“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên…
Chương 768
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… Đọc truyện hayĐánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!Một người đàn ông mặc quân phục, còn có một người con gái, vẻ ngoài nhìn vô cùng giống với Hạ Tử Hy, chỉ có điều bất kể là ăn mặc hay ánh mắt, đều có thể nhìn ra dấu vết thời đại.Nhìn tấm hình này, tâm tư của Mục Trăn đã trôi xa về nhiều năm về trước.Cũng là một lần bất ngờ, Mục Trăn năm đó tay trắng gây dựng sự nghiệp, khi vừa có chút khởi sắc, liền gặp sự hãm hại vơ vét của một số người, Mục Trănkhông thuận theo, liền bị người khác bắt cóc, Mục Trăn hao tốn công sức mới có thể thoát ra ngoài, nhưng như thế nào cũng không ngờ đến lại bị người phát hiện, suýt chút nữa thì ông cũng bị hại chết, may mắn người cảnh sát Hoa Chấn Quốc phụ trách bản án năm đó đã cứu ông, nhưng cũng vì ông mà mất mạng.Lúc đó, Mục Trăn vô cùng kinh ngạc, mặc dù ông đã được cứu, nhưng trong lòng tràn ngập hối hận, sau khi biết được vợ của người cảnh sát kia đang mang thai, Mục Trăn liền dốc hết sức chăm sóc cho người phụ nữ đó.Cũng vì vậy mới quen biết được Tiêu Lạc.Tiêu Lạc không hề vì việc Hoa Chấn Quốc cứu Mục Trăn mất mạng mà trách hận ông, ngược lại còn vô cùng sáng suốt, dưới sự chăm sóc của Mục Trăn, sau khi ông cùng Tiêu Lạc trở nên thân thuộc hơn, cũng đã nghe qua rất nhiều việc liên quan đến Vinh Cẩm, lúc đó Mục Trăn không hề biết Vinh cẩm là người như thế nào, cũng chỉ nhìn qua hình chụp của ông ta.Có điều Mục Trăn đối với những điều này đều không thấy hứngthú, ông chỉ cần biết chăm sóc Tiêu Lạc là được, nhưng như thế nào cũng không ngờ được, khi Tiêu Lạc sắp lâm bồn, cô ấy đột nhiên lạl biến mất.Mục Trăn tìm kiếm cô rất lâu, nhưng không hề có chút tung tích nào.Cho đến một đêm kia, ông nhận được điện thoại của Tiêu Lạc, cũng chính vì cuộc điện thoại đó ông mới biết được rằng, đứa con của Tiêu Lạc không phải là con của Hoa Chấn Quốc, mà là của một người khác!Nguyên văn trong điện thoại chính là: “Mục Trăn, nếu như anh thật sự cảm kích Chấn Quốc, vậy thì phải giúp em chăm sóc tốt cho đứa trẻ này, em đã để con bé ở lại một gia đình họ Hạ, hứa với em, cả đời này cũng không được cho con bé gặp Vinh cẩm!”Cuối cùng liền cúp điện thoại.Đợi đến khi Mục Trăn muốn hỏi rõ mọi chuyện, điện thoại liền lập tức bị cắt ngang.Sau đó, Mục Trăn vân không ngừng tìm kiếm Tiêu Lạc, nhưng không hề có chút tin tức nào, lúcnày mới nhớ đến việc cô từng giao phó, liền lập tức tìm kiếm đứa trẻ.Cũng chính vào ngày hôm đó, ông đã nghe ngóng được rằng,Hạ Thiên có nhận nuôi một đứa bé.Vốn dĩ muốn nhận về, nhưng khi nhìn thấy Hạ Thiên yêu thích như vậy, Mục Trăn cũng chỉ đành nhẫn nhịn, đơn giản đem thân thế Hạ Tử Hy che dấu lại.Thời gian cứ như vậy trôi qua hơn hai mươi năm.Đây cũng là lý do tại sao Mục Trăn kiên quyết ép Mục Cảnh Thiên phải lấy Hạ Tử Hy,Một vì đặc biệt yêu thích cô, nguyên nhân thứ hai chính vì trong lòng vẫn còn chút áy náy, năm đó Hoa Chấn Quốc vì cứu ông mà chết, Tiêu Lạc lại mất tích không rõ tung tích, chỉ có duy nhất đứa bé này mới có thể khiến ông bù đắp được.Nghĩ đến đây, Mục Trăn liền thở dài một tiếng.May mắn, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên bên nhau vô cùnghạnh phúc, nếu không ông cũng không biết nên phải đối diện với hai người bọn họ như thế nào.Tất cả mọi như ông đều sớm đã xem nhẹ, nhưng cũng vì hôm nay gặp lại Vinh cẩm, khiến cho những hồi ức đó lại lần nữa hiện về.Chỉ là…Tại sao không để Hạ Tử Hy cùng Vinh Cẩm gặp mặt?Chính vào lúc Mục Trăn đang suy ngẫm, lúc này bên ngoài liền có người gõ cửa.Nghe thấy âm thanh này, Mục Trăn liền vội vàng cất tấm ảnh, đặt vào trong chiếc hộp kia, sau đó đặt về vị trí cũ.Sau khi thu dọn hoàn tất, ông mới nhìn ra ngoài cửa lên tiếng: “Tiến vào!”Mục Cảnh Thiên đầy cửa sau đó bước vào bên trong.“Ba!”
Đọc truyện hay
Đánh giá
10 sao
cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Một người đàn ông mặc quân phục, còn có một người con gái, vẻ ngoài nhìn vô cùng giống với Hạ Tử Hy, chỉ có điều bất kể là ăn mặc hay ánh mắt, đều có thể nhìn ra dấu vết thời đại.
Nhìn tấm hình này, tâm tư của Mục Trăn đã trôi xa về nhiều năm về trước.
Cũng là một lần bất ngờ, Mục Trăn năm đó tay trắng gây dựng sự nghiệp, khi vừa có chút khởi sắc, liền gặp sự hãm hại vơ vét của một số người, Mục Trăn
không thuận theo, liền bị người khác bắt cóc, Mục Trăn hao tốn công sức mới có thể thoát ra ngoài, nhưng như thế nào cũng không ngờ đến lại bị người phát hiện, suýt chút nữa thì ông cũng bị hại chết, may mắn người cảnh sát Hoa Chấn Quốc phụ trách bản án năm đó đã cứu ông, nhưng cũng vì ông mà mất mạng.
Lúc đó, Mục Trăn vô cùng kinh ngạc, mặc dù ông đã được cứu, nhưng trong lòng tràn ngập hối hận, sau khi biết được vợ của người cảnh sát kia đang mang thai, Mục Trăn liền dốc hết sức chăm sóc cho người phụ nữ đó.
Cũng vì vậy mới quen biết được Tiêu Lạc.
Tiêu Lạc không hề vì việc Hoa Chấn Quốc cứu Mục Trăn mất mạng mà trách hận ông, ngược lại còn vô cùng sáng suốt, dưới sự chăm sóc của Mục Trăn, sau khi ông cùng Tiêu Lạc trở nên thân thuộc hơn, cũng đã nghe qua rất nhiều việc liên quan đến Vinh Cẩm, lúc đó Mục Trăn không hề biết Vinh cẩm là người như thế nào, cũng chỉ nhìn qua hình chụp của ông ta.
Có điều Mục Trăn đối với những điều này đều không thấy hứng
thú, ông chỉ cần biết chăm sóc Tiêu Lạc là được, nhưng như thế nào cũng không ngờ được, khi Tiêu Lạc sắp lâm bồn, cô ấy đột nhiên lạl biến mất.
Mục Trăn tìm kiếm cô rất lâu, nhưng không hề có chút tung tích nào.
Cho đến một đêm kia, ông nhận được điện thoại của Tiêu Lạc, cũng chính vì cuộc điện thoại đó ông mới biết được rằng, đứa con của Tiêu Lạc không phải là con của Hoa Chấn Quốc, mà là của một người khác!
Nguyên văn trong điện thoại chính là: “Mục Trăn, nếu như anh thật sự cảm kích Chấn Quốc, vậy thì phải giúp em chăm sóc tốt cho đứa trẻ này, em đã để con bé ở lại một gia đình họ Hạ, hứa với em, cả đời này cũng không được cho con bé gặp Vinh cẩm!”
Cuối cùng liền cúp điện thoại.
Đợi đến khi Mục Trăn muốn hỏi rõ mọi chuyện, điện thoại liền lập tức bị cắt ngang.
Sau đó, Mục Trăn vân không ngừng tìm kiếm Tiêu Lạc, nhưng không hề có chút tin tức nào, lúc
này mới nhớ đến việc cô từng giao phó, liền lập tức tìm kiếm đứa trẻ.
Cũng chính vào ngày hôm đó, ông đã nghe ngóng được rằng,
Hạ Thiên có nhận nuôi một đứa bé.
Vốn dĩ muốn nhận về, nhưng khi nhìn thấy Hạ Thiên yêu thích như vậy, Mục Trăn cũng chỉ đành nhẫn nhịn, đơn giản đem thân thế Hạ Tử Hy che dấu lại.
Thời gian cứ như vậy trôi qua hơn hai mươi năm.
Đây cũng là lý do tại sao Mục Trăn kiên quyết ép Mục Cảnh Thiên phải lấy Hạ Tử Hy,
Một vì đặc biệt yêu thích cô, nguyên nhân thứ hai chính vì trong lòng vẫn còn chút áy náy, năm đó Hoa Chấn Quốc vì cứu ông mà chết, Tiêu Lạc lại mất tích không rõ tung tích, chỉ có duy nhất đứa bé này mới có thể khiến ông bù đắp được.
Nghĩ đến đây, Mục Trăn liền thở dài một tiếng.
May mắn, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên bên nhau vô cùng
hạnh phúc, nếu không ông cũng không biết nên phải đối diện với hai người bọn họ như thế nào.
Tất cả mọi như ông đều sớm đã xem nhẹ, nhưng cũng vì hôm nay gặp lại Vinh cẩm, khiến cho những hồi ức đó lại lần nữa hiện về.
Chỉ là…
Tại sao không để Hạ Tử Hy cùng Vinh Cẩm gặp mặt?
Chính vào lúc Mục Trăn đang suy ngẫm, lúc này bên ngoài liền có người gõ cửa.
Nghe thấy âm thanh này, Mục Trăn liền vội vàng cất tấm ảnh, đặt vào trong chiếc hộp kia, sau đó đặt về vị trí cũ.
Sau khi thu dọn hoàn tất, ông mới nhìn ra ngoài cửa lên tiếng: “Tiến vào!”
Mục Cảnh Thiên đầy cửa sau đó bước vào bên trong.
“Ba!”
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… Đọc truyện hayĐánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!Một người đàn ông mặc quân phục, còn có một người con gái, vẻ ngoài nhìn vô cùng giống với Hạ Tử Hy, chỉ có điều bất kể là ăn mặc hay ánh mắt, đều có thể nhìn ra dấu vết thời đại.Nhìn tấm hình này, tâm tư của Mục Trăn đã trôi xa về nhiều năm về trước.Cũng là một lần bất ngờ, Mục Trăn năm đó tay trắng gây dựng sự nghiệp, khi vừa có chút khởi sắc, liền gặp sự hãm hại vơ vét của một số người, Mục Trănkhông thuận theo, liền bị người khác bắt cóc, Mục Trăn hao tốn công sức mới có thể thoát ra ngoài, nhưng như thế nào cũng không ngờ đến lại bị người phát hiện, suýt chút nữa thì ông cũng bị hại chết, may mắn người cảnh sát Hoa Chấn Quốc phụ trách bản án năm đó đã cứu ông, nhưng cũng vì ông mà mất mạng.Lúc đó, Mục Trăn vô cùng kinh ngạc, mặc dù ông đã được cứu, nhưng trong lòng tràn ngập hối hận, sau khi biết được vợ của người cảnh sát kia đang mang thai, Mục Trăn liền dốc hết sức chăm sóc cho người phụ nữ đó.Cũng vì vậy mới quen biết được Tiêu Lạc.Tiêu Lạc không hề vì việc Hoa Chấn Quốc cứu Mục Trăn mất mạng mà trách hận ông, ngược lại còn vô cùng sáng suốt, dưới sự chăm sóc của Mục Trăn, sau khi ông cùng Tiêu Lạc trở nên thân thuộc hơn, cũng đã nghe qua rất nhiều việc liên quan đến Vinh Cẩm, lúc đó Mục Trăn không hề biết Vinh cẩm là người như thế nào, cũng chỉ nhìn qua hình chụp của ông ta.Có điều Mục Trăn đối với những điều này đều không thấy hứngthú, ông chỉ cần biết chăm sóc Tiêu Lạc là được, nhưng như thế nào cũng không ngờ được, khi Tiêu Lạc sắp lâm bồn, cô ấy đột nhiên lạl biến mất.Mục Trăn tìm kiếm cô rất lâu, nhưng không hề có chút tung tích nào.Cho đến một đêm kia, ông nhận được điện thoại của Tiêu Lạc, cũng chính vì cuộc điện thoại đó ông mới biết được rằng, đứa con của Tiêu Lạc không phải là con của Hoa Chấn Quốc, mà là của một người khác!Nguyên văn trong điện thoại chính là: “Mục Trăn, nếu như anh thật sự cảm kích Chấn Quốc, vậy thì phải giúp em chăm sóc tốt cho đứa trẻ này, em đã để con bé ở lại một gia đình họ Hạ, hứa với em, cả đời này cũng không được cho con bé gặp Vinh cẩm!”Cuối cùng liền cúp điện thoại.Đợi đến khi Mục Trăn muốn hỏi rõ mọi chuyện, điện thoại liền lập tức bị cắt ngang.Sau đó, Mục Trăn vân không ngừng tìm kiếm Tiêu Lạc, nhưng không hề có chút tin tức nào, lúcnày mới nhớ đến việc cô từng giao phó, liền lập tức tìm kiếm đứa trẻ.Cũng chính vào ngày hôm đó, ông đã nghe ngóng được rằng,Hạ Thiên có nhận nuôi một đứa bé.Vốn dĩ muốn nhận về, nhưng khi nhìn thấy Hạ Thiên yêu thích như vậy, Mục Trăn cũng chỉ đành nhẫn nhịn, đơn giản đem thân thế Hạ Tử Hy che dấu lại.Thời gian cứ như vậy trôi qua hơn hai mươi năm.Đây cũng là lý do tại sao Mục Trăn kiên quyết ép Mục Cảnh Thiên phải lấy Hạ Tử Hy,Một vì đặc biệt yêu thích cô, nguyên nhân thứ hai chính vì trong lòng vẫn còn chút áy náy, năm đó Hoa Chấn Quốc vì cứu ông mà chết, Tiêu Lạc lại mất tích không rõ tung tích, chỉ có duy nhất đứa bé này mới có thể khiến ông bù đắp được.Nghĩ đến đây, Mục Trăn liền thở dài một tiếng.May mắn, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên bên nhau vô cùnghạnh phúc, nếu không ông cũng không biết nên phải đối diện với hai người bọn họ như thế nào.Tất cả mọi như ông đều sớm đã xem nhẹ, nhưng cũng vì hôm nay gặp lại Vinh cẩm, khiến cho những hồi ức đó lại lần nữa hiện về.Chỉ là…Tại sao không để Hạ Tử Hy cùng Vinh Cẩm gặp mặt?Chính vào lúc Mục Trăn đang suy ngẫm, lúc này bên ngoài liền có người gõ cửa.Nghe thấy âm thanh này, Mục Trăn liền vội vàng cất tấm ảnh, đặt vào trong chiếc hộp kia, sau đó đặt về vị trí cũ.Sau khi thu dọn hoàn tất, ông mới nhìn ra ngoài cửa lên tiếng: “Tiến vào!”Mục Cảnh Thiên đầy cửa sau đó bước vào bên trong.“Ba!”