Tân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và…
Chương 255: Cô Là Chị Dâu Họ Cũ Đúng Không?
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… “Ồ, anh còn chưa thay quần áo, em mở cửa trước đi.” Giọng nói ngái ngủ của Trịnh Nhất Phàm truyền từ phòng ngủ ra.Mộ Như sửng sốt một chút, nhìn về phía cửa phòng Trịnh Nhất Phàm, sau đó nghe chuông cửa không ngừng vang lên, cuối cùng cô vẫn đi tới mở cửa.Tuy nhiên, cửa mới mở được một phần ba, cô liền nhìn thấy mặt của Đông Phương Vũ nên vội vàng muốn đóng cửa, đương nhiên là cô không thực hiện được, Đông Phương Vũ dùng sức đẩy cửa ra một chút, sau đó liền bước vào."Đông Phương Vũ, sao anh..." Mộ Như đang nói giữa chừng thig dừng lại, vì cô đột nhiên nhìn thấy sau lưng Đông Phương Vũ là một người phụ nữ chưa đầy 30 tuổi.Mộ Như không khỏi nhíu mày, tên Đông Phương Vũ thần kình này sáng sớm đã gõ cửa, còn mang theo nữ nhân tới đây, không phải là mang người tới đây tát vào mặt cô sao?“Cô- cô là chị dâu họ cũ, đúng không?” Trịnh Y Bình dừng ánh mắt trêи người Mộ Như vài giây, sau đó lạnh lùng nói: “Trịnh Nhất Phàm đâu, bảo nó ra đây cho tôi!"Mộ Như không biết người phụ nữ này là ai, nhưng nghe cô ấy gọi cô là chị dâu họ cũ, trái tim rung lên, chẳng lẽ người phụ nữ này là tình nhân của Đông Phương Vũ hay sao? Hay là họ hàng của Đông Phương Vũ?"Nhất Phàm vẫn đang ngủ," Mộ Như nói thật, liếc nhìn người phụ nữ đó, rồi nói: "Tôi đã gọi anh ấy rồi, tôi đoán..."Mộ Như chưa kịp nói xong thì đã nghe thấy phía sau có tiếng mở cửa phòng ngủ, sau đó là giọng của Trịnh Nhất Phàm vang lên: "Chị, sao chị lại ở đây?"Chị? Trịnh Nhất Phàm gọi người phụ nữ này để gọi chị?Mộ Như sửng sốt một lúc rồi lập tức nhớ ra ngay, Trịnh Nhất Phàm từng nói bố mẹ anh đang ở nước ngoài, anh có một chị gái ở Hong Kong, nhưng chị ấy đã kết hôn.Chẳng lẽ người phụ nữ trước mặt cô là chị gái của Trịnh Nhất Phàm ở Hồng Kông?Mộ Như đang thắc mắc thì đã nghe thấy giọng điệu có chút tức giận của Trịnh Y Bình nói với Trịnh Nhất Phàm: "Chị không đến đây, sợ là em sẽ ở đây làm trời long đất lở."Trịnh Nhất Phàm nghe xong thì cười thầm một tiếng, sau đó chỉ vào Đông Phương Vũ nói: "Chị nghe anh hai họ nói em làm trời long đất lở?"“Tất cả đều không phải sao?” Trịnh Y Bình hung hăng trừng mắt nhìn anh, sau đó nhìn về phía Mộ Như nói: “Anh hai họ nói, người phụ nữ sống trong nhà em chính là vợ cũ của anh họ, còn em và cô ấy... "“Em với cô ấy rất tốt, với lại em cũng rất thích với cô ấy,” Trịnh Nhất Phàm nhanh chóng cắt lời nói của Trịnh Y Bình, sau đó thờ ơ nói: “Nếu chị về đây vì việc này, thì chị nên quay về đi, chuyện của em không cần chị phải lo lắng."Trịnh Y Bình sửng sốt một hồi, sau đó đưa mắt nhìn về phía Mộ Như đang đứng sang một bên, gật đầu nói: "Mộ Nhue, tôi biết gia đình cô gần đây thay đổi rất nhiều, tôi cũng biết cô không dễ gì khi ở một mình, vậy nên..."Trịnh Y Bình lấy ra một tờ chi phiếu một triệu đặt trước mặt cô, nhẹ giọng nói: "Tuy chỉ có một triệu, nhưng tôi vẫn hy vọng cô không chê quá ít, tôi nghĩ số tiền này đủ để cô hoàn thành chương trình đại học, cô thậm chí còn có thể tham gia kì thi của nghiên cứu sinh."Mộ Như liếc nhìn tờ chi phiếu một triệu, rồi nhẹ giọng nói: "Cô Trịnh, tôi và cô chưa từng quen biết nhau, tại sao cô lại đưa cho tôi một triệu?"
“Ồ, anh còn chưa thay quần áo, em mở cửa trước đi.” Giọng nói ngái ngủ của Trịnh Nhất Phàm truyền từ phòng ngủ ra.
Mộ Như sửng sốt một chút, nhìn về phía cửa phòng Trịnh Nhất Phàm, sau đó nghe chuông cửa không ngừng vang lên, cuối cùng cô vẫn đi tới mở cửa.
Tuy nhiên, cửa mới mở được một phần ba, cô liền nhìn thấy mặt của Đông Phương Vũ nên vội vàng muốn đóng cửa, đương nhiên là cô không thực hiện được, Đông Phương Vũ dùng sức đẩy cửa ra một chút, sau đó liền bước vào.
"Đông Phương Vũ, sao anh..." Mộ Như đang nói giữa chừng thig dừng lại, vì cô đột nhiên nhìn thấy sau lưng Đông Phương Vũ là một người phụ nữ chưa đầy 30 tuổi.
Mộ Như không khỏi nhíu mày, tên Đông Phương Vũ thần kình này sáng sớm đã gõ cửa, còn mang theo nữ nhân tới đây, không phải là mang người tới đây tát vào mặt cô sao?
“Cô- cô là chị dâu họ cũ, đúng không?” Trịnh Y Bình dừng ánh mắt trêи người Mộ Như vài giây, sau đó lạnh lùng nói: “Trịnh Nhất Phàm đâu, bảo nó ra đây cho tôi!"
Mộ Như không biết người phụ nữ này là ai, nhưng nghe cô ấy gọi cô là chị dâu họ cũ, trái tim rung lên, chẳng lẽ người phụ nữ này là tình nhân của Đông Phương Vũ hay sao? Hay là họ hàng của Đông Phương Vũ?
"Nhất Phàm vẫn đang ngủ," Mộ Như nói thật, liếc nhìn người phụ nữ đó, rồi nói: "Tôi đã gọi anh ấy rồi, tôi đoán..."
Mộ Như chưa kịp nói xong thì đã nghe thấy phía sau có tiếng mở cửa phòng ngủ, sau đó là giọng của Trịnh Nhất Phàm vang lên: "Chị, sao chị lại ở đây?"
Chị? Trịnh Nhất Phàm gọi người phụ nữ này để gọi chị?
Mộ Như sửng sốt một lúc rồi lập tức nhớ ra ngay, Trịnh Nhất Phàm từng nói bố mẹ anh đang ở nước ngoài, anh có một chị gái ở Hong Kong, nhưng chị ấy đã kết hôn.
Chẳng lẽ người phụ nữ trước mặt cô là chị gái của Trịnh Nhất Phàm ở Hồng Kông?
Mộ Như đang thắc mắc thì đã nghe thấy giọng điệu có chút tức giận của Trịnh Y Bình nói với Trịnh Nhất Phàm: "Chị không đến đây, sợ là em sẽ ở đây làm trời long đất lở."
Trịnh Nhất Phàm nghe xong thì cười thầm một tiếng, sau đó chỉ vào Đông Phương Vũ nói: "Chị nghe anh hai họ nói em làm trời long đất lở?"
“Tất cả đều không phải sao?” Trịnh Y Bình hung hăng trừng mắt nhìn anh, sau đó nhìn về phía Mộ Như nói: “Anh hai họ nói, người phụ nữ sống trong nhà em chính là vợ cũ của anh họ, còn em và cô ấy... "
“Em với cô ấy rất tốt, với lại em cũng rất thích với cô ấy,” Trịnh Nhất Phàm nhanh chóng cắt lời nói của Trịnh Y Bình, sau đó thờ ơ nói: “Nếu chị về đây vì việc này, thì chị nên quay về đi, chuyện của em không cần chị phải lo lắng."
Trịnh Y Bình sửng sốt một hồi, sau đó đưa mắt nhìn về phía Mộ Như đang đứng sang một bên, gật đầu nói: "Mộ Nhue, tôi biết gia đình cô gần đây thay đổi rất nhiều, tôi cũng biết cô không dễ gì khi ở một mình, vậy nên..."
Trịnh Y Bình lấy ra một tờ chi phiếu một triệu đặt trước mặt cô, nhẹ giọng nói: "Tuy chỉ có một triệu, nhưng tôi vẫn hy vọng cô không chê quá ít, tôi nghĩ số tiền này đủ để cô hoàn thành chương trình đại học, cô thậm chí còn có thể tham gia kì thi của nghiên cứu sinh."
Mộ Như liếc nhìn tờ chi phiếu một triệu, rồi nhẹ giọng nói: "Cô Trịnh, tôi và cô chưa từng quen biết nhau, tại sao cô lại đưa cho tôi một triệu?"
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… “Ồ, anh còn chưa thay quần áo, em mở cửa trước đi.” Giọng nói ngái ngủ của Trịnh Nhất Phàm truyền từ phòng ngủ ra.Mộ Như sửng sốt một chút, nhìn về phía cửa phòng Trịnh Nhất Phàm, sau đó nghe chuông cửa không ngừng vang lên, cuối cùng cô vẫn đi tới mở cửa.Tuy nhiên, cửa mới mở được một phần ba, cô liền nhìn thấy mặt của Đông Phương Vũ nên vội vàng muốn đóng cửa, đương nhiên là cô không thực hiện được, Đông Phương Vũ dùng sức đẩy cửa ra một chút, sau đó liền bước vào."Đông Phương Vũ, sao anh..." Mộ Như đang nói giữa chừng thig dừng lại, vì cô đột nhiên nhìn thấy sau lưng Đông Phương Vũ là một người phụ nữ chưa đầy 30 tuổi.Mộ Như không khỏi nhíu mày, tên Đông Phương Vũ thần kình này sáng sớm đã gõ cửa, còn mang theo nữ nhân tới đây, không phải là mang người tới đây tát vào mặt cô sao?“Cô- cô là chị dâu họ cũ, đúng không?” Trịnh Y Bình dừng ánh mắt trêи người Mộ Như vài giây, sau đó lạnh lùng nói: “Trịnh Nhất Phàm đâu, bảo nó ra đây cho tôi!"Mộ Như không biết người phụ nữ này là ai, nhưng nghe cô ấy gọi cô là chị dâu họ cũ, trái tim rung lên, chẳng lẽ người phụ nữ này là tình nhân của Đông Phương Vũ hay sao? Hay là họ hàng của Đông Phương Vũ?"Nhất Phàm vẫn đang ngủ," Mộ Như nói thật, liếc nhìn người phụ nữ đó, rồi nói: "Tôi đã gọi anh ấy rồi, tôi đoán..."Mộ Như chưa kịp nói xong thì đã nghe thấy phía sau có tiếng mở cửa phòng ngủ, sau đó là giọng của Trịnh Nhất Phàm vang lên: "Chị, sao chị lại ở đây?"Chị? Trịnh Nhất Phàm gọi người phụ nữ này để gọi chị?Mộ Như sửng sốt một lúc rồi lập tức nhớ ra ngay, Trịnh Nhất Phàm từng nói bố mẹ anh đang ở nước ngoài, anh có một chị gái ở Hong Kong, nhưng chị ấy đã kết hôn.Chẳng lẽ người phụ nữ trước mặt cô là chị gái của Trịnh Nhất Phàm ở Hồng Kông?Mộ Như đang thắc mắc thì đã nghe thấy giọng điệu có chút tức giận của Trịnh Y Bình nói với Trịnh Nhất Phàm: "Chị không đến đây, sợ là em sẽ ở đây làm trời long đất lở."Trịnh Nhất Phàm nghe xong thì cười thầm một tiếng, sau đó chỉ vào Đông Phương Vũ nói: "Chị nghe anh hai họ nói em làm trời long đất lở?"“Tất cả đều không phải sao?” Trịnh Y Bình hung hăng trừng mắt nhìn anh, sau đó nhìn về phía Mộ Như nói: “Anh hai họ nói, người phụ nữ sống trong nhà em chính là vợ cũ của anh họ, còn em và cô ấy... "“Em với cô ấy rất tốt, với lại em cũng rất thích với cô ấy,” Trịnh Nhất Phàm nhanh chóng cắt lời nói của Trịnh Y Bình, sau đó thờ ơ nói: “Nếu chị về đây vì việc này, thì chị nên quay về đi, chuyện của em không cần chị phải lo lắng."Trịnh Y Bình sửng sốt một hồi, sau đó đưa mắt nhìn về phía Mộ Như đang đứng sang một bên, gật đầu nói: "Mộ Nhue, tôi biết gia đình cô gần đây thay đổi rất nhiều, tôi cũng biết cô không dễ gì khi ở một mình, vậy nên..."Trịnh Y Bình lấy ra một tờ chi phiếu một triệu đặt trước mặt cô, nhẹ giọng nói: "Tuy chỉ có một triệu, nhưng tôi vẫn hy vọng cô không chê quá ít, tôi nghĩ số tiền này đủ để cô hoàn thành chương trình đại học, cô thậm chí còn có thể tham gia kì thi của nghiên cứu sinh."Mộ Như liếc nhìn tờ chi phiếu một triệu, rồi nhẹ giọng nói: "Cô Trịnh, tôi và cô chưa từng quen biết nhau, tại sao cô lại đưa cho tôi một triệu?"