Tác giả:

Làm người ở rể được ba năm, Trần Minh Triết đã quen với cuộc sống như thế này. Nhưng khi anh đã quen với cuộc sống như thế này thì lại có người tới khuấy đảo nó lên. Trần Minh Triết mặc đồng phục bảo vệ, đứng trước cổng trường đại học, gương mặt buồn bực nhìn về một chiếc ô tô thương vụ rất hào hoa ở cách đó không xa đang từ từ dừng lại trước mặt mình. “Đúng là kiên nhẫn thật đấy!” Khi Trần Minh Triết đang lầm bầm vài tiếng thì một cô gái cực kỳ kiều diễm mặc đồ hiệu từ đầu đến chân bước ra khỏi chiếc xe hào nhoáng kia, vừa nhìn thấy Trần Minh Triết đã nhanh chóng rảo bước về phía anh. “Minh Triết, theo tôi về đi, bây giờ nhà họ Trần rất cần anh giúp đỡ!” Giọng nói của cô gái này lộ rõ vẻ không tình nguyện, trong đôi mắt cũng tràn ngập sự ấm ức. Đường đường cô cả của nhà họ Long ở Yên Kinh, thế mà Long Nhã Tuyên phải hạ giọng để cầu xin một kẻ từng bị bản thân coi như vô dụng và hủy bỏ hôn ước trước mặt mọi người. Cũng chẳng hiểu ông nội và bố đang nghĩ cái gì nữa. Nhưng khó khăn lắm…

Chương 291: Gây xích mích

Em Là Thế Giới Của AnhTác giả: Hồng TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLàm người ở rể được ba năm, Trần Minh Triết đã quen với cuộc sống như thế này. Nhưng khi anh đã quen với cuộc sống như thế này thì lại có người tới khuấy đảo nó lên. Trần Minh Triết mặc đồng phục bảo vệ, đứng trước cổng trường đại học, gương mặt buồn bực nhìn về một chiếc ô tô thương vụ rất hào hoa ở cách đó không xa đang từ từ dừng lại trước mặt mình. “Đúng là kiên nhẫn thật đấy!” Khi Trần Minh Triết đang lầm bầm vài tiếng thì một cô gái cực kỳ kiều diễm mặc đồ hiệu từ đầu đến chân bước ra khỏi chiếc xe hào nhoáng kia, vừa nhìn thấy Trần Minh Triết đã nhanh chóng rảo bước về phía anh. “Minh Triết, theo tôi về đi, bây giờ nhà họ Trần rất cần anh giúp đỡ!” Giọng nói của cô gái này lộ rõ vẻ không tình nguyện, trong đôi mắt cũng tràn ngập sự ấm ức. Đường đường cô cả của nhà họ Long ở Yên Kinh, thế mà Long Nhã Tuyên phải hạ giọng để cầu xin một kẻ từng bị bản thân coi như vô dụng và hủy bỏ hôn ước trước mặt mọi người. Cũng chẳng hiểu ông nội và bố đang nghĩ cái gì nữa. Nhưng khó khăn lắm… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Gương mặt giống nhau như thế, lại tên là MinhTriết.Lẽ nào là anh ấy thật sao?Nhìn thấy Long Phi Phi đột ngột đứng dậy, dì Lancũng đi theo ngay.Trần Minh Triết bước đến cửa phòng, anh độtnhiên khựng lại lúc sắp sửa bước ra ngoài.“Cô Phi Phi, với tư cách của người ngoài cuộc, tôikhuyên cô đổi người quản lý đi!”Sau khi nói dứt lời, anh đi thẳng ra ngoài màkhông buồn ngoảnh đầu lại.Tất nhiên Bạch Diệp Chi cũng không thể tiếp tụcnán lại nơi này được nữa, cô vội vàng đuồi theo anhngay tức thì.“Cái gì... Rốt cuộc tên nhóc đó là ai?"“Di nói này Phi Phi, chúng ta không cần làm ngườiđại diện "Thanh Tuyền Mỹ Từu" chó má gì đó nữa, vềngay thôi".“Tức chết đi được, chưa từng gặp công ty nàongông cuồng như thế!"Dì Lan vừa nói chuyện vừa lấy điện thoại ra địnhđặt vé.“DÌ Lan, thôi đi...Việc này không trách người tađược, dù gì chúng ta cũng không báo trước chongười ta biết trước khi đến Tân Thành, hơn nữa nóithế nào nhỉ.."Trước nay Long Phi Phi luôn luôn nghe lời mà bâygiờ lại nói thế, đì Lan lập tức tỏ vẻ không vui.“Phi Phi, ý của cháu là dì Lan sai rồi, thế cháunghĩ thằng nhóc nói xằng nói bậy ban nãy có lý lắmchứ gì?"Long Phi Phi vừa nghe bà ta nói thế, cô ta khẽnhíu mày lại, đây là lần đầu tiên suy nghĩ này lại nàysinh trong lòng cô ta.“Phi Phi, cháu nhìn dì như thế làm chỉ? Lẽ nàocháu thật sự cho rằng cái thằng ăn nói vô tội vạ ấynói có lý à? Cháu..."Lần này Long Phi Phi nhìn dì Lan đã bầu bạn vớimình trong ba năm may, mặc dù cô ta biết dì Lan rấtngang ngược và quản lý mình nghiêm ngặt, hớn nữađã từ chối nhiều cơ hội của cô ta, thậm chí vô sốngười đều bàn tán sau lưng Long Phi Phi, bảo rằng côta bị bà ta khống chế.Long Phi Phi biết hết những chuyện này, chỉ cóđiều cô ta không nói ra, dù gì cô ta là một người biếtmang ơn.“Di Lan, dì cũng phải sửa tính của mình đi, nóichuyện bình thường không được hay sao? Thật racũng chẳng có việc gì lớn hết, nếu như chúng ta đãnhận làm người đại diện rồi thì phải đối đãi với ngườita tử tế”.Di Lan lập tức tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe Long PhiPhi nói thế.“Phi Phi... Cháu... Cháu là ngôi sao lớn đó, ngôisao lớn đều có địa vị, vốn dĩ dì không xem nhữngcông ty còn con này ra gì, cháu có biết lần này tùytiện nhận làm người đại diện đã đảo lộn kể hoạch củacông ty hay không? Bỡời thế chúng ta bắt buộc phảilên giá, chứ bằng không làm sao có thể bù đắp đượctổn thất lần này đây hả...”*Dì Lan...”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Gương mặt giống nhau như thế, lại tên là Minh

Triết.

Lẽ nào là anh ấy thật sao?

Nhìn thấy Long Phi Phi đột ngột đứng dậy, dì Lan

cũng đi theo ngay.

Trần Minh Triết bước đến cửa phòng, anh đột

nhiên khựng lại lúc sắp sửa bước ra ngoài.

“Cô Phi Phi, với tư cách của người ngoài cuộc, tôi

khuyên cô đổi người quản lý đi!”

Sau khi nói dứt lời, anh đi thẳng ra ngoài mà

không buồn ngoảnh đầu lại.

Tất nhiên Bạch Diệp Chi cũng không thể tiếp tục

nán lại nơi này được nữa, cô vội vàng đuồi theo anh

ngay tức thì.

“Cái gì... Rốt cuộc tên nhóc đó là ai?"

“Di nói này Phi Phi, chúng ta không cần làm người

đại diện "Thanh Tuyền Mỹ Từu" chó má gì đó nữa, về

ngay thôi".

“Tức chết đi được, chưa từng gặp công ty nào

ngông cuồng như thế!"

Dì Lan vừa nói chuyện vừa lấy điện thoại ra định

đặt vé.

“DÌ Lan, thôi đi...Việc này không trách người ta

được, dù gì chúng ta cũng không báo trước cho

người ta biết trước khi đến Tân Thành, hơn nữa nói

thế nào nhỉ.."

Trước nay Long Phi Phi luôn luôn nghe lời mà bây

giờ lại nói thế, đì Lan lập tức tỏ vẻ không vui.

“Phi Phi, ý của cháu là dì Lan sai rồi, thế cháu

nghĩ thằng nhóc nói xằng nói bậy ban nãy có lý lắm

chứ gì?"

Long Phi Phi vừa nghe bà ta nói thế, cô ta khẽ

nhíu mày lại, đây là lần đầu tiên suy nghĩ này lại này

sinh trong lòng cô ta.

“Phi Phi, cháu nhìn dì như thế làm chỉ? Lẽ nào

cháu thật sự cho rằng cái thằng ăn nói vô tội vạ ấy

nói có lý à? Cháu..."

Lần này Long Phi Phi nhìn dì Lan đã bầu bạn với

mình trong ba năm may, mặc dù cô ta biết dì Lan rất

ngang ngược và quản lý mình nghiêm ngặt, hớn nữa

đã từ chối nhiều cơ hội của cô ta, thậm chí vô số

người đều bàn tán sau lưng Long Phi Phi, bảo rằng cô

ta bị bà ta khống chế.

Long Phi Phi biết hết những chuyện này, chỉ có

điều cô ta không nói ra, dù gì cô ta là một người biết

mang ơn.

“Di Lan, dì cũng phải sửa tính của mình đi, nói

chuyện bình thường không được hay sao? Thật ra

cũng chẳng có việc gì lớn hết, nếu như chúng ta đã

nhận làm người đại diện rồi thì phải đối đãi với người

ta tử tế”.

Di Lan lập tức tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe Long Phi

Phi nói thế.

“Phi Phi... Cháu... Cháu là ngôi sao lớn đó, ngôi

sao lớn đều có địa vị, vốn dĩ dì không xem những

công ty còn con này ra gì, cháu có biết lần này tùy

tiện nhận làm người đại diện đã đảo lộn kể hoạch của

công ty hay không? Bỡời thế chúng ta bắt buộc phải

lên giá, chứ bằng không làm sao có thể bù đắp được

tổn thất lần này đây hả...”

*Dì Lan...”

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Em Là Thế Giới Của AnhTác giả: Hồng TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLàm người ở rể được ba năm, Trần Minh Triết đã quen với cuộc sống như thế này. Nhưng khi anh đã quen với cuộc sống như thế này thì lại có người tới khuấy đảo nó lên. Trần Minh Triết mặc đồng phục bảo vệ, đứng trước cổng trường đại học, gương mặt buồn bực nhìn về một chiếc ô tô thương vụ rất hào hoa ở cách đó không xa đang từ từ dừng lại trước mặt mình. “Đúng là kiên nhẫn thật đấy!” Khi Trần Minh Triết đang lầm bầm vài tiếng thì một cô gái cực kỳ kiều diễm mặc đồ hiệu từ đầu đến chân bước ra khỏi chiếc xe hào nhoáng kia, vừa nhìn thấy Trần Minh Triết đã nhanh chóng rảo bước về phía anh. “Minh Triết, theo tôi về đi, bây giờ nhà họ Trần rất cần anh giúp đỡ!” Giọng nói của cô gái này lộ rõ vẻ không tình nguyện, trong đôi mắt cũng tràn ngập sự ấm ức. Đường đường cô cả của nhà họ Long ở Yên Kinh, thế mà Long Nhã Tuyên phải hạ giọng để cầu xin một kẻ từng bị bản thân coi như vô dụng và hủy bỏ hôn ước trước mặt mọi người. Cũng chẳng hiểu ông nội và bố đang nghĩ cái gì nữa. Nhưng khó khăn lắm… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Gương mặt giống nhau như thế, lại tên là MinhTriết.Lẽ nào là anh ấy thật sao?Nhìn thấy Long Phi Phi đột ngột đứng dậy, dì Lancũng đi theo ngay.Trần Minh Triết bước đến cửa phòng, anh độtnhiên khựng lại lúc sắp sửa bước ra ngoài.“Cô Phi Phi, với tư cách của người ngoài cuộc, tôikhuyên cô đổi người quản lý đi!”Sau khi nói dứt lời, anh đi thẳng ra ngoài màkhông buồn ngoảnh đầu lại.Tất nhiên Bạch Diệp Chi cũng không thể tiếp tụcnán lại nơi này được nữa, cô vội vàng đuồi theo anhngay tức thì.“Cái gì... Rốt cuộc tên nhóc đó là ai?"“Di nói này Phi Phi, chúng ta không cần làm ngườiđại diện "Thanh Tuyền Mỹ Từu" chó má gì đó nữa, vềngay thôi".“Tức chết đi được, chưa từng gặp công ty nàongông cuồng như thế!"Dì Lan vừa nói chuyện vừa lấy điện thoại ra địnhđặt vé.“DÌ Lan, thôi đi...Việc này không trách người tađược, dù gì chúng ta cũng không báo trước chongười ta biết trước khi đến Tân Thành, hơn nữa nóithế nào nhỉ.."Trước nay Long Phi Phi luôn luôn nghe lời mà bâygiờ lại nói thế, đì Lan lập tức tỏ vẻ không vui.“Phi Phi, ý của cháu là dì Lan sai rồi, thế cháunghĩ thằng nhóc nói xằng nói bậy ban nãy có lý lắmchứ gì?"Long Phi Phi vừa nghe bà ta nói thế, cô ta khẽnhíu mày lại, đây là lần đầu tiên suy nghĩ này lại nàysinh trong lòng cô ta.“Phi Phi, cháu nhìn dì như thế làm chỉ? Lẽ nàocháu thật sự cho rằng cái thằng ăn nói vô tội vạ ấynói có lý à? Cháu..."Lần này Long Phi Phi nhìn dì Lan đã bầu bạn vớimình trong ba năm may, mặc dù cô ta biết dì Lan rấtngang ngược và quản lý mình nghiêm ngặt, hớn nữađã từ chối nhiều cơ hội của cô ta, thậm chí vô sốngười đều bàn tán sau lưng Long Phi Phi, bảo rằng côta bị bà ta khống chế.Long Phi Phi biết hết những chuyện này, chỉ cóđiều cô ta không nói ra, dù gì cô ta là một người biếtmang ơn.“Di Lan, dì cũng phải sửa tính của mình đi, nóichuyện bình thường không được hay sao? Thật racũng chẳng có việc gì lớn hết, nếu như chúng ta đãnhận làm người đại diện rồi thì phải đối đãi với ngườita tử tế”.Di Lan lập tức tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe Long PhiPhi nói thế.“Phi Phi... Cháu... Cháu là ngôi sao lớn đó, ngôisao lớn đều có địa vị, vốn dĩ dì không xem nhữngcông ty còn con này ra gì, cháu có biết lần này tùytiện nhận làm người đại diện đã đảo lộn kể hoạch củacông ty hay không? Bỡời thế chúng ta bắt buộc phảilên giá, chứ bằng không làm sao có thể bù đắp đượctổn thất lần này đây hả...”*Dì Lan...”

Chương 291: Gây xích mích