Đúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui. "Mẹ!" Nghe tiếng mẹ dịu dàng trách móc, Hồng Diệp vội chạy đến bên cạnh bà, nhõng nhẽo tỏ vẻ không vui. Thật đáng ghét! Đã không chia sẻ niềm vui sướng với cô lại còn...... "Không được làm nũng. Đã lớn vậy rồi, phải tự lập một chút." Lâm Nghi Trinh liếc cô một cái, giọng điệu lại vô cùng cưng chiều, dung túng với con gái mình. Ngồi bên cạnh mẹ, cô đang còn nghĩ cách làm sao để mở miệng…
Chương 28
Người Yêu Đào Hoa Của TôiTác giả: Liên LiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui. "Mẹ!" Nghe tiếng mẹ dịu dàng trách móc, Hồng Diệp vội chạy đến bên cạnh bà, nhõng nhẽo tỏ vẻ không vui. Thật đáng ghét! Đã không chia sẻ niềm vui sướng với cô lại còn...... "Không được làm nũng. Đã lớn vậy rồi, phải tự lập một chút." Lâm Nghi Trinh liếc cô một cái, giọng điệu lại vô cùng cưng chiều, dung túng với con gái mình. Ngồi bên cạnh mẹ, cô đang còn nghĩ cách làm sao để mở miệng… Cuộc sống tại trường học có rất nhiều hoạt động sôi nổi.Qua Halloween, học sinh chờ mong vũ hội đêm Giáng Sinh, qua năm thì đến đại hội thể dục thể thao toàn trường Thánh Tâm. Không khí trong trường cũng như tại hội chợ vô cùng náo nhiệt.Việc học vất vả làm mọi người lãng quên đi chuyện xấu, đại đa số học sinh đều rất mau quên đi tin đồn.Đương nhiên, nhân vật chính thì lại ngoại lệ.Tư Đồ Tĩnh ngồi trong phòng bảo vệ,vừa cùng nhân viên bảo vệ của trường cam kết, vừa quan sát đám học sinh, bên ngoài còn có người phụ trách ghi lại việc các học sinh không tuân theo quy định đem về cho giáo viên xử lý."Kỳ lạ ha, chuyện của bãi đỗ xe rốt cuộc có tiếp tục làm không nhỉ? Sao mới một nửa, thì công nhân đã bãi công?" Vài người học sinh ngồi trong phòng bảo vệ, nhìn đến công trình đã bị ngưng trệ, có vẻ nghi ngờ."Nghe nói muốn làm tổng đại tu sửa, cho nên mới kéo dài lâu như vậy......""Ai biết giở trò quỷ gì? Trường học không có tiền sao?" Ngồi trong phòng bảo vệ đọc sách Tư Đồ Tĩnh liếc mắt một cái, có ai đó đề cao âm cuối, ám chỉ quý công tử nên quyên chút tiền."Haizz......" Nghe được việc thảo luận, Tư Đồ Tĩnh đang cầm sách vở đột nhiên nở nụ cười.Không thể sử dụng bãi đỗ xe, anh đem một số người tâm huyết đi điều tra chuyện của bãi đỗ xe cải biến tổng hợp lại đại tu trong bao lâu mới xong công trình, mới biết đến việc giáo việc chủ nhiệm tư thông với nhà máy vật liệu, nuốt riêng khoản tiền công. Anh đem căn cứ chính xác chuyển tới ban giám đốc, để bọn họ cùng nhân viên nhà trường quyết định nên xử lý sao lại.Rồi sau đó, anh nghe nói giáo viên chủ nhiệm muốn ra nước ngoài xin sở giáo dục xem xét học bổng, học kỳ sau bà sẽ không dạy nữa.Cái chuyện tham ô này, đợi giải quyết xong, hết thảy lại lần nữa kích động......Cho nên, gần đây mặc dù tin đồn tại trường Thánh Tâm vẫn còn náo loạn rừng rực, giáo viên chủ nhiệm lại phớt lờ, trừ bỏ những khi bàn bạc, không hề ra tay quản lý.Bị chuyện xấu gây phiền phức, cũng bởi vậy mà có không gian riêng, nhanh chóng giải quyết triệt để việc bán đấu giá ảnh trên Website, mặc dù không thể bỏ hết những lời đồn đãi như lửa rừng lan tràn, bất quá cũng đành để các học sinh mang theo laptop để giải trí.Cuộc sống tại trường học gần như bình thường lại rồi......Anh giương mắt nhìn sắc trời thanh tịch lạnh nhạt, phía ngoài cửa trường có một đám lá cây khô, cảnh sắc vô cùng ảm đạm.Mùa đông đi qua, mùa xuân sẽ đến sao?
Cuộc sống tại trường học có rất nhiều hoạt động sôi nổi.
Qua Halloween, học sinh chờ mong vũ hội đêm Giáng Sinh, qua năm thì đến đại hội thể dục thể thao toàn trường Thánh Tâm. Không khí trong trường cũng như tại hội chợ vô cùng náo nhiệt.
Việc học vất vả làm mọi người lãng quên đi chuyện xấu, đại đa số học sinh đều rất mau quên đi tin đồn.
Đương nhiên, nhân vật chính thì lại ngoại lệ.
Tư Đồ Tĩnh ngồi trong phòng bảo vệ,vừa cùng nhân viên bảo vệ của trường cam kết, vừa quan sát đám học sinh, bên ngoài còn có người phụ trách ghi lại việc các học sinh không tuân theo quy định đem về cho giáo viên xử lý.
"Kỳ lạ ha, chuyện của bãi đỗ xe rốt cuộc có tiếp tục làm không nhỉ? Sao mới một nửa, thì công nhân đã bãi công?" Vài người học sinh ngồi trong phòng bảo vệ, nhìn đến công trình đã bị ngưng trệ, có vẻ nghi ngờ.
"Nghe nói muốn làm tổng đại tu sửa, cho nên mới kéo dài lâu như vậy......"
"Ai biết giở trò quỷ gì? Trường học không có tiền sao?" Ngồi trong phòng bảo vệ đọc sách Tư Đồ Tĩnh liếc mắt một cái, có ai đó đề cao âm cuối, ám chỉ quý công tử nên quyên chút tiền.
"Haizz......" Nghe được việc thảo luận, Tư Đồ Tĩnh đang cầm sách vở đột nhiên nở nụ cười.
Không thể sử dụng bãi đỗ xe, anh đem một số người tâm huyết đi điều tra chuyện của bãi đỗ xe cải biến tổng hợp lại đại tu trong bao lâu mới xong công trình, mới biết đến việc giáo việc chủ nhiệm tư thông với nhà máy vật liệu, nuốt riêng khoản tiền công. Anh đem căn cứ chính xác chuyển tới ban giám đốc, để bọn họ cùng nhân viên nhà trường quyết định nên xử lý sao lại.
Rồi sau đó, anh nghe nói giáo viên chủ nhiệm muốn ra nước ngoài xin sở giáo dục xem xét học bổng, học kỳ sau bà sẽ không dạy nữa.
Cái chuyện tham ô này, đợi giải quyết xong, hết thảy lại lần nữa kích động......
Cho nên, gần đây mặc dù tin đồn tại trường Thánh Tâm vẫn còn náo loạn rừng rực, giáo viên chủ nhiệm lại phớt lờ, trừ bỏ những khi bàn bạc, không hề ra tay quản lý.
Bị chuyện xấu gây phiền phức, cũng bởi vậy mà có không gian riêng, nhanh chóng giải quyết triệt để việc bán đấu giá ảnh trên Website, mặc dù không thể bỏ hết những lời đồn đãi như lửa rừng lan tràn, bất quá cũng đành để các học sinh mang theo laptop để giải trí.
Cuộc sống tại trường học gần như bình thường lại rồi......
Anh giương mắt nhìn sắc trời thanh tịch lạnh nhạt, phía ngoài cửa trường có một đám lá cây khô, cảnh sắc vô cùng ảm đạm.
Mùa đông đi qua, mùa xuân sẽ đến sao?
Người Yêu Đào Hoa Của TôiTác giả: Liên LiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui. "Mẹ!" Nghe tiếng mẹ dịu dàng trách móc, Hồng Diệp vội chạy đến bên cạnh bà, nhõng nhẽo tỏ vẻ không vui. Thật đáng ghét! Đã không chia sẻ niềm vui sướng với cô lại còn...... "Không được làm nũng. Đã lớn vậy rồi, phải tự lập một chút." Lâm Nghi Trinh liếc cô một cái, giọng điệu lại vô cùng cưng chiều, dung túng với con gái mình. Ngồi bên cạnh mẹ, cô đang còn nghĩ cách làm sao để mở miệng… Cuộc sống tại trường học có rất nhiều hoạt động sôi nổi.Qua Halloween, học sinh chờ mong vũ hội đêm Giáng Sinh, qua năm thì đến đại hội thể dục thể thao toàn trường Thánh Tâm. Không khí trong trường cũng như tại hội chợ vô cùng náo nhiệt.Việc học vất vả làm mọi người lãng quên đi chuyện xấu, đại đa số học sinh đều rất mau quên đi tin đồn.Đương nhiên, nhân vật chính thì lại ngoại lệ.Tư Đồ Tĩnh ngồi trong phòng bảo vệ,vừa cùng nhân viên bảo vệ của trường cam kết, vừa quan sát đám học sinh, bên ngoài còn có người phụ trách ghi lại việc các học sinh không tuân theo quy định đem về cho giáo viên xử lý."Kỳ lạ ha, chuyện của bãi đỗ xe rốt cuộc có tiếp tục làm không nhỉ? Sao mới một nửa, thì công nhân đã bãi công?" Vài người học sinh ngồi trong phòng bảo vệ, nhìn đến công trình đã bị ngưng trệ, có vẻ nghi ngờ."Nghe nói muốn làm tổng đại tu sửa, cho nên mới kéo dài lâu như vậy......""Ai biết giở trò quỷ gì? Trường học không có tiền sao?" Ngồi trong phòng bảo vệ đọc sách Tư Đồ Tĩnh liếc mắt một cái, có ai đó đề cao âm cuối, ám chỉ quý công tử nên quyên chút tiền."Haizz......" Nghe được việc thảo luận, Tư Đồ Tĩnh đang cầm sách vở đột nhiên nở nụ cười.Không thể sử dụng bãi đỗ xe, anh đem một số người tâm huyết đi điều tra chuyện của bãi đỗ xe cải biến tổng hợp lại đại tu trong bao lâu mới xong công trình, mới biết đến việc giáo việc chủ nhiệm tư thông với nhà máy vật liệu, nuốt riêng khoản tiền công. Anh đem căn cứ chính xác chuyển tới ban giám đốc, để bọn họ cùng nhân viên nhà trường quyết định nên xử lý sao lại.Rồi sau đó, anh nghe nói giáo viên chủ nhiệm muốn ra nước ngoài xin sở giáo dục xem xét học bổng, học kỳ sau bà sẽ không dạy nữa.Cái chuyện tham ô này, đợi giải quyết xong, hết thảy lại lần nữa kích động......Cho nên, gần đây mặc dù tin đồn tại trường Thánh Tâm vẫn còn náo loạn rừng rực, giáo viên chủ nhiệm lại phớt lờ, trừ bỏ những khi bàn bạc, không hề ra tay quản lý.Bị chuyện xấu gây phiền phức, cũng bởi vậy mà có không gian riêng, nhanh chóng giải quyết triệt để việc bán đấu giá ảnh trên Website, mặc dù không thể bỏ hết những lời đồn đãi như lửa rừng lan tràn, bất quá cũng đành để các học sinh mang theo laptop để giải trí.Cuộc sống tại trường học gần như bình thường lại rồi......Anh giương mắt nhìn sắc trời thanh tịch lạnh nhạt, phía ngoài cửa trường có một đám lá cây khô, cảnh sắc vô cùng ảm đạm.Mùa đông đi qua, mùa xuân sẽ đến sao?