Tân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và…
Chương 38: Cô Có Phải Là Tịch Mộ Như Không?
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Ở trường cấp 2 Tân Hải, biết bao cô gái phải lòng Ninh Tư, học sinh cuối cấp của Phong Vân, ảnh của anh ấy đã được trường cấp 2 Tân Hải treo trong khán phòng vì đó là niềm tự hào của trường.Chỉ là cô chưa bao giờ nghĩ rằng Ninh Tư, học sinh cuối cấp mà vô số cô gái ngưỡng mộ, giờ cũng làm việc cho tập đoàn Đông Phương, trực thuộc quyền quản lí của Đông Phương Mặc. Vừa rồi, anh đang xếp hàng để chào đón cô.Văn phòng Giám đốc điều hành của Mộ Như thực chất là một văn phòng tạm thời. Đó là một căn phòng trước đây để trống. Hiện một số bàn làm việc, ghế sofa, tủ tài liệu, v.v đã được chuyển tạm thời đến văn phòng của Giám đốc điều hành được dán trên khung cửa một dòng chữ ngay ngắn.Vì là giám đốc điều hành, mà hôm nay Tập đoàn Đông Phương sẽ gặp khách hàng lớn Nam Cung Tần đến từ Singapore, Mộ Như cũng đặc biệt tổ chức một cuộc họp với các giám đốc điều hành cấp cao của Tập đoàn Đông Phương với tư cách là giám đốc điều hành.Đương nhiên, nội dung cuộc họp rất đơn giản, cô đã ghi nhớ kỹ nội dung, sau khi vượt qua nỗi sợ hãi của những người này, cô chỉ ngồi đó như đang nói chuyện với không khí, nên không ai đọc, chỉ tự mình nhớ ra. Những điều đó đã được cô ghi nhớ theo trình tự."Bổ nhiệm Lý Văn Hóa làm giám đốc hành chính, Vương Kiến Dân làm tổ trưởng nhân sự, bổ nhiệm Ninh Tư làm giám đốc tập đoàn, bổ nhiệm..."Tịch Mộ Như đã cúi mặt khi cô bổ nhiệm Ninh Tư làm giám đốc của tập đoàn, bởi vì cô biết cái tên Ninh Tư khi cô vào trường cấp hai Tân Hải từ năm cô 12 tuổi, vì vậy cô đặc biệt quen thuộc với nó.Vừa cất giọng, trong phòng họp lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm, mọi người nhìn cô thán phục, không ai có thể phủ nhận khả năng của phu nhân chủ tịch, chỉ riêng sự dũng cảm này thôi cũng đủ khiến người ta phải ngước nhìn.Ngay sau khi Mộ Như kết thúc cuộc họp, thư ký của Đông Phương Mặc là Giang Tuyết Nhạn đã đến chổ cô nói một cách lịch sự và tôn trọng rằng xe của Nam Cung Tần đã lái vào bãi đậu xe của Tập đoàn Đông Phương rồi, vì vậy cô vội vã xuống lầu để chào anh ta.Mộ Như gật đầu, lập tức đi thang máy xuống lầu cùng với một nhóm lớn các quan chức cấp cao do cô chỉ định, ngay khi trưởng nhóm đứng xếp hàng ở cửa, cô tiếp tân đã dẫn Nam Cung Tần đi tới.Mộ Như vừa nhìn Nam Cung Tần đang từng bước tiến lại gần mình, cô chỉ cảm thấy người này hình như cô đã thấy ở đâu rồi, nhưng cô không nhớ được mình đã nhìn thấy anh ở đâu.Cuối cùng, khi Nam Cung Tần đến gần, cảm giác quen thuộc của Mộ Như ngày càng mạnh mẽ hơn, trong lúc tìm kiếm trong đầu, Nam Cung Tần đã đến bên cô nhìn cô cười."Tịch tổng, đây là cậu Nam Cung Tần, chủ tịch tập đoàn Nam Cung," thư ký Giang Tuyết Nhạn của Đông Phương Mặc giới thiệu với Mộ Như bên cạnh, đồng thời cũng giới thiệu với Nam Cung Tần: "Đây là CEO mới của chúng tôi..."“Tịch Mộ Như?” Nam Cung Tần không đợi Giang Tuyết Nhạn nói tên của Mộ Như, mà anh ta đột nhiên mất giọng, sau đó nhìn cô và nghi ngờ hỏi: “Em là… Tịch Mộ Như?"Tôi là Tịch Mộ Như." Mộ Như gật đầu gần như máy móc, sau đó nhìn Nam Cung Tần, và hơi ngập ngừng hỏi: "Chủ tịch Nam Cung, chúng ta...""Tôi là..." Nam Cung Tần dừng lại sau khi nói hai câu, sau đó nhìn về phía nhân viên đang đứng xếp hàng hai bên, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó cười nhạt: "Tịch tổng không có ý mời tôi uống ly trà sao?"
Ở trường cấp 2 Tân Hải, biết bao cô gái phải lòng Ninh Tư, học sinh cuối cấp của Phong Vân, ảnh của anh ấy đã được trường cấp 2 Tân Hải treo trong khán phòng vì đó là niềm tự hào của trường.
Chỉ là cô chưa bao giờ nghĩ rằng Ninh Tư, học sinh cuối cấp mà vô số cô gái ngưỡng mộ, giờ cũng làm việc cho tập đoàn Đông Phương, trực thuộc quyền quản lí của Đông Phương Mặc. Vừa rồi, anh đang xếp hàng để chào đón cô.
Văn phòng Giám đốc điều hành của Mộ Như thực chất là một văn phòng tạm thời. Đó là một căn phòng trước đây để trống. Hiện một số bàn làm việc, ghế sofa, tủ tài liệu, v.v đã được chuyển tạm thời đến văn phòng của Giám đốc điều hành được dán trên khung cửa một dòng chữ ngay ngắn.
Vì là giám đốc điều hành, mà hôm nay Tập đoàn Đông Phương sẽ gặp khách hàng lớn Nam Cung Tần đến từ Singapore, Mộ Như cũng đặc biệt tổ chức một cuộc họp với các giám đốc điều hành cấp cao của Tập đoàn Đông Phương với tư cách là giám đốc điều hành.
Đương nhiên, nội dung cuộc họp rất đơn giản, cô đã ghi nhớ kỹ nội dung, sau khi vượt qua nỗi sợ hãi của những người này, cô chỉ ngồi đó như đang nói chuyện với không khí, nên không ai đọc, chỉ tự mình nhớ ra. Những điều đó đã được cô ghi nhớ theo trình tự.
"Bổ nhiệm Lý Văn Hóa làm giám đốc hành chính, Vương Kiến Dân làm tổ trưởng nhân sự, bổ nhiệm Ninh Tư làm giám đốc tập đoàn, bổ nhiệm..."
Tịch Mộ Như đã cúi mặt khi cô bổ nhiệm Ninh Tư làm giám đốc của tập đoàn, bởi vì cô biết cái tên Ninh Tư khi cô vào trường cấp hai Tân Hải từ năm cô 12 tuổi, vì vậy cô đặc biệt quen thuộc với nó.
Vừa cất giọng, trong phòng họp lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm, mọi người nhìn cô thán phục, không ai có thể phủ nhận khả năng của phu nhân chủ tịch, chỉ riêng sự dũng cảm này thôi cũng đủ khiến người ta phải ngước nhìn.
Ngay sau khi Mộ Như kết thúc cuộc họp, thư ký của Đông Phương Mặc là Giang Tuyết Nhạn đã đến chổ cô nói một cách lịch sự và tôn trọng rằng xe của Nam Cung Tần đã lái vào bãi đậu xe của Tập đoàn Đông Phương rồi, vì vậy cô vội vã xuống lầu để chào anh ta.
Mộ Như gật đầu, lập tức đi thang máy xuống lầu cùng với một nhóm lớn các quan chức cấp cao do cô chỉ định, ngay khi trưởng nhóm đứng xếp hàng ở cửa, cô tiếp tân đã dẫn Nam Cung Tần đi tới.
Mộ Như vừa nhìn Nam Cung Tần đang từng bước tiến lại gần mình, cô chỉ cảm thấy người này hình như cô đã thấy ở đâu rồi, nhưng cô không nhớ được mình đã nhìn thấy anh ở đâu.
Cuối cùng, khi Nam Cung Tần đến gần, cảm giác quen thuộc của Mộ Như ngày càng mạnh mẽ hơn, trong lúc tìm kiếm trong đầu, Nam Cung Tần đã đến bên cô nhìn cô cười.
"Tịch tổng, đây là cậu Nam Cung Tần, chủ tịch tập đoàn Nam Cung," thư ký Giang Tuyết Nhạn của Đông Phương Mặc giới thiệu với Mộ Như bên cạnh, đồng thời cũng giới thiệu với Nam Cung Tần: "Đây là CEO mới của chúng tôi..."
“Tịch Mộ Như?” Nam Cung Tần không đợi Giang Tuyết Nhạn nói tên của Mộ Như, mà anh ta đột nhiên mất giọng, sau đó nhìn cô và nghi ngờ hỏi: “Em là… Tịch Mộ Như?
"Tôi là Tịch Mộ Như." Mộ Như gật đầu gần như máy móc, sau đó nhìn Nam Cung Tần, và hơi ngập ngừng hỏi: "Chủ tịch Nam Cung, chúng ta..."
"Tôi là..." Nam Cung Tần dừng lại sau khi nói hai câu, sau đó nhìn về phía nhân viên đang đứng xếp hàng hai bên, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó cười nhạt: "Tịch tổng không có ý mời tôi uống ly trà sao?"
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Ở trường cấp 2 Tân Hải, biết bao cô gái phải lòng Ninh Tư, học sinh cuối cấp của Phong Vân, ảnh của anh ấy đã được trường cấp 2 Tân Hải treo trong khán phòng vì đó là niềm tự hào của trường.Chỉ là cô chưa bao giờ nghĩ rằng Ninh Tư, học sinh cuối cấp mà vô số cô gái ngưỡng mộ, giờ cũng làm việc cho tập đoàn Đông Phương, trực thuộc quyền quản lí của Đông Phương Mặc. Vừa rồi, anh đang xếp hàng để chào đón cô.Văn phòng Giám đốc điều hành của Mộ Như thực chất là một văn phòng tạm thời. Đó là một căn phòng trước đây để trống. Hiện một số bàn làm việc, ghế sofa, tủ tài liệu, v.v đã được chuyển tạm thời đến văn phòng của Giám đốc điều hành được dán trên khung cửa một dòng chữ ngay ngắn.Vì là giám đốc điều hành, mà hôm nay Tập đoàn Đông Phương sẽ gặp khách hàng lớn Nam Cung Tần đến từ Singapore, Mộ Như cũng đặc biệt tổ chức một cuộc họp với các giám đốc điều hành cấp cao của Tập đoàn Đông Phương với tư cách là giám đốc điều hành.Đương nhiên, nội dung cuộc họp rất đơn giản, cô đã ghi nhớ kỹ nội dung, sau khi vượt qua nỗi sợ hãi của những người này, cô chỉ ngồi đó như đang nói chuyện với không khí, nên không ai đọc, chỉ tự mình nhớ ra. Những điều đó đã được cô ghi nhớ theo trình tự."Bổ nhiệm Lý Văn Hóa làm giám đốc hành chính, Vương Kiến Dân làm tổ trưởng nhân sự, bổ nhiệm Ninh Tư làm giám đốc tập đoàn, bổ nhiệm..."Tịch Mộ Như đã cúi mặt khi cô bổ nhiệm Ninh Tư làm giám đốc của tập đoàn, bởi vì cô biết cái tên Ninh Tư khi cô vào trường cấp hai Tân Hải từ năm cô 12 tuổi, vì vậy cô đặc biệt quen thuộc với nó.Vừa cất giọng, trong phòng họp lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm, mọi người nhìn cô thán phục, không ai có thể phủ nhận khả năng của phu nhân chủ tịch, chỉ riêng sự dũng cảm này thôi cũng đủ khiến người ta phải ngước nhìn.Ngay sau khi Mộ Như kết thúc cuộc họp, thư ký của Đông Phương Mặc là Giang Tuyết Nhạn đã đến chổ cô nói một cách lịch sự và tôn trọng rằng xe của Nam Cung Tần đã lái vào bãi đậu xe của Tập đoàn Đông Phương rồi, vì vậy cô vội vã xuống lầu để chào anh ta.Mộ Như gật đầu, lập tức đi thang máy xuống lầu cùng với một nhóm lớn các quan chức cấp cao do cô chỉ định, ngay khi trưởng nhóm đứng xếp hàng ở cửa, cô tiếp tân đã dẫn Nam Cung Tần đi tới.Mộ Như vừa nhìn Nam Cung Tần đang từng bước tiến lại gần mình, cô chỉ cảm thấy người này hình như cô đã thấy ở đâu rồi, nhưng cô không nhớ được mình đã nhìn thấy anh ở đâu.Cuối cùng, khi Nam Cung Tần đến gần, cảm giác quen thuộc của Mộ Như ngày càng mạnh mẽ hơn, trong lúc tìm kiếm trong đầu, Nam Cung Tần đã đến bên cô nhìn cô cười."Tịch tổng, đây là cậu Nam Cung Tần, chủ tịch tập đoàn Nam Cung," thư ký Giang Tuyết Nhạn của Đông Phương Mặc giới thiệu với Mộ Như bên cạnh, đồng thời cũng giới thiệu với Nam Cung Tần: "Đây là CEO mới của chúng tôi..."“Tịch Mộ Như?” Nam Cung Tần không đợi Giang Tuyết Nhạn nói tên của Mộ Như, mà anh ta đột nhiên mất giọng, sau đó nhìn cô và nghi ngờ hỏi: “Em là… Tịch Mộ Như?"Tôi là Tịch Mộ Như." Mộ Như gật đầu gần như máy móc, sau đó nhìn Nam Cung Tần, và hơi ngập ngừng hỏi: "Chủ tịch Nam Cung, chúng ta...""Tôi là..." Nam Cung Tần dừng lại sau khi nói hai câu, sau đó nhìn về phía nhân viên đang đứng xếp hàng hai bên, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó cười nhạt: "Tịch tổng không có ý mời tôi uống ly trà sao?"