đàn ông mạnh mẽ, anh tuấn và nam tính như vậy.Cô ta đường đường là công chúa mafia, quý cô kiêu ngạo của thế giới ngầm mà lại bị anh làm khuất phục thế này.Anna phả một hơi khói, bắt chéo chân, từ đùi cho đến xương mắt cá đều trắng nõn, lộ ra trong không khí.Lưu Diệc Hàn méo mặt quan sát Anna, dựng lông khắp người, nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Trần… Có phải tôi nên tránh đi không?”*** Nhìn bộ dạng đó của Anna, giống hệt như nữ chủ nhân ở đây.Mặc hở hang như vậy, lại còn phóng túng mà hút thuốc lá thế kia.Lưu Diệc Hàn có hơi không chịu nổi.Trần Tư Khải nhe răng cười nói: “Diệc Hàn này, như vậy không được, cô Anna bận trăm công nghìn việc mà còn đặc biệt đến công ty chúng ta, chẳng phải lúc đầu đã bàn xong hợp đồng hợp tác về vũ khí hạng nặng rồi sao? Cậu mau đem đến đây, để cô Anna xem qua.”Lưu Diệc Hàn sững người rồi lập tức gật đầu, nói: “Tôi hiểu rồi.”Lưu Diệc Hàn vừa ra ngoài, Anna đã quay sang nói: “Anh thật sự muốn bàn chuyện công việc với em?”Trần Tư Khải hờ hững nhìn cô ta, khẽ cười: “Không bàn công việc thì chúng ta nói cái gì?”“Nói chuyện anh với em.”“Hai chúng ta? Hai chúng nào có chuyện gì để nói.”“Trai chưa vợ gái chưa chồng, sao lại không có gì để nói?”“Thứ cô muốn, tôi không cho cô được.”“Tại sao không cho được? Lẽ nào trong lòng anh có người phụ nữ khác? Là ai? Nói cho em!”Vì tức mà khuôn mặt Anna tái mét.Nói cho tôi biết là ai, tôi sẽ giết hết tất cả tình địch!Trần Tư Khải cười gian, mười ngón tay đan vào nhau, dáng vẻ biếng nhác: “Tôi nói này cô Anna, cô vội kết hôn thế này làm gì? Thiếu đàn ông đến thế sao? Trong lòng tôi có ai hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến quan hệ giữa tôi với cô hết, muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa? Tôi với cô chỉ hợp làm đối tác thôi.”Bụp! Anna đấm vào tủ rượu, gào lên: “Đối tác? Vậy cũng có thể là đối tác trên giường mà! Trần Tư Khải, anh nói đi, Anna em kết hôn với anh khiến anh rất thiệt thòi à? Anh không hề thiệt thòi đúng chứ?”