Trong không gian rộng lớn, xung quanh một màu trắng toát đến nỗi có thể khiến loá mắt, có một cô gái trẻ. Cô trông rất xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, khuôn mặt tròn trịa nước da hồng hào như một con búp bê trong tủ kính. Mắt cô dần dần mở ra. Cô ngạc nhiên nhìn xung quanh. Trong lòng thì nghĩ thầm: mình đang ở đâu đây nhỉ? Chợt có một tiếng nói hơi nhỏ vang lên:" Xin chào kí chủ. Chào mừng kí chủ đến không gian hệ thống" Cô giật mình nhìn lại quanh mình. Giọng nói đó có phần trẻ con lại vang lên: " Kí chủ ở đây. Dưới chân ngài đây này". Nhàn Vũ cúi xuống thì thấy một chú thỏ trắng muốt,mượt mà. Ánh mắt cô tràn đầy sự cảnh giác nhưng khi nhìn thấy nó thì lại đầy sự cưng chiều. Cô bế nó lên, vuốt lông nó với vẻ mặt thỏa mãn. Nhưng chú thỏ trắng nào đó lại vô cùng khổ sở thoát thân khỏi cái ôm đó. Trong mắt nó bây giờ thì kí chủ như ác mộng giày vò nó vậy. Nó vội vàng lên tiếng nhằm thu hút sự chú ý và chạy:"Kí chủ không thắc mắc đây là đâu sao?" Cô trông vô cùng bình tĩnh đáp:" Có chứ…
Chương 113: Nữ Vương Thần Minh (15)
Nữ Phụ Công Lược TruyệnTác giả: Băng LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong không gian rộng lớn, xung quanh một màu trắng toát đến nỗi có thể khiến loá mắt, có một cô gái trẻ. Cô trông rất xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, khuôn mặt tròn trịa nước da hồng hào như một con búp bê trong tủ kính. Mắt cô dần dần mở ra. Cô ngạc nhiên nhìn xung quanh. Trong lòng thì nghĩ thầm: mình đang ở đâu đây nhỉ? Chợt có một tiếng nói hơi nhỏ vang lên:" Xin chào kí chủ. Chào mừng kí chủ đến không gian hệ thống" Cô giật mình nhìn lại quanh mình. Giọng nói đó có phần trẻ con lại vang lên: " Kí chủ ở đây. Dưới chân ngài đây này". Nhàn Vũ cúi xuống thì thấy một chú thỏ trắng muốt,mượt mà. Ánh mắt cô tràn đầy sự cảnh giác nhưng khi nhìn thấy nó thì lại đầy sự cưng chiều. Cô bế nó lên, vuốt lông nó với vẻ mặt thỏa mãn. Nhưng chú thỏ trắng nào đó lại vô cùng khổ sở thoát thân khỏi cái ôm đó. Trong mắt nó bây giờ thì kí chủ như ác mộng giày vò nó vậy. Nó vội vàng lên tiếng nhằm thu hút sự chú ý và chạy:"Kí chủ không thắc mắc đây là đâu sao?" Cô trông vô cùng bình tĩnh đáp:" Có chứ… Nhàn Vũ biết thừa trong đám quan viên ở đây phải đến hơn nửa có con trai trong gia tộc. Và đều đang có ý muốn nhét người vào hậu cung của cô.Nếu như đồng ý....thì công sức của cô là công cốc sao? Vừa đuổi được hết đám nữ nhân kia giờ lại cho thêm nam nhân vào thì bằng thừa chắc.Cô không thèm làm minh quân chỉ cần sủng người cô thích là được rồi. Còn về phần con cái thì....hệ thống đã giúp cô giải quyết vấn đề này. Cô có thể có con ở đây để tránh Hoàng Sư bị mọi người phán xét.Thở dài, vấn đế nguy hiểm nhất bây giờ của cô là làm sao để Hoàng Sư vào được cung làm phượng quân của cô.Nếu bắt ép thì chắc hảo cảm cô cố tạo ra thành bọt biển bay theo gió mất thôi. Trên triều tiếp tục cuộc đấu đá ngầm diễn ra giữa các triều thần.Ai cũng đều đang suy tính làm thế nào để nhét con trai mình vào cung, thì bỗng dưng Nhàn Vũ lên tiếng:- Các ái khanh không cần lo cho ta. Việc hậu cung tuy giờ chưa có ai quan tâm, để ý đến nhưng về phượng quân thì do một mình ta lựa chọn. Còn nữa, ta cũng chỉ cần một nam nhân duy nhất trong hậu cung của mình, không thể thêm bất cứ ai vào. Việc này sẽ chiếu cáo thiên hạ, không bàn cãi gì hơn. Bãi triều.Cả đám quan viên đứng hình mất năm giây trước tuyên bố của cô. Đến lúc nhận ra thì Nhàn Vũ đã đi từ lúc nào.Cả đám nữ quan dù già hay còn trẻ tiếp tục ồn ào trao đổi như trong một cái chợ ngoài kinh thành kia. Cả đám sốc đến độ về đến nhà cũng vẫn ngạc nhiên vô cùng.Việc nữ hoàng tự chọn hôn phu của mình có tiền lệ nhưng việc độc sủng một người thì chưa từng có vì đôi khi việc sủng ái c*̃ng liên quan vô c*̀ng đến triều chính vì nó còn thể hiện rằng nữ hoàng có ý định theo phe của người nào.Nếu nữ hoàng chỉ yêu một người cả đời nhất định gây lên phong ba bão táp. Đến nữ hoàng đời trước cũng không mạnh miệng như thế. Dù muốn độc sủng vị phu quân kia của mình nhưng vẫn phải nạp thêm các thứ quân cùng nam sủng. Đó là một trong những gánh nặng mà đế vương phải chịu.Khuyên nhủ nhất định không được, sử dụng biện pháp mạnh lại càng không. Bọn họ không biết nên làm gì với cô đây nữa.Đến đời nữ hoàng này nhất định là khổ bọn họ nhất.Cứng mềm, dầu muối đều không chịu không ăn thì bọn họ còn gì để nói nữa?Nội tâm đám người quan lại đó đang thét gào thì Nhàn Vũ lại chẳng để ý gì.Cô đang nghĩ cách giải quyết về vấn đề con cái thì may thay Bạch Miên đã chỉ cho cô rằng cô có đá sinh mệnh có thể tạo ra một cơ thể sống trong người và có thể để tiểu hỏa trở thành con của mình. Dù sao thì nó là vật liên kết linh hồn của cô và tiểu phu quân nên càng dễ dàng để tạo thành "con" của bọn họ.Đến hết thế giới này, nếu nó muốn có thể quay về làm linh hồn cũng được, không thì làm người cũng không sao. Đá sinh mệnh sẽ cần thêm một vài nguyên liệu nữa để tạo da thịt bình thường. Còn loại dược để chọn giới tính nữa.....Thật là nhiều chuyện quá đi nữa chứ.Cũng may Nhàn Vũ là có một vườn dược liệu đầy đủ. Nếu không thì hơi bị khó để tìm thuốc đấy.Tiếp tục suy nghĩ cách để đưa Hoàng Sư vào được cung, Nhàn Vũ chợt nghĩ ra gì đó, cười đầy phúc hắc viết ra giấy kế hoạch gì đó rồi đưa cho ám vệ c*̉a nguyên chủ. Đến Bạch Miên cũng bị cô chặn lại không biết cô viết gì.Nhưng nhìn cô như vậy là biết không có gì tốt rồi.
Nhàn Vũ biết thừa trong đám quan viên ở đây phải đến hơn nửa có con trai trong gia tộc. Và đều đang có ý muốn nhét người vào hậu cung của cô.
Nếu như đồng ý....thì công sức của cô là công cốc sao? Vừa đuổi được hết đám nữ nhân kia giờ lại cho thêm nam nhân vào thì bằng thừa chắc.
Cô không thèm làm minh quân chỉ cần sủng người cô thích là được rồi. Còn về phần con cái thì....hệ thống đã giúp cô giải quyết vấn đề này. Cô có thể có con ở đây để tránh Hoàng Sư bị mọi người phán xét.
Thở dài, vấn đế nguy hiểm nhất bây giờ của cô là làm sao để Hoàng Sư vào được cung làm phượng quân của cô.
Nếu bắt ép thì chắc hảo cảm cô cố tạo ra thành bọt biển bay theo gió mất thôi. Trên triều tiếp tục cuộc đấu đá ngầm diễn ra giữa các triều thần.
Ai cũng đều đang suy tính làm thế nào để nhét con trai mình vào cung, thì bỗng dưng Nhàn Vũ lên tiếng:
- Các ái khanh không cần lo cho ta. Việc hậu cung tuy giờ chưa có ai quan tâm, để ý đến nhưng về phượng quân thì do một mình ta lựa chọn. Còn nữa, ta cũng chỉ cần một nam nhân duy nhất trong hậu cung của mình, không thể thêm bất cứ ai vào. Việc này sẽ chiếu cáo thiên hạ, không bàn cãi gì hơn. Bãi triều.
Cả đám quan viên đứng hình mất năm giây trước tuyên bố của cô. Đến lúc nhận ra thì Nhàn Vũ đã đi từ lúc nào.
Cả đám nữ quan dù già hay còn trẻ tiếp tục ồn ào trao đổi như trong một cái chợ ngoài kinh thành kia. Cả đám sốc đến độ về đến nhà cũng vẫn ngạc nhiên vô cùng.
Việc nữ hoàng tự chọn hôn phu của mình có tiền lệ nhưng việc độc sủng một người thì chưa từng có vì đôi khi việc sủng ái c*̃ng liên quan vô c*̀ng đến triều chính vì nó còn thể hiện rằng nữ hoàng có ý định theo phe của người nào.
Nếu nữ hoàng chỉ yêu một người cả đời nhất định gây lên phong ba bão táp. Đến nữ hoàng đời trước cũng không mạnh miệng như thế. Dù muốn độc sủng vị phu quân kia của mình nhưng vẫn phải nạp thêm các thứ quân cùng nam sủng. Đó là một trong những gánh nặng mà đế vương phải chịu.
Khuyên nhủ nhất định không được, sử dụng biện pháp mạnh lại càng không. Bọn họ không biết nên làm gì với cô đây nữa.
Đến đời nữ hoàng này nhất định là khổ bọn họ nhất.
Cứng mềm, dầu muối đều không chịu không ăn thì bọn họ còn gì để nói nữa?
Nội tâm đám người quan lại đó đang thét gào thì Nhàn Vũ lại chẳng để ý gì.
Cô đang nghĩ cách giải quyết về vấn đề con cái thì may thay Bạch Miên đã chỉ cho cô rằng cô có đá sinh mệnh có thể tạo ra một cơ thể sống trong người và có thể để tiểu hỏa trở thành con của mình. Dù sao thì nó là vật liên kết linh hồn của cô và tiểu phu quân nên càng dễ dàng để tạo thành "con" của bọn họ.
Đến hết thế giới này, nếu nó muốn có thể quay về làm linh hồn cũng được, không thì làm người cũng không sao. Đá sinh mệnh sẽ cần thêm một vài nguyên liệu nữa để tạo da thịt bình thường. Còn loại dược để chọn giới tính nữa.....Thật là nhiều chuyện quá đi nữa chứ.
Cũng may Nhàn Vũ là có một vườn dược liệu đầy đủ. Nếu không thì hơi bị khó để tìm thuốc đấy.
Tiếp tục suy nghĩ cách để đưa Hoàng Sư vào được cung, Nhàn Vũ chợt nghĩ ra gì đó, cười đầy phúc hắc viết ra giấy kế hoạch gì đó rồi đưa cho ám vệ c*̉a nguyên chủ. Đến Bạch Miên cũng bị cô chặn lại không biết cô viết gì.
Nhưng nhìn cô như vậy là biết không có gì tốt rồi.
Nữ Phụ Công Lược TruyệnTác giả: Băng LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong không gian rộng lớn, xung quanh một màu trắng toát đến nỗi có thể khiến loá mắt, có một cô gái trẻ. Cô trông rất xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, khuôn mặt tròn trịa nước da hồng hào như một con búp bê trong tủ kính. Mắt cô dần dần mở ra. Cô ngạc nhiên nhìn xung quanh. Trong lòng thì nghĩ thầm: mình đang ở đâu đây nhỉ? Chợt có một tiếng nói hơi nhỏ vang lên:" Xin chào kí chủ. Chào mừng kí chủ đến không gian hệ thống" Cô giật mình nhìn lại quanh mình. Giọng nói đó có phần trẻ con lại vang lên: " Kí chủ ở đây. Dưới chân ngài đây này". Nhàn Vũ cúi xuống thì thấy một chú thỏ trắng muốt,mượt mà. Ánh mắt cô tràn đầy sự cảnh giác nhưng khi nhìn thấy nó thì lại đầy sự cưng chiều. Cô bế nó lên, vuốt lông nó với vẻ mặt thỏa mãn. Nhưng chú thỏ trắng nào đó lại vô cùng khổ sở thoát thân khỏi cái ôm đó. Trong mắt nó bây giờ thì kí chủ như ác mộng giày vò nó vậy. Nó vội vàng lên tiếng nhằm thu hút sự chú ý và chạy:"Kí chủ không thắc mắc đây là đâu sao?" Cô trông vô cùng bình tĩnh đáp:" Có chứ… Nhàn Vũ biết thừa trong đám quan viên ở đây phải đến hơn nửa có con trai trong gia tộc. Và đều đang có ý muốn nhét người vào hậu cung của cô.Nếu như đồng ý....thì công sức của cô là công cốc sao? Vừa đuổi được hết đám nữ nhân kia giờ lại cho thêm nam nhân vào thì bằng thừa chắc.Cô không thèm làm minh quân chỉ cần sủng người cô thích là được rồi. Còn về phần con cái thì....hệ thống đã giúp cô giải quyết vấn đề này. Cô có thể có con ở đây để tránh Hoàng Sư bị mọi người phán xét.Thở dài, vấn đế nguy hiểm nhất bây giờ của cô là làm sao để Hoàng Sư vào được cung làm phượng quân của cô.Nếu bắt ép thì chắc hảo cảm cô cố tạo ra thành bọt biển bay theo gió mất thôi. Trên triều tiếp tục cuộc đấu đá ngầm diễn ra giữa các triều thần.Ai cũng đều đang suy tính làm thế nào để nhét con trai mình vào cung, thì bỗng dưng Nhàn Vũ lên tiếng:- Các ái khanh không cần lo cho ta. Việc hậu cung tuy giờ chưa có ai quan tâm, để ý đến nhưng về phượng quân thì do một mình ta lựa chọn. Còn nữa, ta cũng chỉ cần một nam nhân duy nhất trong hậu cung của mình, không thể thêm bất cứ ai vào. Việc này sẽ chiếu cáo thiên hạ, không bàn cãi gì hơn. Bãi triều.Cả đám quan viên đứng hình mất năm giây trước tuyên bố của cô. Đến lúc nhận ra thì Nhàn Vũ đã đi từ lúc nào.Cả đám nữ quan dù già hay còn trẻ tiếp tục ồn ào trao đổi như trong một cái chợ ngoài kinh thành kia. Cả đám sốc đến độ về đến nhà cũng vẫn ngạc nhiên vô cùng.Việc nữ hoàng tự chọn hôn phu của mình có tiền lệ nhưng việc độc sủng một người thì chưa từng có vì đôi khi việc sủng ái c*̃ng liên quan vô c*̀ng đến triều chính vì nó còn thể hiện rằng nữ hoàng có ý định theo phe của người nào.Nếu nữ hoàng chỉ yêu một người cả đời nhất định gây lên phong ba bão táp. Đến nữ hoàng đời trước cũng không mạnh miệng như thế. Dù muốn độc sủng vị phu quân kia của mình nhưng vẫn phải nạp thêm các thứ quân cùng nam sủng. Đó là một trong những gánh nặng mà đế vương phải chịu.Khuyên nhủ nhất định không được, sử dụng biện pháp mạnh lại càng không. Bọn họ không biết nên làm gì với cô đây nữa.Đến đời nữ hoàng này nhất định là khổ bọn họ nhất.Cứng mềm, dầu muối đều không chịu không ăn thì bọn họ còn gì để nói nữa?Nội tâm đám người quan lại đó đang thét gào thì Nhàn Vũ lại chẳng để ý gì.Cô đang nghĩ cách giải quyết về vấn đề con cái thì may thay Bạch Miên đã chỉ cho cô rằng cô có đá sinh mệnh có thể tạo ra một cơ thể sống trong người và có thể để tiểu hỏa trở thành con của mình. Dù sao thì nó là vật liên kết linh hồn của cô và tiểu phu quân nên càng dễ dàng để tạo thành "con" của bọn họ.Đến hết thế giới này, nếu nó muốn có thể quay về làm linh hồn cũng được, không thì làm người cũng không sao. Đá sinh mệnh sẽ cần thêm một vài nguyên liệu nữa để tạo da thịt bình thường. Còn loại dược để chọn giới tính nữa.....Thật là nhiều chuyện quá đi nữa chứ.Cũng may Nhàn Vũ là có một vườn dược liệu đầy đủ. Nếu không thì hơi bị khó để tìm thuốc đấy.Tiếp tục suy nghĩ cách để đưa Hoàng Sư vào được cung, Nhàn Vũ chợt nghĩ ra gì đó, cười đầy phúc hắc viết ra giấy kế hoạch gì đó rồi đưa cho ám vệ c*̉a nguyên chủ. Đến Bạch Miên cũng bị cô chặn lại không biết cô viết gì.Nhưng nhìn cô như vậy là biết không có gì tốt rồi.