Tác giả:

Đúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh  ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui. "Mẹ!" Nghe tiếng mẹ dịu dàng trách móc, Hồng Diệp vội chạy đến bên cạnh bà, nhõng nhẽo tỏ vẻ không vui. Thật đáng ghét! Đã không chia sẻ niềm vui sướng với cô lại còn...... "Không được làm nũng. Đã lớn vậy rồi, phải tự lập một chút." Lâm Nghi Trinh liếc cô một cái, giọng điệu lại vô cùng cưng chiều, dung túng với con gái mình. Ngồi bên cạnh mẹ, cô đang còn nghĩ cách làm sao để mở miệng…

Chương 19

Người Yêu Đào Hoa Của TôiTác giả: Liên LiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh  ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui. "Mẹ!" Nghe tiếng mẹ dịu dàng trách móc, Hồng Diệp vội chạy đến bên cạnh bà, nhõng nhẽo tỏ vẻ không vui. Thật đáng ghét! Đã không chia sẻ niềm vui sướng với cô lại còn...... "Không được làm nũng. Đã lớn vậy rồi, phải tự lập một chút." Lâm Nghi Trinh liếc cô một cái, giọng điệu lại vô cùng cưng chiều, dung túng với con gái mình. Ngồi bên cạnh mẹ, cô đang còn nghĩ cách làm sao để mở miệng… “Cậu thật sự thích con bé đó?"Đang uống nước, Tư Đồ Tĩnh đến phòng bếp đổ ly đá, lại đụng đầu Đỗ Như Hủy người cũng vừa từ phòng ngủ đi ra, chị dâu yêu quý của anh.“Ừ?" Không dài dòng, anh hạ giọng nhỏ đến không thể nghe thấy, tùy ý trả lời.“Tôi đang nói đến cô bé Nhật Bản đó." Đỗ Như Hủy bước đến, không cho Tư Đồ Tĩnh đi qua, nói thẳng vấn đề của cô.“Cô ấy quả thực rất đáng yêu." Tư Đồ Tĩnh hiện lên nụ cười vui vẻ. Uống xong nước, anh đặt ly xuống đi lên lầu.“Cậu rõ ràng không hề thích cô gái này, tại sao phải miễn cưỡng chính mình?" Đỗ Như Hủy theo phía sau Tư Đồ Tĩnh lớn mật ôm lấy vòng eo của anh, không cho anh rời đi."Chị dâu, tôi thích loại con gái thế nào, cùng chị có liên quan gì sao?" Tư Đồ Tĩnh thốt lên lời cuối, lạnh lùng hỏi người đàn bà phía sau.Nép vào tấm lưng ấm áp của anh, Đỗ Như Hủy phát hiện mình vẫn còn yêu người con trai này, rất yêu.“Tôi......tôi đang nghĩ đến......" Lúc bọn họ vẫn còn có tình cảm với nhau......Đỗ Như Hủy cho rằng dựa vào tình cảm trước đây, Tư Đồ Tĩnh nên biết ý tứ của cô, mà trên thực tế Tư Đồ Tĩnh thật sự biết rõ."Từ lúc chị quyết định gả cho anh tôi, tôi cùng chị đã không còn chuyện dây dưa gì nữa." Đẩy đôi tay ở thắt lưng ra, Tư Đồ Tĩnh lạnh nhạt, xoay người, đối với người yêu cũ đang ở phía sau không nói thêm câu nào, nhanh chóng bỏ đi.“Cậu......" Đỗ Như Hủy dùng ánh mắt phức tạp chăm chú nhìn bóng lưng Tư Đồ Tĩnh, lại không dám gọi anh lại.

“Cậu thật sự thích con bé đó?"

Đang uống nước, Tư Đồ Tĩnh đến phòng bếp đổ ly đá, lại đụng đầu Đỗ Như Hủy người cũng vừa từ phòng ngủ đi ra, chị dâu yêu quý của anh.

“Ừ?" Không dài dòng, anh hạ giọng nhỏ đến không thể nghe thấy, tùy ý trả lời.

“Tôi đang nói đến cô bé Nhật Bản đó." Đỗ Như Hủy bước đến, không cho Tư Đồ Tĩnh đi qua, nói thẳng vấn đề của cô.

“Cô ấy quả thực rất đáng yêu." Tư Đồ Tĩnh hiện lên nụ cười vui vẻ. Uống xong nước, anh đặt ly xuống đi lên lầu.

“Cậu rõ ràng không hề thích cô gái này, tại sao phải miễn cưỡng chính mình?" Đỗ Như Hủy theo phía sau Tư Đồ Tĩnh lớn mật ôm lấy vòng eo của anh, không cho anh rời đi.

"Chị dâu, tôi thích loại con gái thế nào, cùng chị có liên quan gì sao?" Tư Đồ Tĩnh thốt lên lời cuối, lạnh lùng hỏi người đàn bà phía sau.

Nép vào tấm lưng ấm áp của anh, Đỗ Như Hủy phát hiện mình vẫn còn yêu người con trai này, rất yêu.

“Tôi......tôi đang nghĩ đến......" Lúc bọn họ vẫn còn có tình cảm với nhau......

Đỗ Như Hủy cho rằng dựa vào tình cảm trước đây, Tư Đồ Tĩnh nên biết ý tứ của cô, mà trên thực tế Tư Đồ Tĩnh thật sự biết rõ.

"Từ lúc chị quyết định gả cho anh tôi, tôi cùng chị đã không còn chuyện dây dưa gì nữa." Đẩy đôi tay ở thắt lưng ra, Tư Đồ Tĩnh lạnh nhạt, xoay người, đối với người yêu cũ đang ở phía sau không nói thêm câu nào, nhanh chóng bỏ đi.

“Cậu......" Đỗ Như Hủy dùng ánh mắt phức tạp chăm chú nhìn bóng lưng Tư Đồ Tĩnh, lại không dám gọi anh lại.

Người Yêu Đào Hoa Của TôiTác giả: Liên LiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh  ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui. "Mẹ!" Nghe tiếng mẹ dịu dàng trách móc, Hồng Diệp vội chạy đến bên cạnh bà, nhõng nhẽo tỏ vẻ không vui. Thật đáng ghét! Đã không chia sẻ niềm vui sướng với cô lại còn...... "Không được làm nũng. Đã lớn vậy rồi, phải tự lập một chút." Lâm Nghi Trinh liếc cô một cái, giọng điệu lại vô cùng cưng chiều, dung túng với con gái mình. Ngồi bên cạnh mẹ, cô đang còn nghĩ cách làm sao để mở miệng… “Cậu thật sự thích con bé đó?"Đang uống nước, Tư Đồ Tĩnh đến phòng bếp đổ ly đá, lại đụng đầu Đỗ Như Hủy người cũng vừa từ phòng ngủ đi ra, chị dâu yêu quý của anh.“Ừ?" Không dài dòng, anh hạ giọng nhỏ đến không thể nghe thấy, tùy ý trả lời.“Tôi đang nói đến cô bé Nhật Bản đó." Đỗ Như Hủy bước đến, không cho Tư Đồ Tĩnh đi qua, nói thẳng vấn đề của cô.“Cô ấy quả thực rất đáng yêu." Tư Đồ Tĩnh hiện lên nụ cười vui vẻ. Uống xong nước, anh đặt ly xuống đi lên lầu.“Cậu rõ ràng không hề thích cô gái này, tại sao phải miễn cưỡng chính mình?" Đỗ Như Hủy theo phía sau Tư Đồ Tĩnh lớn mật ôm lấy vòng eo của anh, không cho anh rời đi."Chị dâu, tôi thích loại con gái thế nào, cùng chị có liên quan gì sao?" Tư Đồ Tĩnh thốt lên lời cuối, lạnh lùng hỏi người đàn bà phía sau.Nép vào tấm lưng ấm áp của anh, Đỗ Như Hủy phát hiện mình vẫn còn yêu người con trai này, rất yêu.“Tôi......tôi đang nghĩ đến......" Lúc bọn họ vẫn còn có tình cảm với nhau......Đỗ Như Hủy cho rằng dựa vào tình cảm trước đây, Tư Đồ Tĩnh nên biết ý tứ của cô, mà trên thực tế Tư Đồ Tĩnh thật sự biết rõ."Từ lúc chị quyết định gả cho anh tôi, tôi cùng chị đã không còn chuyện dây dưa gì nữa." Đẩy đôi tay ở thắt lưng ra, Tư Đồ Tĩnh lạnh nhạt, xoay người, đối với người yêu cũ đang ở phía sau không nói thêm câu nào, nhanh chóng bỏ đi.“Cậu......" Đỗ Như Hủy dùng ánh mắt phức tạp chăm chú nhìn bóng lưng Tư Đồ Tĩnh, lại không dám gọi anh lại.

Chương 19