Tác giả:

Tân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và…

Chương 355: Làm Ơn Cho Tôi Vùng Vẫy 6

Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Mộ Như nghe  A Mẫn nói thì nghĩ lại, nếu có đàn ông để tóc dài, chắc họ đều là người tham gia vào nghệ thuật, người ở Nhất Thốn Mặc đều là BT, thì có ai hiểu được thế nào là nghệ thuật đâu?Cô mỉm cười, tình cờ Liễu mẫu đứng trước cửa Mặc Viên gọi cô đến ăn trưa, cô nhanh chóng xoay người đi về phía Mặc Viên, không còn lo lắng về người đàn ông tóc dài xa lạ đó nữa, dù sao sau khi cô trở thành tình nhân của Đông Phương Mặc thì người đàn ông tóc dài đó cũng xuất hiện nữa.Lúc ăn cơm trưa, Đông Phương Mai bất ngờ có mặt ở nhà, Mộ Như có chút bất an, bởi vì cô không phải nữ chủ nhân của Đông Phương gia nữa, cô bây giờ là tình nhân của Đông Phương Mặc, cô không được ăn tối với những người này.Vì vậy, cô rất hiểu chuyện nhẹ nhàng chào hỏi Đông Phương Mai, rồi quay người đi về phía nhà bếp, cô thà chọn dùng bữa với Liễu mẫu trong bếp hơn là ngồi cùng bàn với Đông Phương Mai.“Cô Tịch, lại đây ăn cơm cùng nhau đi,” Đông Phương Mai đặc biệt tỏ vẻ nhiệt tình, khi nhìn thấy Mộ Như đi về phía nhà bếp, bà lập tức gọi cô dừng lại."Không cần đâu," Mộ Như lập tức từ chối lòng tốt của Đông Phương Mai, sau đó nhẹ giọng nói: "Tốt hơn hết là tôi nên xuống bếp ăn cơm với Liễu mẫu, tôi chỉ là người hầu của Đại thiếu gia.""Haha," Đông Phương Mai không nhịn được cười, sau đó thân thiện nói: "Cô Tịch, cô có khiêm tốn quá không? Hiện tại cô đang sống trong phòng của Nhị thiếu gia, cô còn được tính là người hầu sao? Hơn  nữa, trong bụng cô còn có người thừa kế của Đông Phương gia chúng tôi, đúng không?"Mộ Như sửng sốt, cô không hiểu ý tứ trong lời nói của Đông Phương Mai lắm, nhưng vẫn dửng dưng nói: "Vâng, Dì Mai, cảm ơn ý tốt của dì, nhưng Mộ Như tự biết thân phận của mình, tôi... "“Oh, Mộ Như, cô đang nói gì vậy?” Đông Phương Mai nhanh chóng giành lời, sau đó nhanh chóng giải thích: “Tôi chuẩn bị thảo luận vấn đề này với cô đây, A Mặc và cô Khuông sẽ đính hôn trong ba ngày tới, tôi dự định giới thiệu cô là vợ của Nhị thiếu gia trong lễ đính hôn của A Mặc, như vậy sau này cô có thể sống ở Nhất Thốn Mặc với các con của cô, được chứ? ""Tôi không có quan hệ gì với Đông Phương Vũ", Mộ Như nhanh chóng từ chối lòng tốt của Đông Phương Mai rồi nói thêm trước khi bà kịp nói, "Hơn nữa, đứa con trong bụng tôi không phải là kết tinh tình yêu giữa tôi và Nhị thiếu gia, đó chỉ là...chỉ là... "Mộ Như rốt cuộc cũng không thể nói đứa con trong bụng cô chỉ là kết quả do Đông Phương Vũ cưỡng hϊế͙p͙ cô để lại, một kết quả như vậy, cô chưa bao giờ nghĩ tới việc dựa vào đứa trẻ này để nâng cao thân phận, hay là để tranh giành địa vị với họ dưới tư cách là nữ chủ nhân của Đông Phương gia.Thực ra không phải là cô chưa từng nghĩ đến chuyện phá bỏ đứa con này, tất nhiên, nếu cô thực sự muốn phá nó thì có rất nhiều cách để thực hiện như chạy đường dài mỗi ngày, hoặc cố tình mang một chiếc đôi dép lê rồi trượt xuống cầu thang mà sảy thai.Nhưng mỗi khi nghĩ đến những phương pháp này, cô lại không thể chịu đựng được nữa, một lần cô chạy lêm tầng hai của Mai Uyển, suýt nữa thì lăn xuống cầu thang, nhưng đến giây cuối cùng, cô lại dừng lại.Đứa trẻ vô tội, trong mọi trường hợp đứa trẻ không có tội, nếu cô ghét Đông Phương Mặc hay Đông Phương Vũ, nếu cô trút giận lên đứa bé thì cô sẽ trở thành người có hành vi vô nhân đạo, cô có thể tàn nhẫn g**t ch*t chính đứa con của mình.

Mộ Như nghe  A Mẫn nói thì nghĩ lại, nếu có đàn ông để tóc dài, chắc họ đều là người tham gia vào nghệ thuật, người ở Nhất Thốn Mặc đều là BT, thì có ai hiểu được thế nào là nghệ thuật đâu?

Cô mỉm cười, tình cờ Liễu mẫu đứng trước cửa Mặc Viên gọi cô đến ăn trưa, cô nhanh chóng xoay người đi về phía Mặc Viên, không còn lo lắng về người đàn ông tóc dài xa lạ đó nữa, dù sao sau khi cô trở thành tình nhân của Đông Phương Mặc thì người đàn ông tóc dài đó cũng xuất hiện nữa.

Lúc ăn cơm trưa, Đông Phương Mai bất ngờ có mặt ở nhà, Mộ Như có chút bất an, bởi vì cô không phải nữ chủ nhân của Đông Phương gia nữa, cô bây giờ là tình nhân của Đông Phương Mặc, cô không được ăn tối với những người này.

Vì vậy, cô rất hiểu chuyện nhẹ nhàng chào hỏi Đông Phương Mai, rồi quay người đi về phía nhà bếp, cô thà chọn dùng bữa với Liễu mẫu trong bếp hơn là ngồi cùng bàn với Đông Phương Mai.

“Cô Tịch, lại đây ăn cơm cùng nhau đi,” Đông Phương Mai đặc biệt tỏ vẻ nhiệt tình, khi nhìn thấy Mộ Như đi về phía nhà bếp, bà lập tức gọi cô dừng lại.

"Không cần đâu," Mộ Như lập tức từ chối lòng tốt của Đông Phương Mai, sau đó nhẹ giọng nói: "Tốt hơn hết là tôi nên xuống bếp ăn cơm với Liễu mẫu, tôi chỉ là người hầu của Đại thiếu gia."

"Haha," Đông Phương Mai không nhịn được cười, sau đó thân thiện nói: "Cô Tịch, cô có khiêm tốn quá không? Hiện tại cô đang sống trong phòng của Nhị thiếu gia, cô còn được tính là người hầu sao? Hơn  nữa, trong bụng cô còn có người thừa kế của Đông Phương gia chúng tôi, đúng không?"

Mộ Như sửng sốt, cô không hiểu ý tứ trong lời nói của Đông Phương Mai lắm, nhưng vẫn dửng dưng nói: "Vâng, Dì Mai, cảm ơn ý tốt của dì, nhưng Mộ Như tự biết thân phận của mình, tôi... "

“Oh, Mộ Như, cô đang nói gì vậy?” Đông Phương Mai nhanh chóng giành lời, sau đó nhanh chóng giải thích: “Tôi chuẩn bị thảo luận vấn đề này với cô đây, A Mặc và cô Khuông sẽ đính hôn trong ba ngày tới, tôi dự định giới thiệu cô là vợ của Nhị thiếu gia trong lễ đính hôn của A Mặc, như vậy sau này cô có thể sống ở Nhất Thốn Mặc với các con của cô, được chứ? "

"Tôi không có quan hệ gì với Đông Phương Vũ", Mộ Như nhanh chóng từ chối lòng tốt của Đông Phương Mai rồi nói thêm trước khi bà kịp nói, "Hơn nữa, đứa con trong bụng tôi không phải là kết tinh tình yêu giữa tôi và Nhị thiếu gia, đó chỉ là...chỉ là... "

Mộ Như rốt cuộc cũng không thể nói đứa con trong bụng cô chỉ là kết quả do Đông Phương Vũ cưỡng hϊế͙p͙ cô để lại, một kết quả như vậy, cô chưa bao giờ nghĩ tới việc dựa vào đứa trẻ này để nâng cao thân phận, hay là để tranh giành địa vị với họ dưới tư cách là nữ chủ nhân của Đông Phương gia.

Thực ra không phải là cô chưa từng nghĩ đến chuyện phá bỏ đứa con này, tất nhiên, nếu cô thực sự muốn phá nó thì có rất nhiều cách để thực hiện như chạy đường dài mỗi ngày, hoặc cố tình mang một chiếc đôi dép lê rồi trượt xuống cầu thang mà sảy thai.

Nhưng mỗi khi nghĩ đến những phương pháp này, cô lại không thể chịu đựng được nữa, một lần cô chạy lêm tầng hai của Mai Uyển, suýt nữa thì lăn xuống cầu thang, nhưng đến giây cuối cùng, cô lại dừng lại.

Đứa trẻ vô tội, trong mọi trường hợp đứa trẻ không có tội, nếu cô ghét Đông Phương Mặc hay Đông Phương Vũ, nếu cô trút giận lên đứa bé thì cô sẽ trở thành người có hành vi vô nhân đạo, cô có thể tàn nhẫn g**t ch*t chính đứa con của mình.

Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Mộ Như nghe  A Mẫn nói thì nghĩ lại, nếu có đàn ông để tóc dài, chắc họ đều là người tham gia vào nghệ thuật, người ở Nhất Thốn Mặc đều là BT, thì có ai hiểu được thế nào là nghệ thuật đâu?Cô mỉm cười, tình cờ Liễu mẫu đứng trước cửa Mặc Viên gọi cô đến ăn trưa, cô nhanh chóng xoay người đi về phía Mặc Viên, không còn lo lắng về người đàn ông tóc dài xa lạ đó nữa, dù sao sau khi cô trở thành tình nhân của Đông Phương Mặc thì người đàn ông tóc dài đó cũng xuất hiện nữa.Lúc ăn cơm trưa, Đông Phương Mai bất ngờ có mặt ở nhà, Mộ Như có chút bất an, bởi vì cô không phải nữ chủ nhân của Đông Phương gia nữa, cô bây giờ là tình nhân của Đông Phương Mặc, cô không được ăn tối với những người này.Vì vậy, cô rất hiểu chuyện nhẹ nhàng chào hỏi Đông Phương Mai, rồi quay người đi về phía nhà bếp, cô thà chọn dùng bữa với Liễu mẫu trong bếp hơn là ngồi cùng bàn với Đông Phương Mai.“Cô Tịch, lại đây ăn cơm cùng nhau đi,” Đông Phương Mai đặc biệt tỏ vẻ nhiệt tình, khi nhìn thấy Mộ Như đi về phía nhà bếp, bà lập tức gọi cô dừng lại."Không cần đâu," Mộ Như lập tức từ chối lòng tốt của Đông Phương Mai, sau đó nhẹ giọng nói: "Tốt hơn hết là tôi nên xuống bếp ăn cơm với Liễu mẫu, tôi chỉ là người hầu của Đại thiếu gia.""Haha," Đông Phương Mai không nhịn được cười, sau đó thân thiện nói: "Cô Tịch, cô có khiêm tốn quá không? Hiện tại cô đang sống trong phòng của Nhị thiếu gia, cô còn được tính là người hầu sao? Hơn  nữa, trong bụng cô còn có người thừa kế của Đông Phương gia chúng tôi, đúng không?"Mộ Như sửng sốt, cô không hiểu ý tứ trong lời nói của Đông Phương Mai lắm, nhưng vẫn dửng dưng nói: "Vâng, Dì Mai, cảm ơn ý tốt của dì, nhưng Mộ Như tự biết thân phận của mình, tôi... "“Oh, Mộ Như, cô đang nói gì vậy?” Đông Phương Mai nhanh chóng giành lời, sau đó nhanh chóng giải thích: “Tôi chuẩn bị thảo luận vấn đề này với cô đây, A Mặc và cô Khuông sẽ đính hôn trong ba ngày tới, tôi dự định giới thiệu cô là vợ của Nhị thiếu gia trong lễ đính hôn của A Mặc, như vậy sau này cô có thể sống ở Nhất Thốn Mặc với các con của cô, được chứ? ""Tôi không có quan hệ gì với Đông Phương Vũ", Mộ Như nhanh chóng từ chối lòng tốt của Đông Phương Mai rồi nói thêm trước khi bà kịp nói, "Hơn nữa, đứa con trong bụng tôi không phải là kết tinh tình yêu giữa tôi và Nhị thiếu gia, đó chỉ là...chỉ là... "Mộ Như rốt cuộc cũng không thể nói đứa con trong bụng cô chỉ là kết quả do Đông Phương Vũ cưỡng hϊế͙p͙ cô để lại, một kết quả như vậy, cô chưa bao giờ nghĩ tới việc dựa vào đứa trẻ này để nâng cao thân phận, hay là để tranh giành địa vị với họ dưới tư cách là nữ chủ nhân của Đông Phương gia.Thực ra không phải là cô chưa từng nghĩ đến chuyện phá bỏ đứa con này, tất nhiên, nếu cô thực sự muốn phá nó thì có rất nhiều cách để thực hiện như chạy đường dài mỗi ngày, hoặc cố tình mang một chiếc đôi dép lê rồi trượt xuống cầu thang mà sảy thai.Nhưng mỗi khi nghĩ đến những phương pháp này, cô lại không thể chịu đựng được nữa, một lần cô chạy lêm tầng hai của Mai Uyển, suýt nữa thì lăn xuống cầu thang, nhưng đến giây cuối cùng, cô lại dừng lại.Đứa trẻ vô tội, trong mọi trường hợp đứa trẻ không có tội, nếu cô ghét Đông Phương Mặc hay Đông Phương Vũ, nếu cô trút giận lên đứa bé thì cô sẽ trở thành người có hành vi vô nhân đạo, cô có thể tàn nhẫn g**t ch*t chính đứa con của mình.

Chương 355: Làm Ơn Cho Tôi Vùng Vẫy 6