“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên…
Chương 793
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… Đọc truyện hayĐánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!Anh vừa rôi đã làm chuyện gì vậychứ!Anh không muốn làm tổn thương An Nhược Mạn, cho nên không muốn chạm vô cô ấy, nhưng anh cũng hiểu rõ, anh không có cách nào hết lần này đến lần khác kéo dài chuyện này.Nghĩ đến đây, hít sâu một hơi, sau đó mở vòi hoa sen bắt đầu tắm nước lạnh.Nữa tiếng sau, Hạ Tử Dục từ phòng tắm bước ra ngoài, An Nhược Mạn ngồi trên giường, giống như đang đợi anh vậy, khi nhìn thấy anh bước ra ngoài, ánhmắt An Nhược Mạn liền nhìn về phía anh.“Em vẫn chưa ngủ sao?”“Đúng vậy!” An Nhược Man gật đầu, cô muốn biết rằng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Tại sao cô cảm giác bản thân đối với Hạ Tử Dục mà nói, không có chút sức hấp dẫn nào cả.Anh đối với cô không có chút d*c v*ng cùng suy nghĩ nào.“Đã khuya rồi, mau nghỉ ngơi sớm đi thôi!” Hạ Tử Dục nói.“A Dục…” An Nhược Mạn vừa muốn lên tiếng, lúc này, điện thoại Hạ Tử Dục liền vang lên.Hạ Tử Dục đưa mắt nhìn cô, bước sang một bên, cầm điện thoại, nhìn số điện thoại bên trên, lập tức nghe máy: “Alo!”“Được, tôi biết rồi!” vừa nói, liền cúp ngang điện thoại.An Nhược Mạn nhìn anh, Hạ Tử Dục liền lên tiếng: “Anh vẫn còn chút chuyện cần phải xử lý, anh sẽ đến phòng sách, em cứ nghỉ ngơi trước đi!”“A Dục!” An Nhược Mạn gọi một tiếng.Hạ Tử Dục ngây người nhìn cô, sau đó bước sang một bên, ngón tay luồn vào mái tóc, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn trên trán của cô.“Anh biết đã ủy khuất cho em, trôi qua thời gian này anh lại ờ bên em, ngoan, em nghỉ ngơi sớm đi, không cần phải chờ anh!”Vốn dĩ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng bằng một cách nào đó, vì nụ hôn này của anh, một động tác nhẹ nhàng như vậy, một câunói dịu dàng của anh, một cách thần kỳ khôi phục lại trái tim xao động không ngừng của An Nhược Mạn, đến mức cô còn có chút cảm động.Như ma xui quỷ khiến gật đầu.Hạ Tử Dục mỉm cười, sau đó đứng dậy bước ra ngoài.“Anh đừng làm việc quá khuya, chú ý sức khỏe!” An Nhược Mạn ở phía sau lên tiếng.Bước chân Hạ Tử Dục lập tức dừng lại, quay đầu nhìn cô: “Được, anh biết rồi, em cứ nghỉngơi trước đi!”An Nhược Mạn gật đầu, sau đó Hạ Tử Dục liền bước ra khỏi phòng.Khi vừa vào phòng sách, điện thoại của anh lại vang lên một lần nữa.“Tổng giám đốc, không có vấn đề gì chứ?”“ừ, cậu cỏ thể nghỉ ngơi rồi!”“Được, tổng giám đốc, chúc anh ngủ ngon!”
Đọc truyện hay
Đánh giá
10 sao
cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Anh vừa rôi đã làm chuyện gì vậy
chứ!
Anh không muốn làm tổn thương An Nhược Mạn, cho nên không muốn chạm vô cô ấy, nhưng anh cũng hiểu rõ, anh không có cách nào hết lần này đến lần khác kéo dài chuyện này.
Nghĩ đến đây, hít sâu một hơi, sau đó mở vòi hoa sen bắt đầu tắm nước lạnh.
Nữa tiếng sau, Hạ Tử Dục từ phòng tắm bước ra ngoài, An Nhược Mạn ngồi trên giường, giống như đang đợi anh vậy, khi nhìn thấy anh bước ra ngoài, ánh
mắt An Nhược Mạn liền nhìn về phía anh.
“Em vẫn chưa ngủ sao?”
“Đúng vậy!” An Nhược Man gật đầu, cô muốn biết rằng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tại sao cô cảm giác bản thân đối với Hạ Tử Dục mà nói, không có chút sức hấp dẫn nào cả.
Anh đối với cô không có chút d*c v*ng cùng suy nghĩ nào.
“Đã khuya rồi, mau nghỉ ngơi sớm đi thôi!” Hạ Tử Dục nói.
“A Dục…” An Nhược Mạn vừa muốn lên tiếng, lúc này, điện thoại Hạ Tử Dục liền vang lên.
Hạ Tử Dục đưa mắt nhìn cô, bước sang một bên, cầm điện thoại, nhìn số điện thoại bên trên, lập tức nghe máy: “Alo!”
“Được, tôi biết rồi!” vừa nói, liền cúp ngang điện thoại.
An Nhược Mạn nhìn anh, Hạ Tử Dục liền lên tiếng: “Anh vẫn còn chút chuyện cần phải xử lý, anh sẽ đến phòng sách, em cứ nghỉ ngơi trước đi!”
“A Dục!” An Nhược Mạn gọi một tiếng.
Hạ Tử Dục ngây người nhìn cô, sau đó bước sang một bên, ngón tay luồn vào mái tóc, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn trên trán của cô.
“Anh biết đã ủy khuất cho em, trôi qua thời gian này anh lại ờ bên em, ngoan, em nghỉ ngơi sớm đi, không cần phải chờ anh!”
Vốn dĩ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng bằng một cách nào đó, vì nụ hôn này của anh, một động tác nhẹ nhàng như vậy, một câu
nói dịu dàng của anh, một cách thần kỳ khôi phục lại trái tim xao động không ngừng của An Nhược Mạn, đến mức cô còn có chút cảm động.
Như ma xui quỷ khiến gật đầu.
Hạ Tử Dục mỉm cười, sau đó đứng dậy bước ra ngoài.
“Anh đừng làm việc quá khuya, chú ý sức khỏe!” An Nhược Mạn ở phía sau lên tiếng.
Bước chân Hạ Tử Dục lập tức dừng lại, quay đầu nhìn cô: “Được, anh biết rồi, em cứ nghỉ
ngơi trước đi!”
An Nhược Mạn gật đầu, sau đó Hạ Tử Dục liền bước ra khỏi phòng.
Khi vừa vào phòng sách, điện thoại của anh lại vang lên một lần nữa.
“Tổng giám đốc, không có vấn đề gì chứ?”
“ừ, cậu cỏ thể nghỉ ngơi rồi!”
“Được, tổng giám đốc, chúc anh ngủ ngon!”
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu XaTác giả: Mục Cảnh ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tổng giám đốc tập đoàn LK Mục Cảnh Thiên vào vài ngày trước đã cùng với người tình mới của mình tham gia một chuyến du ngoạn trên biển bằng du thuyền, mà người tình mới này không ai khác chính là người mẫu mới nổi gần đây Hoàng Mỹ Na, ngoài ra còn có phóng viên đã chụp được những hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người, bọn họ đã cùng vui vẻ một đêm trên chiếc du thuyền trị giá 3 Tỷ,…” trên truyền hình liên tục phát đi phát lại những tin tức tương tự như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ tin tức đã được lan rộng khắp Thành phố A. Mà ngay lúc này người con gái đang ngồi trên ghế sofa, khoác lên mình bộ đồng phục xanh xám, mái tóc được búi gọn gàng, trên khuôn mặt còn đeo một cặp mắt kiếng, rất dễ khiến người khác nghĩ đến hình tượng “Cô gái ế già” thường hay xuất hiện trên truyền hình. Dù như vậy cũng không khó để nhận ra khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà cùng với đôi mắt đẹp có chút mơ màng của cô ấy, đây tuyệt đối là một người đẹp. Dù đang xem những tin tức đang phát trên… Đọc truyện hayĐánh giá10 saocho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!Anh vừa rôi đã làm chuyện gì vậychứ!Anh không muốn làm tổn thương An Nhược Mạn, cho nên không muốn chạm vô cô ấy, nhưng anh cũng hiểu rõ, anh không có cách nào hết lần này đến lần khác kéo dài chuyện này.Nghĩ đến đây, hít sâu một hơi, sau đó mở vòi hoa sen bắt đầu tắm nước lạnh.Nữa tiếng sau, Hạ Tử Dục từ phòng tắm bước ra ngoài, An Nhược Mạn ngồi trên giường, giống như đang đợi anh vậy, khi nhìn thấy anh bước ra ngoài, ánhmắt An Nhược Mạn liền nhìn về phía anh.“Em vẫn chưa ngủ sao?”“Đúng vậy!” An Nhược Man gật đầu, cô muốn biết rằng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Tại sao cô cảm giác bản thân đối với Hạ Tử Dục mà nói, không có chút sức hấp dẫn nào cả.Anh đối với cô không có chút d*c v*ng cùng suy nghĩ nào.“Đã khuya rồi, mau nghỉ ngơi sớm đi thôi!” Hạ Tử Dục nói.“A Dục…” An Nhược Mạn vừa muốn lên tiếng, lúc này, điện thoại Hạ Tử Dục liền vang lên.Hạ Tử Dục đưa mắt nhìn cô, bước sang một bên, cầm điện thoại, nhìn số điện thoại bên trên, lập tức nghe máy: “Alo!”“Được, tôi biết rồi!” vừa nói, liền cúp ngang điện thoại.An Nhược Mạn nhìn anh, Hạ Tử Dục liền lên tiếng: “Anh vẫn còn chút chuyện cần phải xử lý, anh sẽ đến phòng sách, em cứ nghỉ ngơi trước đi!”“A Dục!” An Nhược Mạn gọi một tiếng.Hạ Tử Dục ngây người nhìn cô, sau đó bước sang một bên, ngón tay luồn vào mái tóc, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn trên trán của cô.“Anh biết đã ủy khuất cho em, trôi qua thời gian này anh lại ờ bên em, ngoan, em nghỉ ngơi sớm đi, không cần phải chờ anh!”Vốn dĩ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng bằng một cách nào đó, vì nụ hôn này của anh, một động tác nhẹ nhàng như vậy, một câunói dịu dàng của anh, một cách thần kỳ khôi phục lại trái tim xao động không ngừng của An Nhược Mạn, đến mức cô còn có chút cảm động.Như ma xui quỷ khiến gật đầu.Hạ Tử Dục mỉm cười, sau đó đứng dậy bước ra ngoài.“Anh đừng làm việc quá khuya, chú ý sức khỏe!” An Nhược Mạn ở phía sau lên tiếng.Bước chân Hạ Tử Dục lập tức dừng lại, quay đầu nhìn cô: “Được, anh biết rồi, em cứ nghỉngơi trước đi!”An Nhược Mạn gật đầu, sau đó Hạ Tử Dục liền bước ra khỏi phòng.Khi vừa vào phòng sách, điện thoại của anh lại vang lên một lần nữa.“Tổng giám đốc, không có vấn đề gì chứ?”“ừ, cậu cỏ thể nghỉ ngơi rồi!”“Được, tổng giám đốc, chúc anh ngủ ngon!”