1. “Lưu Vân Hạo! Mày lặp lại lần nữa cho ông!” Gương mặt nho nhã tuấn tú của Lâm Trạch bởi vì phẫn nộ mà có hơi vặn vẹo, ngón tay chỉ vào Lưu Vân Hạo chậm rãi cung lại thành quyền, mặt nổi gân xanh. Thanh niên tên Lưu Vân Hạo đang ngồi trên salon hút thuốc, hơi cúi đầu, tóc mái xõa dài che xuống đôi mắt có vẻ hơi chán chường, anh ta giống như hoàn toàn không thấy nắm tay của Lâm Trạch, ánh mắt rơi vào vách tường rỗng tuếc trước mặt, thanh âm uể oải: “Xin lỗi. Em không phải không yêu A Mạt, em chỉ là mệt mỏi. “Em muốn tìm người có thể cùng em thống khoái đi vũ trường, thống khoái nhảy nhót, cùng nhau leo núi xem mặt trời mọc, đi bờ biển lướt sóng, đi công viên trò chơi ngồi xe lượn, đi vòng quay chọc trời. Em thích trượt tuyết, thích nhảy bungee, thích nhảy dù… Thế nhưng bảy năm, suốt bảy năm nay nơi em lui tới nhiều nhất là bệnh viện, hẹn hò cũng chỉ ở trong nhà hoặc công viên, thỉnh thoảng thân thể em ấy lý tưởng mới có thể ra ngoài xem phim, bất quá không thể xem phim kinh dị, không…
Tác giả: