“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên…

Chương 791

Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… Đọc truyện hayĐánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!”“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!” giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại.Nghe đến điều này, khóe môi anh nhếch lên: “Được, tôi biết rồi, cảm ơn!”“Chỉ là tôi có một điều buồn bực chính là tại sao anh lại phải làm như vậy? Đối với anh không hề có chút điểm tốt nào cả, hơn nữa bất cứ ai cũng biết rằng, nếu đối đầu với anh ta cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp!” người trong điện thoại lên tiếng.Nghe câu nói này của ngườitrong điện thoại, khóe môi Hạ Tử Dục nhếch lên một nụ cười lạnh: “Vậy sao? Vậy thì tôi phải nhìn anh ta từng chút từng chút một tan vỡ!” Hạ Tử Dục nhấn mạnh từng chữ, mỗi một câu chữ đều tràn ngập hận ý, ánh mắt hung ác nham hiểm, lộ lên vẻ không phục.Người bên kia điện thoại: “…bất kể như thế nào, sau khi làm xong chuyện này, hai người chúng ta đều không nợ nần nhau, cũng hy vọng anh sẽ không bán đứng tôi với anh ta!”“Anh yên tâm, chỉ cần anh immiệng không nói, sẽ không có ai biết được!” Hạ Tử Dục nói.“Vậy thì được, cứ như vậy đi, cúp máy đâu!”Sau đỏ, Hạ Tử Dục cầm lấy điện thoại, lúc này ánh mắt vẫn nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, có lẽ tâm trạng đã thay đổi, cho nên nhìn cảnh vật cũng không còn giống như trước, khóe môi nhếch lên nụ cười, càng có vẻ nắm chặt mọi thứ.Đôi mắt nhẹ nhàng híp lại, ánh mắt nhìn về phía phương xa, trong tim có một âm thanh đangkêu gào.Cuối cùng sẽ có một ngày, anh cũng sẽ giống như tôi hiện tại!Nghĩ đến đây, khóe môi anh không nhịn được nhếch lên một nụ cười lạnh.Chính vào lúc này, điện thoại của anh lại vang lên một lần nữa, liếc mắt nhìn thấy số điện thoại của An Nhược Mạn, trải qua rất lâu mới nghe máy.“Alo!”“A Dục, anh vẫn đang bận sao?Em có phải đã làm phiền đến công việc của anh hay không?” An Nhược Mạn lên tiếng hỏi, chỉ sợ rằng sẽ làm phiền đến công việc của anh vậy.“Tạm ổn, có chuyện gì sao?” Hạ Tử Dục hỏi, giọng nói xa cách lạnh lùng, giọng điệu như vậy, bất kỳ ai cũng không nghĩ đến người trong điện thoại chính là người vợ mới cưới của anh.“ò, em chỉ muốn hỏi anh khi nào trở về!” An Nhược Mạn hỏi.Hạ Tử Dục ngây người, lúc này mới nhớ lại sáng nay đã đồng ývới An Nhược Mạn sớm trở về, suy nghĩ một lát liền trả lời cô: “Đợi anh làm xong công việc sẽ quay về!”“….vậy thì được, em đợi anh!” “Được!”Sau đó, liền cúp điện thoại.Ngồi trong văn phòng, Hạ Tử Dục chậm rãi ngước lên đôi mắt đen nháy, dưới đáy mắt chính là sự lạnh lẽo không cách nào dao động được.Thời gian buổi chiều, tất cả mọingười đều đã tan ca, thư ký lúc này tiến vào, khi nhìn thấy Hạ Tử Dục liền lên tiếng hỏi: “Hạ tổng, hôm nay cũng không có hành trình gì, anh vẫn không quay về sao?”Nghe giọng nói này, Hạ Tử Dục ngẩng đầu, nhìn thư ký, ánh mắt lạnh lùng không gợn sóng: ‘Tôi vẫn còn chút chuyện, cậu cứ tan ca trước đi!”Thư ký gật đầu: “Được thôi, vậy thì tôi tan ca đây!”Hạ Tử Dục gật đầu, sau đó thư ký lúc này mới dám tan ca.Hạ Tử Dục ngồi im trong văn phòng, thời gian từng phút trôi qua, Hạ Tử Dục lúc này vẫn ngồi im bất động.Cho đến khi hơn mười giờ, Hạ Tử Dục mới cầm lấy điện thoại cùng áo khoác trở về.Sau khi trở về, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân đã sớm đi nghỉ ngơi, Hạ Tử Dục liền trực tiếp bước lên lầu.Đẩy cửa phòng, liền nghe thấy giọng nói của An Nhược Mạn: “A Dục, anh đã quay trở về rồi?”An Nhược Mạn mặc áo ngủ xuất hiện trước mặt anh, trong phòng chỉ mờ hai chiếc đèn ngủ, sắc màu ấm, nhìn vô cùng ấm áp, đặc biệt phối hợp với chiếc áo ngủ của An Nhược Mạn, không nghi ngờ gì chính là một lời mời gọi hoàn mỹ.Đôi chân nhỏ trắng trẻo thon gọn, áo ngủ tơ tằm, đường cong cơ thể như có như không, làn da trắng như tuyết, đường cong nơi cổ duyên dáng, còn có khuôn mặt xinh đẹp.Tất cả mọi thứ đối với người đàn ông mà nói đều là một sự mêhoặc cực kỳ lớn.

Đọc truyện hay

Đánh giá

10 sao

cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!”

“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!” giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại.

Nghe đến điều này, khóe môi anh nhếch lên: “Được, tôi biết rồi, cảm ơn!”

“Chỉ là tôi có một điều buồn bực chính là tại sao anh lại phải làm như vậy? Đối với anh không hề có chút điểm tốt nào cả, hơn nữa bất cứ ai cũng biết rằng, nếu đối đầu với anh ta cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp!” người trong điện thoại lên tiếng.

Nghe câu nói này của người

trong điện thoại, khóe môi Hạ Tử Dục nhếch lên một nụ cười lạnh: “Vậy sao? Vậy thì tôi phải nhìn anh ta từng chút từng chút một tan vỡ!” Hạ Tử Dục nhấn mạnh từng chữ, mỗi một câu chữ đều tràn ngập hận ý, ánh mắt hung ác nham hiểm, lộ lên vẻ không phục.

Người bên kia điện thoại: “…bất kể như thế nào, sau khi làm xong chuyện này, hai người chúng ta đều không nợ nần nhau, cũng hy vọng anh sẽ không bán đứng tôi với anh ta!”

“Anh yên tâm, chỉ cần anh im

miệng không nói, sẽ không có ai biết được!” Hạ Tử Dục nói.

“Vậy thì được, cứ như vậy đi, cúp máy đâu!”

Sau đỏ, Hạ Tử Dục cầm lấy điện thoại, lúc này ánh mắt vẫn nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, có lẽ tâm trạng đã thay đổi, cho nên nhìn cảnh vật cũng không còn giống như trước, khóe môi nhếch lên nụ cười, càng có vẻ nắm chặt mọi thứ.

Đôi mắt nhẹ nhàng híp lại, ánh mắt nhìn về phía phương xa, trong tim có một âm thanh đang

kêu gào.

Cuối cùng sẽ có một ngày, anh cũng sẽ giống như tôi hiện tại!

Nghĩ đến đây, khóe môi anh không nhịn được nhếch lên một nụ cười lạnh.

Chính vào lúc này, điện thoại của anh lại vang lên một lần nữa, liếc mắt nhìn thấy số điện thoại của An Nhược Mạn, trải qua rất lâu mới nghe máy.

“Alo!”

“A Dục, anh vẫn đang bận sao?

Em có phải đã làm phiền đến công việc của anh hay không?” An Nhược Mạn lên tiếng hỏi, chỉ sợ rằng sẽ làm phiền đến công việc của anh vậy.

“Tạm ổn, có chuyện gì sao?” Hạ Tử Dục hỏi, giọng nói xa cách lạnh lùng, giọng điệu như vậy, bất kỳ ai cũng không nghĩ đến người trong điện thoại chính là người vợ mới cưới của anh.

“ò, em chỉ muốn hỏi anh khi nào trở về!” An Nhược Mạn hỏi.

Hạ Tử Dục ngây người, lúc này mới nhớ lại sáng nay đã đồng ý

với An Nhược Mạn sớm trở về, suy nghĩ một lát liền trả lời cô: “Đợi anh làm xong công việc sẽ quay về!”

“….vậy thì được, em đợi anh!” “Được!”

Sau đó, liền cúp điện thoại.

Ngồi trong văn phòng, Hạ Tử Dục chậm rãi ngước lên đôi mắt đen nháy, dưới đáy mắt chính là sự lạnh lẽo không cách nào dao động được.

Thời gian buổi chiều, tất cả mọi

người đều đã tan ca, thư ký lúc này tiến vào, khi nhìn thấy Hạ Tử Dục liền lên tiếng hỏi: “Hạ tổng, hôm nay cũng không có hành trình gì, anh vẫn không quay về sao?”

Nghe giọng nói này, Hạ Tử Dục ngẩng đầu, nhìn thư ký, ánh mắt lạnh lùng không gợn sóng: ‘Tôi vẫn còn chút chuyện, cậu cứ tan ca trước đi!”

Thư ký gật đầu: “Được thôi, vậy thì tôi tan ca đây!”

Hạ Tử Dục gật đầu, sau đó thư ký lúc này mới dám tan ca.

Hạ Tử Dục ngồi im trong văn phòng, thời gian từng phút trôi qua, Hạ Tử Dục lúc này vẫn ngồi im bất động.

Cho đến khi hơn mười giờ, Hạ Tử Dục mới cầm lấy điện thoại cùng áo khoác trở về.

Sau khi trở về, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân đã sớm đi nghỉ ngơi, Hạ Tử Dục liền trực tiếp bước lên lầu.

Đẩy cửa phòng, liền nghe thấy giọng nói của An Nhược Mạn: “A Dục, anh đã quay trở về rồi?”

An Nhược Mạn mặc áo ngủ xuất hiện trước mặt anh, trong phòng chỉ mờ hai chiếc đèn ngủ, sắc màu ấm, nhìn vô cùng ấm áp, đặc biệt phối hợp với chiếc áo ngủ của An Nhược Mạn, không nghi ngờ gì chính là một lời mời gọi hoàn mỹ.

Đôi chân nhỏ trắng trẻo thon gọn, áo ngủ tơ tằm, đường cong cơ thể như có như không, làn da trắng như tuyết, đường cong nơi cổ duyên dáng, còn có khuôn mặt xinh đẹp.

Tất cả mọi thứ đối với người đàn ông mà nói đều là một sự mê

hoặc cực kỳ lớn.

Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… Đọc truyện hayĐánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!”“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!” giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại.Nghe đến điều này, khóe môi anh nhếch lên: “Được, tôi biết rồi, cảm ơn!”“Chỉ là tôi có một điều buồn bực chính là tại sao anh lại phải làm như vậy? Đối với anh không hề có chút điểm tốt nào cả, hơn nữa bất cứ ai cũng biết rằng, nếu đối đầu với anh ta cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp!” người trong điện thoại lên tiếng.Nghe câu nói này của ngườitrong điện thoại, khóe môi Hạ Tử Dục nhếch lên một nụ cười lạnh: “Vậy sao? Vậy thì tôi phải nhìn anh ta từng chút từng chút một tan vỡ!” Hạ Tử Dục nhấn mạnh từng chữ, mỗi một câu chữ đều tràn ngập hận ý, ánh mắt hung ác nham hiểm, lộ lên vẻ không phục.Người bên kia điện thoại: “…bất kể như thế nào, sau khi làm xong chuyện này, hai người chúng ta đều không nợ nần nhau, cũng hy vọng anh sẽ không bán đứng tôi với anh ta!”“Anh yên tâm, chỉ cần anh immiệng không nói, sẽ không có ai biết được!” Hạ Tử Dục nói.“Vậy thì được, cứ như vậy đi, cúp máy đâu!”Sau đỏ, Hạ Tử Dục cầm lấy điện thoại, lúc này ánh mắt vẫn nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, có lẽ tâm trạng đã thay đổi, cho nên nhìn cảnh vật cũng không còn giống như trước, khóe môi nhếch lên nụ cười, càng có vẻ nắm chặt mọi thứ.Đôi mắt nhẹ nhàng híp lại, ánh mắt nhìn về phía phương xa, trong tim có một âm thanh đangkêu gào.Cuối cùng sẽ có một ngày, anh cũng sẽ giống như tôi hiện tại!Nghĩ đến đây, khóe môi anh không nhịn được nhếch lên một nụ cười lạnh.Chính vào lúc này, điện thoại của anh lại vang lên một lần nữa, liếc mắt nhìn thấy số điện thoại của An Nhược Mạn, trải qua rất lâu mới nghe máy.“Alo!”“A Dục, anh vẫn đang bận sao?Em có phải đã làm phiền đến công việc của anh hay không?” An Nhược Mạn lên tiếng hỏi, chỉ sợ rằng sẽ làm phiền đến công việc của anh vậy.“Tạm ổn, có chuyện gì sao?” Hạ Tử Dục hỏi, giọng nói xa cách lạnh lùng, giọng điệu như vậy, bất kỳ ai cũng không nghĩ đến người trong điện thoại chính là người vợ mới cưới của anh.“ò, em chỉ muốn hỏi anh khi nào trở về!” An Nhược Mạn hỏi.Hạ Tử Dục ngây người, lúc này mới nhớ lại sáng nay đã đồng ývới An Nhược Mạn sớm trở về, suy nghĩ một lát liền trả lời cô: “Đợi anh làm xong công việc sẽ quay về!”“….vậy thì được, em đợi anh!” “Được!”Sau đó, liền cúp điện thoại.Ngồi trong văn phòng, Hạ Tử Dục chậm rãi ngước lên đôi mắt đen nháy, dưới đáy mắt chính là sự lạnh lẽo không cách nào dao động được.Thời gian buổi chiều, tất cả mọingười đều đã tan ca, thư ký lúc này tiến vào, khi nhìn thấy Hạ Tử Dục liền lên tiếng hỏi: “Hạ tổng, hôm nay cũng không có hành trình gì, anh vẫn không quay về sao?”Nghe giọng nói này, Hạ Tử Dục ngẩng đầu, nhìn thư ký, ánh mắt lạnh lùng không gợn sóng: ‘Tôi vẫn còn chút chuyện, cậu cứ tan ca trước đi!”Thư ký gật đầu: “Được thôi, vậy thì tôi tan ca đây!”Hạ Tử Dục gật đầu, sau đó thư ký lúc này mới dám tan ca.Hạ Tử Dục ngồi im trong văn phòng, thời gian từng phút trôi qua, Hạ Tử Dục lúc này vẫn ngồi im bất động.Cho đến khi hơn mười giờ, Hạ Tử Dục mới cầm lấy điện thoại cùng áo khoác trở về.Sau khi trở về, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân đã sớm đi nghỉ ngơi, Hạ Tử Dục liền trực tiếp bước lên lầu.Đẩy cửa phòng, liền nghe thấy giọng nói của An Nhược Mạn: “A Dục, anh đã quay trở về rồi?”An Nhược Mạn mặc áo ngủ xuất hiện trước mặt anh, trong phòng chỉ mờ hai chiếc đèn ngủ, sắc màu ấm, nhìn vô cùng ấm áp, đặc biệt phối hợp với chiếc áo ngủ của An Nhược Mạn, không nghi ngờ gì chính là một lời mời gọi hoàn mỹ.Đôi chân nhỏ trắng trẻo thon gọn, áo ngủ tơ tằm, đường cong cơ thể như có như không, làn da trắng như tuyết, đường cong nơi cổ duyên dáng, còn có khuôn mặt xinh đẹp.Tất cả mọi thứ đối với người đàn ông mà nói đều là một sự mêhoặc cực kỳ lớn.

Chương 791