“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên…

Chương 670

Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đọc truyện hay:Đánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Hạ Tử Dục bất lực chỉ đành gật đầu, An Nhược Mạn ngược lại mỉm cười.Sau khi ăn cơm xong.Không hề gấp gáp tiễn An Nhược Mạn trờ về, trong phòng khách,Hạ Tử Hy cùng An Nhược Mạn cùng nhau trò chuyện.Còn Hạ Tử Dục đứng ngoài ban công, ánh mắt nhìn về phương xa, cũng không biết lúc này anh đang suy nghĩ điều gì, lúc này, Mục Cảnh Thiên bước đến đứng bên cạnh Hạ Tử Dục, bờ vai rộng lớn khiến cho người khác có cảm giác an toàn.Ánh mắt của anh cũng nhìn về phương xa, khoé môi từ từ nhếch lên: “Hạ tổng, xem ra tôi phải chúc mừng trước cho anh rồi!” Mục Cảnh Thiên từ tốn lên tiếng.Nghe câu nói này Hạ Tử Dục nhíu mày, nghiêng người nhìn Mục Cảnh Thiên, ánh mắt khi nhìn Mục Cảnh Thiên tràn ngập bất mãn cùng hận thù.“Đây không phải là điều anh muốn nhìn thấy hay sao?” anh nói, giọng nói vô cùng lạnh nhạt, nơi này không có người nào khác, Hạ Tử Dục cũng không cần giả vờ hài lòng với anh ta.Nghe đến điều này, Mục Cảnh Thiên cười lạnh: “Hạ tổng, câu nói này của anh tại sao lạl nói như vậy?”“Từ khi anh bắt đầu giúp đỡ Hạ thị, giới thiệu An tổng cho công ty chúng tôi, sau đó đến An Nhược Mạn, tất cả không phải là mục đích của anh hay sao?” Hạ Tử Dục nhìn anh nhấn mạnh từng chữ, giọng nói không phải chất vấn chính là khẳng định.Mục Cảnh Thiên khoé môi nhếch lên, nghiêng đầu nhìn Hạ Tử Dục.“Vậy thì cũng xem như anh chiếm được lợi rồi!”“Mục Cảnh Thiên, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Hạ Tử Dục lạnhnhạt nói, nếu như bên trong không phải còn có hai người phụ nữ, bọn họ sợ rằng sớm đã đối đầu tranh đấu với nhau rồi.“Chỉ là cảnh cáo anh, đừng nhung nhớ người không nên nhung nhớ!” đơn giản nói vài câu, rõ ràng, mặc dù âm thanh không quá lớn, nhưng lại vô cùng có khí lực.Khuôn mặt Hạ Tử Dục nhất thời thay đổi.Mặc dù anh không hề trực tiếp nói ra, nhưng Hạ Tử Dục cũng có thể nghe hiểu rõ ràng từng câutừng chữ một.Nhưng anh ta như thế nào lại biết được?Đôi mắt mang theo một tia nhìn không thể tưởng tượng được.“Cho dù anh muốn tự huỷ hoại bản thân, thì tôi cũng không cho phép anh huỷ hoại cô ấy; Hạ Tử Dục, nếu như anh thật sự biết điều, có những lời, có những suy nghĩ nhơ nhớp, vui lòng mang xuống quan tài chung với mình!” Mục Cảnh Thiên nhìn anh nhấn mạnh từng chữ cảnh cáo.Hạ Tử Dục đứng im, không biết nên nói như thế nào.Anh chưa từng nghĩ rằng, tình yêu của anh, vậy mà lại trở thành gánh nặng, càng chưa từng nghĩ rằng, sẽ huỷ hoại cô ấy.Thông qua những lời này của Mục Cảnh Thiên, anh giống như đã hiểu rõ được điều gì.Nhìn Hạ Tử Dục không lên tiếng, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn anh ta sau đó xoay người rời khỏi.Chỉ còn lại Hạ Tử Dục đứng bấtđộng ngoài ban công…không biết nên làm gì.“Chúng ta quay về thôi!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy trực tiếp lên tiếng.Hạ Tử Hy đứng lên: “Nhưng mà…”“Tiểu Hy, nếu như em có chuyện gấp thì cứ về trước đi!” An Nhược Mạn nói.“Nhưng mà một mình chị…”“Anh tiễn cô ấy về!”Lời này của Hạ Tử Hy vẫn chưa dứt lời, lúc này Hạ Tử Dục từ ban công bước vào bên trong, trực tiếp bước đến trước mặt An Nhược Mạn: “Tôi hiện tại tiễn cô về!”An Nhược Mạn sửng sốt, sau đó gật đầu: “Vâng!”“Tiểu Hy, anh Cảnh Thiên, vậy em đi trước!”“Được, đi đường cẩn thận!”“Đi đường chú ý an toàn!”Tại đây có hình ảnhchỉ ngồi im trong xe, nhìn phong cảnh bên ngoài.“Em đang suy nghĩ điều gì?” Lúc này, Mục Cảnh Thiên lên tiếng.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đọc truyện hay:

Đánh giá

10 sao

cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Hạ Tử Dục bất lực chỉ đành gật đầu, An Nhược Mạn ngược lại mỉm cười.

Sau khi ăn cơm xong.

Không hề gấp gáp tiễn An Nhược Mạn trờ về, trong phòng khách,

Hạ Tử Hy cùng An Nhược Mạn cùng nhau trò chuyện.

Còn Hạ Tử Dục đứng ngoài ban công, ánh mắt nhìn về phương xa, cũng không biết lúc này anh đang suy nghĩ điều gì, lúc này, Mục Cảnh Thiên bước đến đứng bên cạnh Hạ Tử Dục, bờ vai rộng lớn khiến cho người khác có cảm giác an toàn.

Ánh mắt của anh cũng nhìn về phương xa, khoé môi từ từ nhếch lên: “Hạ tổng, xem ra tôi phải chúc mừng trước cho anh rồi!” Mục Cảnh Thiên từ tốn lên tiếng.

Nghe câu nói này Hạ Tử Dục nhíu mày, nghiêng người nhìn Mục Cảnh Thiên, ánh mắt khi nhìn Mục Cảnh Thiên tràn ngập bất mãn cùng hận thù.

“Đây không phải là điều anh muốn nhìn thấy hay sao?” anh nói, giọng nói vô cùng lạnh nhạt, nơi này không có người nào khác, Hạ Tử Dục cũng không cần giả vờ hài lòng với anh ta.

Nghe đến điều này, Mục Cảnh Thiên cười lạnh: “Hạ tổng, câu nói này của anh tại sao lạl nói như vậy?”

“Từ khi anh bắt đầu giúp đỡ Hạ thị, giới thiệu An tổng cho công ty chúng tôi, sau đó đến An Nhược Mạn, tất cả không phải là mục đích của anh hay sao?” Hạ Tử Dục nhìn anh nhấn mạnh từng chữ, giọng nói không phải chất vấn chính là khẳng định.

Mục Cảnh Thiên khoé môi nhếch lên, nghiêng đầu nhìn Hạ Tử Dục.

“Vậy thì cũng xem như anh chiếm được lợi rồi!”

“Mục Cảnh Thiên, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Hạ Tử Dục lạnh

nhạt nói, nếu như bên trong không phải còn có hai người phụ nữ, bọn họ sợ rằng sớm đã đối đầu tranh đấu với nhau rồi.

“Chỉ là cảnh cáo anh, đừng nhung nhớ người không nên nhung nhớ!” đơn giản nói vài câu, rõ ràng, mặc dù âm thanh không quá lớn, nhưng lại vô cùng có khí lực.

Khuôn mặt Hạ Tử Dục nhất thời thay đổi.

Mặc dù anh không hề trực tiếp nói ra, nhưng Hạ Tử Dục cũng có thể nghe hiểu rõ ràng từng câu

từng chữ một.

Nhưng anh ta như thế nào lại biết được?

Đôi mắt mang theo một tia nhìn không thể tưởng tượng được.

“Cho dù anh muốn tự huỷ hoại bản thân, thì tôi cũng không cho phép anh huỷ hoại cô ấy; Hạ Tử Dục, nếu như anh thật sự biết điều, có những lời, có những suy nghĩ nhơ nhớp, vui lòng mang xuống quan tài chung với mình!” Mục Cảnh Thiên nhìn anh nhấn mạnh từng chữ cảnh cáo.

Hạ Tử Dục đứng im, không biết nên nói như thế nào.

Anh chưa từng nghĩ rằng, tình yêu của anh, vậy mà lại trở thành gánh nặng, càng chưa từng nghĩ rằng, sẽ huỷ hoại cô ấy.

Thông qua những lời này của Mục Cảnh Thiên, anh giống như đã hiểu rõ được điều gì.

Nhìn Hạ Tử Dục không lên tiếng, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn anh ta sau đó xoay người rời khỏi.

Chỉ còn lại Hạ Tử Dục đứng bất

động ngoài ban công…không biết nên làm gì.

“Chúng ta quay về thôi!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy trực tiếp lên tiếng.

Hạ Tử Hy đứng lên: “Nhưng mà…”

“Tiểu Hy, nếu như em có chuyện gấp thì cứ về trước đi!” An Nhược Mạn nói.

“Nhưng mà một mình chị…”

“Anh tiễn cô ấy về!”

Lời này của Hạ Tử Hy vẫn chưa dứt lời, lúc này Hạ Tử Dục từ ban công bước vào bên trong, trực tiếp bước đến trước mặt An Nhược Mạn: “Tôi hiện tại tiễn cô về!”

An Nhược Mạn sửng sốt, sau đó gật đầu: “Vâng!”

“Tiểu Hy, anh Cảnh Thiên, vậy em đi trước!”

“Được, đi đường cẩn thận!”

“Đi đường chú ý an toàn!”

Tại đây có hình ảnh

chỉ ngồi im trong xe, nhìn phong cảnh bên ngoài.

“Em đang suy nghĩ điều gì?” Lúc này, Mục Cảnh Thiên lên tiếng.

Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đọc truyện hay:Đánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Hạ Tử Dục bất lực chỉ đành gật đầu, An Nhược Mạn ngược lại mỉm cười.Sau khi ăn cơm xong.Không hề gấp gáp tiễn An Nhược Mạn trờ về, trong phòng khách,Hạ Tử Hy cùng An Nhược Mạn cùng nhau trò chuyện.Còn Hạ Tử Dục đứng ngoài ban công, ánh mắt nhìn về phương xa, cũng không biết lúc này anh đang suy nghĩ điều gì, lúc này, Mục Cảnh Thiên bước đến đứng bên cạnh Hạ Tử Dục, bờ vai rộng lớn khiến cho người khác có cảm giác an toàn.Ánh mắt của anh cũng nhìn về phương xa, khoé môi từ từ nhếch lên: “Hạ tổng, xem ra tôi phải chúc mừng trước cho anh rồi!” Mục Cảnh Thiên từ tốn lên tiếng.Nghe câu nói này Hạ Tử Dục nhíu mày, nghiêng người nhìn Mục Cảnh Thiên, ánh mắt khi nhìn Mục Cảnh Thiên tràn ngập bất mãn cùng hận thù.“Đây không phải là điều anh muốn nhìn thấy hay sao?” anh nói, giọng nói vô cùng lạnh nhạt, nơi này không có người nào khác, Hạ Tử Dục cũng không cần giả vờ hài lòng với anh ta.Nghe đến điều này, Mục Cảnh Thiên cười lạnh: “Hạ tổng, câu nói này của anh tại sao lạl nói như vậy?”“Từ khi anh bắt đầu giúp đỡ Hạ thị, giới thiệu An tổng cho công ty chúng tôi, sau đó đến An Nhược Mạn, tất cả không phải là mục đích của anh hay sao?” Hạ Tử Dục nhìn anh nhấn mạnh từng chữ, giọng nói không phải chất vấn chính là khẳng định.Mục Cảnh Thiên khoé môi nhếch lên, nghiêng đầu nhìn Hạ Tử Dục.“Vậy thì cũng xem như anh chiếm được lợi rồi!”“Mục Cảnh Thiên, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Hạ Tử Dục lạnhnhạt nói, nếu như bên trong không phải còn có hai người phụ nữ, bọn họ sợ rằng sớm đã đối đầu tranh đấu với nhau rồi.“Chỉ là cảnh cáo anh, đừng nhung nhớ người không nên nhung nhớ!” đơn giản nói vài câu, rõ ràng, mặc dù âm thanh không quá lớn, nhưng lại vô cùng có khí lực.Khuôn mặt Hạ Tử Dục nhất thời thay đổi.Mặc dù anh không hề trực tiếp nói ra, nhưng Hạ Tử Dục cũng có thể nghe hiểu rõ ràng từng câutừng chữ một.Nhưng anh ta như thế nào lại biết được?Đôi mắt mang theo một tia nhìn không thể tưởng tượng được.“Cho dù anh muốn tự huỷ hoại bản thân, thì tôi cũng không cho phép anh huỷ hoại cô ấy; Hạ Tử Dục, nếu như anh thật sự biết điều, có những lời, có những suy nghĩ nhơ nhớp, vui lòng mang xuống quan tài chung với mình!” Mục Cảnh Thiên nhìn anh nhấn mạnh từng chữ cảnh cáo.Hạ Tử Dục đứng im, không biết nên nói như thế nào.Anh chưa từng nghĩ rằng, tình yêu của anh, vậy mà lại trở thành gánh nặng, càng chưa từng nghĩ rằng, sẽ huỷ hoại cô ấy.Thông qua những lời này của Mục Cảnh Thiên, anh giống như đã hiểu rõ được điều gì.Nhìn Hạ Tử Dục không lên tiếng, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn anh ta sau đó xoay người rời khỏi.Chỉ còn lại Hạ Tử Dục đứng bấtđộng ngoài ban công…không biết nên làm gì.“Chúng ta quay về thôi!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy trực tiếp lên tiếng.Hạ Tử Hy đứng lên: “Nhưng mà…”“Tiểu Hy, nếu như em có chuyện gấp thì cứ về trước đi!” An Nhược Mạn nói.“Nhưng mà một mình chị…”“Anh tiễn cô ấy về!”Lời này của Hạ Tử Hy vẫn chưa dứt lời, lúc này Hạ Tử Dục từ ban công bước vào bên trong, trực tiếp bước đến trước mặt An Nhược Mạn: “Tôi hiện tại tiễn cô về!”An Nhược Mạn sửng sốt, sau đó gật đầu: “Vâng!”“Tiểu Hy, anh Cảnh Thiên, vậy em đi trước!”“Được, đi đường cẩn thận!”“Đi đường chú ý an toàn!”Tại đây có hình ảnhchỉ ngồi im trong xe, nhìn phong cảnh bên ngoài.“Em đang suy nghĩ điều gì?” Lúc này, Mục Cảnh Thiên lên tiếng.

Chương 670