Xưởng trống trải bỏ hoang bên trong, không ngừng có súng tiếng va chạm truyền tới, địa phương vắng lặng như vậy, vẫn như cũ có thể ngửi được mùi máu tanh nồng nặc, Cố Vân Tịch kéo thân thể đã bị trọng thương, núp ở một cây phía sau cây cột, động tác nhanh chóng trốn đạn! Cảm giác mệt mỏi từng trận ùa tới, nhưng là lúc này Cố Vân Tịch vẫn rõ ràng, mình phải nâng cao tinh thần, nếu không, mạng nhỏ rất có thể liền bỏ ở chỗ này! Bảy năm! Những người đó đuổi giết cô không sai biệt lắm đã bảy năm, nhưng mà buồn cười là, cho tới bây giờ cô cũng không biết, những người đó rốt cuộc tại sao điên cuồng đuổi giết cô như vậy. Cố Vân Tịch bất quá là một người không cha không mẹ khinh thường, một cô nhi thôi, lại có thể chọc ba phương đội ngũ vì cô mà điên cuồng! Cũng coi là một loại bản lãnh đi! A a! Một trong ba người liều mạng muốn giết cô, khác với một trong ba người, hẳn chỉ là muốn bắt cóc cô, còn lại khác với các người kia, Cố Vân Tịch nhíu mày một cái, có một người tồn tại, cô cảm giác được…

Chương 1173

Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận TrờiTác giả: Nhất Cố Tương NghiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhXưởng trống trải bỏ hoang bên trong, không ngừng có súng tiếng va chạm truyền tới, địa phương vắng lặng như vậy, vẫn như cũ có thể ngửi được mùi máu tanh nồng nặc, Cố Vân Tịch kéo thân thể đã bị trọng thương, núp ở một cây phía sau cây cột, động tác nhanh chóng trốn đạn! Cảm giác mệt mỏi từng trận ùa tới, nhưng là lúc này Cố Vân Tịch vẫn rõ ràng, mình phải nâng cao tinh thần, nếu không, mạng nhỏ rất có thể liền bỏ ở chỗ này! Bảy năm! Những người đó đuổi giết cô không sai biệt lắm đã bảy năm, nhưng mà buồn cười là, cho tới bây giờ cô cũng không biết, những người đó rốt cuộc tại sao điên cuồng đuổi giết cô như vậy. Cố Vân Tịch bất quá là một người không cha không mẹ khinh thường, một cô nhi thôi, lại có thể chọc ba phương đội ngũ vì cô mà điên cuồng! Cũng coi là một loại bản lãnh đi! A a! Một trong ba người liều mạng muốn giết cô, khác với một trong ba người, hẳn chỉ là muốn bắt cóc cô, còn lại khác với các người kia, Cố Vân Tịch nhíu mày một cái, có một người tồn tại, cô cảm giác được… Cảnh tượng này vô tình bị Vương Tinh Tinh nhìn thấy khi cô ta vừa tan ca, đang vội vàng bắt xe buýt. Trước đây, cuộc sống của Mạnh Ngọc Yên và cô ta tương đương nhau, thậm chí Mạnh Ngọc Yên còn khổ hơn cô ta.Mạnh Ngọc Yên không có ba mẹ bên cạnh, còn phải nuôi một cậu em trai bệnh tật, khó khăn hơn rất nhiều so với cô ta.Vậy mà bây giờ, chỉ vì được gả vào gia đình giàu có, cô lại được hưởng cuộc sống sung sướng, được người khác chăm sóc như thế sao?Mặt Vương Tinh Tinh trở nên u ám, nhưng trời mưa to không cho phép cô ta đứng lâu mà nhìn. Cả người cô ta đã ướt sũng, một người chỉ là nhân viên phục vụ part-time như cô ta, làm gì có ai trong khách sạn cầm dù che cho cô ta được?Khách sạn mới khai trương, không ngờ kinh doanh lại tốt đến vậy nên thuê thêm mấy nhân viên làm thêm.Vương Tinh Tinh chính là một trong số đó.Lục Hạo Vũ đưa Mạnh Ngọc Yên về nhà, rồi mang phần cơm sang cho Mạnh Vũ Trạch. Cậu bé rất hiểu chuyện. Trước đây khi Mạnh Ngọc Yên chăm sóc em trai, cô cũng không thể lúc nào bên cạnh cậu được, bởi cô còn phải lo kiếm tiền nữa mà!Sau khi giao đồ ăn, hai người về phòng. Cậu bé tự ăn xong sẽ tự rửa mặt rồi đi ngủ một mình.Những ngày lãng mạn cứ trôi qua từng ngày. Bây giờ Ngọc Yên không còn nghĩ đến quá khứ nữa, cô chỉ tập trung sống tốt hiện tại.Cô không còn đi làm thêm nữa, có người thầy tốt như Lục Hạo Vũ bên cạnh, ngoài việc học ở trường, thời gian còn lại cô đều dành để học hỏi từ bạn trai.Với Mạnh Ngọc Yên, ở bên Lục Hạo Vũ giúp cô học được rất nhiều điều. Cô muốn cố gắng để trở nên xuất sắc hơn, biết đâu như vậy cô và anh sẽ có tương lai thật sự.…Cuộc sống của Mạnh Ngọc Yên hiện tại rất hạnh phúc, nhưng ở Mạnh gia thì hoàn toàn khác.Tài sản đã bị bán hết, những người mua biết có Lục gia hậu thuẫn, nên không hề e ngại Mạnh Khánh Quốc, họ đến thẳng đòi nhàKhi Mạnh Khánh Quốc thấy các hợp đồng, giấy tờ chuyển nhượng, ông ta hoàn toàn bối rối!“Cái này… không thể nào, tôi không bán mấy thứ này!”Một gã to béo mặt đầy thịt cười nói: “Tất nhiên ông không bán, mấy thứ này cũng không đứng tên ông, làm sao mà ông bán được? Chúng tôi mua của cô Mạnh Ngọc Yên kia mà, thủ tục đã hoàn tất, tiền cũng đã trả. Ông nhanh chóng dọn dẹp, trả chỗ cho chúng tôi.”“Không thể… không thể nào…”Hàn Hương Cầm hét lên, chạy đến xem giấy tờ, Mạnh Khánh Quốc cũng ngơ ngác nhìn.Kết quả, mọi giấy tờ đều có đủ, thủ tục rất đầy đủ, không thiếu gì.Mạnh Khánh Quốc không tin: “Là giả! Tất cả đều giả! Nó không hề có tài sản đó…”Ông ta hoảng hốt chạy lên tầng trên mở két sắt, nhưng trong đó chỉ còn vài món đồ lặt vặt, những giấy chứng nhận quyền sở hữu, hợp đồng ông ta từng cất giữ đã biến mất.Ông ta choáng váng nhìn mọi thứ, nói: “Không thể nào! Ai đã lấy chúng? Hợp đồng của tôi đâu rồi?”Ông ta run tay tìm kiếm nhiều lần nhưng vẫn không thấy.Chân ông ta mềm nhũn, ngồi bệt xuống sàn.Hàn Hương Cầm chạy đến, hỏi lo lắng: “Anh sao vậy? Chuyện gì xảy ra vậy?”Sau một lúc, ông ta tỉnh lại, đứng dậy chạy xuống dưới, nhìn các hợp đồng, giấy tờ chuyển nhượng, rồi nhìn gã to béo đối diện.“Anh nói, những giấy tờ này mua của Mạnh Ngọc Yên thật sao?”Gã to béo gật đầu: “Đúng vậy!”Mạnh Khánh Quốc tức giận vội gọi điện cho Mạnh Ngọc Yên.

Cảnh tượng này vô tình bị Vương Tinh Tinh nhìn thấy khi cô ta vừa tan ca, đang vội vàng bắt xe buýt. Trước đây, cuộc sống của Mạnh Ngọc Yên và cô ta tương đương nhau, thậm chí Mạnh Ngọc Yên còn khổ hơn cô ta.

Mạnh Ngọc Yên không có ba mẹ bên cạnh, còn phải nuôi một cậu em trai bệnh tật, khó khăn hơn rất nhiều so với cô ta.

Vậy mà bây giờ, chỉ vì được gả vào gia đình giàu có, cô lại được hưởng cuộc sống sung sướng, được người khác chăm sóc như thế sao?

Mặt Vương Tinh Tinh trở nên u ám, nhưng trời mưa to không cho phép cô ta đứng lâu mà nhìn. Cả người cô ta đã ướt sũng, một người chỉ là nhân viên phục vụ part-time như cô ta, làm gì có ai trong khách sạn cầm dù che cho cô ta được?

Khách sạn mới khai trương, không ngờ kinh doanh lại tốt đến vậy nên thuê thêm mấy nhân viên làm thêm.

Vương Tinh Tinh chính là một trong số đó.

Lục Hạo Vũ đưa Mạnh Ngọc Yên về nhà, rồi mang phần cơm sang cho Mạnh Vũ Trạch. Cậu bé rất hiểu chuyện. Trước đây khi Mạnh Ngọc Yên chăm sóc em trai, cô cũng không thể lúc nào bên cạnh cậu được, bởi cô còn phải lo kiếm tiền nữa mà!

Sau khi giao đồ ăn, hai người về phòng. Cậu bé tự ăn xong sẽ tự rửa mặt rồi đi ngủ một mình.

Những ngày lãng mạn cứ trôi qua từng ngày. Bây giờ Ngọc Yên không còn nghĩ đến quá khứ nữa, cô chỉ tập trung sống tốt hiện tại.

Cô không còn đi làm thêm nữa, có người thầy tốt như Lục Hạo Vũ bên cạnh, ngoài việc học ở trường, thời gian còn lại cô đều dành để học hỏi từ bạn trai.

Với Mạnh Ngọc Yên, ở bên Lục Hạo Vũ giúp cô học được rất nhiều điều. Cô muốn cố gắng để trở nên xuất sắc hơn, biết đâu như vậy cô và anh sẽ có tương lai thật sự.

Cuộc sống của Mạnh Ngọc Yên hiện tại rất hạnh phúc, nhưng ở Mạnh gia thì hoàn toàn khác.

Tài sản đã bị bán hết, những người mua biết có Lục gia hậu thuẫn, nên không hề e ngại Mạnh Khánh Quốc, họ đến thẳng đòi nhà

Khi Mạnh Khánh Quốc thấy các hợp đồng, giấy tờ chuyển nhượng, ông ta hoàn toàn bối rối!

“Cái này… không thể nào, tôi không bán mấy thứ này!”

Một gã to béo mặt đầy thịt cười nói: “Tất nhiên ông không bán, mấy thứ này cũng không đứng tên ông, làm sao mà ông bán được? Chúng tôi mua của cô Mạnh Ngọc Yên kia mà, thủ tục đã hoàn tất, tiền cũng đã trả. Ông nhanh chóng dọn dẹp, trả chỗ cho chúng tôi.”

“Không thể… không thể nào…”

Hàn Hương Cầm hét lên, chạy đến xem giấy tờ, Mạnh Khánh Quốc cũng ngơ ngác nhìn.

Kết quả, mọi giấy tờ đều có đủ, thủ tục rất đầy đủ, không thiếu gì.

Mạnh Khánh Quốc không tin: “Là giả! Tất cả đều giả! Nó không hề có tài sản đó…”

Ông ta hoảng hốt chạy lên tầng trên mở két sắt, nhưng trong đó chỉ còn vài món đồ lặt vặt, những giấy chứng nhận quyền sở hữu, hợp đồng ông ta từng cất giữ đã biến mất.

Ông ta choáng váng nhìn mọi thứ, nói: “Không thể nào! Ai đã lấy chúng? Hợp đồng của tôi đâu rồi?”

Ông ta run tay tìm kiếm nhiều lần nhưng vẫn không thấy.

Chân ông ta mềm nhũn, ngồi bệt xuống sàn.

Hàn Hương Cầm chạy đến, hỏi lo lắng: “Anh sao vậy? Chuyện gì xảy ra vậy?”

Sau một lúc, ông ta tỉnh lại, đứng dậy chạy xuống dưới, nhìn các hợp đồng, giấy tờ chuyển nhượng, rồi nhìn gã to béo đối diện.

“Anh nói, những giấy tờ này mua của Mạnh Ngọc Yên thật sao?”

Gã to béo gật đầu: “Đúng vậy!”

Mạnh Khánh Quốc tức giận vội gọi điện cho Mạnh Ngọc Yên.

Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận TrờiTác giả: Nhất Cố Tương NghiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhXưởng trống trải bỏ hoang bên trong, không ngừng có súng tiếng va chạm truyền tới, địa phương vắng lặng như vậy, vẫn như cũ có thể ngửi được mùi máu tanh nồng nặc, Cố Vân Tịch kéo thân thể đã bị trọng thương, núp ở một cây phía sau cây cột, động tác nhanh chóng trốn đạn! Cảm giác mệt mỏi từng trận ùa tới, nhưng là lúc này Cố Vân Tịch vẫn rõ ràng, mình phải nâng cao tinh thần, nếu không, mạng nhỏ rất có thể liền bỏ ở chỗ này! Bảy năm! Những người đó đuổi giết cô không sai biệt lắm đã bảy năm, nhưng mà buồn cười là, cho tới bây giờ cô cũng không biết, những người đó rốt cuộc tại sao điên cuồng đuổi giết cô như vậy. Cố Vân Tịch bất quá là một người không cha không mẹ khinh thường, một cô nhi thôi, lại có thể chọc ba phương đội ngũ vì cô mà điên cuồng! Cũng coi là một loại bản lãnh đi! A a! Một trong ba người liều mạng muốn giết cô, khác với một trong ba người, hẳn chỉ là muốn bắt cóc cô, còn lại khác với các người kia, Cố Vân Tịch nhíu mày một cái, có một người tồn tại, cô cảm giác được… Cảnh tượng này vô tình bị Vương Tinh Tinh nhìn thấy khi cô ta vừa tan ca, đang vội vàng bắt xe buýt. Trước đây, cuộc sống của Mạnh Ngọc Yên và cô ta tương đương nhau, thậm chí Mạnh Ngọc Yên còn khổ hơn cô ta.Mạnh Ngọc Yên không có ba mẹ bên cạnh, còn phải nuôi một cậu em trai bệnh tật, khó khăn hơn rất nhiều so với cô ta.Vậy mà bây giờ, chỉ vì được gả vào gia đình giàu có, cô lại được hưởng cuộc sống sung sướng, được người khác chăm sóc như thế sao?Mặt Vương Tinh Tinh trở nên u ám, nhưng trời mưa to không cho phép cô ta đứng lâu mà nhìn. Cả người cô ta đã ướt sũng, một người chỉ là nhân viên phục vụ part-time như cô ta, làm gì có ai trong khách sạn cầm dù che cho cô ta được?Khách sạn mới khai trương, không ngờ kinh doanh lại tốt đến vậy nên thuê thêm mấy nhân viên làm thêm.Vương Tinh Tinh chính là một trong số đó.Lục Hạo Vũ đưa Mạnh Ngọc Yên về nhà, rồi mang phần cơm sang cho Mạnh Vũ Trạch. Cậu bé rất hiểu chuyện. Trước đây khi Mạnh Ngọc Yên chăm sóc em trai, cô cũng không thể lúc nào bên cạnh cậu được, bởi cô còn phải lo kiếm tiền nữa mà!Sau khi giao đồ ăn, hai người về phòng. Cậu bé tự ăn xong sẽ tự rửa mặt rồi đi ngủ một mình.Những ngày lãng mạn cứ trôi qua từng ngày. Bây giờ Ngọc Yên không còn nghĩ đến quá khứ nữa, cô chỉ tập trung sống tốt hiện tại.Cô không còn đi làm thêm nữa, có người thầy tốt như Lục Hạo Vũ bên cạnh, ngoài việc học ở trường, thời gian còn lại cô đều dành để học hỏi từ bạn trai.Với Mạnh Ngọc Yên, ở bên Lục Hạo Vũ giúp cô học được rất nhiều điều. Cô muốn cố gắng để trở nên xuất sắc hơn, biết đâu như vậy cô và anh sẽ có tương lai thật sự.…Cuộc sống của Mạnh Ngọc Yên hiện tại rất hạnh phúc, nhưng ở Mạnh gia thì hoàn toàn khác.Tài sản đã bị bán hết, những người mua biết có Lục gia hậu thuẫn, nên không hề e ngại Mạnh Khánh Quốc, họ đến thẳng đòi nhàKhi Mạnh Khánh Quốc thấy các hợp đồng, giấy tờ chuyển nhượng, ông ta hoàn toàn bối rối!“Cái này… không thể nào, tôi không bán mấy thứ này!”Một gã to béo mặt đầy thịt cười nói: “Tất nhiên ông không bán, mấy thứ này cũng không đứng tên ông, làm sao mà ông bán được? Chúng tôi mua của cô Mạnh Ngọc Yên kia mà, thủ tục đã hoàn tất, tiền cũng đã trả. Ông nhanh chóng dọn dẹp, trả chỗ cho chúng tôi.”“Không thể… không thể nào…”Hàn Hương Cầm hét lên, chạy đến xem giấy tờ, Mạnh Khánh Quốc cũng ngơ ngác nhìn.Kết quả, mọi giấy tờ đều có đủ, thủ tục rất đầy đủ, không thiếu gì.Mạnh Khánh Quốc không tin: “Là giả! Tất cả đều giả! Nó không hề có tài sản đó…”Ông ta hoảng hốt chạy lên tầng trên mở két sắt, nhưng trong đó chỉ còn vài món đồ lặt vặt, những giấy chứng nhận quyền sở hữu, hợp đồng ông ta từng cất giữ đã biến mất.Ông ta choáng váng nhìn mọi thứ, nói: “Không thể nào! Ai đã lấy chúng? Hợp đồng của tôi đâu rồi?”Ông ta run tay tìm kiếm nhiều lần nhưng vẫn không thấy.Chân ông ta mềm nhũn, ngồi bệt xuống sàn.Hàn Hương Cầm chạy đến, hỏi lo lắng: “Anh sao vậy? Chuyện gì xảy ra vậy?”Sau một lúc, ông ta tỉnh lại, đứng dậy chạy xuống dưới, nhìn các hợp đồng, giấy tờ chuyển nhượng, rồi nhìn gã to béo đối diện.“Anh nói, những giấy tờ này mua của Mạnh Ngọc Yên thật sao?”Gã to béo gật đầu: “Đúng vậy!”Mạnh Khánh Quốc tức giận vội gọi điện cho Mạnh Ngọc Yên.

Chương 1173