Tác giả:

Edit: Cẩm Anh. Vừa mới trải qua một trận tuyết nên không khí đặc biệt giá lạnh. Ban đêm Hi Thành rất lạnh, gió lạnh thổi thấu xương, giống như những nhát dao cứa vào da thịt người. Đường Vi Vi chậm rãi lấy từ trong túi ra một cây kẹo m*t vị dâu tây, bóc vỏ nhét kẹo vào trong miệng. Đồng thời cô cúi đầu nhìn điện thoại, âm thanh hệ thống lạnh như băng vang lên tiếng nhắc nhở: "Bản đồ Lục Giang đang tìm vị trí... Tín hiệu yếu..." Màn hình toả ra ánh sáng lấp lánh phản chiếu trên khuôn mặt cô, hàng lông mi đen nhánh nhiễm ánh sáng nhợt nhạt, màu da còn trắng hơn cả tuyết. Cô nhìn bản đồ chỉ không rõ hướng đông tây nam bắc, kẹo m*t bị cô cắn nát trong miệng đến nỗi vang lên những tiếng cùm cụp cùm cụp, trực tiếp tan tành. Cô nhả chiếc que ra, sau đó gói lại vào trong giấy vứt đi. Vừa định phàn nàn chiếc điện thoại vài câu thì có một cơn gió đêm đột nhiên thốc vào mặt, làm cô lạnh đến rụt cổ, đem toàn bộ gương mặt vùi vào khăn quàng. Lời nói đến miệng lại nuốt trở về, sửa thành ở trong…

Truyện chữ