Tiếng piano du dương vang lên trong nhà thờ, nhịp điệu của nó rộn ràng khiến cho người nghe cũng cảm thấy hạnh phúc. Vị linh mục đứng trên lễ đài một cách trang nghiêm, ông mỉm cười hỏi cô dâu chú rể đang đứng trước mặt. "Mộc Tiểu Đồng, con có bằng lòng lấy Lăng Việt làm chồng hợp pháp của con không?" "Tôi không đồng ý!" Câu trả lời rõ ràng, dứt khoát khiến cả hội trường phút chốc trở nên náo loạn! Mộc Tiểu Đồng bất ngờ xé chiếc khăn voan trắng trên đầu xuống, cô chạy lên bục, trịnh trọng tuyên bố: "Tôi sẽ không lấy anh ta!" Dưới bục, chú rể khoác lên mình một thân vest màu đen, anh tuấn đứng đấy. Sắc mặt đầy vẻ kiêu ngạo mà lạnh lùng, đôi đồng tử lạnh lẽo không mang theo một chút tình cảm nào, nhìn chăm chú vào cây Thập Tự Giá ở trong nhà thờ. Hoàn toàn là vẻ lãnh đạm, sự im lặng của Lăng Việt có chút kỳ lạ, như thể anh không nghe thấy lời từ chối của cô dâu vậy! Nhưng lúc này mọi người bên dưới đã rối loạn hết lên. "Chuyện gì đang xảy ra vậy?" "Người phụ nữ này điên rồi sao? Thế mà…
Chương 43: Cô Đúng Là Cô Gái Ngu Ngốc (3)
Hào Môn: Trốn Gả 101 LầnTác giả: Đường Tiểu HàmTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếng piano du dương vang lên trong nhà thờ, nhịp điệu của nó rộn ràng khiến cho người nghe cũng cảm thấy hạnh phúc. Vị linh mục đứng trên lễ đài một cách trang nghiêm, ông mỉm cười hỏi cô dâu chú rể đang đứng trước mặt. "Mộc Tiểu Đồng, con có bằng lòng lấy Lăng Việt làm chồng hợp pháp của con không?" "Tôi không đồng ý!" Câu trả lời rõ ràng, dứt khoát khiến cả hội trường phút chốc trở nên náo loạn! Mộc Tiểu Đồng bất ngờ xé chiếc khăn voan trắng trên đầu xuống, cô chạy lên bục, trịnh trọng tuyên bố: "Tôi sẽ không lấy anh ta!" Dưới bục, chú rể khoác lên mình một thân vest màu đen, anh tuấn đứng đấy. Sắc mặt đầy vẻ kiêu ngạo mà lạnh lùng, đôi đồng tử lạnh lẽo không mang theo một chút tình cảm nào, nhìn chăm chú vào cây Thập Tự Giá ở trong nhà thờ. Hoàn toàn là vẻ lãnh đạm, sự im lặng của Lăng Việt có chút kỳ lạ, như thể anh không nghe thấy lời từ chối của cô dâu vậy! Nhưng lúc này mọi người bên dưới đã rối loạn hết lên. "Chuyện gì đang xảy ra vậy?" "Người phụ nữ này điên rồi sao? Thế mà… "A --!"Cô còn chưa kịp nhớ ra rốt cuộc mình đã nghe thấy giọng nói đầy từ tính, trầm thấp này ở đâu, thì cô đã vội kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.Anh ta vậy mà lại cắn cô!Người kia hung hăng cắn ở chỗ cổ cô một cái, mưa to mãi không ngừng, máu tươi ở trong miệng lập tức bị rửa trôi."Thả tôi ra! Tên khốn kiếp này!"Mộc Tiểu Đồng bởi vì chỗ cổ đau nhức k*ch th*ch, khiến cô lập tức tỉnh táo thêm một chút. Dùng cả hai tay, đẩy đầu đối phương đang cúi xuống để cắn cổ cô ra.Không sai, vừa rồi cô thật sự đã có loại ý nghĩ muốn chấm dứt cuộc sống này.Thế nhưng, hiện tại cô tuyệt đối không muốn! Tại sao cô phải luôn hy sinh cho những kẻ vì quyền lợi cá nhân mà bất chấp tất cả chứ!"Cô đúng là cô gái ngu ngốc!"Người đàn ông nhìn thấy khuôn mặt nhỏ đang nhíu lại vì đau, thì rốt cuộc cũng không đành lòng, chậm rãi buông lỏng miệng ra.Nhìn thấy ở cổ cô có một vết cắn thuộc về mình, trong lòng anh liền cảm thấy vui vẻ.Anh đưa tay lên v**t v* vết thương, ánh mắt có chút si mê ngắm nhìn nó.Mộc Tiểu Đồng không biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với cái tên đàn ông điên khùng này, nhưng nếu anh ta đã buông lỏng cô ra thì cô tuyệt đối sẽ không khách khí với anh ta.Cô dùng sức lực toàn thân từ dưới đất quay người nhào lên, đôi mắt đen trong trẻo hiện lên vẻ đắc ý.Mộc Tiểu Đồng thừa dịp anh không chú ý, xoay người một cái đảo ngược tình thế, đem anh đè lại trên mặt đất.Người đàn ông cũng có chút ngoài ý muốn, anh không nghĩ thân thủ của Mộc Tiểu Đồng lại tốt như thế!"Tên đàn ông thần kinh này, đi chết đi!"Trong mắt Mộc Tiểu Đồng hiện lên vẻ chán ghét, chân phải thon dài khẽ cong lên, đầu gối không chút do dự hướng xuống hạ bộ của người đàn ông, hung ác mà th*c m*nh vào."Cô...!"Anh đau đến mức sắc mặt tái nhợt, ngay cả một câu cũng không nói hết được.Cô đúng là muốn chết mà! Dám công kích chỗ đó của anh!Người đàn ông co rút, nhất thời không thể cử động vì hạ bộ đau đớn, chỉ có thể trừng mắt nhìn cô gái kia đang đứng bên cạnh một cách ngạo nghễ kia."Tôi cảnh cáo anh, Mộc Tiểu Đồng này không dễ chọc đâu!" Cô hung hăng nhìn tên đàn ông đang nằm dưới đất, hét to một câu.Không một chút lưu tình nào.
"A --!"
Cô còn chưa kịp nhớ ra rốt cuộc mình đã nghe thấy giọng nói đầy từ tính, trầm thấp này ở đâu, thì cô đã vội kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.
Anh ta vậy mà lại cắn cô!
Người kia hung hăng cắn ở chỗ cổ cô một cái, mưa to mãi không ngừng, máu tươi ở trong miệng lập tức bị rửa trôi.
"Thả tôi ra! Tên khốn kiếp này!"
Mộc Tiểu Đồng bởi vì chỗ cổ đau nhức k*ch th*ch, khiến cô lập tức tỉnh táo thêm một chút. Dùng cả hai tay, đẩy đầu đối phương đang cúi xuống để cắn cổ cô ra.
Không sai, vừa rồi cô thật sự đã có loại ý nghĩ muốn chấm dứt cuộc sống này.
Thế nhưng, hiện tại cô tuyệt đối không muốn! Tại sao cô phải luôn hy sinh cho những kẻ vì quyền lợi cá nhân mà bất chấp tất cả chứ!
"Cô đúng là cô gái ngu ngốc!"
Người đàn ông nhìn thấy khuôn mặt nhỏ đang nhíu lại vì đau, thì rốt cuộc cũng không đành lòng, chậm rãi buông lỏng miệng ra.
Nhìn thấy ở cổ cô có một vết cắn thuộc về mình, trong lòng anh liền cảm thấy vui vẻ.
Anh đưa tay lên v**t v* vết thương, ánh mắt có chút si mê ngắm nhìn nó.
Mộc Tiểu Đồng không biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với cái tên đàn ông điên khùng này, nhưng nếu anh ta đã buông lỏng cô ra thì cô tuyệt đối sẽ không khách khí với anh ta.
Cô dùng sức lực toàn thân từ dưới đất quay người nhào lên, đôi mắt đen trong trẻo hiện lên vẻ đắc ý.
Mộc Tiểu Đồng thừa dịp anh không chú ý, xoay người một cái đảo ngược tình thế, đem anh đè lại trên mặt đất.
Người đàn ông cũng có chút ngoài ý muốn, anh không nghĩ thân thủ của Mộc Tiểu Đồng lại tốt như thế!
"Tên đàn ông thần kinh này, đi chết đi!"
Trong mắt Mộc Tiểu Đồng hiện lên vẻ chán ghét, chân phải thon dài khẽ cong lên, đầu gối không chút do dự hướng xuống hạ bộ của người đàn ông, hung ác mà th*c m*nh vào.
"Cô...!"
Anh đau đến mức sắc mặt tái nhợt, ngay cả một câu cũng không nói hết được.
Cô đúng là muốn chết mà! Dám công kích chỗ đó của anh!
Người đàn ông co rút, nhất thời không thể cử động vì hạ bộ đau đớn, chỉ có thể trừng mắt nhìn cô gái kia đang đứng bên cạnh một cách ngạo nghễ kia.
"Tôi cảnh cáo anh, Mộc Tiểu Đồng này không dễ chọc đâu!" Cô hung hăng nhìn tên đàn ông đang nằm dưới đất, hét to một câu.
Không một chút lưu tình nào.
Hào Môn: Trốn Gả 101 LầnTác giả: Đường Tiểu HàmTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếng piano du dương vang lên trong nhà thờ, nhịp điệu của nó rộn ràng khiến cho người nghe cũng cảm thấy hạnh phúc. Vị linh mục đứng trên lễ đài một cách trang nghiêm, ông mỉm cười hỏi cô dâu chú rể đang đứng trước mặt. "Mộc Tiểu Đồng, con có bằng lòng lấy Lăng Việt làm chồng hợp pháp của con không?" "Tôi không đồng ý!" Câu trả lời rõ ràng, dứt khoát khiến cả hội trường phút chốc trở nên náo loạn! Mộc Tiểu Đồng bất ngờ xé chiếc khăn voan trắng trên đầu xuống, cô chạy lên bục, trịnh trọng tuyên bố: "Tôi sẽ không lấy anh ta!" Dưới bục, chú rể khoác lên mình một thân vest màu đen, anh tuấn đứng đấy. Sắc mặt đầy vẻ kiêu ngạo mà lạnh lùng, đôi đồng tử lạnh lẽo không mang theo một chút tình cảm nào, nhìn chăm chú vào cây Thập Tự Giá ở trong nhà thờ. Hoàn toàn là vẻ lãnh đạm, sự im lặng của Lăng Việt có chút kỳ lạ, như thể anh không nghe thấy lời từ chối của cô dâu vậy! Nhưng lúc này mọi người bên dưới đã rối loạn hết lên. "Chuyện gì đang xảy ra vậy?" "Người phụ nữ này điên rồi sao? Thế mà… "A --!"Cô còn chưa kịp nhớ ra rốt cuộc mình đã nghe thấy giọng nói đầy từ tính, trầm thấp này ở đâu, thì cô đã vội kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.Anh ta vậy mà lại cắn cô!Người kia hung hăng cắn ở chỗ cổ cô một cái, mưa to mãi không ngừng, máu tươi ở trong miệng lập tức bị rửa trôi."Thả tôi ra! Tên khốn kiếp này!"Mộc Tiểu Đồng bởi vì chỗ cổ đau nhức k*ch th*ch, khiến cô lập tức tỉnh táo thêm một chút. Dùng cả hai tay, đẩy đầu đối phương đang cúi xuống để cắn cổ cô ra.Không sai, vừa rồi cô thật sự đã có loại ý nghĩ muốn chấm dứt cuộc sống này.Thế nhưng, hiện tại cô tuyệt đối không muốn! Tại sao cô phải luôn hy sinh cho những kẻ vì quyền lợi cá nhân mà bất chấp tất cả chứ!"Cô đúng là cô gái ngu ngốc!"Người đàn ông nhìn thấy khuôn mặt nhỏ đang nhíu lại vì đau, thì rốt cuộc cũng không đành lòng, chậm rãi buông lỏng miệng ra.Nhìn thấy ở cổ cô có một vết cắn thuộc về mình, trong lòng anh liền cảm thấy vui vẻ.Anh đưa tay lên v**t v* vết thương, ánh mắt có chút si mê ngắm nhìn nó.Mộc Tiểu Đồng không biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với cái tên đàn ông điên khùng này, nhưng nếu anh ta đã buông lỏng cô ra thì cô tuyệt đối sẽ không khách khí với anh ta.Cô dùng sức lực toàn thân từ dưới đất quay người nhào lên, đôi mắt đen trong trẻo hiện lên vẻ đắc ý.Mộc Tiểu Đồng thừa dịp anh không chú ý, xoay người một cái đảo ngược tình thế, đem anh đè lại trên mặt đất.Người đàn ông cũng có chút ngoài ý muốn, anh không nghĩ thân thủ của Mộc Tiểu Đồng lại tốt như thế!"Tên đàn ông thần kinh này, đi chết đi!"Trong mắt Mộc Tiểu Đồng hiện lên vẻ chán ghét, chân phải thon dài khẽ cong lên, đầu gối không chút do dự hướng xuống hạ bộ của người đàn ông, hung ác mà th*c m*nh vào."Cô...!"Anh đau đến mức sắc mặt tái nhợt, ngay cả một câu cũng không nói hết được.Cô đúng là muốn chết mà! Dám công kích chỗ đó của anh!Người đàn ông co rút, nhất thời không thể cử động vì hạ bộ đau đớn, chỉ có thể trừng mắt nhìn cô gái kia đang đứng bên cạnh một cách ngạo nghễ kia."Tôi cảnh cáo anh, Mộc Tiểu Đồng này không dễ chọc đâu!" Cô hung hăng nhìn tên đàn ông đang nằm dưới đất, hét to một câu.Không một chút lưu tình nào.