Hình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,…
Chương 414
Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác MaTác giả: Phất ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,… Kim Lân vô cùng đàn ông, tự mình mở cửa xe cho hai cô gái xinh đẹp.Tiêu Mộng và Bạch Mị ra khỏi xe, hai cô gái đồng loạt há to mồm, khiếp sợ tán thán..Ngôn Tình Sủng“Oa… đồ sộ quá!” Bạch Mị trực tiếp bị cảnh sắc trước mắt làm cho chấn động đến mức quên luôn chuyện tối qua.Tiêu Mộng nuốt nước bọt một cái, nhìn thẳng: “Chị Bạch Mị, kẻ có tiền đúng là giày xéo đồng tiền mà.Chị nhìn kìa, thảm đỏ trải dài ghê! Với lại chị xem, người trên du thuyền đều ăn mặc lộng lẫy thật đấy! Chậc chậc, quá lãng phí.”“Đi thôi, lên thuyền nào.Tôi mang hai em lên đó chơi một lát, có rất nhiều đồ ăn ngon, có cả dàn nhạc biểu diễn tại chỗ, hơn nữa còn có thể khiêu vũ.”Kim Lân cười nhẹ, cánh tay lặng lẽ ôm lấy hông Tiêu Mộng.Tiêu Mộng gật đầu, lại nghĩ tới chuyện gì đó, lập tức tìm điện thoại di động mở chức năng máy ảnh.Thay vì tự chụp, cô lại nói với ống kính của điện thoại: “Thấy không? Hiện tại tớ đã tới du thuyền sang trọng xa hoa, đẹp lắm đúng không? Đợi tớ lên đó câu cá, ăn đồ ăn ngon, nghe biểu diễn ca nhạc, khiêu vũ, ha ha, cho cậu thèm chơi? Ai bảo cậu không tới chứ? Ôi trời, cậu thật đáng thương, chỉ có thể ngồi trong rạp chiếu phim xem phim điện ảnh chẳng bổ béo gì như thế.”Tiêu Mộng lè lưỡi về phía màn hình, làm cái mặt quỷ, sau đó nhe răng cười rồi đóng camera.“Em làm gì vậy? Quay cái này làm gì, gửi cho ai à?” Bạch Mị tiến tới nhìn Tiêu Mộng thao tác trên chiếc điện thoại mới.*** Tiêu Mộng dương dương đắc ý nói: “Đương nhiên là gửi cho Lam Nhạn! Ai bảo cậu ấy bỏ lại chúng ta đi xem phim điện ảnh gì đó! Gửi cho cậu ấy để cậu ấy hối hận.Khà khà, em thật là ác!”Bạch Mị cũng cười xấu xa: “Không tồi! Đợi hai người chúng ta dựa vào lan can trên thuyền hóng gió biển, lại gọi điện thoại cho nó, để nó nhìn thấy mà thèm, ha ha ha ha.”“Ý kiến hay, ha ha ha…” Tiêu Mộng và Bạch Mị cùng nghiêng người về phía trước cười rộ lên.Khóe miệng Kim Lân giật một cái.Thật đúng là hai cô nhóc…Kim Lân ôm hông Tiêu Mộng đi lên du thuyền.Lúc bước lên thảm đỏ, Tiêu Mộng còn giậm giậm chân, xoay mặt qua cười híp mắt nói với Kim Lân: “Thảm này mềm ghê, còn dày nữa, lực đàn hồi có thể so sánh với giường đệm.”Kim Lân bị chọc cười ha hả.Kim Lân lên sân khấu, đương nhiên cũng thu hút sự chú ý của nhiều người giàu có.Người thừa kế tập đoàn tài chính mạnh nhất vùng này đã đến!Thoạt nhìn cậu ấm nhà họ Kim, gương mặt như ngọc đẹp tựa tranh vẽ.Mặc kệ cậu Kim đi tới chỗ nào, lên sân khấu ở đâu, đều dẫn đến một loại cảm giác mới.Lúc này đây, cách ăn mặc của anh ta không chỉ hợp thời trang mà còn phối với nhan sắc rất khéo léo, làm cho ai nhìn thấy anh ta, đôi mắt đều sáng ngời.Hiện tại, một chàng trai đẹp như vậy thực sự rất khó tìm.Chỉ là… lúc này, bạn gái cậu Kim mang tới… có chút giản dị.Vị tóc mái ngang kia, thoạt nhìn tuổi tác rất nhỏ, dáng vẻ như học sinh trung học cấp hai cấp ba.“Ôi trời ơi, xem ai tới này, đây thật sự là chim khách đưa tin vui đến mà.Cậu Kim, cậu có thể đến Phú Quý Hiệu, đúng là quá cho họ Vương tôi mặt mũi! Ha ha ha ha…”.
Kim Lân vô cùng đàn ông, tự mình mở cửa xe cho hai cô gái xinh đẹp.
Tiêu Mộng và Bạch Mị ra khỏi xe, hai cô gái đồng loạt há to mồm, khiếp sợ tán thán.
.
Ngôn Tình Sủng
“Oa… đồ sộ quá!” Bạch Mị trực tiếp bị cảnh sắc trước mắt làm cho chấn động đến mức quên luôn chuyện tối qua.
Tiêu Mộng nuốt nước bọt một cái, nhìn thẳng: “Chị Bạch Mị, kẻ có tiền đúng là giày xéo đồng tiền mà.
Chị nhìn kìa, thảm đỏ trải dài ghê! Với lại chị xem, người trên du thuyền đều ăn mặc lộng lẫy thật đấy! Chậc chậc, quá lãng phí.”
“Đi thôi, lên thuyền nào.
Tôi mang hai em lên đó chơi một lát, có rất nhiều đồ ăn ngon, có cả dàn nhạc biểu diễn tại chỗ, hơn nữa còn có thể khiêu vũ.”
Kim Lân cười nhẹ, cánh tay lặng lẽ ôm lấy hông Tiêu Mộng.
Tiêu Mộng gật đầu, lại nghĩ tới chuyện gì đó, lập tức tìm điện thoại di động mở chức năng máy ảnh.
Thay vì tự chụp, cô lại nói với ống kính của điện thoại: “Thấy không? Hiện tại tớ đã tới du thuyền sang trọng xa hoa, đẹp lắm đúng không? Đợi tớ lên đó câu cá, ăn đồ ăn ngon, nghe biểu diễn ca nhạc, khiêu vũ, ha ha, cho cậu thèm chơi? Ai bảo cậu không tới chứ? Ôi trời, cậu thật đáng thương, chỉ có thể ngồi trong rạp chiếu phim xem phim điện ảnh chẳng bổ béo gì như thế.”
Tiêu Mộng lè lưỡi về phía màn hình, làm cái mặt quỷ, sau đó nhe răng cười rồi đóng camera.
“Em làm gì vậy? Quay cái này làm gì, gửi cho ai à?” Bạch Mị tiến tới nhìn Tiêu Mộng thao tác trên chiếc điện thoại mới.
*** Tiêu Mộng dương dương đắc ý nói: “Đương nhiên là gửi cho Lam Nhạn! Ai bảo cậu ấy bỏ lại chúng ta đi xem phim điện ảnh gì đó! Gửi cho cậu ấy để cậu ấy hối hận.
Khà khà, em thật là ác!”
Bạch Mị cũng cười xấu xa: “Không tồi! Đợi hai người chúng ta dựa vào lan can trên thuyền hóng gió biển, lại gọi điện thoại cho nó, để nó nhìn thấy mà thèm, ha ha ha ha.”
“Ý kiến hay, ha ha ha…” Tiêu Mộng và Bạch Mị cùng nghiêng người về phía trước cười rộ lên.
Khóe miệng Kim Lân giật một cái.
Thật đúng là hai cô nhóc…
Kim Lân ôm hông Tiêu Mộng đi lên du thuyền.
Lúc bước lên thảm đỏ, Tiêu Mộng còn giậm giậm chân, xoay mặt qua cười híp mắt nói với Kim Lân: “Thảm này mềm ghê, còn dày nữa, lực đàn hồi có thể so sánh với giường đệm.”
Kim Lân bị chọc cười ha hả.
Kim Lân lên sân khấu, đương nhiên cũng thu hút sự chú ý của nhiều người giàu có.
Người thừa kế tập đoàn tài chính mạnh nhất vùng này đã đến!
Thoạt nhìn cậu ấm nhà họ Kim, gương mặt như ngọc đẹp tựa tranh vẽ.
Mặc kệ cậu Kim đi tới chỗ nào, lên sân khấu ở đâu, đều dẫn đến một loại cảm giác mới.
Lúc này đây, cách ăn mặc của anh ta không chỉ hợp thời trang mà còn phối với nhan sắc rất khéo léo, làm cho ai nhìn thấy anh ta, đôi mắt đều sáng ngời.
Hiện tại, một chàng trai đẹp như vậy thực sự rất khó tìm.
Chỉ là… lúc này, bạn gái cậu Kim mang tới… có chút giản dị.
Vị tóc mái ngang kia, thoạt nhìn tuổi tác rất nhỏ, dáng vẻ như học sinh trung học cấp hai cấp ba.
“Ôi trời ơi, xem ai tới này, đây thật sự là chim khách đưa tin vui đến mà.
Cậu Kim, cậu có thể đến Phú Quý Hiệu, đúng là quá cho họ Vương tôi mặt mũi! Ha ha ha ha…”.
Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác MaTác giả: Phất ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra,… Kim Lân vô cùng đàn ông, tự mình mở cửa xe cho hai cô gái xinh đẹp.Tiêu Mộng và Bạch Mị ra khỏi xe, hai cô gái đồng loạt há to mồm, khiếp sợ tán thán..Ngôn Tình Sủng“Oa… đồ sộ quá!” Bạch Mị trực tiếp bị cảnh sắc trước mắt làm cho chấn động đến mức quên luôn chuyện tối qua.Tiêu Mộng nuốt nước bọt một cái, nhìn thẳng: “Chị Bạch Mị, kẻ có tiền đúng là giày xéo đồng tiền mà.Chị nhìn kìa, thảm đỏ trải dài ghê! Với lại chị xem, người trên du thuyền đều ăn mặc lộng lẫy thật đấy! Chậc chậc, quá lãng phí.”“Đi thôi, lên thuyền nào.Tôi mang hai em lên đó chơi một lát, có rất nhiều đồ ăn ngon, có cả dàn nhạc biểu diễn tại chỗ, hơn nữa còn có thể khiêu vũ.”Kim Lân cười nhẹ, cánh tay lặng lẽ ôm lấy hông Tiêu Mộng.Tiêu Mộng gật đầu, lại nghĩ tới chuyện gì đó, lập tức tìm điện thoại di động mở chức năng máy ảnh.Thay vì tự chụp, cô lại nói với ống kính của điện thoại: “Thấy không? Hiện tại tớ đã tới du thuyền sang trọng xa hoa, đẹp lắm đúng không? Đợi tớ lên đó câu cá, ăn đồ ăn ngon, nghe biểu diễn ca nhạc, khiêu vũ, ha ha, cho cậu thèm chơi? Ai bảo cậu không tới chứ? Ôi trời, cậu thật đáng thương, chỉ có thể ngồi trong rạp chiếu phim xem phim điện ảnh chẳng bổ béo gì như thế.”Tiêu Mộng lè lưỡi về phía màn hình, làm cái mặt quỷ, sau đó nhe răng cười rồi đóng camera.“Em làm gì vậy? Quay cái này làm gì, gửi cho ai à?” Bạch Mị tiến tới nhìn Tiêu Mộng thao tác trên chiếc điện thoại mới.*** Tiêu Mộng dương dương đắc ý nói: “Đương nhiên là gửi cho Lam Nhạn! Ai bảo cậu ấy bỏ lại chúng ta đi xem phim điện ảnh gì đó! Gửi cho cậu ấy để cậu ấy hối hận.Khà khà, em thật là ác!”Bạch Mị cũng cười xấu xa: “Không tồi! Đợi hai người chúng ta dựa vào lan can trên thuyền hóng gió biển, lại gọi điện thoại cho nó, để nó nhìn thấy mà thèm, ha ha ha ha.”“Ý kiến hay, ha ha ha…” Tiêu Mộng và Bạch Mị cùng nghiêng người về phía trước cười rộ lên.Khóe miệng Kim Lân giật một cái.Thật đúng là hai cô nhóc…Kim Lân ôm hông Tiêu Mộng đi lên du thuyền.Lúc bước lên thảm đỏ, Tiêu Mộng còn giậm giậm chân, xoay mặt qua cười híp mắt nói với Kim Lân: “Thảm này mềm ghê, còn dày nữa, lực đàn hồi có thể so sánh với giường đệm.”Kim Lân bị chọc cười ha hả.Kim Lân lên sân khấu, đương nhiên cũng thu hút sự chú ý của nhiều người giàu có.Người thừa kế tập đoàn tài chính mạnh nhất vùng này đã đến!Thoạt nhìn cậu ấm nhà họ Kim, gương mặt như ngọc đẹp tựa tranh vẽ.Mặc kệ cậu Kim đi tới chỗ nào, lên sân khấu ở đâu, đều dẫn đến một loại cảm giác mới.Lúc này đây, cách ăn mặc của anh ta không chỉ hợp thời trang mà còn phối với nhan sắc rất khéo léo, làm cho ai nhìn thấy anh ta, đôi mắt đều sáng ngời.Hiện tại, một chàng trai đẹp như vậy thực sự rất khó tìm.Chỉ là… lúc này, bạn gái cậu Kim mang tới… có chút giản dị.Vị tóc mái ngang kia, thoạt nhìn tuổi tác rất nhỏ, dáng vẻ như học sinh trung học cấp hai cấp ba.“Ôi trời ơi, xem ai tới này, đây thật sự là chim khách đưa tin vui đến mà.Cậu Kim, cậu có thể đến Phú Quý Hiệu, đúng là quá cho họ Vương tôi mặt mũi! Ha ha ha ha…”.