Đúng như dự đoán, tốt nghiệp đại học không bao lâu hai người liền kết hôn. Sau khi kết hôn mọi chuyện đều tốt đẹp. Công thụ tương kính như tân, là một đôi chồng chồng tiêu chuẩn. Thụ có nhan sắc cũng có năng lực, tự mình quản lý một công ty. Công là A, đương nhiên cũng là một tổng tài bá đạo. Sinh hoạt ngày ngày bình đạm như thuỷ, không nóng, không lạnh. Đột nhiên có một ngày, công gặp được O định mệnh của đời mình. Vừa thấy mặt liền sấm chớp rền vang, công tâm loạn một đoàn, trong nháy mắt đó hoàn toàn quên mất trong nhà đã có một người vợ. Nhưng công là người chính trực, đã cùng thụ kết hôn, cho dù có động lòng cũng không đụng vào người đó. Dù vậy, tin tức tố vẫn luôn ảnh hưởng khiến anh khó chịu vô cùng. Hiển nhiên người O kia cũng biết đến sự tồn tại của công, luôn dùng ánh mắt khát vọng đi tìm anh. Sự khác thường của công rất nhanh bị thụ phát hiện. Ngày kỷ niệm kết hôn ấy, công hẹn thụ đến một nhà hàng dùng cơm, tặng thụ vài món quà liền thấy người vợ khéo léo của mình hút thuốc…
Chương 13
ABOTác giả: Trì Đại Tối Cường, Trì Đại Tối CườngTruyện Đam MỹĐúng như dự đoán, tốt nghiệp đại học không bao lâu hai người liền kết hôn. Sau khi kết hôn mọi chuyện đều tốt đẹp. Công thụ tương kính như tân, là một đôi chồng chồng tiêu chuẩn. Thụ có nhan sắc cũng có năng lực, tự mình quản lý một công ty. Công là A, đương nhiên cũng là một tổng tài bá đạo. Sinh hoạt ngày ngày bình đạm như thuỷ, không nóng, không lạnh. Đột nhiên có một ngày, công gặp được O định mệnh của đời mình. Vừa thấy mặt liền sấm chớp rền vang, công tâm loạn một đoàn, trong nháy mắt đó hoàn toàn quên mất trong nhà đã có một người vợ. Nhưng công là người chính trực, đã cùng thụ kết hôn, cho dù có động lòng cũng không đụng vào người đó. Dù vậy, tin tức tố vẫn luôn ảnh hưởng khiến anh khó chịu vô cùng. Hiển nhiên người O kia cũng biết đến sự tồn tại của công, luôn dùng ánh mắt khát vọng đi tìm anh. Sự khác thường của công rất nhanh bị thụ phát hiện. Ngày kỷ niệm kết hôn ấy, công hẹn thụ đến một nhà hàng dùng cơm, tặng thụ vài món quà liền thấy người vợ khéo léo của mình hút thuốc… Thụ đi thật xa mới quay đầu nhìn lại, không có ai đuổi theo. Trên mặt cậu có chút mất mát, nhưng rất nhanh đã phấn chấn lại.Cậu suy nghĩ thật kỹ, vết thương trên cổ nên làm sao cho toàn vẹn.Thụ một mình đi đến quán mì, gọi một bát, chịu đựng cái cổ đau đớn chậm rãi ăn.Vừa ăn được mấy miếng, ghế đối diện liền có người ngồi.Thụ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, thấy công liếc thực đơn trên tường, gọi một bát giống cậu.Thụ vội vàng nuốt miếng mì trong miệng xuống, nhất thời không biết nói gì, dùng đũa đảo loạn mì trong bát.Công liếc nhìn thụ, làm mặt nghiêm túc: "Không phải nói sẽ mời tôi ăn ngon à? Kết quả lại để tôi lại chạy mất."Thụ nháy mắt một cái, không nói gì.Công tiếp tục nói: "Tôi dù sao cũng cho cậu ở nhờ một thời gian, chưa nói cảm ơn đã đi sao?"Thụ nghĩ tới ban nãy mình tỏ tình, người này còn chưa trả lời, bây giờ ngồi đây cũng không hề nhắc đến chuyện đó.Thụ vốn còn đang vui vẻ vì công xuất hiện ở đây, bây giờ lại không hiểu vì sao có chút tức giận. Thụ vừa giận một cái là cảm xúc trong mắt đã không giấu được, thể hiện hết ra ngoài.Công nhìn thụ, nghĩ thầm, đúng là người trẻ tuổi.Anh cảm thấy thụ chỉ là yêu thích nhất thời, nhưng anh đặt kết hôn làm tiền đề mới quyết định làm quen.Vốn vì tuổi tác của thụ, anh cảm thấy đại khái lần kết thân này không thành.Không nghĩ đến đứa nhỏ này lại coi trọng mình. Mới chỉ gặp mặt mấy lần đã nói thích.Từ trước đến nay, thứ tình yêu cuồng nhiệt ấy chưa từng xuất hiện trên người công.Bởi vì lý trí quá mức, cho nên bất kể là lúc trước trong quân đội hay công việc bây giờ, anh đều có thể xử lý rất tốt.Anh có thể xác định được cảm xúc của người khác, biết thụ thực sự thích mình.Mà mấy chuyện như yêu đương, quá mức tâm tình hoá. Thụ còn nhỏ, sau này có thể sẽ gặp được người càng tốt hơn, tới lúc đó có khi lại chê công khô khan, không thú vị.Điểm khác biệt của họ, là một người suy nghĩ quá nhiều, một người suy nghĩ quá ít.Một người quá lý trí, một người quá kích động.Suy nghĩ của công, thụ không biết.Cậu nghe công hỏi xong liền nói cảm ơn. Nói xong lắc lắc đầu, ăn vài đũa mì, vẫn không cam lòng nói: "Lời em vừa nói ở trên xe, anh..." Anh vẫn chưa cho em câu trả lời đấy.Có phải cho dù em bị người đánh dấu, anh cũng không chê?Em nói thích anh, anh cảm thấy thế nào?Công như là hiểu rõ lời thụ chưa nói hết, nói: "Lúc đầu tôi rất tức giận, bởi vì cậu có thể bị người c**ng b*c. Nhưng đó là do tôi quen biết cậu, coi như kết thân không thành, cũng xem cậu như em trai."Anh dừng một chút, nói tiếp: "Mà đây tất nhiên không phải câu trả lời cậu muốn. Cậu muốn đặt giả thiết cùng tôi đúng không? Muốn tôi dùng thân phận người đàn ông của cậu để tỏ thái độ."Thụ bị lời công nói làm hoang mang, một lúc lâu sau mới chật vật gật đầu.Lại nghe công nói: "Tôi nghĩ giả thiết này sẽ không tồn tại. Bởi vì chúng ta không ở bên nhau. Không có giả thiết, tôi cũng không thể cho cậu đáp án cậu muốn."
Thụ đi thật xa mới quay đầu nhìn lại, không có ai đuổi theo. Trên mặt cậu có chút mất mát, nhưng rất nhanh đã phấn chấn lại.
Cậu suy nghĩ thật kỹ, vết thương trên cổ nên làm sao cho toàn vẹn.
Thụ một mình đi đến quán mì, gọi một bát, chịu đựng cái cổ đau đớn chậm rãi ăn.
Vừa ăn được mấy miếng, ghế đối diện liền có người ngồi.
Thụ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, thấy công liếc thực đơn trên tường, gọi một bát giống cậu.
Thụ vội vàng nuốt miếng mì trong miệng xuống, nhất thời không biết nói gì, dùng đũa đảo loạn mì trong bát.
Công liếc nhìn thụ, làm mặt nghiêm túc: "Không phải nói sẽ mời tôi ăn ngon à? Kết quả lại để tôi lại chạy mất."
Thụ nháy mắt một cái, không nói gì.
Công tiếp tục nói: "Tôi dù sao cũng cho cậu ở nhờ một thời gian, chưa nói cảm ơn đã đi sao?"
Thụ nghĩ tới ban nãy mình tỏ tình, người này còn chưa trả lời, bây giờ ngồi đây cũng không hề nhắc đến chuyện đó.
Thụ vốn còn đang vui vẻ vì công xuất hiện ở đây, bây giờ lại không hiểu vì sao có chút tức giận. Thụ vừa giận một cái là cảm xúc trong mắt đã không giấu được, thể hiện hết ra ngoài.
Công nhìn thụ, nghĩ thầm, đúng là người trẻ tuổi.
Anh cảm thấy thụ chỉ là yêu thích nhất thời, nhưng anh đặt kết hôn làm tiền đề mới quyết định làm quen.
Vốn vì tuổi tác của thụ, anh cảm thấy đại khái lần kết thân này không thành.
Không nghĩ đến đứa nhỏ này lại coi trọng mình. Mới chỉ gặp mặt mấy lần đã nói thích.
Từ trước đến nay, thứ tình yêu cuồng nhiệt ấy chưa từng xuất hiện trên người công.
Bởi vì lý trí quá mức, cho nên bất kể là lúc trước trong quân đội hay công việc bây giờ, anh đều có thể xử lý rất tốt.
Anh có thể xác định được cảm xúc của người khác, biết thụ thực sự thích mình.
Mà mấy chuyện như yêu đương, quá mức tâm tình hoá. Thụ còn nhỏ, sau này có thể sẽ gặp được người càng tốt hơn, tới lúc đó có khi lại chê công khô khan, không thú vị.
Điểm khác biệt của họ, là một người suy nghĩ quá nhiều, một người suy nghĩ quá ít.
Một người quá lý trí, một người quá kích động.
Suy nghĩ của công, thụ không biết.
Cậu nghe công hỏi xong liền nói cảm ơn. Nói xong lắc lắc đầu, ăn vài đũa mì, vẫn không cam lòng nói: "Lời em vừa nói ở trên xe, anh..." Anh vẫn chưa cho em câu trả lời đấy.
Có phải cho dù em bị người đánh dấu, anh cũng không chê?
Em nói thích anh, anh cảm thấy thế nào?
Công như là hiểu rõ lời thụ chưa nói hết, nói: "Lúc đầu tôi rất tức giận, bởi vì cậu có thể bị người c**ng b*c. Nhưng đó là do tôi quen biết cậu, coi như kết thân không thành, cũng xem cậu như em trai."
Anh dừng một chút, nói tiếp: "Mà đây tất nhiên không phải câu trả lời cậu muốn. Cậu muốn đặt giả thiết cùng tôi đúng không? Muốn tôi dùng thân phận người đàn ông của cậu để tỏ thái độ."
Thụ bị lời công nói làm hoang mang, một lúc lâu sau mới chật vật gật đầu.
Lại nghe công nói: "Tôi nghĩ giả thiết này sẽ không tồn tại. Bởi vì chúng ta không ở bên nhau. Không có giả thiết, tôi cũng không thể cho cậu đáp án cậu muốn."
ABOTác giả: Trì Đại Tối Cường, Trì Đại Tối CườngTruyện Đam MỹĐúng như dự đoán, tốt nghiệp đại học không bao lâu hai người liền kết hôn. Sau khi kết hôn mọi chuyện đều tốt đẹp. Công thụ tương kính như tân, là một đôi chồng chồng tiêu chuẩn. Thụ có nhan sắc cũng có năng lực, tự mình quản lý một công ty. Công là A, đương nhiên cũng là một tổng tài bá đạo. Sinh hoạt ngày ngày bình đạm như thuỷ, không nóng, không lạnh. Đột nhiên có một ngày, công gặp được O định mệnh của đời mình. Vừa thấy mặt liền sấm chớp rền vang, công tâm loạn một đoàn, trong nháy mắt đó hoàn toàn quên mất trong nhà đã có một người vợ. Nhưng công là người chính trực, đã cùng thụ kết hôn, cho dù có động lòng cũng không đụng vào người đó. Dù vậy, tin tức tố vẫn luôn ảnh hưởng khiến anh khó chịu vô cùng. Hiển nhiên người O kia cũng biết đến sự tồn tại của công, luôn dùng ánh mắt khát vọng đi tìm anh. Sự khác thường của công rất nhanh bị thụ phát hiện. Ngày kỷ niệm kết hôn ấy, công hẹn thụ đến một nhà hàng dùng cơm, tặng thụ vài món quà liền thấy người vợ khéo léo của mình hút thuốc… Thụ đi thật xa mới quay đầu nhìn lại, không có ai đuổi theo. Trên mặt cậu có chút mất mát, nhưng rất nhanh đã phấn chấn lại.Cậu suy nghĩ thật kỹ, vết thương trên cổ nên làm sao cho toàn vẹn.Thụ một mình đi đến quán mì, gọi một bát, chịu đựng cái cổ đau đớn chậm rãi ăn.Vừa ăn được mấy miếng, ghế đối diện liền có người ngồi.Thụ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, thấy công liếc thực đơn trên tường, gọi một bát giống cậu.Thụ vội vàng nuốt miếng mì trong miệng xuống, nhất thời không biết nói gì, dùng đũa đảo loạn mì trong bát.Công liếc nhìn thụ, làm mặt nghiêm túc: "Không phải nói sẽ mời tôi ăn ngon à? Kết quả lại để tôi lại chạy mất."Thụ nháy mắt một cái, không nói gì.Công tiếp tục nói: "Tôi dù sao cũng cho cậu ở nhờ một thời gian, chưa nói cảm ơn đã đi sao?"Thụ nghĩ tới ban nãy mình tỏ tình, người này còn chưa trả lời, bây giờ ngồi đây cũng không hề nhắc đến chuyện đó.Thụ vốn còn đang vui vẻ vì công xuất hiện ở đây, bây giờ lại không hiểu vì sao có chút tức giận. Thụ vừa giận một cái là cảm xúc trong mắt đã không giấu được, thể hiện hết ra ngoài.Công nhìn thụ, nghĩ thầm, đúng là người trẻ tuổi.Anh cảm thấy thụ chỉ là yêu thích nhất thời, nhưng anh đặt kết hôn làm tiền đề mới quyết định làm quen.Vốn vì tuổi tác của thụ, anh cảm thấy đại khái lần kết thân này không thành.Không nghĩ đến đứa nhỏ này lại coi trọng mình. Mới chỉ gặp mặt mấy lần đã nói thích.Từ trước đến nay, thứ tình yêu cuồng nhiệt ấy chưa từng xuất hiện trên người công.Bởi vì lý trí quá mức, cho nên bất kể là lúc trước trong quân đội hay công việc bây giờ, anh đều có thể xử lý rất tốt.Anh có thể xác định được cảm xúc của người khác, biết thụ thực sự thích mình.Mà mấy chuyện như yêu đương, quá mức tâm tình hoá. Thụ còn nhỏ, sau này có thể sẽ gặp được người càng tốt hơn, tới lúc đó có khi lại chê công khô khan, không thú vị.Điểm khác biệt của họ, là một người suy nghĩ quá nhiều, một người suy nghĩ quá ít.Một người quá lý trí, một người quá kích động.Suy nghĩ của công, thụ không biết.Cậu nghe công hỏi xong liền nói cảm ơn. Nói xong lắc lắc đầu, ăn vài đũa mì, vẫn không cam lòng nói: "Lời em vừa nói ở trên xe, anh..." Anh vẫn chưa cho em câu trả lời đấy.Có phải cho dù em bị người đánh dấu, anh cũng không chê?Em nói thích anh, anh cảm thấy thế nào?Công như là hiểu rõ lời thụ chưa nói hết, nói: "Lúc đầu tôi rất tức giận, bởi vì cậu có thể bị người c**ng b*c. Nhưng đó là do tôi quen biết cậu, coi như kết thân không thành, cũng xem cậu như em trai."Anh dừng một chút, nói tiếp: "Mà đây tất nhiên không phải câu trả lời cậu muốn. Cậu muốn đặt giả thiết cùng tôi đúng không? Muốn tôi dùng thân phận người đàn ông của cậu để tỏ thái độ."Thụ bị lời công nói làm hoang mang, một lúc lâu sau mới chật vật gật đầu.Lại nghe công nói: "Tôi nghĩ giả thiết này sẽ không tồn tại. Bởi vì chúng ta không ở bên nhau. Không có giả thiết, tôi cũng không thể cho cậu đáp án cậu muốn."