Tác giả:

Tân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và…

Chương 579: Chú Không Phải Ba Con 4

Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Ban đầu Đạo Kỳ Huyền muốn làm hòa với Park Yongjun, nhưng Park Jisun nói Park Yongjun cũng đang ở đây, rõ ràng anh ấy vẫn rất lo lắng cho Nhan Như và Tiểu Mao Vũ.Trong năm năm qua, vì hiểu lầm Nhan Như nên Park Jisun có chút khuất mắc trong mối quan hệ giữa cô ấy và Nhan Như, nhưng khi hiểu lầm được giải quyết, mối quan hệ giữa cô ấy và Nhan Như đã được cải thiện.Năm người họ từ lâu đã là một gia đình, mặc dù Park Yongjun và Park Jisun không sống cùng Nhan Như nhưng họ thường đến nhà Nhan Như ăn tối hoặc cùng nhau tụ tập.Park Yongjun tới, trong lòng anh lập tức rung động, tự hỏi sau này anh có về Hàn Quốc cùng anh ấy không?Anh nhìn lại và suy nghĩ đến chuyện đó, anh rời đi, nhưng Nhan Như và Tiểu Mao Vũ vẫn ở Nhâtd Thốn Mặc của Đông Phương Mặc, mặc dù họ vốn là người phụ nữ và con của Đông Phương Mặc, nhưng đến cuối cùngSau 5 năm chung sống với mẹ con Nhan Như, nhìn bụng Nhan Như ngày càng lớn lên, anh đích thân đưa cô đến bệnh viện rồi canh chừng bên ngoài phòng sinh, anh nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của con bé, ngoại trừ bác sĩ và y tá thì anh là người đầu tiên ôm Tiểu Mao Vũ.Tiểu Mao Vũ là con gái của anh, ý nghĩ này đã ăn sâu vào trái tim anh, nếu bây giờ bắt anh buông tay cả hai, thì anh cảm thấy có chút bất đắc dĩ.Park Jisun thấy suy nghĩ của anh, không khỏi lẩm bẩm: "Anh trai anh vô tội, Nhan Như đã kể cho tôi nghe chuyện của cô ấy và anh trai anh, thực ra, người đầu tiên anh trai anh yêu là chị gái của Nhan Như, Tịch Mộ Tuyết, chứ không phải Nhan Như, nhưng Tịch Mộ Tuyết là một đứa giả tạo, cô ta bắt Nhan Như thay cô ta kết hôn với anh trai anh."Park Jisun dừng lại, sau đó nói tiếp: "Tuy cuộc hôn nhân của Nhan Như với anh trai anh quả thực có chút sai lầm, tôi nghĩ việc cô ấy quay về bên cạnh một ác ma như Đông Phương Mặc thì cũng không có giá trị gì, chưa kể Tịch Mộ Tuyết còn ở bên cạnh anh ta, còn về phía Đông Phương Mặc, thì tôi nghĩ lý do Đông Phương Mặc vẫn tiếp tục tìm Nhan Như thực ra là muốn mang đứa bé đó về, mà đứa bé đó lại là Tiểu Mao Vũ."Đạo Kỳ Huyền không nói, nhưng trong lòng anh cũng nghĩ như vậy, bởi vì giữa Nhan Như và Nhan Như, suốt năm năm qua, Đông Phương Mặc đối xử với Nhan Như không tốt, thậm chí còn phá hủy hôn nhân của Nhan Như và Trịnh Nhất Phàm.Nếu Đông Phương Mặc thực sự bắt Nhan Như chỉ vì Tiểu Mao Vũ là con của anh ta thì quả thật là quá vô nhân đạo rồi, sau này anh có thể để Tiểu Mao Vũ nhận anh ta là ba con bé, nhưng anh ta không thể nhốt Nhan Như lại, vì hiện tai Nhan Như và anh ta không có chút quan hệ nào.Nghĩ vậy, anh quyết định: "Quay xe lại, chạy về phía Tân Hải, tôi muốn đến Nhất Thốn Mặc.""Được," Park Jisun đáp, chiếc môtô nhanh chóng quay lại, sau đó lên ga, nói với Kỳ Huyền ở phía sau: "Anh trai tôi có lẽ đang ở gần Nhất Thốn Mặc."Nhất Thốn Mặc được canh phòng cẩn mật, đặc biệt là ngăn người ngoài xâm nhập, có thể nói đến một con ruồi cũng không vào được, ai từ bên ngoài mà muốn vào Nhất Thốn Mặc thì chỉ có thể nói là kho như lên trời.Sau khi Park Yongjun đến Nhất Thốn Mặc, anh không tìm được lối nên khiến anh rất đau đầu, nếu không thể vào Nhất Thốn Mặc trước trời sáng, thì kế hoạch đưa Nhan Như và Tiểu Mao Vũ ra ngoài có lẽ sẽ đổ bể.

Ban đầu Đạo Kỳ Huyền muốn làm hòa với Park Yongjun, nhưng Park Jisun nói Park Yongjun cũng đang ở đây, rõ ràng anh ấy vẫn rất lo lắng cho Nhan Như và Tiểu Mao Vũ.

Trong năm năm qua, vì hiểu lầm Nhan Như nên Park Jisun có chút khuất mắc trong mối quan hệ giữa cô ấy và Nhan Như, nhưng khi hiểu lầm được giải quyết, mối quan hệ giữa cô ấy và Nhan Như đã được cải thiện.

Năm người họ từ lâu đã là một gia đình, mặc dù Park Yongjun và Park Jisun không sống cùng Nhan Như nhưng họ thường đến nhà Nhan Như ăn tối hoặc cùng nhau tụ tập.

Park Yongjun tới, trong lòng anh lập tức rung động, tự hỏi sau này anh có về Hàn Quốc cùng anh ấy không?

Anh nhìn lại và suy nghĩ đến chuyện đó, anh rời đi, nhưng Nhan Như và Tiểu Mao Vũ vẫn ở Nhâtd Thốn Mặc của Đông Phương Mặc, mặc dù họ vốn là người phụ nữ và con của Đông Phương Mặc, nhưng đến cuối cùng

Sau 5 năm chung sống với mẹ con Nhan Như, nhìn bụng Nhan Như ngày càng lớn lên, anh đích thân đưa cô đến bệnh viện rồi canh chừng bên ngoài phòng sinh, anh nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của con bé, ngoại trừ bác sĩ và y tá thì anh là người đầu tiên ôm Tiểu Mao Vũ.

Tiểu Mao Vũ là con gái của anh, ý nghĩ này đã ăn sâu vào trái tim anh, nếu bây giờ bắt anh buông tay cả hai, thì anh cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Park Jisun thấy suy nghĩ của anh, không khỏi lẩm bẩm: "Anh trai anh vô tội, Nhan Như đã kể cho tôi nghe chuyện của cô ấy và anh trai anh, thực ra, người đầu tiên anh trai anh yêu là chị gái của Nhan Như, Tịch Mộ Tuyết, chứ không phải Nhan Như, nhưng Tịch Mộ Tuyết là một đứa giả tạo, cô ta bắt Nhan Như thay cô ta kết hôn với anh trai anh."

Park Jisun dừng lại, sau đó nói tiếp: "Tuy cuộc hôn nhân của Nhan Như với anh trai anh quả thực có chút sai lầm, tôi nghĩ việc cô ấy quay về bên cạnh một ác ma như Đông Phương Mặc thì cũng không có giá trị gì, chưa kể Tịch Mộ Tuyết còn ở bên cạnh anh ta, còn về phía Đông Phương Mặc, thì tôi nghĩ lý do Đông Phương Mặc vẫn tiếp tục tìm Nhan Như thực ra là muốn mang đứa bé đó về, mà đứa bé đó lại là Tiểu Mao Vũ."

Đạo Kỳ Huyền không nói, nhưng trong lòng anh cũng nghĩ như vậy, bởi vì giữa Nhan Như và Nhan Như, suốt năm năm qua, Đông Phương Mặc đối xử với Nhan Như không tốt, thậm chí còn phá hủy hôn nhân của Nhan Như và Trịnh Nhất Phàm.

Nếu Đông Phương Mặc thực sự bắt Nhan Như chỉ vì Tiểu Mao Vũ là con của anh ta thì quả thật là quá vô nhân đạo rồi, sau này anh có thể để Tiểu Mao Vũ nhận anh ta là ba con bé, nhưng anh ta không thể nhốt Nhan Như lại, vì hiện tai Nhan Như và anh ta không có chút quan hệ nào.

Nghĩ vậy, anh quyết định: "Quay xe lại, chạy về phía Tân Hải, tôi muốn đến Nhất Thốn Mặc."

"Được," Park Jisun đáp, chiếc môtô nhanh chóng quay lại, sau đó lên ga, nói với Kỳ Huyền ở phía sau: "Anh trai tôi có lẽ đang ở gần Nhất Thốn Mặc."

Nhất Thốn Mặc được canh phòng cẩn mật, đặc biệt là ngăn người ngoài xâm nhập, có thể nói đến một con ruồi cũng không vào được, ai từ bên ngoài mà muốn vào Nhất Thốn Mặc thì chỉ có thể nói là kho như lên trời.

Sau khi Park Yongjun đến Nhất Thốn Mặc, anh không tìm được lối nên khiến anh rất đau đầu, nếu không thể vào Nhất Thốn Mặc trước trời sáng, thì kế hoạch đưa Nhan Như và Tiểu Mao Vũ ra ngoài có lẽ sẽ đổ bể.

Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Ban đầu Đạo Kỳ Huyền muốn làm hòa với Park Yongjun, nhưng Park Jisun nói Park Yongjun cũng đang ở đây, rõ ràng anh ấy vẫn rất lo lắng cho Nhan Như và Tiểu Mao Vũ.Trong năm năm qua, vì hiểu lầm Nhan Như nên Park Jisun có chút khuất mắc trong mối quan hệ giữa cô ấy và Nhan Như, nhưng khi hiểu lầm được giải quyết, mối quan hệ giữa cô ấy và Nhan Như đã được cải thiện.Năm người họ từ lâu đã là một gia đình, mặc dù Park Yongjun và Park Jisun không sống cùng Nhan Như nhưng họ thường đến nhà Nhan Như ăn tối hoặc cùng nhau tụ tập.Park Yongjun tới, trong lòng anh lập tức rung động, tự hỏi sau này anh có về Hàn Quốc cùng anh ấy không?Anh nhìn lại và suy nghĩ đến chuyện đó, anh rời đi, nhưng Nhan Như và Tiểu Mao Vũ vẫn ở Nhâtd Thốn Mặc của Đông Phương Mặc, mặc dù họ vốn là người phụ nữ và con của Đông Phương Mặc, nhưng đến cuối cùngSau 5 năm chung sống với mẹ con Nhan Như, nhìn bụng Nhan Như ngày càng lớn lên, anh đích thân đưa cô đến bệnh viện rồi canh chừng bên ngoài phòng sinh, anh nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của con bé, ngoại trừ bác sĩ và y tá thì anh là người đầu tiên ôm Tiểu Mao Vũ.Tiểu Mao Vũ là con gái của anh, ý nghĩ này đã ăn sâu vào trái tim anh, nếu bây giờ bắt anh buông tay cả hai, thì anh cảm thấy có chút bất đắc dĩ.Park Jisun thấy suy nghĩ của anh, không khỏi lẩm bẩm: "Anh trai anh vô tội, Nhan Như đã kể cho tôi nghe chuyện của cô ấy và anh trai anh, thực ra, người đầu tiên anh trai anh yêu là chị gái của Nhan Như, Tịch Mộ Tuyết, chứ không phải Nhan Như, nhưng Tịch Mộ Tuyết là một đứa giả tạo, cô ta bắt Nhan Như thay cô ta kết hôn với anh trai anh."Park Jisun dừng lại, sau đó nói tiếp: "Tuy cuộc hôn nhân của Nhan Như với anh trai anh quả thực có chút sai lầm, tôi nghĩ việc cô ấy quay về bên cạnh một ác ma như Đông Phương Mặc thì cũng không có giá trị gì, chưa kể Tịch Mộ Tuyết còn ở bên cạnh anh ta, còn về phía Đông Phương Mặc, thì tôi nghĩ lý do Đông Phương Mặc vẫn tiếp tục tìm Nhan Như thực ra là muốn mang đứa bé đó về, mà đứa bé đó lại là Tiểu Mao Vũ."Đạo Kỳ Huyền không nói, nhưng trong lòng anh cũng nghĩ như vậy, bởi vì giữa Nhan Như và Nhan Như, suốt năm năm qua, Đông Phương Mặc đối xử với Nhan Như không tốt, thậm chí còn phá hủy hôn nhân của Nhan Như và Trịnh Nhất Phàm.Nếu Đông Phương Mặc thực sự bắt Nhan Như chỉ vì Tiểu Mao Vũ là con của anh ta thì quả thật là quá vô nhân đạo rồi, sau này anh có thể để Tiểu Mao Vũ nhận anh ta là ba con bé, nhưng anh ta không thể nhốt Nhan Như lại, vì hiện tai Nhan Như và anh ta không có chút quan hệ nào.Nghĩ vậy, anh quyết định: "Quay xe lại, chạy về phía Tân Hải, tôi muốn đến Nhất Thốn Mặc.""Được," Park Jisun đáp, chiếc môtô nhanh chóng quay lại, sau đó lên ga, nói với Kỳ Huyền ở phía sau: "Anh trai tôi có lẽ đang ở gần Nhất Thốn Mặc."Nhất Thốn Mặc được canh phòng cẩn mật, đặc biệt là ngăn người ngoài xâm nhập, có thể nói đến một con ruồi cũng không vào được, ai từ bên ngoài mà muốn vào Nhất Thốn Mặc thì chỉ có thể nói là kho như lên trời.Sau khi Park Yongjun đến Nhất Thốn Mặc, anh không tìm được lối nên khiến anh rất đau đầu, nếu không thể vào Nhất Thốn Mặc trước trời sáng, thì kế hoạch đưa Nhan Như và Tiểu Mao Vũ ra ngoài có lẽ sẽ đổ bể.

Chương 579: Chú Không Phải Ba Con 4