Tân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và…
Chương 339: Bản Chất Xấu Xa 6
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… “Sao vậy?” Giọng nói của Đông Phương Mặc lạnh lùng mang theo mùi vị quen thuộc, trầm giọng nói: “Tôi đã từng không muốn để bản thân mình đứng lên nữa, bởi vì tôi đã từng đặt tất cả hy vọng vào A Vũ, nhưng bây giờ A Vũ không còn nữa, nó lại có một đứa con, vì đứa con của A Vũ, tôi phải để bản thân mình đứng lên, đúng không?"Mộ Như nghe đến Đông Phương Mặc nói như vậy liền sững sờ, thấy anh đã đi về phía trước, cô liền lăn lên giường rồi lập tức lật người xuống giường, có một cái giường ngăn cách với Đông Phương Mặc, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.Đông Phương Mặc phải chống nạng đi lại, đương nhiên không thể lăn trêи giường giống cô, nhìn chiếc giường trước mặt mà lạnh lùng nói: "Tịch Mộ Như, em làm như vậy là để nhắc nhở tôi, tôi không được lành lặn như em đúng không?"Trán của Mộ Như lập tức đổ mồ hôi, Đông Phương Mặc này dù sao cũng là thái giám, trong phim nói tâm tình của thái giám xưa nay rất BT, xem ra quả nhiên là rất đúng, bởi vì Đông Phương Mặc bây giờ rất không tầm thường.Thấy Tịch Mộ Như không trả lời, Đông Phương Mặc cũng không muốn cô trả lời, chống nạn đi về phía xe lăn rồi lạnh lùng nói: “Được rồi, đừng cư xử như nhìn thấy ma như vậy, sau vài tháng nữa, là tôi có thể gần giống như A Vũ rồi, cho dù tôi không đẹp trai như vậy, nhưng ít nhất em sẽ không bị sốc hay ngất xỉu khi nhìn thấy tôi."Đông Phương Mặc nói xong, rồi lại xoay người xe lăn, vừa đi về phía cửa, vừa lạnh lùng buông xuống một câu: " Gần đây đừng chọc tức dì Mai, nếu cảm thấy buồn chán thì nên ở trong phòng đọc sách hay làm gì đó là được rồi.""Tôi biết rồi." Mộ Như vội vàng đáp lại, nhìn xe lăn của anh hướng ra khỏi cửa phòng, cô liền vội vàng đi nhanh tới cửa, vươn tay đóng sầm cửa lại, sau đó cả người mềm nhũn mà dựa lưng vào cửa trược xuống.Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra với Khuông Doanh Doanh, cho dù người cô ta thích trong lòng là Đông Phương Mặc, nhưng cô ta cũng đã đính hôn với Đông Phương Vũ rồi không phải sao? Đối với một người như Đông Phương Vũ, cô không tin là không có chuyện gì xảy ra giữa Khuông Doanh Doanh và Đông Phương Vũ?Ngay cả khi Khuông Doanh Doanh quan tâm anh trai của chồng mình, thì cô ta chỉ nên giữ Đông Phương Mặc trong tim, cô ta đã lợi dụng Đông Phương Vũ để tiến gần đến bên cạnh Đông Phương Mặc.Nhưng tình hình hiện tại là cho dù Đông Phương Mặc bằng lòng chữa trị đôi chân của anh, cho dù anh sẵn sàng làm cho mình giống như Đông Phương Vũ, thì Đông Phương Mặc vẫn là một tên thái giám, Khuông Doanh Doanh sẽ bằng lòng ở bên cạnh chăm sóc cho một tên thái giám sao?Khuông Doanh Doanh là con gái của một thị trưởng, cô ta mới 22 tuổi, đó là thời gian cô ta trẻ trung xinh đẹp nhất, cô ta có thể lấy một người đàn ông bình thường không phải sao? Tại sao phải gả cho một tên thái giám như Đông Phương Mặc?Mộ Như không thể hiểu được, cho dù Khuông Doanh Doanh có kế hoạch của riêng cô ta thì cô ta cũng không cần cô phải suy nghĩ, mấy ngày qua Khuông Doanh Doanh thường xuyên đến Nhất Thốn Mặc, cô ta rất quan tâm đến quá trình phẫu thuật của Đông Phương Mặc.Đông Phương Mai có vẻ rất hài lòng với việc Khuông Doanh Doanh kết hôn với Đông Phương Mặc, vì mỗi lần Lhuoong Doanh Doanh đến, bà đều mỉm cười chào đón cô ta, không giống như khi nhìn thấy cô, khuôn mặt bà ấy luôn không có cảm xúc.A Mẫn nói Khuông Doanh Doanh có lẽ không bình thường, thật ra dù cô ta bình thường một chút thì cũng sẽ không đến lấy Đại thiếu gia vì cậu ấy đã phẫu thuật thẩm mỹ, là một người phụ nữ, ai lại muốn trống vắng cả đời? Ví dụ như chị gái của cô, Tịch Mộ Tuyết, suy nghĩ của cô ta rất bình thường, biết Đại thiếu gia là thái giám nên đã kiên quyết không gả cho cậu ấy.
“Sao vậy?” Giọng nói của Đông Phương Mặc lạnh lùng mang theo mùi vị quen thuộc, trầm giọng nói: “Tôi đã từng không muốn để bản thân mình đứng lên nữa, bởi vì tôi đã từng đặt tất cả hy vọng vào A Vũ, nhưng bây giờ A Vũ không còn nữa, nó lại có một đứa con, vì đứa con của A Vũ, tôi phải để bản thân mình đứng lên, đúng không?"
Mộ Như nghe đến Đông Phương Mặc nói như vậy liền sững sờ, thấy anh đã đi về phía trước, cô liền lăn lên giường rồi lập tức lật người xuống giường, có một cái giường ngăn cách với Đông Phương Mặc, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.
Đông Phương Mặc phải chống nạng đi lại, đương nhiên không thể lăn trêи giường giống cô, nhìn chiếc giường trước mặt mà lạnh lùng nói: "Tịch Mộ Như, em làm như vậy là để nhắc nhở tôi, tôi không được lành lặn như em đúng không?"
Trán của Mộ Như lập tức đổ mồ hôi, Đông Phương Mặc này dù sao cũng là thái giám, trong phim nói tâm tình của thái giám xưa nay rất BT, xem ra quả nhiên là rất đúng, bởi vì Đông Phương Mặc bây giờ rất không tầm thường.
Thấy Tịch Mộ Như không trả lời, Đông Phương Mặc cũng không muốn cô trả lời, chống nạn đi về phía xe lăn rồi lạnh lùng nói: “Được rồi, đừng cư xử như nhìn thấy ma như vậy, sau vài tháng nữa, là tôi có thể gần giống như A Vũ rồi, cho dù tôi không đẹp trai như vậy, nhưng ít nhất em sẽ không bị sốc hay ngất xỉu khi nhìn thấy tôi."
Đông Phương Mặc nói xong, rồi lại xoay người xe lăn, vừa đi về phía cửa, vừa lạnh lùng buông xuống một câu: " Gần đây đừng chọc tức dì Mai, nếu cảm thấy buồn chán thì nên ở trong phòng đọc sách hay làm gì đó là được rồi."
"Tôi biết rồi." Mộ Như vội vàng đáp lại, nhìn xe lăn của anh hướng ra khỏi cửa phòng, cô liền vội vàng đi nhanh tới cửa, vươn tay đóng sầm cửa lại, sau đó cả người mềm nhũn mà dựa lưng vào cửa trược xuống.
Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra với Khuông Doanh Doanh, cho dù người cô ta thích trong lòng là Đông Phương Mặc, nhưng cô ta cũng đã đính hôn với Đông Phương Vũ rồi không phải sao? Đối với một người như Đông Phương Vũ, cô không tin là không có chuyện gì xảy ra giữa Khuông Doanh Doanh và Đông Phương Vũ?
Ngay cả khi Khuông Doanh Doanh quan tâm anh trai của chồng mình, thì cô ta chỉ nên giữ Đông Phương Mặc trong tim, cô ta đã lợi dụng Đông Phương Vũ để tiến gần đến bên cạnh Đông Phương Mặc.
Nhưng tình hình hiện tại là cho dù Đông Phương Mặc bằng lòng chữa trị đôi chân của anh, cho dù anh sẵn sàng làm cho mình giống như Đông Phương Vũ, thì Đông Phương Mặc vẫn là một tên thái giám, Khuông Doanh Doanh sẽ bằng lòng ở bên cạnh chăm sóc cho một tên thái giám sao?
Khuông Doanh Doanh là con gái của một thị trưởng, cô ta mới 22 tuổi, đó là thời gian cô ta trẻ trung xinh đẹp nhất, cô ta có thể lấy một người đàn ông bình thường không phải sao? Tại sao phải gả cho một tên thái giám như Đông Phương Mặc?
Mộ Như không thể hiểu được, cho dù Khuông Doanh Doanh có kế hoạch của riêng cô ta thì cô ta cũng không cần cô phải suy nghĩ, mấy ngày qua Khuông Doanh Doanh thường xuyên đến Nhất Thốn Mặc, cô ta rất quan tâm đến quá trình phẫu thuật của Đông Phương Mặc.
Đông Phương Mai có vẻ rất hài lòng với việc Khuông Doanh Doanh kết hôn với Đông Phương Mặc, vì mỗi lần Lhuoong Doanh Doanh đến, bà đều mỉm cười chào đón cô ta, không giống như khi nhìn thấy cô, khuôn mặt bà ấy luôn không có cảm xúc.
A Mẫn nói Khuông Doanh Doanh có lẽ không bình thường, thật ra dù cô ta bình thường một chút thì cũng sẽ không đến lấy Đại thiếu gia vì cậu ấy đã phẫu thuật thẩm mỹ, là một người phụ nữ, ai lại muốn trống vắng cả đời? Ví dụ như chị gái của cô, Tịch Mộ Tuyết, suy nghĩ của cô ta rất bình thường, biết Đại thiếu gia là thái giám nên đã kiên quyết không gả cho cậu ấy.
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… “Sao vậy?” Giọng nói của Đông Phương Mặc lạnh lùng mang theo mùi vị quen thuộc, trầm giọng nói: “Tôi đã từng không muốn để bản thân mình đứng lên nữa, bởi vì tôi đã từng đặt tất cả hy vọng vào A Vũ, nhưng bây giờ A Vũ không còn nữa, nó lại có một đứa con, vì đứa con của A Vũ, tôi phải để bản thân mình đứng lên, đúng không?"Mộ Như nghe đến Đông Phương Mặc nói như vậy liền sững sờ, thấy anh đã đi về phía trước, cô liền lăn lên giường rồi lập tức lật người xuống giường, có một cái giường ngăn cách với Đông Phương Mặc, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.Đông Phương Mặc phải chống nạng đi lại, đương nhiên không thể lăn trêи giường giống cô, nhìn chiếc giường trước mặt mà lạnh lùng nói: "Tịch Mộ Như, em làm như vậy là để nhắc nhở tôi, tôi không được lành lặn như em đúng không?"Trán của Mộ Như lập tức đổ mồ hôi, Đông Phương Mặc này dù sao cũng là thái giám, trong phim nói tâm tình của thái giám xưa nay rất BT, xem ra quả nhiên là rất đúng, bởi vì Đông Phương Mặc bây giờ rất không tầm thường.Thấy Tịch Mộ Như không trả lời, Đông Phương Mặc cũng không muốn cô trả lời, chống nạn đi về phía xe lăn rồi lạnh lùng nói: “Được rồi, đừng cư xử như nhìn thấy ma như vậy, sau vài tháng nữa, là tôi có thể gần giống như A Vũ rồi, cho dù tôi không đẹp trai như vậy, nhưng ít nhất em sẽ không bị sốc hay ngất xỉu khi nhìn thấy tôi."Đông Phương Mặc nói xong, rồi lại xoay người xe lăn, vừa đi về phía cửa, vừa lạnh lùng buông xuống một câu: " Gần đây đừng chọc tức dì Mai, nếu cảm thấy buồn chán thì nên ở trong phòng đọc sách hay làm gì đó là được rồi.""Tôi biết rồi." Mộ Như vội vàng đáp lại, nhìn xe lăn của anh hướng ra khỏi cửa phòng, cô liền vội vàng đi nhanh tới cửa, vươn tay đóng sầm cửa lại, sau đó cả người mềm nhũn mà dựa lưng vào cửa trược xuống.Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra với Khuông Doanh Doanh, cho dù người cô ta thích trong lòng là Đông Phương Mặc, nhưng cô ta cũng đã đính hôn với Đông Phương Vũ rồi không phải sao? Đối với một người như Đông Phương Vũ, cô không tin là không có chuyện gì xảy ra giữa Khuông Doanh Doanh và Đông Phương Vũ?Ngay cả khi Khuông Doanh Doanh quan tâm anh trai của chồng mình, thì cô ta chỉ nên giữ Đông Phương Mặc trong tim, cô ta đã lợi dụng Đông Phương Vũ để tiến gần đến bên cạnh Đông Phương Mặc.Nhưng tình hình hiện tại là cho dù Đông Phương Mặc bằng lòng chữa trị đôi chân của anh, cho dù anh sẵn sàng làm cho mình giống như Đông Phương Vũ, thì Đông Phương Mặc vẫn là một tên thái giám, Khuông Doanh Doanh sẽ bằng lòng ở bên cạnh chăm sóc cho một tên thái giám sao?Khuông Doanh Doanh là con gái của một thị trưởng, cô ta mới 22 tuổi, đó là thời gian cô ta trẻ trung xinh đẹp nhất, cô ta có thể lấy một người đàn ông bình thường không phải sao? Tại sao phải gả cho một tên thái giám như Đông Phương Mặc?Mộ Như không thể hiểu được, cho dù Khuông Doanh Doanh có kế hoạch của riêng cô ta thì cô ta cũng không cần cô phải suy nghĩ, mấy ngày qua Khuông Doanh Doanh thường xuyên đến Nhất Thốn Mặc, cô ta rất quan tâm đến quá trình phẫu thuật của Đông Phương Mặc.Đông Phương Mai có vẻ rất hài lòng với việc Khuông Doanh Doanh kết hôn với Đông Phương Mặc, vì mỗi lần Lhuoong Doanh Doanh đến, bà đều mỉm cười chào đón cô ta, không giống như khi nhìn thấy cô, khuôn mặt bà ấy luôn không có cảm xúc.A Mẫn nói Khuông Doanh Doanh có lẽ không bình thường, thật ra dù cô ta bình thường một chút thì cũng sẽ không đến lấy Đại thiếu gia vì cậu ấy đã phẫu thuật thẩm mỹ, là một người phụ nữ, ai lại muốn trống vắng cả đời? Ví dụ như chị gái của cô, Tịch Mộ Tuyết, suy nghĩ của cô ta rất bình thường, biết Đại thiếu gia là thái giám nên đã kiên quyết không gả cho cậu ấy.