Tác giả:

Tân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và…

Chương 597: Anh Có Kết Hôn Hay Không Liên Quan Gì Đến Cô 1

Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Nhan Như tưởng mình và Tiểu Mao Vũ sẽ bị Đông Phương Mặc giam giữ trong Nhất Thốn Mặc này suốt đời, nhưng không ngờ vì sự xuất hiện của bà nội Đông Phương Mặc, mà Đông Phương Mặc từng nói Tiểu Mao Vũ là con của Đông Phương Vũ nên nhờ có quan hệ máu mủ mà có sự thay đổi đáng kể.Đầu tiên, bà nói cô và Tiểu Mao Vũ không nên sống ở Mặc Viên, bởi vì Mặc Viên là khu nhà chính của Đông Phương gia, chỉ có thiếu phu nhân thực sự mới được sống ở Đông Phương, mà cô và Đông Phương Vũ vẫn chưa kết hôn, cho nên vẫn chưa được xem là một trong những chủ nhân của Đông Phương gia.Một sự thật không thể nghi ngời là mẹ phú nhờ con, vì Tiểu Mao Vũ, cô vẫn có thể ở lại Nhất Thốn Mặc, nhưng cô chỉ có thể sống ở Trúc Viên bên cạnh.Nhan Như nghe bà nội phân tích mà không biết nên khóc hay nên cười nên nhàn nhạt nói: "Con nghĩ tốt hơn là con nên cùng Tiểu Mao Vũ sống ở Mai Uyển, trêи lưng chừng núi, nơi đó yên tĩnh, mà con lại thích nơi yên tĩnh."“Biệm pháp này rất tốt.” Bà nội lập tức đồng ý yêu cầu thản nhiên của Nhan Như, đồng thời bà nhìn cô với ánh mắt vừa lòng, bà cảm thấy tuy thân phận cô thấp kém nhưng vẫn là người hiểu biết.Nhìn thấy bà nội vui vẻ, Tiểu Mao Vũ vội vàng tiến lên hai bước, đến gần Đông Phương Vân Hà, khẽ nói: "Bà cố, Vũ Vũ sẽ sớm lên năm tuổi, Tiểu Mao Vũ muốn đi nhà trẻ."“Con không được đi nhà trẻ sao?” Đông Phương Vân Hà hiển nhiên rất kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Nhan Như, không khỏi tức giận hỏi: “Cô làm mẹ như thế sao? Đứa bé đã lớn như vậy, tại sao lại không cho con bé đi nhà trẻ?"Nhan Như vội vàng giải thích: "Vốn dĩ con vẫn cho con bé đi nhà trẻ, nhưng mấy ngày gần đây, Đông Phương thiếu gia đưa con và Vũ Vũ đến Tân Hải, cho nên Vũ Vũ không thể đi nhà trẻ được."Nhan Như  nhấn mạnh trọng âm ở khúc "Đông Phương thiếu gia đưa con và Vũ Vũ đến Tân Hải", vốn dĩ cô muốn nói là mình bị bắt cóc đến đây, nhưng cô vẫn nuốt lời lại khi lời đến cửa miệng, người bà nội cô này tạm thời đến đây, hiện vẫn chưa rõ bà ấy là bạn hay là thù, trước tiên, cô vẫn không nên xúc phạm tên Đông Phương Mặc BT đó.“Nếu vậy thì A Mặc, con không thể trì hoãn việc học của cháy mình, ta nghĩ con nên giúp Tiểu Mao Vũ tìm nhà trẻ được không?” Đông Phương Vân Hà rất thích Tiểu Mao Vũ, vì vậy bà không cần suy nghĩ đã ra lệnh cho Đông Phương MặcĐông Phương Mặc người ngồi bên cạnh Phương Tử Ngưng vốn đang yên lặng quan sát mọi chuyện, người bị Đông Phương Vân Hà đột nhiên hỏi, anh có chút sững sờ không kịp phản ứng.“Được rồi, con sẽ để chú Liễu thu xếp giúp.” Đông Phương Mặc vừa đứng lên vừa nói, sau đó lấy điện thoại di động ra ngoài gọi điện thoại, hiển nhiên là anh đi sắp xếp nhà trẻ cho Tiêir Mao VũNhan Như không ngờ sự xuất hiện của Đông Phương Vân Hà lại mang đến cho cô nhiều lợi ích như vậy, cô không chỉ không phải sống trong phòng của tên BT Đông Phương Mặc ở Mặc Viền, mà Tiểu Mao vũ còn có thể đến nhà trẻ, thậm chí cô còn có thể tự do ra vào Mặc ViênBuổi chiều cô thuận lợi chuyển đến Mai Uyển, hầu như không có chuyện gì thay đổi, bởi vì cô không mang theo thứ gì của Đông Phương gia ngoài Tiểu Mao Vũ từ trong tay Đông Phương Mặc.Đông Phương Mặc đã mua rất nhiều thứ cho Tiểu Mao Vũ, quần áo, đồ dùng hàng ngày, đồ chơi, nhưng Tiểu Mao Vũ lại tỏ ra khinh thường những món đồ chơi mà Đông Phương Mặc mua, bé cho rằng anh đã xúc phạm IQ của bé, bé đã không chơi những thứ đồ chơi trẻ con ngây thơ này từ lâu rồi.

Nhan Như tưởng mình và Tiểu Mao Vũ sẽ bị Đông Phương Mặc giam giữ trong Nhất Thốn Mặc này suốt đời, nhưng không ngờ vì sự xuất hiện của bà nội Đông Phương Mặc, mà Đông Phương Mặc từng nói Tiểu Mao Vũ là con của Đông Phương Vũ nên nhờ có quan hệ máu mủ mà có sự thay đổi đáng kể.

Đầu tiên, bà nói cô và Tiểu Mao Vũ không nên sống ở Mặc Viên, bởi vì Mặc Viên là khu nhà chính của Đông Phương gia, chỉ có thiếu phu nhân thực sự mới được sống ở Đông Phương, mà cô và Đông Phương Vũ vẫn chưa kết hôn, cho nên vẫn chưa được xem là một trong những chủ nhân của Đông Phương gia.

Một sự thật không thể nghi ngời là mẹ phú nhờ con, vì Tiểu Mao Vũ, cô vẫn có thể ở lại Nhất Thốn Mặc, nhưng cô chỉ có thể sống ở Trúc Viên bên cạnh.

Nhan Như nghe bà nội phân tích mà không biết nên khóc hay nên cười nên nhàn nhạt nói: "Con nghĩ tốt hơn là con nên cùng Tiểu Mao Vũ sống ở Mai Uyển, trêи lưng chừng núi, nơi đó yên tĩnh, mà con lại thích nơi yên tĩnh."

“Biệm pháp này rất tốt.” Bà nội lập tức đồng ý yêu cầu thản nhiên của Nhan Như, đồng thời bà nhìn cô với ánh mắt vừa lòng, bà cảm thấy tuy thân phận cô thấp kém nhưng vẫn là người hiểu biết.

Nhìn thấy bà nội vui vẻ, Tiểu Mao Vũ vội vàng tiến lên hai bước, đến gần Đông Phương Vân Hà, khẽ nói: "Bà cố, Vũ Vũ sẽ sớm lên năm tuổi, Tiểu Mao Vũ muốn đi nhà trẻ."

“Con không được đi nhà trẻ sao?” Đông Phương Vân Hà hiển nhiên rất kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Nhan Như, không khỏi tức giận hỏi: “Cô làm mẹ như thế sao? Đứa bé đã lớn như vậy, tại sao lại không cho con bé đi nhà trẻ?"

Nhan Như vội vàng giải thích: "Vốn dĩ con vẫn cho con bé đi nhà trẻ, nhưng mấy ngày gần đây, Đông Phương thiếu gia đưa con và Vũ Vũ đến Tân Hải, cho nên Vũ Vũ không thể đi nhà trẻ được."

Nhan Như  nhấn mạnh trọng âm ở khúc "Đông Phương thiếu gia đưa con và Vũ Vũ đến Tân Hải", vốn dĩ cô muốn nói là mình bị bắt cóc đến đây, nhưng cô vẫn nuốt lời lại khi lời đến cửa miệng, người bà nội cô này tạm thời đến đây, hiện vẫn chưa rõ bà ấy là bạn hay là thù, trước tiên, cô vẫn không nên xúc phạm tên Đông Phương Mặc BT đó.

“Nếu vậy thì A Mặc, con không thể trì hoãn việc học của cháy mình, ta nghĩ con nên giúp Tiểu Mao Vũ tìm nhà trẻ được không?” Đông Phương Vân Hà rất thích Tiểu Mao Vũ, vì vậy bà không cần suy nghĩ đã ra lệnh cho Đông Phương Mặc

Đông Phương Mặc người ngồi bên cạnh Phương Tử Ngưng vốn đang yên lặng quan sát mọi chuyện, người bị Đông Phương Vân Hà đột nhiên hỏi, anh có chút sững sờ không kịp phản ứng.

“Được rồi, con sẽ để chú Liễu thu xếp giúp.” Đông Phương Mặc vừa đứng lên vừa nói, sau đó lấy điện thoại di động ra ngoài gọi điện thoại, hiển nhiên là anh đi sắp xếp nhà trẻ cho Tiêir Mao Vũ

Nhan Như không ngờ sự xuất hiện của Đông Phương Vân Hà lại mang đến cho cô nhiều lợi ích như vậy, cô không chỉ không phải sống trong phòng của tên BT Đông Phương Mặc ở Mặc Viền, mà Tiểu Mao vũ còn có thể đến nhà trẻ, thậm chí cô còn có thể tự do ra vào Mặc Viên

Buổi chiều cô thuận lợi chuyển đến Mai Uyển, hầu như không có chuyện gì thay đổi, bởi vì cô không mang theo thứ gì của Đông Phương gia ngoài Tiểu Mao Vũ từ trong tay Đông Phương Mặc.

Đông Phương Mặc đã mua rất nhiều thứ cho Tiểu Mao Vũ, quần áo, đồ dùng hàng ngày, đồ chơi, nhưng Tiểu Mao Vũ lại tỏ ra khinh thường những món đồ chơi mà Đông Phương Mặc mua, bé cho rằng anh đã xúc phạm IQ của bé, bé đã không chơi những thứ đồ chơi trẻ con ngây thơ này từ lâu rồi.

Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly HônTác giả: kiều mạchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTân Hải- biệt thự nằm ở bờ biển phía Nam thành phố Hắc Thốn (nguyên văn là "一寸墨城" ko biết dịch sao luôn^_^) Trong một dãy phòng sang trọng trên tầng hai của một biệt thự nào đó. Không, chính xác hơn, trong một căn phòng mới. Tịch Mộ Như ngồi bên giường và nhìn căn phòng đỏ rực. cô nhìn nhân vật hạnh phúc lứa đôi được bao quanh bởi hoa hồng, ngọn nến đỏ rực đang cháy, và bông hoa huệ trắng như tuyết Đột nhiên, cô cảm thấy rằng phần quan trọng nhất của cuộc đời cô là hôn nhân. Tuy nhiên, nó dường như thật buồn cười và buồn cười trên đường đời của cô! Người ta nói rằng hôn nhân là thiêng liêng. Phụ nữ và đàn ông bước vào hôn nhân với nhau vì họ yêu nhau. Sau đó, họ sẽ thề thốt trung thành với nhau trước Chúa rằng họ sẽ yêu nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của cô không được như vậy vì cuộc hôn nhân của cô không liên quan gì đến tình yêu. Nó không liên quan gì đến cảm xúc. Cuộc hôn nhân của cô chỉ là để hoàn thành một cuộc hôn nhân mà nhà họ Tịch sắp đặt không thể trốn tránh và… Nhan Như tưởng mình và Tiểu Mao Vũ sẽ bị Đông Phương Mặc giam giữ trong Nhất Thốn Mặc này suốt đời, nhưng không ngờ vì sự xuất hiện của bà nội Đông Phương Mặc, mà Đông Phương Mặc từng nói Tiểu Mao Vũ là con của Đông Phương Vũ nên nhờ có quan hệ máu mủ mà có sự thay đổi đáng kể.Đầu tiên, bà nói cô và Tiểu Mao Vũ không nên sống ở Mặc Viên, bởi vì Mặc Viên là khu nhà chính của Đông Phương gia, chỉ có thiếu phu nhân thực sự mới được sống ở Đông Phương, mà cô và Đông Phương Vũ vẫn chưa kết hôn, cho nên vẫn chưa được xem là một trong những chủ nhân của Đông Phương gia.Một sự thật không thể nghi ngời là mẹ phú nhờ con, vì Tiểu Mao Vũ, cô vẫn có thể ở lại Nhất Thốn Mặc, nhưng cô chỉ có thể sống ở Trúc Viên bên cạnh.Nhan Như nghe bà nội phân tích mà không biết nên khóc hay nên cười nên nhàn nhạt nói: "Con nghĩ tốt hơn là con nên cùng Tiểu Mao Vũ sống ở Mai Uyển, trêи lưng chừng núi, nơi đó yên tĩnh, mà con lại thích nơi yên tĩnh."“Biệm pháp này rất tốt.” Bà nội lập tức đồng ý yêu cầu thản nhiên của Nhan Như, đồng thời bà nhìn cô với ánh mắt vừa lòng, bà cảm thấy tuy thân phận cô thấp kém nhưng vẫn là người hiểu biết.Nhìn thấy bà nội vui vẻ, Tiểu Mao Vũ vội vàng tiến lên hai bước, đến gần Đông Phương Vân Hà, khẽ nói: "Bà cố, Vũ Vũ sẽ sớm lên năm tuổi, Tiểu Mao Vũ muốn đi nhà trẻ."“Con không được đi nhà trẻ sao?” Đông Phương Vân Hà hiển nhiên rất kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Nhan Như, không khỏi tức giận hỏi: “Cô làm mẹ như thế sao? Đứa bé đã lớn như vậy, tại sao lại không cho con bé đi nhà trẻ?"Nhan Như vội vàng giải thích: "Vốn dĩ con vẫn cho con bé đi nhà trẻ, nhưng mấy ngày gần đây, Đông Phương thiếu gia đưa con và Vũ Vũ đến Tân Hải, cho nên Vũ Vũ không thể đi nhà trẻ được."Nhan Như  nhấn mạnh trọng âm ở khúc "Đông Phương thiếu gia đưa con và Vũ Vũ đến Tân Hải", vốn dĩ cô muốn nói là mình bị bắt cóc đến đây, nhưng cô vẫn nuốt lời lại khi lời đến cửa miệng, người bà nội cô này tạm thời đến đây, hiện vẫn chưa rõ bà ấy là bạn hay là thù, trước tiên, cô vẫn không nên xúc phạm tên Đông Phương Mặc BT đó.“Nếu vậy thì A Mặc, con không thể trì hoãn việc học của cháy mình, ta nghĩ con nên giúp Tiểu Mao Vũ tìm nhà trẻ được không?” Đông Phương Vân Hà rất thích Tiểu Mao Vũ, vì vậy bà không cần suy nghĩ đã ra lệnh cho Đông Phương MặcĐông Phương Mặc người ngồi bên cạnh Phương Tử Ngưng vốn đang yên lặng quan sát mọi chuyện, người bị Đông Phương Vân Hà đột nhiên hỏi, anh có chút sững sờ không kịp phản ứng.“Được rồi, con sẽ để chú Liễu thu xếp giúp.” Đông Phương Mặc vừa đứng lên vừa nói, sau đó lấy điện thoại di động ra ngoài gọi điện thoại, hiển nhiên là anh đi sắp xếp nhà trẻ cho Tiêir Mao VũNhan Như không ngờ sự xuất hiện của Đông Phương Vân Hà lại mang đến cho cô nhiều lợi ích như vậy, cô không chỉ không phải sống trong phòng của tên BT Đông Phương Mặc ở Mặc Viền, mà Tiểu Mao vũ còn có thể đến nhà trẻ, thậm chí cô còn có thể tự do ra vào Mặc ViênBuổi chiều cô thuận lợi chuyển đến Mai Uyển, hầu như không có chuyện gì thay đổi, bởi vì cô không mang theo thứ gì của Đông Phương gia ngoài Tiểu Mao Vũ từ trong tay Đông Phương Mặc.Đông Phương Mặc đã mua rất nhiều thứ cho Tiểu Mao Vũ, quần áo, đồ dùng hàng ngày, đồ chơi, nhưng Tiểu Mao Vũ lại tỏ ra khinh thường những món đồ chơi mà Đông Phương Mặc mua, bé cho rằng anh đã xúc phạm IQ của bé, bé đã không chơi những thứ đồ chơi trẻ con ngây thơ này từ lâu rồi.

Chương 597: Anh Có Kết Hôn Hay Không Liên Quan Gì Đến Cô 1