Tân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và…
Chương 360: Thái Độ Tốt Chỉ Dành Cho Người Mình Yêu 3
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Cô lại thực sự đã bỏ chốn, cũng yêu cầu Trịnh Nhất Phàm cõng cô cùng bỏ chốn."Đại thiếu gia, cô Khuông đang tìm cậu." Chú Liễu vội vàng chạy tới, rồi thì thầm vào tai anh: "Thị trưởng Khuông cũng đang tìm cậu..."Đông Phương Mặc gật đầu, sau đó chỉ tay về phía Tịch Mộ Như, lạnh lùng nói với những người xung quanh: "Đưa cô Tịch trở về Nhất Thốn Mặc."“Vâng!” Có người ngay lập tức tiến lên, rất lịch sự nhưng rất mạnh miệng mời Mộ Như lên xe.Mộ Như nhìn bóng lưng Đông Phương Mặc xoay người rời đi, không khỏi hỏi: "Anh muốn... còn Trịnh Nhất Phàm thì sao?"Bước chân của Đông Phương Mặc dừng lại một giây, cũng không nhìn lại, cũng không trả lời câu hỏi của cô, mà tiếp tục đi theo chú Liễu về phía cửa khách sạn.A Mẫn từ trong hẻm chạy lên thở hổn hển, thấy Mộ Như đang đứng đây với khuôn mặt tái mét, thở hổn hển cẩn thận hỏi: "Cô Tịch... cô... cô có sao không?"Mộ Như lắc đầu, rồi lẳng lặng bước tới chiếc xe đã mở sẵn cửa, cô không sao, cô còn có thể làm sao?A Mẫn chần chừ một chút rồi chạy nhanh về phía trước theo Mộ Như vào xe, thấy Mộ Như không nói, cô ấy vội vàng nói cẩn thận: “Cộ Tịch, sau này cô đi đâu thì đừng đi một mình, đề phòng cô bị lạc hoặc xảy ra chuyện gì, Đạo thiếu gia không tìm được cô, tôi sẽ có chuyện, tôi có thể chăm sóc cô..."Mộ Như tựa lưng vào ghế, nghe A Mẫn nói mà lòng lạnh hơn, cô chưa từng nghĩ mình sẽ có liên quan đến số phận của rất nhiều người.Khi tôi trở lại Nhất Thốn Mặc thì đã hơn 8 giờ tối, Mộ Như ở khách sạn không ăn gì nên thực sự rất đói, nhưng vì tối nay gặp Trịnh Nhất Phàm, cô lại cảm thấy u uất, nên cô không có cảm giác thèm ăn.A Mẫn hỏi cô có muốn ăn gì không, cô ấy nói sẽ nhờ Liễu mẫu nấu cho cô, Mộ Như chỉ lắc đầu, cô cảm thấy rất mệt mỏi, không nói một lời, đi thẳng lên tầng ba của mình.Trịnh Nhất Phàm trở về như thế nào? Làm sao anh biết cô sẽ xuất hiện trong khách sạn đó? Trước khi cô có thời gian để hỏi rõ ràng về những điều này, cô và Trịnh Nhất Phàm đã bị Đông Phương Mặc bắt gặp.Lần này, Đông Phương Mặc sẽ trừng phạt Trịnh Nhất Phàm như thế nào? Anh sẽ trừng phạt cô như thế nào?Mộ Như không biết, cũng không thể đoán, bởi vì Đông Phương Mặc cực kỳ BT, không ai có thể đoán được suy nghĩ của anh.Nằm xuống giường trong phòng, cô cũng không thèm thay váy trêи người, vùi đầu vào gối cố gắng trấn tĩnh lại, nhưng tiếc là cô không thể bình tĩnh lại được, bởi vì -Nhất Phàm vẫn còn nằm trong tay Đông Phương Mặc, lúc này cô không biết Nhất Phàm đang ở đâu? Cô có quyền đau khổ không? Liệu Đông Phương Mặc có quay trở về rồi đưa Nhất Phàm vào nhà tù một lần nữa không?Đúng lúc Mộ Như đang quẫn trí không biết làm sao thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa, kèm theo tiếng nói hoảng sợ của A Mẫnn: "Cô Tịch, Đại thiếu gia muốn cô mau ra ngoài, nhanh lên!"Mộ Như sửng sốt, trong lòng dâng lên một linh tính không lành, cô lập tức bật dậy khỏi giường, cũng không thèm sửa sang lại mái tóc hơi rối của mình, mà đi thẳng ra cửa.Vì ác ma Đông Phương Mặc yêu cầu cô mau ra ngoài, vậy thì cô không được lơ là, nếu không, không biết anh sẽ nghĩ ra biện pháp BT nào để hành hạ cô,
Cô lại thực sự đã bỏ chốn, cũng yêu cầu Trịnh Nhất Phàm cõng cô cùng bỏ chốn.
"Đại thiếu gia, cô Khuông đang tìm cậu." Chú Liễu vội vàng chạy tới, rồi thì thầm vào tai anh: "Thị trưởng Khuông cũng đang tìm cậu..."
Đông Phương Mặc gật đầu, sau đó chỉ tay về phía Tịch Mộ Như, lạnh lùng nói với những người xung quanh: "Đưa cô Tịch trở về Nhất Thốn Mặc."
“Vâng!” Có người ngay lập tức tiến lên, rất lịch sự nhưng rất mạnh miệng mời Mộ Như lên xe.
Mộ Như nhìn bóng lưng Đông Phương Mặc xoay người rời đi, không khỏi hỏi: "Anh muốn... còn Trịnh Nhất Phàm thì sao?"
Bước chân của Đông Phương Mặc dừng lại một giây, cũng không nhìn lại, cũng không trả lời câu hỏi của cô, mà tiếp tục đi theo chú Liễu về phía cửa khách sạn.
A Mẫn từ trong hẻm chạy lên thở hổn hển, thấy Mộ Như đang đứng đây với khuôn mặt tái mét, thở hổn hển cẩn thận hỏi: "Cô Tịch... cô... cô có sao không?"
Mộ Như lắc đầu, rồi lẳng lặng bước tới chiếc xe đã mở sẵn cửa, cô không sao, cô còn có thể làm sao?
A Mẫn chần chừ một chút rồi chạy nhanh về phía trước theo Mộ Như vào xe, thấy Mộ Như không nói, cô ấy vội vàng nói cẩn thận: “Cộ Tịch, sau này cô đi đâu thì đừng đi một mình, đề phòng cô bị lạc hoặc xảy ra chuyện gì, Đạo thiếu gia không tìm được cô, tôi sẽ có chuyện, tôi có thể chăm sóc cô..."
Mộ Như tựa lưng vào ghế, nghe A Mẫn nói mà lòng lạnh hơn, cô chưa từng nghĩ mình sẽ có liên quan đến số phận của rất nhiều người.
Khi tôi trở lại Nhất Thốn Mặc thì đã hơn 8 giờ tối, Mộ Như ở khách sạn không ăn gì nên thực sự rất đói, nhưng vì tối nay gặp Trịnh Nhất Phàm, cô lại cảm thấy u uất, nên cô không có cảm giác thèm ăn.
A Mẫn hỏi cô có muốn ăn gì không, cô ấy nói sẽ nhờ Liễu mẫu nấu cho cô, Mộ Như chỉ lắc đầu, cô cảm thấy rất mệt mỏi, không nói một lời, đi thẳng lên tầng ba của mình.
Trịnh Nhất Phàm trở về như thế nào? Làm sao anh biết cô sẽ xuất hiện trong khách sạn đó? Trước khi cô có thời gian để hỏi rõ ràng về những điều này, cô và Trịnh Nhất Phàm đã bị Đông Phương Mặc bắt gặp.
Lần này, Đông Phương Mặc sẽ trừng phạt Trịnh Nhất Phàm như thế nào? Anh sẽ trừng phạt cô như thế nào?
Mộ Như không biết, cũng không thể đoán, bởi vì Đông Phương Mặc cực kỳ BT, không ai có thể đoán được suy nghĩ của anh.
Nằm xuống giường trong phòng, cô cũng không thèm thay váy trêи người, vùi đầu vào gối cố gắng trấn tĩnh lại, nhưng tiếc là cô không thể bình tĩnh lại được, bởi vì -
Nhất Phàm vẫn còn nằm trong tay Đông Phương Mặc, lúc này cô không biết Nhất Phàm đang ở đâu? Cô có quyền đau khổ không? Liệu Đông Phương Mặc có quay trở về rồi đưa Nhất Phàm vào nhà tù một lần nữa không?
Đúng lúc Mộ Như đang quẫn trí không biết làm sao thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa, kèm theo tiếng nói hoảng sợ của A Mẫnn: "Cô Tịch, Đại thiếu gia muốn cô mau ra ngoài, nhanh lên!"
Mộ Như sửng sốt, trong lòng dâng lên một linh tính không lành, cô lập tức bật dậy khỏi giường, cũng không thèm sửa sang lại mái tóc hơi rối của mình, mà đi thẳng ra cửa.
Vì ác ma Đông Phương Mặc yêu cầu cô mau ra ngoài, vậy thì cô không được lơ là, nếu không, không biết anh sẽ nghĩ ra biện pháp BT nào để hành hạ cô,
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Cô lại thực sự đã bỏ chốn, cũng yêu cầu Trịnh Nhất Phàm cõng cô cùng bỏ chốn."Đại thiếu gia, cô Khuông đang tìm cậu." Chú Liễu vội vàng chạy tới, rồi thì thầm vào tai anh: "Thị trưởng Khuông cũng đang tìm cậu..."Đông Phương Mặc gật đầu, sau đó chỉ tay về phía Tịch Mộ Như, lạnh lùng nói với những người xung quanh: "Đưa cô Tịch trở về Nhất Thốn Mặc."“Vâng!” Có người ngay lập tức tiến lên, rất lịch sự nhưng rất mạnh miệng mời Mộ Như lên xe.Mộ Như nhìn bóng lưng Đông Phương Mặc xoay người rời đi, không khỏi hỏi: "Anh muốn... còn Trịnh Nhất Phàm thì sao?"Bước chân của Đông Phương Mặc dừng lại một giây, cũng không nhìn lại, cũng không trả lời câu hỏi của cô, mà tiếp tục đi theo chú Liễu về phía cửa khách sạn.A Mẫn từ trong hẻm chạy lên thở hổn hển, thấy Mộ Như đang đứng đây với khuôn mặt tái mét, thở hổn hển cẩn thận hỏi: "Cô Tịch... cô... cô có sao không?"Mộ Như lắc đầu, rồi lẳng lặng bước tới chiếc xe đã mở sẵn cửa, cô không sao, cô còn có thể làm sao?A Mẫn chần chừ một chút rồi chạy nhanh về phía trước theo Mộ Như vào xe, thấy Mộ Như không nói, cô ấy vội vàng nói cẩn thận: “Cộ Tịch, sau này cô đi đâu thì đừng đi một mình, đề phòng cô bị lạc hoặc xảy ra chuyện gì, Đạo thiếu gia không tìm được cô, tôi sẽ có chuyện, tôi có thể chăm sóc cô..."Mộ Như tựa lưng vào ghế, nghe A Mẫn nói mà lòng lạnh hơn, cô chưa từng nghĩ mình sẽ có liên quan đến số phận của rất nhiều người.Khi tôi trở lại Nhất Thốn Mặc thì đã hơn 8 giờ tối, Mộ Như ở khách sạn không ăn gì nên thực sự rất đói, nhưng vì tối nay gặp Trịnh Nhất Phàm, cô lại cảm thấy u uất, nên cô không có cảm giác thèm ăn.A Mẫn hỏi cô có muốn ăn gì không, cô ấy nói sẽ nhờ Liễu mẫu nấu cho cô, Mộ Như chỉ lắc đầu, cô cảm thấy rất mệt mỏi, không nói một lời, đi thẳng lên tầng ba của mình.Trịnh Nhất Phàm trở về như thế nào? Làm sao anh biết cô sẽ xuất hiện trong khách sạn đó? Trước khi cô có thời gian để hỏi rõ ràng về những điều này, cô và Trịnh Nhất Phàm đã bị Đông Phương Mặc bắt gặp.Lần này, Đông Phương Mặc sẽ trừng phạt Trịnh Nhất Phàm như thế nào? Anh sẽ trừng phạt cô như thế nào?Mộ Như không biết, cũng không thể đoán, bởi vì Đông Phương Mặc cực kỳ BT, không ai có thể đoán được suy nghĩ của anh.Nằm xuống giường trong phòng, cô cũng không thèm thay váy trêи người, vùi đầu vào gối cố gắng trấn tĩnh lại, nhưng tiếc là cô không thể bình tĩnh lại được, bởi vì -Nhất Phàm vẫn còn nằm trong tay Đông Phương Mặc, lúc này cô không biết Nhất Phàm đang ở đâu? Cô có quyền đau khổ không? Liệu Đông Phương Mặc có quay trở về rồi đưa Nhất Phàm vào nhà tù một lần nữa không?Đúng lúc Mộ Như đang quẫn trí không biết làm sao thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa, kèm theo tiếng nói hoảng sợ của A Mẫnn: "Cô Tịch, Đại thiếu gia muốn cô mau ra ngoài, nhanh lên!"Mộ Như sửng sốt, trong lòng dâng lên một linh tính không lành, cô lập tức bật dậy khỏi giường, cũng không thèm sửa sang lại mái tóc hơi rối của mình, mà đi thẳng ra cửa.Vì ác ma Đông Phương Mặc yêu cầu cô mau ra ngoài, vậy thì cô không được lơ là, nếu không, không biết anh sẽ nghĩ ra biện pháp BT nào để hành hạ cô,