Nguyễn Đức Bình là một tiểu tướng trẻ tuổi người Assyrian. Chàng từ nhỏ yêu võ như mạng, ngày đêm rèn luyện võ công. Đến năm mười sáu tuổi đã tinh thông thập bát ban võ nghệ. Vũ khí Đức Bình sử dụng là một thanh Xuyên Vân Thương có ngù thương màu đỏ nên còn được gọi là Huyết Đương Thương. Ngoài ra chàng còn có tài bắn cung bách phát bách trúng. Được xưng Thần xạ thủ trong lớp tướng lĩnh trẻ của Assyrian. Mỗi khi xung trận Đức Bình thường cưỡi một con “bạch mã long câu” đi đầu tiên. Trên vai đeo bộ trường cung với dây làm từ gân rồng. Một mình một thương xông pha tung hoành trong chiến trường như chỗ không người. Có một lần khi còn là một thành viên trong đội cận vệ của quốc vương Ashur - Assyrian. Khi đó Ashur đang đi săn trong một khu rừng thuộc vùng Harran thì bị quân phản loạn bao vây âm mưu thích sát. Quốc vương và một số tướng lãnh khác bị hai ngàn quân cảm tử vây chặt tại khu vực tiếp giáp với biên giới Hittite. Đức Bình lúc đó một mình một ngựa xông xáo giữa trùng vây, cuối…
Chương 63: Thân Binh Kiêu Hùng - Trời Xanh Nhỏ Lệ
Ma Tước Tướng QuânTác giả: Thienphong100783Truyện Cổ Đại, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Quân SựNguyễn Đức Bình là một tiểu tướng trẻ tuổi người Assyrian. Chàng từ nhỏ yêu võ như mạng, ngày đêm rèn luyện võ công. Đến năm mười sáu tuổi đã tinh thông thập bát ban võ nghệ. Vũ khí Đức Bình sử dụng là một thanh Xuyên Vân Thương có ngù thương màu đỏ nên còn được gọi là Huyết Đương Thương. Ngoài ra chàng còn có tài bắn cung bách phát bách trúng. Được xưng Thần xạ thủ trong lớp tướng lĩnh trẻ của Assyrian. Mỗi khi xung trận Đức Bình thường cưỡi một con “bạch mã long câu” đi đầu tiên. Trên vai đeo bộ trường cung với dây làm từ gân rồng. Một mình một thương xông pha tung hoành trong chiến trường như chỗ không người. Có một lần khi còn là một thành viên trong đội cận vệ của quốc vương Ashur - Assyrian. Khi đó Ashur đang đi săn trong một khu rừng thuộc vùng Harran thì bị quân phản loạn bao vây âm mưu thích sát. Quốc vương và một số tướng lãnh khác bị hai ngàn quân cảm tử vây chặt tại khu vực tiếp giáp với biên giới Hittite. Đức Bình lúc đó một mình một ngựa xông xáo giữa trùng vây, cuối… Ramus người không cao lắm nhưng vô cùng cơ bắp. Toàn thân hắn được che kín trong một bộ thiết giáp hết sức kiên cố. Vũ khí của hắn là một cây giáo ngắn và tấm khiên bằng da tê giác vô cùng kiên cố. Tấm khiên này được kết hợp từ bộ da của một con tê giác đột biến và đá tinh cương vô cùng quý hiếm được tìm thấy trên một ngọn núi huyền bí. Ramus không cưỡi chiến mã. Nhưng hắn đứng đó với ánh mắt bình thản lạnh lùng. Có cảm giác vô cùng kiên cố. Hắn cất giọng trầm trọng.- Võ hầu đại tướng quân Hồng Anh phải không? Ta biết ngươi rất lợi hại nhưng đã gặp ta hãy để quốc vương ở lại xuống ngựa đầu hàng. Ta sẽ đảm bảo tính mạng của ngươi!- Rắm chó thật!Võ tướng Hoàng Lan bên cạnh mắng lớn một tiếng rồi thúc chiến mã sáp lại liền. Đại đao trong tay trầm trọng bổ mạnh xuống. Ramus liền nâng tấm khiên của mình lên đón đỡ.Choang… Tạp...bảo đao của Hoàng Lan không ngờ bị mẻ mất một mảng lớn. Từ trên lưng ngựa chém xuống lực lượng được nâng lên rất nhiều mà vẫn không phá mở được. Ngược lại còn bị hủy mất binh khí. Tấm khiên của Ramus, độ kiên cố quả thực vô kiên bất tồi.Đúng vào lúc Hoàng Lan tay chân luống cuống. Cây lao trong tay Ramus bất thần nhanh như chớp nhằm yết hầu hắn đâm tới. Nhưng cũng may cho hắn, đại kích của Hồng Anh từ phía sau đã kịp đánh tới gạt bay nó sang một bên.Cánh tay cầm lao của Ramus có chút tê dại, thân hình loạng choạng lùi lại một bước. Hắn cất tiếng cười lớn.- Dù là Yugi năm xưa dùng đại kiếm cũng không phá nổi tấm khiên của ta. Huống chi lũ chuột nhắt các ngươi!Không ngờ tại kinh thành còn có một tên hổ tướng cỡ này. Chỉ là không hiểu sao hắn lại đang tâm làm một tên tay sai cho Sầm gia?Hồng Anh rất là kiêng kỵ kẻ này. Chàng hiện đang mang theo nữ hoàng Thanh Loan trên ngựa nên không tiện giao chiến. Nếu là bình thường chàng tự tin có thể hạ được bất cứ kẻ nào. Nhưng hiện nay thời gian đang rất cấp bách. Nếu không nhanh chóng thoát ra ngoài thành, khi truy binh đuổi tới thì dù có ba đầu sáu tay cũng khó thoát khỏi cái chết. Kẻ này tuy khó có thể gây nguy hiểm cho chàng. Nhưng hắn cứ thủ chặt cửa thành thì sẽ rắc rối vô cùng.Hồng Anh gầm lớn một tiếng huy vũ đại kích đánh tới.- Thái Sơn Áp Đỉnh!Rầm...Âm thanh va chạm như núi lở. Không ngờ đại kích trầm trọng kết hợp cùng bá lực khai sơn phá địa của Hồng Anh cũng không có gây tổn hại gì cho tấm khiên của Ramus. Hắn chỉ lùi lại ba bước, mặt khiên như cũ vẫn kiên cố không hư hao chút nào. Tấm khiên này quả thực là một bảo vật. Ramus nói đại kiếm của Yugi cũng không làm gì nổi hắn quả thật không hề ngoa.Hồng Anh giận dữ vô cùng huy động đại kích liên tiếp đánh xuống. Chiêu thức bá đạo mạnh mẽ được sử ra như cuồng phong. Thế nhưng, bất kể chàng dùng chiêu thức gì. Ramus cứ dùng tấm khiên lớn che chắn kín người. Hắn bỏ qua tấn công co rút người phòng thủ giữ chặt những vị trí yếu hại. Mặc dù liên tiếp phải thối lui nhưng cũng không có bị đả bại. Toàn thân hắn còn có bộ giáp mỏng chất liệu tương tự như tấm khiên che chắn. Dù thỉnh thoảng đại kích đánh trúng cũng không làm hắn mảy may bị thương. Kẻ này lực phòng thủ quả thật b**n th** dị thường. Vó ngựa kỵ binh đã dồn dập vọng lại phía sau. Đại quân của Siêu Tinh, Thám Hoa đang dồn ép ba người bọn Tiểu Bạch Long chạy tới. Tình thế nguy cấp vô cùng. Đội quân của Hồng Anh đã bị kẹp lại ở giữa. Hồng Anh lòng nóng như lửa đốt thét lớn.- Bằng mọi giá phá cửa thành cho ta!Năm trăm thân binh liều mạng ùa tới chém giết. Nhưng kẻ địch đã lập sẵn trận hình phòng thủ, đâu có dễ phá như vậy. Binh sĩ liên tiếp bị giáo dài đâm ngã xuống ngựa. Hồng Anh không có cách nào thoát khỏi dây dưa của Ramus. Hắn cứ lừng lững kiềm giữ vị trí tiến tới cửa thành. Đúng lúc này Tiểu Bạch Long từ xa hối hả chạy tới thét dài.- Hồng Anh mau tiến tới phá cửa thành! Để ta đối phó với kẻ này!Phá Không Thương trong tay Tiểu Bạch Long đâm ra liên tiếp. Đầy trời bóng thương bay múa tựa trăm hoa đua nở. Bá lực của Tiểu Bạch Long tuy không bằng Hồng Anh. Nhưng thân pháp của chàng tuyệt đối là độc bộ thiên hạ. Ramus chỉ thấy bóng thương loang loáng đánh xuống thì vội cuộn tròn người sau tấm khiên. Âm thanh va chạm vang lên liên miên. Nhưng lần này Ramus đã gặp phải khắc tinh rồi. Tiểu Bạch Long không có dùng lực lượng như Hồng Anh mà thiên về biến hóa. Thương ảnh đâm ra khéo léo bức hắn phải lui sang một bên. Tiểu Bạch Long vận dụng xảo kình đã đạt đến độ đăng phong tạo cực.Lợi dụng khoảng trống mà sư huynh tạo ra cho mình. Cuối cùng Hồng Anh cũng vượt qua được Ramus thúc ngựa phóng tới cửa thành. Tướng sĩ phía sau căn bản không cách nào giữ nổi chân chàng. Đại kích vần vũ khởi phát ra một màn máu tanh thảm khốc. Xích thố mạnh mẽ hướng cửa thành lao đi. Thế nhưng lúc này cầu treo đã bị kéo lên. Hai cánh cửa to lớn bằng gỗ dày bản bọc kim loại im lìm ở đó như muốn cười nhạo những kẻ muốn vượt qua nó.Hồng Anh gầm lên như mãnh hổ nộ uy huy động đại kích toàn lực đánh mạnh vào cửa thành. Cửa thành rung mạnh lên nhưng cơ bản vẫn là không suy suyển chút nào. Thân vệ phía sau tràn lên dồn ứ lại nhưng không có đường nào để thoát ra. Phía sau, đại quân ngày càng kéo tới đông nhung nhúc.Tiểu Bạch Long bức lui được Ramus thì huy động quân sĩ lập thành một hàng rào mỏng phòng thủ phía sau. Nhưng nếu không phá được cửa thành chờ đợi bọn họ chỉ còn là cái chết mà thôi. Tiểu Bạch Long cắn răng cùng các tướng Hoàng Lan, Xuân Thứ, Mai Cồ Tí chặn lại từng đợt sóng xung kích kỵ binh như vũ bão tràn tới. Hết lớp này đến lớp khác. Tình thế hung hiểm đến cùng cực.- Sư đệ Hồng Anh nhanh lên một chút!Hồng Anh lúc này hai tay toàn máu là máu. Chàng xuống ngựa huy động đại kích liên tục đánh mạnh vào cửa thành. Binh sĩ cũng là đồng loạt đánh vào. Nhưng hai cánh cửa gỗ vẫn lạnh lùng đứng vững như cười nhạo họ. Bá lực đánh vào nó khiến đất đá bên trên tường thành ầm ầm rơi xuống nhưng nó vẫn trơ trơ ra như cũ.Mà nguy hiểm hơn cả nữa là phía sau, sư đoàn cung tiễn thủ lính A thần tiễn đã tập trung đến. Bọn chúng xếp hàng ngay ngắn đồng loạt xạ tiễn bắn tới năm trăm thân binh đang túm tụm tại vị trí cửa thành. Tướng sĩ ngã xuống như ngả rạ, hết lớp này đến lớp khác.Tiểu Bạch Long đã trúng một tiễn bên vai trái. Máu tươi theo vết thương chảy xuống ướt đẫm chiến bào. Mãnh tướng Hoàng Lan bên cạnh cũng đã trúng mấy vết thương. Hắn gầm lên át hết những tiếng la hét.- Quyết tử vì tướng quân!- Vì tướng quân!Tướng sĩ còn lại đồng thanh hò hét. Nhưng mấy trăm thân binh nhỏ bé thì có thể làm nên trò trống gì? Dù họ có dũng cảm thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thay đổi được điều gì. Từng người từng người gục xuống vũng máu. Trên người bị cung tên găm kín như con nhím. Năm trăm người chỉ còn lại khoảng một phần mười còn sống sót. Nhưng cuối cùng sự dũng cảm kiên trì của họ cũng khiến trời xanh phải nhỏ lệ. Trên thiên không bất chợp mây đen kéo đến ùn ùn. Sấm chớp giật đùng đùng từng hồi khiến thiên hôn địa ám. Một tia sét giống như thiên ý bất chợt đánh trúng vào vị trí gần cửa thành. Cánh cửa vốn đã bị tác động rất nhiều cuối cùng cũng không có chịu nổi sức mạnh của tự nhiên ầm ầm đổ xuống. Khai mở ra phía sau nó cả một chân trời rộng lớn.
Ramus người không cao lắm nhưng vô cùng cơ bắp. Toàn thân hắn được che kín trong một bộ thiết giáp hết sức kiên cố. Vũ khí của hắn là một cây giáo ngắn và tấm khiên bằng da tê giác vô cùng kiên cố. Tấm khiên này được kết hợp từ bộ da của một con tê giác đột biến và đá tinh cương vô cùng quý hiếm được tìm thấy trên một ngọn núi huyền bí. Ramus không cưỡi chiến mã. Nhưng hắn đứng đó với ánh mắt bình thản lạnh lùng. Có cảm giác vô cùng kiên cố. Hắn cất giọng trầm trọng.
- Võ hầu đại tướng quân Hồng Anh phải không? Ta biết ngươi rất lợi hại nhưng đã gặp ta hãy để quốc vương ở lại xuống ngựa đầu hàng. Ta sẽ đảm bảo tính mạng của ngươi!
- Rắm chó thật!
Võ tướng Hoàng Lan bên cạnh mắng lớn một tiếng rồi thúc chiến mã sáp lại liền. Đại đao trong tay trầm trọng bổ mạnh xuống. Ramus liền nâng tấm khiên của mình lên đón đỡ.
Choang… Tạp...bảo đao của Hoàng Lan không ngờ bị mẻ mất một mảng lớn. Từ trên lưng ngựa chém xuống lực lượng được nâng lên rất nhiều mà vẫn không phá mở được. Ngược lại còn bị hủy mất binh khí. Tấm khiên của Ramus, độ kiên cố quả thực vô kiên bất tồi.
Đúng vào lúc Hoàng Lan tay chân luống cuống. Cây lao trong tay Ramus bất thần nhanh như chớp nhằm yết hầu hắn đâm tới. Nhưng cũng may cho hắn, đại kích của Hồng Anh từ phía sau đã kịp đánh tới gạt bay nó sang một bên.
Cánh tay cầm lao của Ramus có chút tê dại, thân hình loạng choạng lùi lại một bước. Hắn cất tiếng cười lớn.
- Dù là Yugi năm xưa dùng đại kiếm cũng không phá nổi tấm khiên của ta. Huống chi lũ chuột nhắt các ngươi!
Không ngờ tại kinh thành còn có một tên hổ tướng cỡ này. Chỉ là không hiểu sao hắn lại đang tâm làm một tên tay sai cho Sầm gia?
Hồng Anh rất là kiêng kỵ kẻ này. Chàng hiện đang mang theo nữ hoàng Thanh Loan trên ngựa nên không tiện giao chiến. Nếu là bình thường chàng tự tin có thể hạ được bất cứ kẻ nào. Nhưng hiện nay thời gian đang rất cấp bách. Nếu không nhanh chóng thoát ra ngoài thành, khi truy binh đuổi tới thì dù có ba đầu sáu tay cũng khó thoát khỏi cái chết. Kẻ này tuy khó có thể gây nguy hiểm cho chàng. Nhưng hắn cứ thủ chặt cửa thành thì sẽ rắc rối vô cùng.
Hồng Anh gầm lớn một tiếng huy vũ đại kích đánh tới.
- Thái Sơn Áp Đỉnh!
Rầm...Âm thanh va chạm như núi lở. Không ngờ đại kích trầm trọng kết hợp cùng bá lực khai sơn phá địa của Hồng Anh cũng không có gây tổn hại gì cho tấm khiên của Ramus. Hắn chỉ lùi lại ba bước, mặt khiên như cũ vẫn kiên cố không hư hao chút nào. Tấm khiên này quả thực là một bảo vật. Ramus nói đại kiếm của Yugi cũng không làm gì nổi hắn quả thật không hề ngoa.
Hồng Anh giận dữ vô cùng huy động đại kích liên tiếp đánh xuống. Chiêu thức bá đạo mạnh mẽ được sử ra như cuồng phong. Thế nhưng, bất kể chàng dùng chiêu thức gì. Ramus cứ dùng tấm khiên lớn che chắn kín người. Hắn bỏ qua tấn công co rút người phòng thủ giữ chặt những vị trí yếu hại. Mặc dù liên tiếp phải thối lui nhưng cũng không có bị đả bại. Toàn thân hắn còn có bộ giáp mỏng chất liệu tương tự như tấm khiên che chắn. Dù thỉnh thoảng đại kích đánh trúng cũng không làm hắn mảy may bị thương. Kẻ này lực phòng thủ quả thật b**n th** dị thường.
Vó ngựa kỵ binh đã dồn dập vọng lại phía sau. Đại quân của Siêu Tinh, Thám Hoa đang dồn ép ba người bọn Tiểu Bạch Long chạy tới. Tình thế nguy cấp vô cùng. Đội quân của Hồng Anh đã bị kẹp lại ở giữa. Hồng Anh lòng nóng như lửa đốt thét lớn.
- Bằng mọi giá phá cửa thành cho ta!
Năm trăm thân binh liều mạng ùa tới chém giết. Nhưng kẻ địch đã lập sẵn trận hình phòng thủ, đâu có dễ phá như vậy. Binh sĩ liên tiếp bị giáo dài đâm ngã xuống ngựa. Hồng Anh không có cách nào thoát khỏi dây dưa của Ramus. Hắn cứ lừng lững kiềm giữ vị trí tiến tới cửa thành. Đúng lúc này Tiểu Bạch Long từ xa hối hả chạy tới thét dài.
- Hồng Anh mau tiến tới phá cửa thành! Để ta đối phó với kẻ này!
Phá Không Thương trong tay Tiểu Bạch Long đâm ra liên tiếp. Đầy trời bóng thương bay múa tựa trăm hoa đua nở. Bá lực của Tiểu Bạch Long tuy không bằng Hồng Anh. Nhưng thân pháp của chàng tuyệt đối là độc bộ thiên hạ. Ramus chỉ thấy bóng thương loang loáng đánh xuống thì vội cuộn tròn người sau tấm khiên. Âm thanh va chạm vang lên liên miên.
Nhưng lần này Ramus đã gặp phải khắc tinh rồi. Tiểu Bạch Long không có dùng lực lượng như Hồng Anh mà thiên về biến hóa. Thương ảnh đâm ra khéo léo bức hắn phải lui sang một bên. Tiểu Bạch Long vận dụng xảo kình đã đạt đến độ đăng phong tạo cực.
Lợi dụng khoảng trống mà sư huynh tạo ra cho mình. Cuối cùng Hồng Anh cũng vượt qua được Ramus thúc ngựa phóng tới cửa thành. Tướng sĩ phía sau căn bản không cách nào giữ nổi chân chàng. Đại kích vần vũ khởi phát ra một màn máu tanh thảm khốc. Xích thố mạnh mẽ hướng cửa thành lao đi. Thế nhưng lúc này cầu treo đã bị kéo lên. Hai cánh cửa to lớn bằng gỗ dày bản bọc kim loại im lìm ở đó như muốn cười nhạo những kẻ muốn vượt qua nó.
Hồng Anh gầm lên như mãnh hổ nộ uy huy động đại kích toàn lực đánh mạnh vào cửa thành. Cửa thành rung mạnh lên nhưng cơ bản vẫn là không suy suyển chút nào. Thân vệ phía sau tràn lên dồn ứ lại nhưng không có đường nào để thoát ra. Phía sau, đại quân ngày càng kéo tới đông nhung nhúc.
Tiểu Bạch Long bức lui được Ramus thì huy động quân sĩ lập thành một hàng rào mỏng phòng thủ phía sau. Nhưng nếu không phá được cửa thành chờ đợi bọn họ chỉ còn là cái chết mà thôi. Tiểu Bạch Long cắn răng cùng các tướng Hoàng Lan, Xuân Thứ, Mai Cồ Tí chặn lại từng đợt sóng xung kích kỵ binh như vũ bão tràn tới. Hết lớp này đến lớp khác. Tình thế hung hiểm đến cùng cực.
- Sư đệ Hồng Anh nhanh lên một chút!
Hồng Anh lúc này hai tay toàn máu là máu. Chàng xuống ngựa huy động đại kích liên tục đánh mạnh vào cửa thành. Binh sĩ cũng là đồng loạt đánh vào. Nhưng hai cánh cửa gỗ vẫn lạnh lùng đứng vững như cười nhạo họ. Bá lực đánh vào nó khiến đất đá bên trên tường thành ầm ầm rơi xuống nhưng nó vẫn trơ trơ ra như cũ.
Mà nguy hiểm hơn cả nữa là phía sau, sư đoàn cung tiễn thủ lính A thần tiễn đã tập trung đến. Bọn chúng xếp hàng ngay ngắn đồng loạt xạ tiễn bắn tới năm trăm thân binh đang túm tụm tại vị trí cửa thành. Tướng sĩ ngã xuống như ngả rạ, hết lớp này đến lớp khác.
Tiểu Bạch Long đã trúng một tiễn bên vai trái. Máu tươi theo vết thương chảy xuống ướt đẫm chiến bào. Mãnh tướng Hoàng Lan bên cạnh cũng đã trúng mấy vết thương. Hắn gầm lên át hết những tiếng la hét.
- Quyết tử vì tướng quân!
- Vì tướng quân!
Tướng sĩ còn lại đồng thanh hò hét. Nhưng mấy trăm thân binh nhỏ bé thì có thể làm nên trò trống gì? Dù họ có dũng cảm thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thay đổi được điều gì. Từng người từng người gục xuống vũng máu. Trên người bị cung tên găm kín như con nhím. Năm trăm người chỉ còn lại khoảng một phần mười còn sống sót.
Nhưng cuối cùng sự dũng cảm kiên trì của họ cũng khiến trời xanh phải nhỏ lệ. Trên thiên không bất chợp mây đen kéo đến ùn ùn. Sấm chớp giật đùng đùng từng hồi khiến thiên hôn địa ám. Một tia sét giống như thiên ý bất chợt đánh trúng vào vị trí gần cửa thành. Cánh cửa vốn đã bị tác động rất nhiều cuối cùng cũng không có chịu nổi sức mạnh của tự nhiên ầm ầm đổ xuống. Khai mở ra phía sau nó cả một chân trời rộng lớn.
Ma Tước Tướng QuânTác giả: Thienphong100783Truyện Cổ Đại, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Quân SựNguyễn Đức Bình là một tiểu tướng trẻ tuổi người Assyrian. Chàng từ nhỏ yêu võ như mạng, ngày đêm rèn luyện võ công. Đến năm mười sáu tuổi đã tinh thông thập bát ban võ nghệ. Vũ khí Đức Bình sử dụng là một thanh Xuyên Vân Thương có ngù thương màu đỏ nên còn được gọi là Huyết Đương Thương. Ngoài ra chàng còn có tài bắn cung bách phát bách trúng. Được xưng Thần xạ thủ trong lớp tướng lĩnh trẻ của Assyrian. Mỗi khi xung trận Đức Bình thường cưỡi một con “bạch mã long câu” đi đầu tiên. Trên vai đeo bộ trường cung với dây làm từ gân rồng. Một mình một thương xông pha tung hoành trong chiến trường như chỗ không người. Có một lần khi còn là một thành viên trong đội cận vệ của quốc vương Ashur - Assyrian. Khi đó Ashur đang đi săn trong một khu rừng thuộc vùng Harran thì bị quân phản loạn bao vây âm mưu thích sát. Quốc vương và một số tướng lãnh khác bị hai ngàn quân cảm tử vây chặt tại khu vực tiếp giáp với biên giới Hittite. Đức Bình lúc đó một mình một ngựa xông xáo giữa trùng vây, cuối… Ramus người không cao lắm nhưng vô cùng cơ bắp. Toàn thân hắn được che kín trong một bộ thiết giáp hết sức kiên cố. Vũ khí của hắn là một cây giáo ngắn và tấm khiên bằng da tê giác vô cùng kiên cố. Tấm khiên này được kết hợp từ bộ da của một con tê giác đột biến và đá tinh cương vô cùng quý hiếm được tìm thấy trên một ngọn núi huyền bí. Ramus không cưỡi chiến mã. Nhưng hắn đứng đó với ánh mắt bình thản lạnh lùng. Có cảm giác vô cùng kiên cố. Hắn cất giọng trầm trọng.- Võ hầu đại tướng quân Hồng Anh phải không? Ta biết ngươi rất lợi hại nhưng đã gặp ta hãy để quốc vương ở lại xuống ngựa đầu hàng. Ta sẽ đảm bảo tính mạng của ngươi!- Rắm chó thật!Võ tướng Hoàng Lan bên cạnh mắng lớn một tiếng rồi thúc chiến mã sáp lại liền. Đại đao trong tay trầm trọng bổ mạnh xuống. Ramus liền nâng tấm khiên của mình lên đón đỡ.Choang… Tạp...bảo đao của Hoàng Lan không ngờ bị mẻ mất một mảng lớn. Từ trên lưng ngựa chém xuống lực lượng được nâng lên rất nhiều mà vẫn không phá mở được. Ngược lại còn bị hủy mất binh khí. Tấm khiên của Ramus, độ kiên cố quả thực vô kiên bất tồi.Đúng vào lúc Hoàng Lan tay chân luống cuống. Cây lao trong tay Ramus bất thần nhanh như chớp nhằm yết hầu hắn đâm tới. Nhưng cũng may cho hắn, đại kích của Hồng Anh từ phía sau đã kịp đánh tới gạt bay nó sang một bên.Cánh tay cầm lao của Ramus có chút tê dại, thân hình loạng choạng lùi lại một bước. Hắn cất tiếng cười lớn.- Dù là Yugi năm xưa dùng đại kiếm cũng không phá nổi tấm khiên của ta. Huống chi lũ chuột nhắt các ngươi!Không ngờ tại kinh thành còn có một tên hổ tướng cỡ này. Chỉ là không hiểu sao hắn lại đang tâm làm một tên tay sai cho Sầm gia?Hồng Anh rất là kiêng kỵ kẻ này. Chàng hiện đang mang theo nữ hoàng Thanh Loan trên ngựa nên không tiện giao chiến. Nếu là bình thường chàng tự tin có thể hạ được bất cứ kẻ nào. Nhưng hiện nay thời gian đang rất cấp bách. Nếu không nhanh chóng thoát ra ngoài thành, khi truy binh đuổi tới thì dù có ba đầu sáu tay cũng khó thoát khỏi cái chết. Kẻ này tuy khó có thể gây nguy hiểm cho chàng. Nhưng hắn cứ thủ chặt cửa thành thì sẽ rắc rối vô cùng.Hồng Anh gầm lớn một tiếng huy vũ đại kích đánh tới.- Thái Sơn Áp Đỉnh!Rầm...Âm thanh va chạm như núi lở. Không ngờ đại kích trầm trọng kết hợp cùng bá lực khai sơn phá địa của Hồng Anh cũng không có gây tổn hại gì cho tấm khiên của Ramus. Hắn chỉ lùi lại ba bước, mặt khiên như cũ vẫn kiên cố không hư hao chút nào. Tấm khiên này quả thực là một bảo vật. Ramus nói đại kiếm của Yugi cũng không làm gì nổi hắn quả thật không hề ngoa.Hồng Anh giận dữ vô cùng huy động đại kích liên tiếp đánh xuống. Chiêu thức bá đạo mạnh mẽ được sử ra như cuồng phong. Thế nhưng, bất kể chàng dùng chiêu thức gì. Ramus cứ dùng tấm khiên lớn che chắn kín người. Hắn bỏ qua tấn công co rút người phòng thủ giữ chặt những vị trí yếu hại. Mặc dù liên tiếp phải thối lui nhưng cũng không có bị đả bại. Toàn thân hắn còn có bộ giáp mỏng chất liệu tương tự như tấm khiên che chắn. Dù thỉnh thoảng đại kích đánh trúng cũng không làm hắn mảy may bị thương. Kẻ này lực phòng thủ quả thật b**n th** dị thường. Vó ngựa kỵ binh đã dồn dập vọng lại phía sau. Đại quân của Siêu Tinh, Thám Hoa đang dồn ép ba người bọn Tiểu Bạch Long chạy tới. Tình thế nguy cấp vô cùng. Đội quân của Hồng Anh đã bị kẹp lại ở giữa. Hồng Anh lòng nóng như lửa đốt thét lớn.- Bằng mọi giá phá cửa thành cho ta!Năm trăm thân binh liều mạng ùa tới chém giết. Nhưng kẻ địch đã lập sẵn trận hình phòng thủ, đâu có dễ phá như vậy. Binh sĩ liên tiếp bị giáo dài đâm ngã xuống ngựa. Hồng Anh không có cách nào thoát khỏi dây dưa của Ramus. Hắn cứ lừng lững kiềm giữ vị trí tiến tới cửa thành. Đúng lúc này Tiểu Bạch Long từ xa hối hả chạy tới thét dài.- Hồng Anh mau tiến tới phá cửa thành! Để ta đối phó với kẻ này!Phá Không Thương trong tay Tiểu Bạch Long đâm ra liên tiếp. Đầy trời bóng thương bay múa tựa trăm hoa đua nở. Bá lực của Tiểu Bạch Long tuy không bằng Hồng Anh. Nhưng thân pháp của chàng tuyệt đối là độc bộ thiên hạ. Ramus chỉ thấy bóng thương loang loáng đánh xuống thì vội cuộn tròn người sau tấm khiên. Âm thanh va chạm vang lên liên miên. Nhưng lần này Ramus đã gặp phải khắc tinh rồi. Tiểu Bạch Long không có dùng lực lượng như Hồng Anh mà thiên về biến hóa. Thương ảnh đâm ra khéo léo bức hắn phải lui sang một bên. Tiểu Bạch Long vận dụng xảo kình đã đạt đến độ đăng phong tạo cực.Lợi dụng khoảng trống mà sư huynh tạo ra cho mình. Cuối cùng Hồng Anh cũng vượt qua được Ramus thúc ngựa phóng tới cửa thành. Tướng sĩ phía sau căn bản không cách nào giữ nổi chân chàng. Đại kích vần vũ khởi phát ra một màn máu tanh thảm khốc. Xích thố mạnh mẽ hướng cửa thành lao đi. Thế nhưng lúc này cầu treo đã bị kéo lên. Hai cánh cửa to lớn bằng gỗ dày bản bọc kim loại im lìm ở đó như muốn cười nhạo những kẻ muốn vượt qua nó.Hồng Anh gầm lên như mãnh hổ nộ uy huy động đại kích toàn lực đánh mạnh vào cửa thành. Cửa thành rung mạnh lên nhưng cơ bản vẫn là không suy suyển chút nào. Thân vệ phía sau tràn lên dồn ứ lại nhưng không có đường nào để thoát ra. Phía sau, đại quân ngày càng kéo tới đông nhung nhúc.Tiểu Bạch Long bức lui được Ramus thì huy động quân sĩ lập thành một hàng rào mỏng phòng thủ phía sau. Nhưng nếu không phá được cửa thành chờ đợi bọn họ chỉ còn là cái chết mà thôi. Tiểu Bạch Long cắn răng cùng các tướng Hoàng Lan, Xuân Thứ, Mai Cồ Tí chặn lại từng đợt sóng xung kích kỵ binh như vũ bão tràn tới. Hết lớp này đến lớp khác. Tình thế hung hiểm đến cùng cực.- Sư đệ Hồng Anh nhanh lên một chút!Hồng Anh lúc này hai tay toàn máu là máu. Chàng xuống ngựa huy động đại kích liên tục đánh mạnh vào cửa thành. Binh sĩ cũng là đồng loạt đánh vào. Nhưng hai cánh cửa gỗ vẫn lạnh lùng đứng vững như cười nhạo họ. Bá lực đánh vào nó khiến đất đá bên trên tường thành ầm ầm rơi xuống nhưng nó vẫn trơ trơ ra như cũ.Mà nguy hiểm hơn cả nữa là phía sau, sư đoàn cung tiễn thủ lính A thần tiễn đã tập trung đến. Bọn chúng xếp hàng ngay ngắn đồng loạt xạ tiễn bắn tới năm trăm thân binh đang túm tụm tại vị trí cửa thành. Tướng sĩ ngã xuống như ngả rạ, hết lớp này đến lớp khác.Tiểu Bạch Long đã trúng một tiễn bên vai trái. Máu tươi theo vết thương chảy xuống ướt đẫm chiến bào. Mãnh tướng Hoàng Lan bên cạnh cũng đã trúng mấy vết thương. Hắn gầm lên át hết những tiếng la hét.- Quyết tử vì tướng quân!- Vì tướng quân!Tướng sĩ còn lại đồng thanh hò hét. Nhưng mấy trăm thân binh nhỏ bé thì có thể làm nên trò trống gì? Dù họ có dũng cảm thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thay đổi được điều gì. Từng người từng người gục xuống vũng máu. Trên người bị cung tên găm kín như con nhím. Năm trăm người chỉ còn lại khoảng một phần mười còn sống sót. Nhưng cuối cùng sự dũng cảm kiên trì của họ cũng khiến trời xanh phải nhỏ lệ. Trên thiên không bất chợp mây đen kéo đến ùn ùn. Sấm chớp giật đùng đùng từng hồi khiến thiên hôn địa ám. Một tia sét giống như thiên ý bất chợt đánh trúng vào vị trí gần cửa thành. Cánh cửa vốn đã bị tác động rất nhiều cuối cùng cũng không có chịu nổi sức mạnh của tự nhiên ầm ầm đổ xuống. Khai mở ra phía sau nó cả một chân trời rộng lớn.