Tác giả:

Lúc Thạch Kha buông thả trên đài, điện thoại di động của cậu đưa cho Tiểu Lý ở quầy bar giữ hộ. Tiểu Lý nhìn màn hình điện thoại sáng lên, lòng có chút sợ, người gọi đến không ai khác, chính là Tần Thâm, bạn trai của Thạch Kha. Cậu đã từng gặp bạn trai của Thạch Kha, sau mỗi lần hai người cãi nhau, Thạch Kha sẽ đến mua say, chờ Thạch Kha uống đủ rồi, Tần Thâm sẽ đến đón Thạch Kha trở về. Số lần hai người cãi nhau không coi là nhiều, nhưng cũng chẳng ít. Tiểu Lý quen rồi, chỉ là lần này không giống vậy, Bởi vì Thạch Kha không chỉ uống rượu, cậu còn nhảy lên sàn nhảy khiêu vũ cùng người khác. Nhảy thì nhảy, cái mông còn kề vào đ*ng q**n người khác cọ tới cọ lui. Nếu Tần Thâm đến đây rồi thấy được, chẳng phải là triệu hồi quỷ dữ sao, lỡ như đánh nhau thì làm sao bây giờ? Tiểu Lý nhớ tới dáng dấp Tần Thâm bạn trai của Thạch Kha, rất cao, khí chất lạnh lùng, vóc người rắn chắc, có thể đem Thạch Kha đang say nhão thành bùn thản nhiên vác lên vai mang đi. Tính tình cũng khó đoán, bởi vì có…

Chương 21

Người Ấy Không Yêu TôiTác giả: Trì Tổng TraTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcLúc Thạch Kha buông thả trên đài, điện thoại di động của cậu đưa cho Tiểu Lý ở quầy bar giữ hộ. Tiểu Lý nhìn màn hình điện thoại sáng lên, lòng có chút sợ, người gọi đến không ai khác, chính là Tần Thâm, bạn trai của Thạch Kha. Cậu đã từng gặp bạn trai của Thạch Kha, sau mỗi lần hai người cãi nhau, Thạch Kha sẽ đến mua say, chờ Thạch Kha uống đủ rồi, Tần Thâm sẽ đến đón Thạch Kha trở về. Số lần hai người cãi nhau không coi là nhiều, nhưng cũng chẳng ít. Tiểu Lý quen rồi, chỉ là lần này không giống vậy, Bởi vì Thạch Kha không chỉ uống rượu, cậu còn nhảy lên sàn nhảy khiêu vũ cùng người khác. Nhảy thì nhảy, cái mông còn kề vào đ*ng q**n người khác cọ tới cọ lui. Nếu Tần Thâm đến đây rồi thấy được, chẳng phải là triệu hồi quỷ dữ sao, lỡ như đánh nhau thì làm sao bây giờ? Tiểu Lý nhớ tới dáng dấp Tần Thâm bạn trai của Thạch Kha, rất cao, khí chất lạnh lùng, vóc người rắn chắc, có thể đem Thạch Kha đang say nhão thành bùn thản nhiên vác lên vai mang đi. Tính tình cũng khó đoán, bởi vì có… Quà sinh nhật Thạch Kha tặng cho Tần Thâm là một chiếc đồng hồ, đúng quy đúng củ, giá rất cao.Tần Thâm sau khi nhận được lễ vật kinh ngạc nhướng mày, hắn biết lương Thạch Kha bao nhiêu, món quà này ít nhất cũng phải tiêu mất của cậu bốn tháng lương.Tần Thâm thấp giọng nói cảm ơn rồi đeo đồng hồ lên cổ tay.Thạch Kha mắt thẩm mỹ rất tốt, cậu chọn đồng hồ đeo tay rất hợp với khí chất của Tần Thâm.Món quà này Thạch Kha tốn cả giờ đồng hồ để chọn, nói về giá, thực sự không phải là thứ Thạch Kha hiện tại có thể mua được.Thực ra cậu cùng gia đình không ầm ĩ mấy năm, anh hai, chị dâu, ngay cả mẹ đều lén cho tiền cậu, thành ra rốt cục chẳng biết cậu ầm ĩ với gia đình vì cái gì.Cậu không thiếu tiền, ngoại trừ mấy năm đầu ở cùng nhau, sau đó Thạch Kha lại có thể thoải mái khôi phục thói quen tiêu xài ngày trước.Thế nhưng cậu cố ý không nói ra, bởi vì sau khi làm ầm lên với gia đình, cậu luôn cảm thấy Tần Thâm dù cố ý hay vô ý cũng sẽ quan tâm cậu nhiều hơn một chút.Thạch Kha thích đối phương chăm sóc mình như vậy.Nhưng quà tặng vừa tặng xong, đêm đó Thạch Kha phát hiện trong tài khoản chi trả của mình nhận được một số tiền chuyển khoản, số tiền này nhiều hơn một chút so với giá đồng hồ đeo tay, giống nhau phần số chẵn.Thạch Kha nhìn tin nhắn thông báo, đến sức lực để nổi nóng cũng không còn nữa.Cậu không muốn về nhà, định đi nhà Lâm Sâm ngủ.Tuy nhiên lần này không có không từ mà biệt, mà là soạn một tin nhắn gửi cho Tần Thâm, nói mình đêm nay không về, muốn đi nhà bạn.Tần Thâm hỏi bạn nào.Thạch Kha trả lời một câuanh không biết đâu.Tần Thâm không đáp.Thạch Kha nhìn màn hình, lòng phiền đến chết được. Xe cậu còn ở nhà anh hai chưa lấy về, vì vậy cậu gọi điện cho Lâm Sâm, bảo hắn ta đến đón.Ai ngờ lúc Lâm Sâm nghe được điện thoại của cậu là lúc hắn đang làm việc trên giường, Thạch Kha ghét bỏ, bảo hắn xong việc thì mau qua đây.Lâm Sâm hô to gọi nhỏ, nói cậu không phải là người, không biết hắn đang làm gì hay sao. Thạch Kha vốn không cần biết hắn nói cái gì, bỏ lại địa chỉ rồi cúp điện thoại.Lâm Sâm tên này cũng phóng túng quá mức, cởi mở quá mức, làm chuyện đó còn dám nghe điện thoại của cậu, xem ra cũng chẳng quan tâm lắm đến đối tượng của hắn. Đến lúc nào thì hắn mới kiềm chế bớt đây?Thạch Kha không khỏi lo lắng cho đời sống tình cảm của thằng bạn thân.Lâm Sâm một giờ sau đã có mặt ở tầng trệt công ty của Thạch Kha, cậu nhận được điện thoại rồi mới đi xuống lầu.Nhìn Lâm Sâm ngồi trên xe mặt mũi không vui vẻ gì, cậu còn cảm thấy buồn cười: "Từ nhà mày tới công ty tao gần 40 phút nhỉ, ê Lâm Sâm, mày nhanh thật đấy!"Cậu một lời hai nghĩa.Lâm Sâm lập tức đen mặt, mắng cậu: "Cút lên đây nhanh lên!"Thạch Kha cười hì hì, hai tay chống ở cửa sổ xe đã hạ xuống của Lâm Sâm, lại có phát hiện mới: "Ồ, còn tắm rửa sạch sẽ rồi mới tới, mày nhanh hơn tao tưởng nhiều!"Lâm Sâm thẹn quá hóa giận: "Mày mới nhanh! Cả nhà mày đều nhanh!! Tao con mẹ nó từ khách sạn tới đây, không phải nhà tao!!! Mày còn nói nhảm nữa thì khỏi cần lên xe!"Thạch Kha lắc đầu, còn bồi thêm một câu: "Lão Tần nhà tao không nhanh chút nào cả."Vừa dứt lời, nụ cười trên miệng cậu bỗng cứng lại.Cậu lúc này mới chú ý tới bên kia đường có một chiếc xe đang đậu,lão Tần nhà cậuđang tựa vào xe, cả người mặc y phục đen, tay kẹp điếu thuốc, không biết đã đứng đó nhìn cậu từ lúc nào.

Quà sinh nhật Thạch Kha tặng cho Tần Thâm là một chiếc đồng hồ, đúng quy đúng củ, giá rất cao.

Tần Thâm sau khi nhận được lễ vật kinh ngạc nhướng mày, hắn biết lương Thạch Kha bao nhiêu, món quà này ít nhất cũng phải tiêu mất của cậu bốn tháng lương.

Tần Thâm thấp giọng nói cảm ơn rồi đeo đồng hồ lên cổ tay.

Thạch Kha mắt thẩm mỹ rất tốt, cậu chọn đồng hồ đeo tay rất hợp với khí chất của Tần Thâm.

Món quà này Thạch Kha tốn cả giờ đồng hồ để chọn, nói về giá, thực sự không phải là thứ Thạch Kha hiện tại có thể mua được.

Thực ra cậu cùng gia đình không ầm ĩ mấy năm, anh hai, chị dâu, ngay cả mẹ đều lén cho tiền cậu, thành ra rốt cục chẳng biết cậu ầm ĩ với gia đình vì cái gì.

Cậu không thiếu tiền, ngoại trừ mấy năm đầu ở cùng nhau, sau đó Thạch Kha lại có thể thoải mái khôi phục thói quen tiêu xài ngày trước.

Thế nhưng cậu cố ý không nói ra, bởi vì sau khi làm ầm lên với gia đình, cậu luôn cảm thấy Tần Thâm dù cố ý hay vô ý cũng sẽ quan tâm cậu nhiều hơn một chút.

Thạch Kha thích đối phương chăm sóc mình như vậy.

Nhưng quà tặng vừa tặng xong, đêm đó Thạch Kha phát hiện trong tài khoản chi trả của mình nhận được một số tiền chuyển khoản, số tiền này nhiều hơn một chút so với giá đồng hồ đeo tay, giống nhau phần số chẵn.

Thạch Kha nhìn tin nhắn thông báo, đến sức lực để nổi nóng cũng không còn nữa.

Cậu không muốn về nhà, định đi nhà Lâm Sâm ngủ.

Tuy nhiên lần này không có không từ mà biệt, mà là soạn một tin nhắn gửi cho Tần Thâm, nói mình đêm nay không về, muốn đi nhà bạn.

Tần Thâm hỏi bạn nào.

Thạch Kha trả lời một câu

anh không biết đâu

.

Tần Thâm không đáp.

Thạch Kha nhìn màn hình, lòng phiền đến chết được. Xe cậu còn ở nhà anh hai chưa lấy về, vì vậy cậu gọi điện cho Lâm Sâm, bảo hắn ta đến đón.

Ai ngờ lúc Lâm Sâm nghe được điện thoại của cậu là lúc hắn đang làm việc trên giường, Thạch Kha ghét bỏ, bảo hắn xong việc thì mau qua đây.

Lâm Sâm hô to gọi nhỏ, nói cậu không phải là người, không biết hắn đang làm gì hay sao. Thạch Kha vốn không cần biết hắn nói cái gì, bỏ lại địa chỉ rồi cúp điện thoại.

Lâm Sâm tên này cũng phóng túng quá mức, cởi mở quá mức, làm chuyện đó còn dám nghe điện thoại của cậu, xem ra cũng chẳng quan tâm lắm đến đối tượng của hắn. Đến lúc nào thì hắn mới kiềm chế bớt đây?

Thạch Kha không khỏi lo lắng cho đời sống tình cảm của thằng bạn thân.

Lâm Sâm một giờ sau đã có mặt ở tầng trệt công ty của Thạch Kha, cậu nhận được điện thoại rồi mới đi xuống lầu.

Nhìn Lâm Sâm ngồi trên xe mặt mũi không vui vẻ gì, cậu còn cảm thấy buồn cười: "Từ nhà mày tới công ty tao gần 40 phút nhỉ, ê Lâm Sâm, mày nhanh thật đấy!"

Cậu một lời hai nghĩa.

Lâm Sâm lập tức đen mặt, mắng cậu: "Cút lên đây nhanh lên!"

Thạch Kha cười hì hì, hai tay chống ở cửa sổ xe đã hạ xuống của Lâm Sâm, lại có phát hiện mới: "Ồ, còn tắm rửa sạch sẽ rồi mới tới, mày nhanh hơn tao tưởng nhiều!"

Lâm Sâm thẹn quá hóa giận: "Mày mới nhanh! Cả nhà mày đều nhanh!! Tao con mẹ nó từ khách sạn tới đây, không phải nhà tao!!! Mày còn nói nhảm nữa thì khỏi cần lên xe!"

Thạch Kha lắc đầu, còn bồi thêm một câu: "Lão Tần nhà tao không nhanh chút nào cả."

Vừa dứt lời, nụ cười trên miệng cậu bỗng cứng lại.

Cậu lúc này mới chú ý tới bên kia đường có một chiếc xe đang đậu,

lão Tần nhà cậu

đang tựa vào xe, cả người mặc y phục đen, tay kẹp điếu thuốc, không biết đã đứng đó nhìn cậu từ lúc nào.

Người Ấy Không Yêu TôiTác giả: Trì Tổng TraTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcLúc Thạch Kha buông thả trên đài, điện thoại di động của cậu đưa cho Tiểu Lý ở quầy bar giữ hộ. Tiểu Lý nhìn màn hình điện thoại sáng lên, lòng có chút sợ, người gọi đến không ai khác, chính là Tần Thâm, bạn trai của Thạch Kha. Cậu đã từng gặp bạn trai của Thạch Kha, sau mỗi lần hai người cãi nhau, Thạch Kha sẽ đến mua say, chờ Thạch Kha uống đủ rồi, Tần Thâm sẽ đến đón Thạch Kha trở về. Số lần hai người cãi nhau không coi là nhiều, nhưng cũng chẳng ít. Tiểu Lý quen rồi, chỉ là lần này không giống vậy, Bởi vì Thạch Kha không chỉ uống rượu, cậu còn nhảy lên sàn nhảy khiêu vũ cùng người khác. Nhảy thì nhảy, cái mông còn kề vào đ*ng q**n người khác cọ tới cọ lui. Nếu Tần Thâm đến đây rồi thấy được, chẳng phải là triệu hồi quỷ dữ sao, lỡ như đánh nhau thì làm sao bây giờ? Tiểu Lý nhớ tới dáng dấp Tần Thâm bạn trai của Thạch Kha, rất cao, khí chất lạnh lùng, vóc người rắn chắc, có thể đem Thạch Kha đang say nhão thành bùn thản nhiên vác lên vai mang đi. Tính tình cũng khó đoán, bởi vì có… Quà sinh nhật Thạch Kha tặng cho Tần Thâm là một chiếc đồng hồ, đúng quy đúng củ, giá rất cao.Tần Thâm sau khi nhận được lễ vật kinh ngạc nhướng mày, hắn biết lương Thạch Kha bao nhiêu, món quà này ít nhất cũng phải tiêu mất của cậu bốn tháng lương.Tần Thâm thấp giọng nói cảm ơn rồi đeo đồng hồ lên cổ tay.Thạch Kha mắt thẩm mỹ rất tốt, cậu chọn đồng hồ đeo tay rất hợp với khí chất của Tần Thâm.Món quà này Thạch Kha tốn cả giờ đồng hồ để chọn, nói về giá, thực sự không phải là thứ Thạch Kha hiện tại có thể mua được.Thực ra cậu cùng gia đình không ầm ĩ mấy năm, anh hai, chị dâu, ngay cả mẹ đều lén cho tiền cậu, thành ra rốt cục chẳng biết cậu ầm ĩ với gia đình vì cái gì.Cậu không thiếu tiền, ngoại trừ mấy năm đầu ở cùng nhau, sau đó Thạch Kha lại có thể thoải mái khôi phục thói quen tiêu xài ngày trước.Thế nhưng cậu cố ý không nói ra, bởi vì sau khi làm ầm lên với gia đình, cậu luôn cảm thấy Tần Thâm dù cố ý hay vô ý cũng sẽ quan tâm cậu nhiều hơn một chút.Thạch Kha thích đối phương chăm sóc mình như vậy.Nhưng quà tặng vừa tặng xong, đêm đó Thạch Kha phát hiện trong tài khoản chi trả của mình nhận được một số tiền chuyển khoản, số tiền này nhiều hơn một chút so với giá đồng hồ đeo tay, giống nhau phần số chẵn.Thạch Kha nhìn tin nhắn thông báo, đến sức lực để nổi nóng cũng không còn nữa.Cậu không muốn về nhà, định đi nhà Lâm Sâm ngủ.Tuy nhiên lần này không có không từ mà biệt, mà là soạn một tin nhắn gửi cho Tần Thâm, nói mình đêm nay không về, muốn đi nhà bạn.Tần Thâm hỏi bạn nào.Thạch Kha trả lời một câuanh không biết đâu.Tần Thâm không đáp.Thạch Kha nhìn màn hình, lòng phiền đến chết được. Xe cậu còn ở nhà anh hai chưa lấy về, vì vậy cậu gọi điện cho Lâm Sâm, bảo hắn ta đến đón.Ai ngờ lúc Lâm Sâm nghe được điện thoại của cậu là lúc hắn đang làm việc trên giường, Thạch Kha ghét bỏ, bảo hắn xong việc thì mau qua đây.Lâm Sâm hô to gọi nhỏ, nói cậu không phải là người, không biết hắn đang làm gì hay sao. Thạch Kha vốn không cần biết hắn nói cái gì, bỏ lại địa chỉ rồi cúp điện thoại.Lâm Sâm tên này cũng phóng túng quá mức, cởi mở quá mức, làm chuyện đó còn dám nghe điện thoại của cậu, xem ra cũng chẳng quan tâm lắm đến đối tượng của hắn. Đến lúc nào thì hắn mới kiềm chế bớt đây?Thạch Kha không khỏi lo lắng cho đời sống tình cảm của thằng bạn thân.Lâm Sâm một giờ sau đã có mặt ở tầng trệt công ty của Thạch Kha, cậu nhận được điện thoại rồi mới đi xuống lầu.Nhìn Lâm Sâm ngồi trên xe mặt mũi không vui vẻ gì, cậu còn cảm thấy buồn cười: "Từ nhà mày tới công ty tao gần 40 phút nhỉ, ê Lâm Sâm, mày nhanh thật đấy!"Cậu một lời hai nghĩa.Lâm Sâm lập tức đen mặt, mắng cậu: "Cút lên đây nhanh lên!"Thạch Kha cười hì hì, hai tay chống ở cửa sổ xe đã hạ xuống của Lâm Sâm, lại có phát hiện mới: "Ồ, còn tắm rửa sạch sẽ rồi mới tới, mày nhanh hơn tao tưởng nhiều!"Lâm Sâm thẹn quá hóa giận: "Mày mới nhanh! Cả nhà mày đều nhanh!! Tao con mẹ nó từ khách sạn tới đây, không phải nhà tao!!! Mày còn nói nhảm nữa thì khỏi cần lên xe!"Thạch Kha lắc đầu, còn bồi thêm một câu: "Lão Tần nhà tao không nhanh chút nào cả."Vừa dứt lời, nụ cười trên miệng cậu bỗng cứng lại.Cậu lúc này mới chú ý tới bên kia đường có một chiếc xe đang đậu,lão Tần nhà cậuđang tựa vào xe, cả người mặc y phục đen, tay kẹp điếu thuốc, không biết đã đứng đó nhìn cậu từ lúc nào.

Chương 21