Tác giả:

Hình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,…

Chương 411

Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác MaTác giả: Phất ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,… Anh ta khó khăn dụ dỗ cô một hồi, chính là muốn nhân cơ hội hai người ở riêng một nơi mà sờ sờ cô, ôm cô, nhẹ nhàng hôn cô…Ông trời ơi, ngay cả một cơ hội ở một mình ông cũng không cho tôi sao?Vậy mà lại có thêm một Bạch Mị!A a a a… Kim Lân gấp đến độ… toát mồ hôi.Bạch Mị nói xong địa chỉ, bèn đứng ở ven đường chờ đợi.Sau đó Kim Lân lái ô tô đến, hai cô bé cùng nhau ngồi ở ghế sau, ríu rít trò chuyện.“Chị Bạch Mị, tối hôm qua tất cả chúng ta đều uống say, sau đó là ai đưa chị về thế?”Bạch Mị sửng sốt, lập tức cười ha ha nói: “Tối hôm qua ấy à… ha ha ha, chị vẫn xem như còn tỉnh táo…”.ngôn tình hàiBạch Mị hơi nhăn mũi, không biết nên trả lời câu hỏi khó khăn này như thế nào.Cô ấy thật sự rất sợ Tiêu Mộng sẽ hỏi cô rằng tối hôm qua ngủ ở chỗ nào.Tiêu Mộng là một cô nhóc cẩu thả, căn bản không nghĩ tới nhiều vấn đề phức tạp như vậy.*** Lại nói đến tối hôm qua…Thật sự đúng là khiến đầu người ta đau như muốn nứt ra.Mỗi khi nhớ đến cảnh tượng sáng sớm hôm nay, Bạch Mị đều muốn tìm một cái lỗ chui vào.Buổi sáng…Cô mơ màng mở mắt, vậy mà lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng lạ lẫm!Không chỉ lạ lẫm mà còn rất sạch sẽ!Quá mức sạch sẽ!Sạch sẽ đến độ làm người khác líu lưỡi!Sàn nhà bóng loáng như gương soi.Trên mặt bàn, trong hộc tủ, hết thảy đều sạch sẽ trơn bóng, không hề có tạp vật.Ngay cả chiếc giường cô đang nằm…Dĩ nhiên cũng cực kỳ sạch sẽ, trắng tinh như tuyết…Cô vén chăn lên, muốn thưởng thức căn phòng một chút, nhưng đột nhiên lại cảm thấy rất lạnh!Lạnh?Cô trơ mắt cúi đầu nhìn thân thể mình…“A…”Tiếng thét hoảng hốt chói tai vang vọng trời đất.Cô, cô, cô vậy mà lại… trần trùng… trục…!“Mình, mình, mình bị cái kia rồi sao? Ai làm như vậy với mình? Là ai!”Bạch Mị tìm kiếm quần áo của mình trên giường dưới giường nhưng đều không tìm được.Rốt cục, cô nhìn thấy quần áo của mình đang được phơi nắng trên ban công.Cô quấn người bằng ga giường, đi tới lấy quần áo xuống, sau đó hoảng hốt mặc lên người.Khóe miệng… co quắp…Cái tên đàn ông cưỡng h**p cô bị b**n th** sao? Ngay cả nội y mà cũng giặt sạch sẽ…Có tên đàn ông nào có sở thích cổ quái như vậy đây? Cưỡng h**p bạn, sau đó sẽ giặt sạch toàn bộ quần áo của bạn..

Anh ta khó khăn dụ dỗ cô một hồi, chính là muốn nhân cơ hội hai người ở riêng một nơi mà sờ sờ cô, ôm cô, nhẹ nhàng hôn cô…

Ông trời ơi, ngay cả một cơ hội ở một mình ông cũng không cho tôi sao?

Vậy mà lại có thêm một Bạch Mị!

A a a a… Kim Lân gấp đến độ… toát mồ hôi.

Bạch Mị nói xong địa chỉ, bèn đứng ở ven đường chờ đợi.

Sau đó Kim Lân lái ô tô đến, hai cô bé cùng nhau ngồi ở ghế sau, ríu rít trò chuyện.

“Chị Bạch Mị, tối hôm qua tất cả chúng ta đều uống say, sau đó là ai đưa chị về thế?”

Bạch Mị sửng sốt, lập tức cười ha ha nói: “Tối hôm qua ấy à… ha ha ha, chị vẫn xem như còn tỉnh táo…”.

ngôn tình hài

Bạch Mị hơi nhăn mũi, không biết nên trả lời câu hỏi khó khăn này như thế nào.

Cô ấy thật sự rất sợ Tiêu Mộng sẽ hỏi cô rằng tối hôm qua ngủ ở chỗ nào.

Tiêu Mộng là một cô nhóc cẩu thả, căn bản không nghĩ tới nhiều vấn đề phức tạp như vậy.

*** Lại nói đến tối hôm qua…

Thật sự đúng là khiến đầu người ta đau như muốn nứt ra.

Mỗi khi nhớ đến cảnh tượng sáng sớm hôm nay, Bạch Mị đều muốn tìm một cái lỗ chui vào.

Buổi sáng…

Cô mơ màng mở mắt, vậy mà lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng lạ lẫm!

Không chỉ lạ lẫm mà còn rất sạch sẽ!

Quá mức sạch sẽ!

Sạch sẽ đến độ làm người khác líu lưỡi!

Sàn nhà bóng loáng như gương soi.

Trên mặt bàn, trong hộc tủ, hết thảy đều sạch sẽ trơn bóng, không hề có tạp vật.

Ngay cả chiếc giường cô đang nằm…

Dĩ nhiên cũng cực kỳ sạch sẽ, trắng tinh như tuyết…

Cô vén chăn lên, muốn thưởng thức căn phòng một chút, nhưng đột nhiên lại cảm thấy rất lạnh!

Lạnh?

Cô trơ mắt cúi đầu nhìn thân thể mình…

“A…”

Tiếng thét hoảng hốt chói tai vang vọng trời đất.

Cô, cô, cô vậy mà lại… trần trùng… trục…!

“Mình, mình, mình bị cái kia rồi sao? Ai làm như vậy với mình? Là ai!”

Bạch Mị tìm kiếm quần áo của mình trên giường dưới giường nhưng đều không tìm được.

Rốt cục, cô nhìn thấy quần áo của mình đang được phơi nắng trên ban công.

Cô quấn người bằng ga giường, đi tới lấy quần áo xuống, sau đó hoảng hốt mặc lên người.

Khóe miệng… co quắp…

Cái tên đàn ông cưỡng h**p cô bị b**n th** sao? Ngay cả nội y mà cũng giặt sạch sẽ…

Có tên đàn ông nào có sở thích cổ quái như vậy đây? Cưỡng h**p bạn, sau đó sẽ giặt sạch toàn bộ quần áo của bạn..

Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác MaTác giả: Phất ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,… Anh ta khó khăn dụ dỗ cô một hồi, chính là muốn nhân cơ hội hai người ở riêng một nơi mà sờ sờ cô, ôm cô, nhẹ nhàng hôn cô…Ông trời ơi, ngay cả một cơ hội ở một mình ông cũng không cho tôi sao?Vậy mà lại có thêm một Bạch Mị!A a a a… Kim Lân gấp đến độ… toát mồ hôi.Bạch Mị nói xong địa chỉ, bèn đứng ở ven đường chờ đợi.Sau đó Kim Lân lái ô tô đến, hai cô bé cùng nhau ngồi ở ghế sau, ríu rít trò chuyện.“Chị Bạch Mị, tối hôm qua tất cả chúng ta đều uống say, sau đó là ai đưa chị về thế?”Bạch Mị sửng sốt, lập tức cười ha ha nói: “Tối hôm qua ấy à… ha ha ha, chị vẫn xem như còn tỉnh táo…”.ngôn tình hàiBạch Mị hơi nhăn mũi, không biết nên trả lời câu hỏi khó khăn này như thế nào.Cô ấy thật sự rất sợ Tiêu Mộng sẽ hỏi cô rằng tối hôm qua ngủ ở chỗ nào.Tiêu Mộng là một cô nhóc cẩu thả, căn bản không nghĩ tới nhiều vấn đề phức tạp như vậy.*** Lại nói đến tối hôm qua…Thật sự đúng là khiến đầu người ta đau như muốn nứt ra.Mỗi khi nhớ đến cảnh tượng sáng sớm hôm nay, Bạch Mị đều muốn tìm một cái lỗ chui vào.Buổi sáng…Cô mơ màng mở mắt, vậy mà lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng lạ lẫm!Không chỉ lạ lẫm mà còn rất sạch sẽ!Quá mức sạch sẽ!Sạch sẽ đến độ làm người khác líu lưỡi!Sàn nhà bóng loáng như gương soi.Trên mặt bàn, trong hộc tủ, hết thảy đều sạch sẽ trơn bóng, không hề có tạp vật.Ngay cả chiếc giường cô đang nằm…Dĩ nhiên cũng cực kỳ sạch sẽ, trắng tinh như tuyết…Cô vén chăn lên, muốn thưởng thức căn phòng một chút, nhưng đột nhiên lại cảm thấy rất lạnh!Lạnh?Cô trơ mắt cúi đầu nhìn thân thể mình…“A…”Tiếng thét hoảng hốt chói tai vang vọng trời đất.Cô, cô, cô vậy mà lại… trần trùng… trục…!“Mình, mình, mình bị cái kia rồi sao? Ai làm như vậy với mình? Là ai!”Bạch Mị tìm kiếm quần áo của mình trên giường dưới giường nhưng đều không tìm được.Rốt cục, cô nhìn thấy quần áo của mình đang được phơi nắng trên ban công.Cô quấn người bằng ga giường, đi tới lấy quần áo xuống, sau đó hoảng hốt mặc lên người.Khóe miệng… co quắp…Cái tên đàn ông cưỡng h**p cô bị b**n th** sao? Ngay cả nội y mà cũng giặt sạch sẽ…Có tên đàn ông nào có sở thích cổ quái như vậy đây? Cưỡng h**p bạn, sau đó sẽ giặt sạch toàn bộ quần áo của bạn..

Chương 411