Nhược Vũ nhìn vào ánh đèn đã sáng khắp nơi trong thành phố lại thở dài cất đi chiếc latop đang làm việc. Cô là Nhược Vũ tổng tài của một công ty về giải trí Toàn Cầu,số phận của cô khá xui xẻo khi đã gặp phải tra nam chính hiệu đeo bám nhưng may mắn cô đã phát hiện kịp lúc. Dĩ nhiên kết cục chính là đánh hắn một trận công khai chia tay,khiến hắn mất mặt người người chỉ trích. Nhược Vũ định bước ra khỏi công ty đi về nhà nhưng linh cảm sắp xảy ra một chuyện đáng sợ,cô đi đến thang máy thì phát hiện ra một người đàn ông lạ mặt đang tiến lại về phía cô. Cẩn thận đi đến xem người lạ mặt đó, cô suy nghĩ thầm giờ này nhân viên đã về hết vì sao lại có người. " Ai đấy? Sao lại đến công ty giờ này? " Nhược Vũ lên tiếng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, đột nhiên người đàn ông lạ mặt dùng dao di chuyển nhanh đến đâm vào tim cô. " Chết đi con đ**m! Mày dám đối xử thế với tao! Đi chết đi..." Trước khi chết Nhược Vũ nghe tiếng nói giận giữ gào với cô, tay lại rút ra đâm liên tục vào cơ thể cô…

Chương 97: Ngoại Truyện: Giao Thừa Thật Vất Vả [2]

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Thật Uy Vũ!Tác giả: Tịch Nhan Từ KínhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụNhược Vũ nhìn vào ánh đèn đã sáng khắp nơi trong thành phố lại thở dài cất đi chiếc latop đang làm việc. Cô là Nhược Vũ tổng tài của một công ty về giải trí Toàn Cầu,số phận của cô khá xui xẻo khi đã gặp phải tra nam chính hiệu đeo bám nhưng may mắn cô đã phát hiện kịp lúc. Dĩ nhiên kết cục chính là đánh hắn một trận công khai chia tay,khiến hắn mất mặt người người chỉ trích. Nhược Vũ định bước ra khỏi công ty đi về nhà nhưng linh cảm sắp xảy ra một chuyện đáng sợ,cô đi đến thang máy thì phát hiện ra một người đàn ông lạ mặt đang tiến lại về phía cô. Cẩn thận đi đến xem người lạ mặt đó, cô suy nghĩ thầm giờ này nhân viên đã về hết vì sao lại có người. " Ai đấy? Sao lại đến công ty giờ này? " Nhược Vũ lên tiếng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, đột nhiên người đàn ông lạ mặt dùng dao di chuyển nhanh đến đâm vào tim cô. " Chết đi con đ**m! Mày dám đối xử thế với tao! Đi chết đi..." Trước khi chết Nhược Vũ nghe tiếng nói giận giữ gào với cô, tay lại rút ra đâm liên tục vào cơ thể cô… Sau vài tiếng cùng nói chuyện cuối cùng Nhược Vũ cũng biết là do hệ thống gửi bọn họ đến đây cùng đón giao thừa với cô cho vui! Nhưng mà vui cái méo gì?Nhược Vũ nhìn cái phòng khách lúc nãy sạch sẽ tựa gương soi, bây giờ đã bị 2 người Alwar và Cửu Thanh Hàn dẫm nát khắp nơi toàn dấu vết giày!Lúc này cánh cửa mở ra, Lăng Ngôn Nguyệt vui vẻ cười tay cầm rất nhiều đồ bước vào nhưng nhìn cảnh tượng trước mặt trên môi tắt hẳn nụ cười kia thay vào đó là ánh mắt hình viên đạn quét qua bốn người nam nhân kia." Vũ nhi bọn họ là ai? Em quen với bọn họ? Tại sao lại mang giày vào nhà? Và kẻ nào làm bẩn sàn nhà?"Lăng Ngôn Nguyệt hồi tưởng lại quá trình bản thân vất giả thế nào mới có thể khiến sàn nhà sáng bóng như thế, mà bây giờ nhịn lại thành quả cư nhiên bị đám người không rõ lai lịch chà đạp mà muốn nội thương.[...]Hàng ngàn câu hỏi được Lăng Ngôn Nguyệt luyên thuyên, chốt lại vẫn là sau một lúc giải thích Lăng Ngôn Nguyệt càng thêm bùng nổ mà cầm gối lao vào đánh nhau với bốn người kia.Nhược Vũ ngồi xuống thông thả uống trà nhìn bọn họ dùng gối đánh nhau, âm thanh đổ vỡ khắp nơi vang lên thỉnh thoảng còn có dép bay đến Nhược Vũ vẫn bình tâm nhắm mắt lách người liền có thể trách đi.Tích tích tích, âm thanh kim đồng hồ chạy trong không gian yên lặng, Nhược Vũ nhìn đồng hồ bây giờ đã 10h mệt mỏi đứng lên bắt đầu dọn dẹp, cô dùng hồng sa gom lại từng mảnh vỡ thủy tinh do cuộc chiến bằng gối kia.Nhược Vũ đi qua đám người đang nằm trên mặt đất yên tĩnh ngủ mà thật sự trong lòng muốn đánh bọn họ nhưng cũng vừa buồn cười. Ai nói nam chủ là phải lạnh lùng cao ngạo chứ? Nhìn xem đám người này thoát ra khỏi thế giới nguyên tác của họ liền như đám trẻ con đánh nhau đến bay cả bông gối rồi nằm trên mặt đất mà ngủ luôn.Nhược Vũ dưới sự trở giúp của hồng sa một thoáng liền dọn dẹp ngăn nấp, cô vui vẻ xuống bếp mang tạp dề chuẩn bị nấu ăn thì giọng nói phía sau đồng vang lên, năm người bọn họ cuối cùng cũng tỉnh dậy." Nghỉ ngơi đi, xem mọi người cùng trổ tài nấu ăn xem em sẽ thích món ăn nào! Lúc đánh nhau mọi người đều quyết định nấu ăn phân thắng bại rồi."Nhược Vũ cong môi cười đáp." Được rồi em xem mọi mọi người nấu, nếu có gì không làm được gọi em giúp."Trong bếp cứ như vậy rộn ràng lên hẳn, tiếng dao cắt vang lên tiêng tục còn có màn thức ăn cháy bóc khói đều do Nhược Vũ dùng sức mạnh giải quyết. Sau cùng bàn cơm đoàn viên đầy đủ cũng đặt trên bàn, năm người bọn họ đều ngồi vào bàn cùng ăn với nhau tranh giành đến vương cã ra đất rồi tiếp tục một màn cãi nhau.Đồng hồ lúc này cũng đã 11h50, Nhược Vũ nhìn bọn họ cười vui vẻ đưa ra ý kiến." Hay là chúng ta đi ngắm pháo hoa đi, còn vài phút nữa là giao thừa rồi a!"Lăng Ngôn Nguyệt vui vẻ." Tiểu Vũ nếu em thích chúng ta cùng đi."Cửu Thanh Hàn mặt lạnh đáp." Trẻ con lắm! Không đi!"Alwar lúc này ngáp dài lười biếng nói." Huyết tộc sợ ánh sáng, Elise cô lại muốn giết tôi kiểu mới?"Thẩm Hàn im lặng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.Lăng Trình Mặc ra bộ dạng tổng tài bá đạo nâng mặt Nhược Vũ hỏi." Nhược Vũ em có muốn cùng anh đi ngắm pháo hoa không? Chỉ hai chúng ta."Lời Lăng Trình Mặc vừa thốt ra bốn ánh mắt sát ý liếc nhìn y khiến nhiệt độ trong phòng cũng giảm đi. Phụt... Nhược Vũ không kìm được mà bật cười sau đó nói." Được rồi, mọi người cùng đi lên mái nhà là có thể ngắm pháo hoa được."Cửu Thanh Hàn cùng Alwar dễ dàng bay lên mái nhà ngồi ở đó ung dung, Nhược Vũ có gọi hai người bọn họ nâng Lăng Ngôn Nguyệt, Lăng Trình Mặc, Thẩm Hàn lên nhưng vì sỉ diện đàn ông rốt cuộc là cả ba cùng trèo thang vất cả lắm mới có thể lên được tới nơi.Vừa ổn định xong pháo hoa cũng đã bắt đầu bắn, từng đóm sáng đầy màu sắc bay lên bây trời tỏa ra như những đóa hoa, Nhược Vũ xoay người cười. " Mọi người năm mới hạnh phúc bình an!"Cơ thể Lăng Trình Mặc, Cửu Thanh Hàn, Alwar, Thẩm Hàn cùng phát sáng biểu ý bọn họ đã tới giờ rời đi, từng người đi đến ôm Nhược Vũ nhẹ nhàng từ biệt.Thẩm Hàn."Cuối cùng cũng gặp được cậu, mọi chuyện hôm nay dù thời gian ngắn nhưng rất vui. Năm mới bình an! "Cửu Thanh Hàn." Hôm nay là ngày năm mới vui nhất trong đời của bổn vương, cảm ơn nàng Nhược Vũ. Năm mới bình an."Lăng Trình Mặc." Bọn họ giành nói hết rồi nên là, tiểu Vũ năm mới vui vẻ nhé! "Alwar độc miệng nói." Tuy cô làm tôi chết nhưng lần đầu tiên đón năm mới như thế này cảm giác không tệ, nếu có thể năm sau tôi cũng muốn đến đây cùng đón năm mới. Elise năm mới hạnh phúc."Bốn người bọn họ nói xong cơ thể từ từ hóa thành đom đóm bay lên bầu trời biến mất, Nhược Vũ cong môi cười nhìn theo, phía sau Ngôn Nguyệt ôm lấy cô thì thầm. " Bảo bối năm mới vui vẻ."Hoàn.

Sau vài tiếng cùng nói chuyện cuối cùng Nhược Vũ cũng biết là do hệ thống gửi bọn họ đến đây cùng đón giao thừa với cô cho vui! Nhưng mà vui cái méo gì?

Nhược Vũ nhìn cái phòng khách lúc nãy sạch sẽ tựa gương soi, bây giờ đã bị 2 người Alwar và Cửu Thanh Hàn dẫm nát khắp nơi toàn dấu vết giày!

Lúc này cánh cửa mở ra, Lăng Ngôn Nguyệt vui vẻ cười tay cầm rất nhiều đồ bước vào nhưng nhìn cảnh tượng trước mặt trên môi tắt hẳn nụ cười kia thay vào đó là ánh mắt hình viên đạn quét qua bốn người nam nhân kia." Vũ nhi bọn họ là ai? Em quen với bọn họ? Tại sao lại mang giày vào nhà? Và kẻ nào làm bẩn sàn nhà?"

Lăng Ngôn Nguyệt hồi tưởng lại quá trình bản thân vất giả thế nào mới có thể khiến sàn nhà sáng bóng như thế, mà bây giờ nhịn lại thành quả cư nhiên bị đám người không rõ lai lịch chà đạp mà muốn nội thương.

[...]

Hàng ngàn câu hỏi được Lăng Ngôn Nguyệt luyên thuyên, chốt lại vẫn là sau một lúc giải thích Lăng Ngôn Nguyệt càng thêm bùng nổ mà cầm gối lao vào đánh nhau với bốn người kia.

Nhược Vũ ngồi xuống thông thả uống trà nhìn bọn họ dùng gối đánh nhau, âm thanh đổ vỡ khắp nơi vang lên thỉnh thoảng còn có dép bay đến Nhược Vũ vẫn bình tâm nhắm mắt lách người liền có thể trách đi.

Tích tích tích, âm thanh kim đồng hồ chạy trong không gian yên lặng, Nhược Vũ nhìn đồng hồ bây giờ đã 10h mệt mỏi đứng lên bắt đầu dọn dẹp, cô dùng hồng sa gom lại từng mảnh vỡ thủy tinh do cuộc chiến bằng gối kia.

Nhược Vũ đi qua đám người đang nằm trên mặt đất yên tĩnh ngủ mà thật sự trong lòng muốn đánh bọn họ nhưng cũng vừa buồn cười. Ai nói nam chủ là phải lạnh lùng cao ngạo chứ? Nhìn xem đám người này thoát ra khỏi thế giới nguyên tác của họ liền như đám trẻ con đánh nhau đến bay cả bông gối rồi nằm trên mặt đất mà ngủ luôn.

Nhược Vũ dưới sự trở giúp của hồng sa một thoáng liền dọn dẹp ngăn nấp, cô vui vẻ xuống bếp mang tạp dề chuẩn bị nấu ăn thì giọng nói phía sau đồng vang lên, năm người bọn họ cuối cùng cũng tỉnh dậy.

" Nghỉ ngơi đi, xem mọi người cùng trổ tài nấu ăn xem em sẽ thích món ăn nào! Lúc đánh nhau mọi người đều quyết định nấu ăn phân thắng bại rồi."

Nhược Vũ cong môi cười đáp." Được rồi em xem mọi mọi người nấu, nếu có gì không làm được gọi em giúp."

Trong bếp cứ như vậy rộn ràng lên hẳn, tiếng dao cắt vang lên tiêng tục còn có màn thức ăn cháy bóc khói đều do Nhược Vũ dùng sức mạnh giải quyết. Sau cùng bàn cơm đoàn viên đầy đủ cũng đặt trên bàn, năm người bọn họ đều ngồi vào bàn cùng ăn với nhau tranh giành đến vương cã ra đất rồi tiếp tục một màn cãi nhau.

Đồng hồ lúc này cũng đã 11h50, Nhược Vũ nhìn bọn họ cười vui vẻ đưa ra ý kiến." Hay là chúng ta đi ngắm pháo hoa đi, còn vài phút nữa là giao thừa rồi a!"

Lăng Ngôn Nguyệt vui vẻ." Tiểu Vũ nếu em thích chúng ta cùng đi."

Cửu Thanh Hàn mặt lạnh đáp." Trẻ con lắm! Không đi!"

Alwar lúc này ngáp dài lười biếng nói." Huyết tộc sợ ánh sáng, Elise cô lại muốn giết tôi kiểu mới?"

Thẩm Hàn im lặng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Lăng Trình Mặc ra bộ dạng tổng tài bá đạo nâng mặt Nhược Vũ hỏi." Nhược Vũ em có muốn cùng anh đi ngắm pháo hoa không? Chỉ hai chúng ta."

Lời Lăng Trình Mặc vừa thốt ra bốn ánh mắt sát ý liếc nhìn y khiến nhiệt độ trong phòng cũng giảm đi. Phụt... Nhược Vũ không kìm được mà bật cười sau đó nói." Được rồi, mọi người cùng đi lên mái nhà là có thể ngắm pháo hoa được."

Cửu Thanh Hàn cùng Alwar dễ dàng bay lên mái nhà ngồi ở đó ung dung, Nhược Vũ có gọi hai người bọn họ nâng Lăng Ngôn Nguyệt, Lăng Trình Mặc, Thẩm Hàn lên nhưng vì sỉ diện đàn ông rốt cuộc là cả ba cùng trèo thang vất cả lắm mới có thể lên được tới nơi.

Vừa ổn định xong pháo hoa cũng đã bắt đầu bắn, từng đóm sáng đầy màu sắc bay lên bây trời tỏa ra như những đóa hoa, Nhược Vũ xoay người cười. " Mọi người năm mới hạnh phúc bình an!"

Cơ thể Lăng Trình Mặc, Cửu Thanh Hàn, Alwar, Thẩm Hàn cùng phát sáng biểu ý bọn họ đã tới giờ rời đi, từng người đi đến ôm Nhược Vũ nhẹ nhàng từ biệt.

Thẩm Hàn."Cuối cùng cũng gặp được cậu, mọi chuyện hôm nay dù thời gian ngắn nhưng rất vui. Năm mới bình an! "

Cửu Thanh Hàn." Hôm nay là ngày năm mới vui nhất trong đời của bổn vương, cảm ơn nàng Nhược Vũ. Năm mới bình an."

Lăng Trình Mặc." Bọn họ giành nói hết rồi nên là, tiểu Vũ năm mới vui vẻ nhé! "

Alwar độc miệng nói." Tuy cô làm tôi chết nhưng lần đầu tiên đón năm mới như thế này cảm giác không tệ, nếu có thể năm sau tôi cũng muốn đến đây cùng đón năm mới. Elise năm mới hạnh phúc."

Bốn người bọn họ nói xong cơ thể từ từ hóa thành đom đóm bay lên bầu trời biến mất, Nhược Vũ cong môi cười nhìn theo, phía sau Ngôn Nguyệt ôm lấy cô thì thầm. " Bảo bối năm mới vui vẻ."

Hoàn.

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Thật Uy Vũ!Tác giả: Tịch Nhan Từ KínhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụNhược Vũ nhìn vào ánh đèn đã sáng khắp nơi trong thành phố lại thở dài cất đi chiếc latop đang làm việc. Cô là Nhược Vũ tổng tài của một công ty về giải trí Toàn Cầu,số phận của cô khá xui xẻo khi đã gặp phải tra nam chính hiệu đeo bám nhưng may mắn cô đã phát hiện kịp lúc. Dĩ nhiên kết cục chính là đánh hắn một trận công khai chia tay,khiến hắn mất mặt người người chỉ trích. Nhược Vũ định bước ra khỏi công ty đi về nhà nhưng linh cảm sắp xảy ra một chuyện đáng sợ,cô đi đến thang máy thì phát hiện ra một người đàn ông lạ mặt đang tiến lại về phía cô. Cẩn thận đi đến xem người lạ mặt đó, cô suy nghĩ thầm giờ này nhân viên đã về hết vì sao lại có người. " Ai đấy? Sao lại đến công ty giờ này? " Nhược Vũ lên tiếng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, đột nhiên người đàn ông lạ mặt dùng dao di chuyển nhanh đến đâm vào tim cô. " Chết đi con đ**m! Mày dám đối xử thế với tao! Đi chết đi..." Trước khi chết Nhược Vũ nghe tiếng nói giận giữ gào với cô, tay lại rút ra đâm liên tục vào cơ thể cô… Sau vài tiếng cùng nói chuyện cuối cùng Nhược Vũ cũng biết là do hệ thống gửi bọn họ đến đây cùng đón giao thừa với cô cho vui! Nhưng mà vui cái méo gì?Nhược Vũ nhìn cái phòng khách lúc nãy sạch sẽ tựa gương soi, bây giờ đã bị 2 người Alwar và Cửu Thanh Hàn dẫm nát khắp nơi toàn dấu vết giày!Lúc này cánh cửa mở ra, Lăng Ngôn Nguyệt vui vẻ cười tay cầm rất nhiều đồ bước vào nhưng nhìn cảnh tượng trước mặt trên môi tắt hẳn nụ cười kia thay vào đó là ánh mắt hình viên đạn quét qua bốn người nam nhân kia." Vũ nhi bọn họ là ai? Em quen với bọn họ? Tại sao lại mang giày vào nhà? Và kẻ nào làm bẩn sàn nhà?"Lăng Ngôn Nguyệt hồi tưởng lại quá trình bản thân vất giả thế nào mới có thể khiến sàn nhà sáng bóng như thế, mà bây giờ nhịn lại thành quả cư nhiên bị đám người không rõ lai lịch chà đạp mà muốn nội thương.[...]Hàng ngàn câu hỏi được Lăng Ngôn Nguyệt luyên thuyên, chốt lại vẫn là sau một lúc giải thích Lăng Ngôn Nguyệt càng thêm bùng nổ mà cầm gối lao vào đánh nhau với bốn người kia.Nhược Vũ ngồi xuống thông thả uống trà nhìn bọn họ dùng gối đánh nhau, âm thanh đổ vỡ khắp nơi vang lên thỉnh thoảng còn có dép bay đến Nhược Vũ vẫn bình tâm nhắm mắt lách người liền có thể trách đi.Tích tích tích, âm thanh kim đồng hồ chạy trong không gian yên lặng, Nhược Vũ nhìn đồng hồ bây giờ đã 10h mệt mỏi đứng lên bắt đầu dọn dẹp, cô dùng hồng sa gom lại từng mảnh vỡ thủy tinh do cuộc chiến bằng gối kia.Nhược Vũ đi qua đám người đang nằm trên mặt đất yên tĩnh ngủ mà thật sự trong lòng muốn đánh bọn họ nhưng cũng vừa buồn cười. Ai nói nam chủ là phải lạnh lùng cao ngạo chứ? Nhìn xem đám người này thoát ra khỏi thế giới nguyên tác của họ liền như đám trẻ con đánh nhau đến bay cả bông gối rồi nằm trên mặt đất mà ngủ luôn.Nhược Vũ dưới sự trở giúp của hồng sa một thoáng liền dọn dẹp ngăn nấp, cô vui vẻ xuống bếp mang tạp dề chuẩn bị nấu ăn thì giọng nói phía sau đồng vang lên, năm người bọn họ cuối cùng cũng tỉnh dậy." Nghỉ ngơi đi, xem mọi người cùng trổ tài nấu ăn xem em sẽ thích món ăn nào! Lúc đánh nhau mọi người đều quyết định nấu ăn phân thắng bại rồi."Nhược Vũ cong môi cười đáp." Được rồi em xem mọi mọi người nấu, nếu có gì không làm được gọi em giúp."Trong bếp cứ như vậy rộn ràng lên hẳn, tiếng dao cắt vang lên tiêng tục còn có màn thức ăn cháy bóc khói đều do Nhược Vũ dùng sức mạnh giải quyết. Sau cùng bàn cơm đoàn viên đầy đủ cũng đặt trên bàn, năm người bọn họ đều ngồi vào bàn cùng ăn với nhau tranh giành đến vương cã ra đất rồi tiếp tục một màn cãi nhau.Đồng hồ lúc này cũng đã 11h50, Nhược Vũ nhìn bọn họ cười vui vẻ đưa ra ý kiến." Hay là chúng ta đi ngắm pháo hoa đi, còn vài phút nữa là giao thừa rồi a!"Lăng Ngôn Nguyệt vui vẻ." Tiểu Vũ nếu em thích chúng ta cùng đi."Cửu Thanh Hàn mặt lạnh đáp." Trẻ con lắm! Không đi!"Alwar lúc này ngáp dài lười biếng nói." Huyết tộc sợ ánh sáng, Elise cô lại muốn giết tôi kiểu mới?"Thẩm Hàn im lặng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.Lăng Trình Mặc ra bộ dạng tổng tài bá đạo nâng mặt Nhược Vũ hỏi." Nhược Vũ em có muốn cùng anh đi ngắm pháo hoa không? Chỉ hai chúng ta."Lời Lăng Trình Mặc vừa thốt ra bốn ánh mắt sát ý liếc nhìn y khiến nhiệt độ trong phòng cũng giảm đi. Phụt... Nhược Vũ không kìm được mà bật cười sau đó nói." Được rồi, mọi người cùng đi lên mái nhà là có thể ngắm pháo hoa được."Cửu Thanh Hàn cùng Alwar dễ dàng bay lên mái nhà ngồi ở đó ung dung, Nhược Vũ có gọi hai người bọn họ nâng Lăng Ngôn Nguyệt, Lăng Trình Mặc, Thẩm Hàn lên nhưng vì sỉ diện đàn ông rốt cuộc là cả ba cùng trèo thang vất cả lắm mới có thể lên được tới nơi.Vừa ổn định xong pháo hoa cũng đã bắt đầu bắn, từng đóm sáng đầy màu sắc bay lên bây trời tỏa ra như những đóa hoa, Nhược Vũ xoay người cười. " Mọi người năm mới hạnh phúc bình an!"Cơ thể Lăng Trình Mặc, Cửu Thanh Hàn, Alwar, Thẩm Hàn cùng phát sáng biểu ý bọn họ đã tới giờ rời đi, từng người đi đến ôm Nhược Vũ nhẹ nhàng từ biệt.Thẩm Hàn."Cuối cùng cũng gặp được cậu, mọi chuyện hôm nay dù thời gian ngắn nhưng rất vui. Năm mới bình an! "Cửu Thanh Hàn." Hôm nay là ngày năm mới vui nhất trong đời của bổn vương, cảm ơn nàng Nhược Vũ. Năm mới bình an."Lăng Trình Mặc." Bọn họ giành nói hết rồi nên là, tiểu Vũ năm mới vui vẻ nhé! "Alwar độc miệng nói." Tuy cô làm tôi chết nhưng lần đầu tiên đón năm mới như thế này cảm giác không tệ, nếu có thể năm sau tôi cũng muốn đến đây cùng đón năm mới. Elise năm mới hạnh phúc."Bốn người bọn họ nói xong cơ thể từ từ hóa thành đom đóm bay lên bầu trời biến mất, Nhược Vũ cong môi cười nhìn theo, phía sau Ngôn Nguyệt ôm lấy cô thì thầm. " Bảo bối năm mới vui vẻ."Hoàn.

Chương 97: Ngoại Truyện: Giao Thừa Thật Vất Vả [2]